Đã Hết Thời Gian Phỏng Vấn, Không Yêu Đương

Chương 53: Thuyền Chúng Em Chèo Là Thật Chứ





Họp báo "Vô Ý Thành Tiên" được tổ chức ở vài thành phố, buổi ngày hôm nay bắt đầu lúc 8 giờ sáng.

Hà Hinh Nhiễm vốn nên tham dự nhưng vì lần trước bị tung ra lịch sử đen, để tránh làn sóng dư luận, cô cũng không muốn đối mặt nên cứ thế xin nghỉ chạy ra nước ngoài.

Vì thế cuộc họp báo vốn từ phỏng vấn một nam một nữ biến thành phỏng vấn hai nam.

Lúc Nghiêm Cái còn ở hậu trường đã bắt đầu lướt Weibo xem tin tức.

Anh không cần trang điểm, phần lớn thời gian đều đứng sau cánh gà.

Nhóm fan Cái Phạn rất sôi nổi, từ sáng sớm đã thấy gửi tin chào buổi sáng cho Nghiêm Cái.

Nghe Điền Túc nói, vài đại fan của anh cũng đến, lát nữa có thể gặp mặt ở hậu trường.

Nghiêm Cái nói qua với chị Lâm, tính đợi họp báo kết thúc sẽ mời các fan đi ăn.

Không bao lâu sau, MC bước lên sân khấu.

Không khí trong hội trường rất náo nhiệt.

Nghiêm Cái, Lục Thú và vài diễn viên khác đứng trên sân khấu đều được hỏi chuyện.

Ban đầu, mấy câu hỏi được đặt ra rất bình thường, đều xoay quanh đoàn phim.

Nghiêm Cái vì im lặng, ít nói nên về cơ bản chưa từng lên tiếng.

Anh không biết những người khác có học thuộc câu trả lời trước không, có điều cách trả lời của Trương Tuệ phải nói là vô cùng kiểu mẫu...!
MC cười giả lả, chuyển chủ đề sang Nghiêm Cái.

Nghiêm Cái cảm thấy MC này chắc chắn không hề chuẩn bị từ trước, thường xuyên đặt mấy câu hỏi...!rất có vấn đề về đầu óc.

Ví dụ như:

MC: "Theo tôi được biết, khi tạo hình nhân vật mới được công bố, ngay lập tức có rất nhiều fan nguyên tác nói anh chính là Lưu Kiểu bước ra từ trong truyện, cả người tràn ngập tiên khí.

Anh có biết không?"
Nghiêm Cái không muốn đi sâu vào chủ đề này, nếu nói tiếp kiểu gì anh cũng bị ăn mắng, vẻ mặt thành thật trả lời: "Cậu ta là thần tiên, tôi chỉ là phàm phu tục tử."
Lục Thú đứng bên cạnh bỗng cười một tiếng, rất tự nhiên chen lời: "Nhưng là thần tiên trong lòng tôi."
Lời vừa nói ra, fan CP của hai người bắt đầu hú hét, xen lẫn không ít câu "Thú Thú em yêu anh", "Thú Thú", "Thú Thú thật đáng yêu" vân vân mây mây.

Nghiêm Cái không trả lời, vẫn đứng thẳng tắp như cũ.

MC cũng cười, lại hỏi tiếp: "Trong nguyên tác, Lưu Kiểu và Diệp Bình có cảnh hôn.

Vậy trong phim hai người có cảnh hôn không?"
Nghiêm Cái vô cùng hoài nghi, vị MC này có phải bị Thất Lộ mua chuộc rồi hay không.

Để phối hợp với vị MC đã bị Thất Lộ mua đứt này, anh phát huy tối đa thiết lập cao lãnh được Thất Lộ áp cho trước kia, trả lời trực tiếp: "Không có."
Lục Thú tiếp tục nói chêm vào, ho nhẹ một tiếng, cười: "Nào nào, chúng tôi là đoàn làm phim đứng đắn, không nên hỏi vấn đề khiến người ta ngại ngùng này." Lại nói tiếp: "Không có cảnh hôn, nhưng có một cảnh ôm ôm nâng lên cao, đúng không, Cái?"
Nghiêm Cái nghe vậy thì không vội trả lời, lại không tự chủ được quay sang nhìn hắn.

Hai người vốn có kỹ năng auto chạm mắt, tình cờ lúc này Lục Thú cũng hơi nghiêng người, mắt vòng qua MC nhìn về phía anh, cười.

Đây mới là chuyện khiến người ta ngại ngùng này.

Nghiêm Cái nhìn hắn, thầm nghĩ.

Fan lại bắt đầu kích động, anh mặt không đỏ, tim không đập tiếp tục treo nụ cười thương nghiệp, đưa mắt nhìn ống kính phía trước, gật đầu.

Thế nhưng MC lại ra vẻ ngạc nhiên, bám riết không tha: "Có phải tôi cản trở hai người không?" Vừa nói vừa lùi về sau một bước: "Vậy để Nghiêm Cái và Lục Thú đứng cạnh nhau nhé?"
Không biết là fan của ai phản ứng cực kỳ nhanh, MC vừa dứt lời đã thấy hét một tiếng chói tai vang khắp hội trường: "Được!"
Lúc cô gái hét lên còn kích động đến mức đứng bật dậy, tay vẫn đang cầm tấm bảng cổ động có tên Nghiêm Cái.

Nghiêm Cái:...!
Sao anh cực kỳ nghi ngờ fan của mình đều là fan giả? Fan cuồng như vậy đều là fan CP đúng không?
Có điều Nghiêm Cái quả thật đã nói là làm, không chút e dè tiến gần lại hai bước, Lục Thú lại còn đồng thời làm y hệt anh.

Hội trường có bao nhiêu người réo tên, Nghiêm Cái đã không thể nghe hết.

Sau cùng câu hỏi chuyển hướng sang Lục Thú, không gian mới yên tĩnh lại.

Hỏi đáp xong thì chiếu trailer phim thứ 2, cuối cùng MC tổ chức trò chơi cho người trong đoàn phim.

Quy tắc trò chơi rất đơn giản, một người nói hai chữ, người tiếp theo phải lặp lại từ người phía trước vừa nói nhưng theo chiều ngược lại.

Dần dần tăng số lượng từ, ai nói sai trước là thua.

Người thắng sẽ được quyền tiết lộ một tin nóng về chuyện riêng tư hoặc chuyện gì đó thú vị liên quan đến người thua.

Trương Tuế, nữ phụ và đạo diễn Triệu chơi trước một vòng, bọn họ kể xong tin nóng thì đến Nghiêm Cái và Lục Thú.

Nghiêm Cái đi thẳng vào vấn đề, nói: "Lục Thú."
Mọi người đều cho rằng đây là một câu gọi đơn giản, có điều Lục Thú phản ứng kịp.

Hắn không rơi vào bẫy của anh, cười nhìn Nghiêm Cái: "Thú Lục."
Nghiêm Cái bắt đầu nhắc đến những chi tiết xuất hiện trong phim: "Minh Đức Môn."
Lục Thú trả lời: "Môn Đức Minh."
Nghiêm Cái tiếp tục: "Sơn Nguyệt Tiểu Trúc."
Lục Thú hiển nhiên rất nhẹ nhàng đỡ đòn: "Trúc Tiểu Nguyệt Sơn."
Hạn mức cao nhất của trò chơi là năm chữ, Lục Thú mà trả lời qua một vòng nữa là hòa.

Nghiêm Cái liếc hắn một cái, giọng không chút biến đổi: "Để gửi gắm tương tư."
Lục Thú nghe vậy, bỗng nhiên ngây người.

Hắn nhìn Nghiêm Cái không chớp mắt, hoàn toàn không ngờ anh sẽ nói câu này.

Phải hai giây sau, hắn mới ý thức được mình đang trong trò chơi, ấp a ấp úng mở miệng: "Tương tư...!Không, tư tương —"

Đã hết 10 giây, Lục Thú thua.

Lục Thú hiển nhiên kinh ngạc.

Những lời này vốn không phải là lời thoại trong phim.

Mà là...!
Là hôm hắn đi thăm ban, trêu chọc Nghiêm Cái, nói anh nhìn vật nhớ người, chỉ có thể dùng băng ghế nhỏ để gửi gắm tương tư.

Hay lắm...!Quay lại đi quay lại vẫn là mình chịu.

Thật ra Lục Thú cam tâm tình nguyện thua dưới tay anh, chẳng qua có chút lúng túng...!Nghiêm Cái căn bản không biết gì về hắn, nhỡ đâu lát nữa không kể được chuyện gì, chẳng phải là rất...!
MC vội vàng đón lấy: "Vậy mời Nghiêm Cái kể tin nóng.

Trước khi bắt đầu, Lục Thú có gì muốn nói với cậu ấy không?"
Lục Thú cười cười, hai người lại nhìn nhau.

Hắn ngoài miệng nói: "Hạ thủ lưu tình."
Trong lòng lại nghĩ, dù sao chắc anh chẳng kể được chuyện gì đâu.

Nghiêm Cái chỉ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn fan: "Có một lần chúng tôi quay ngoại cảnh, khi đó là vào buổi tối, Lục Thú bị rắn cắn."
Lời vừa nói ra, fan Lục Thú ở dưới hội trường bắt đầu xôn xao.

Nghiêm Cái tiếp tục: "Có điều cậu ấy vừa thấy có người nhìn là che đi, nhân lúc người ta không để ý còn kéo ống quần xuống, có thể là vì cảm thấy mất mặt, cũng có thể là không muốn mọi người lo lắng, không hề nói cho fan biết."
Lục Thú đứng phía sau mở to mắt, không chút kiêng dè nhìn thẳng Nghiêm Cái.

Hắn thật sự không nghĩ Nghiêm Cái lại nhớ rõ một chuyện cỏn con như vậy.

Hắn còn từng nghĩ, hiện tại quan hệ giữa mình và anh có phải đều là do hắn đơn phương cưỡng ép, sẽ không thể lâu dài.

Nghiêm Cái kể xong lại bắt đầu vòng chơi tiếp theo, lần này đến lượt Lục Thú nói trước.

Mấy từ ban đầu liên quan đến nội dung phim, Nghiêm Cái đều trả lời rất nhanh, cho đến từ cuối cùng.

Thời điểm Lục Thú ra đề căn bản không kịp nghĩ, chỉ buột miệng nói: "Thú Lục thích tôi."
Một cuộc họp báo nghiêm túc bỗng nhiên trở thành sân khấu của hai người họ.

MC còn chưa kịp phản ứng, Nghiêm Cái đã nhìn Lục Thú, vẻ mặt không có thay đổi gì quá lớn, không nhanh không chậm nói: "Tôi thích Lục Thú."
Lục Thú hiện tại nào có nghe thấy tiếng thét chói tai của fan, hắn chỉ cảm thấy trên không trung như có vị thần Cupid.

Một mũi tên bắn hắn vỡ thành 5, 7 mảnh, nhưng hắn không hề thấy đau.

Những mảnh vỡ của hắn rơi trên mặt đất, sau đó hóa thành bong bóng màu hồng, không khí một mùi ngọt lịm.

Điền Túc ngồi phía dưới xem đến mơ hồ, hỏi chị Lâm: "Xào CP hăng vậy?"
Chị Lâm liếc hắn một cái, vẻ mặt nghiêm trọng, sau đó lại chăm chú nhìn sân khấu.

Một lúc sau, Điền Túc mới nghe thấy giọng nói bất đắc dĩ của cô: "Cậu mở to hai mắt xem, có phải nhìn đâu cũng thấy bốn chữ tình cảm chân thật không? Fan CP của hai người họ sợ là phải làm đến cùng rồi."
Nghiêm Cái thay Hà Hinh Nhiễm, cùng Lục Thú tiếp nhận cuộc phỏng vấn độc nhất vô nhị của giới truyền thông.

Phỏng vấn vẫn là phỏng vấn, câu hỏi...!vẫn là câu hỏi liên quan đến CP.

Nghiêm Cái ngồi trên sô pha, dáng ngồi đoan chính, cả người thẳng tắp.

Lục Thú thì dựa nửa người vào ghế, dù phỏng vấn thì dáng vẻ hắn vẫn biếng nhác như vậy.

Truyền thông bắt đầu đặt câu hỏi.

"Ấn tượng ban đầu với đối phương là gì?"
Nghiêm Cái cũng biết sẽ có câu hỏi này.

Lục Thú trả lời trước.

Hắn khẽ cười: "Đẹp."
Nghiêm Cái vẫn rất thành thật: "Cậu ấy cứ nhìn tôi mãi, tôi có hơi sợ nhưng không tránh đi."

Lục Thú:??
Hắn không nhịn được tiến sát lại, cũng chẳng để ý là đang trong thời gian phỏng vấn: "Anh sợ cái gì? Lại còn tránh, tôi xấu trai lắm à?"
Cố tình tránh đi, nghe cứ như là trẻ con bị dọa sợ.

Nghiêm Cái liếc hắn một cái đầy hàm ý.

Lục Thú lại lùi về sau, cười mà không nói.

Trải qua một cuộc họp báo, hai người gần như chiếm toàn bộ top đầu của bảng xếp hạng hot search.

Nghiêm Cái đương nhiên không biết, anh còn phải mời fan ăn cơm.

Anh vừa bước ra ngoài vừa nhớ lại mấy ID của fan, sau đó từ xa đã thấy...!
Cô gái giơ bảng cổ vũ anh khi nãy, người hét một câu "Được" chấn động toàn trường trước lời đề nghị "Để Lục Thú và Nghiêm Cái đứng cạnh nhau".

Nghiêm Cái hỏi thử: "Cái Cái Điện Hạ Số 1 Thế Giới?"
Cô gái kia lập tức xác nhận: "Cái Cái!"
Nghiêm Cái:...!
Kết hợp với đủ loại hành vi của người này ở siêu thoại, Nghiêm Cái cảm thấy, đây tuyệt đối là fan giả.

Sau khi trao đổi ID như ám hiệu, Nghiêm Cái khẽ dừng rồi hỏi một câu: "Cơm Đĩa Thịt Nạc đâu?"
Ấn tượng của anh với cô gái này đặc biệt sâu đậm.

Không có gì kỳ lạ, mà là vì tự giới thiệu Weibo của người này quả thật...!
Khiến người ta nhớ mãi không quên.

Dù sao thì không phải tự giới thiệu của Cái Phạn nào cũng là "Nghiêm Cái nằm dưới ta gào khóc nói yêu ta."
"Thịt Nạc không đến,"Cái Cái Điện Hạ Số 1 Thế Giới chủ động trả lời, có vẻ rất quen thuộc với Cơm Đĩa Thịt Nạc: "Bình thường công việc của cô ấy rất bận.

Lần trước em có hỏi xem cô ấy có đến không, cô ấy nói hôm nay có việc, chắc là không đến được."
Nghiêm Cái nghe xong cũng không hỏi nhiều, dẫn người đi ra ngoài.

Bình thường chỉ cần Nghiêm Cái đăng một bức ảnh trên Weibo là nhóm fan Cái Phạn của anh sẽ bùng nổ gào thét thật lâu, có điều lúc đứng trước mặt anh thật lại vô cùng yên tĩnh.

Nghiêm Cái tưởng là các cô ngại, lúc ngồi trên bàn cơm chủ động nói chuyện: "Đều là người quen, mọi người đừng câu nệ."
"Chúng em không câu nệ ạ," Cô gái Nắp Bình nói rất nhỏ.

"Thế này còn không câu nệ?" Nghiêm Cái chủ động rót trà cho các cô, hiếm khi nói nhiều như vậy: "Các em đừng coi tôi như thần trên cao, cũng đừng xem tôi là chồng hay bạn trai, coi tôi như bạn bè là được."
Mấy cô gái quay sang nhìn nhau.

Nghiêm Cái nhìn qua đã hiểu, hỏi tiếp: "Muốn nói gì nào?"
"Chúng em muốn hỏi một chuyện, Cái Cái nhất định phải trả lời thành thật.

Mọi người đều là fan lâu năm, sẽ không nói ra ngoài đâu ạ." Một cô bé chớp chớp mắt, cẩn thận nói.

Nghiêm Cái gật đầu, xoa dịu bầu không khí: "Chuyện gì?"
Nghe xong, mấy cô gái gần như nhìn về phía anh cùng một lúc, đồng thanh:
"Thuyền chúng em chèo là thật chứ?"
Hết chương 51.

Editor: Ủa, nói không muốn xào CP mà??:D??
P/S: Tác giả cực kỳ thích nhá lại tình tiết từ các chương trước, có thể là từ vài chục chương trước luôn...!Chú thích trong comment cho ai muốn ôn lại nhá..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.