Dạ Huyết

Chương 29: Chương 21 : Chia ly thêm lần nữa



- Tư Mã Thiên chính là em trai cùng cha khác mẹ của tôi ! Và người con gái đứng bên cạnh hắn , chính là người phụ nữ của tôi . Đệ nhất phu nhân Vampire !
Tư Kỳ Phong chỉ tay vào Tư Mã Thiên , giọng nói đầy quả quyết và kiên định . Cả hội trường xôn xao .
- Cái gì , Tư Mã Thiên tiên sinh có anh trai sao ?
- Nhắc mới nhớ , tôi thấy người con gái đang đứng cạnh Tư Mã Thiên rất quen , ai dè là phu nhân của Tư Kỳ Phong tiên sinh .
- Thiệt không ?....
- CHUYỆN QUÁI GÌ ĐANG XẢY RA VẬY ? - Cả hội trường im bặt trước tiếng rống khủng khiếp của Tư Mã Thiên . Đôi mắt màu hổ phách ngùn ngụt giận dữ . Ánh mắt như muốn thiêu cháy hết tất cả . Tay hắn siết chặt Như Quỳnh đến nghẹt thở ...
- Khụ khụ , khó thở ... Ngươi mau .. bỏ tay ra... - Như Quỳnh giãy dụa cố đẩy tay hắn ra nhưng sức cô không bì được với hắn . Tư Kỳ Phong mau chạy chạy lại đấm vỡ mặt tên Tư Mã Thiên thô lỗ cho chừa cái tội dám làm đau Như Quỳnh . Do không phòng bị trước nên Mã Thiên đã lãnh nguyên cú đấm "tuyệt hảo" của Kỳ Phong . Tư Kỳ Phong ôm lấy cô vào lòng . Hắn trừng mắt nhìn Tư Mã Thiên đang lồm cồm đứng dậy :
- Tuy là anh em với nhau , nhưng chú không nể mặt em đâu ! Dám làm tổn thương đến Như Quỳnh , tất cả đều phải chết !
Như Quỳnh nằm gọn trong lòng ngực của hắn . Tuy cô thực muốn tham lam nhưng ...
- Ai là anh em của ngươi ? Bằng chứng đâu ? - Tư Mã Thiên nhanh chóng lấy lại dáng vẻ tiêu soái . Hắn quệt đi vết máu nơi khóe miệng . Cả thân người toát lên vẻ bất cần kiêu ngạo .
- Đây ! Đây chính là kỷ vật của mẫu thân ta , người đã bị cha của ngươi ruồng bỏ và đã bỏ mạng nơi rừng sâu nước độc . Sợi dây chuyền này , ta đã tặng cho Như Quỳnh như khế ước đánh dấu chủ quyền của ta , là đệ nhất phu nhân của dòng tộc Vampire !
Hắn nâng mảnh dây chuyền đang tỏa sáng lấp lánh . Ai ai cũng đều xuýt xoa trước vẻ đẹp tuyệt vời của nó . Vừa có sự lãng mạn nhưng lại vừa tàn nhẫn khát máu ...
- Láo xược , chỉ dựa vào sợi dây chuyền cỏn con này mà dám nhận ta là em trai ngươi sao ? - Tư Mã Thiên nổi giận đốp lại . Hắn là người sĩ diện rất cao nên khi đụng chạm đến lòng tự trọng của hắn , hắn sẽ không để yên .
- Long ! - Hắn trầm giọng .
- Vâng , tôi đây thưa chủ nhân ! - Bỗng nhiên bùm 1 cái , Long đã quỳ xuống đầy cung kính trước Tư Kỳ Phong .

- Mau phân phát cho mọi người những tài liệu mà ngươi điều tra được đi ! - Hắn phất tay áo . Khóe môi khẽ nhếch lên đầy lạnh lùng .
- Vâng , tôi sẽ làm ngay ! - Long gật đầu rồi thi hành . Chỉ lúc sau , cả hội trường vang ầm tiếng xôn xao bàn tán .
- Trời , chuyện này là sự thật đó . Đây nè , đây là dấu ấn của hoàng tộc Tư Kỳ hùng mạnh nhất hàng ngàn năm trước , không thể là giả mạo được !
- Nhưng mọi chuyện đâu có được công khai trên bản di chúc của nhà vua !
- Nhà vua đã giấu nhẹm chuyện này . Theo tôi được biết Tư Kỳ Nam là 1 người háo sắc nhưng lại rất tàn độc . Sau khi có quan hệ bất chính với rất nhiều người phụ nữ đều giết chết họ bằng nhiều cách rất dã man . Nhưng 1 trong số đó có 1 người phụ nữ đã trốn thoát được vào rừng nhưng cũng nhanh chóng bị giết ...
- Trời ơi , quả là tin động trời !
- Vậy cô gái kia , chính xác là phu nhân của dòng tộc Vampire rồi . Thảo nào nãy giờ tôi thấy cô ấy ủ rũ . Mau trả vợ cho người ta đi !
- Mau trả đi !
- Trả đi !
...................
Cả hội trường náo loạn . Ai ai cũng bừng bừng khí thế yêu cầu Tư Mã Thiên trả Như Quỳnh về với Tư Kỳ Phong . Tư Mã Thiên xanh mặt hoang mang trước làn sóng công kích của mọi người . Hắn đang trong tình thế lưỡng nan . Nếu không làm theo lời bọn họ , Tư Mã Thiên sẽ bị mất uy tín trước thị dân và các nước láng giềng , thì làm sao hắn có thể tiếp tục trị vì vương quốc được đây .
Định bụng sẽ làm Tư Kỳ Phong mất mặt trước công chúng nhưng lại thành ra "gậy ông đập lưng ông" . Hắn nắm tay thành quyền , mu bàn tay nổi hết gân xanh thể hiện sự tức giận bị kìm nén . Chợt đầu hắn lóe lên tia giảo hoạt . Khóe môi lại nhếch lên , lấy lại vẻ ngạo mạn vốn có :
- Được rồi , ta đồng ý sẽ trao trả lại Như Quỳnh cho Tư Kỳ Phong - anh trai của ta . Nhưng xin cho phép tôi được hỏi vị anh trai đáng mến của mình : Thưa anh trai , anh có thể lấy 1 người đã là vợ của người khác không ? - Hắn bước từ từ đến Tư Kỳ Phong . Như Quỳnh muốn đẩy Tư Kỳ Phong ra . Với giọng nói trầm trầm này , Tư Mã Thiên đang toan tính điều gì ?
- Cô ấy là vợ tôi ! - Khuôn mặt tựa như thần Apollo vẫn không mang nét cảm xúc nào .
- Anh trai của em , anh có chắc là mình không lầm tưởng điều gì chứ ? - Tư Mã Thiên nháy mắt hỏi hắn .

- Tôi chắc chắn ! - giọng nói đầy men - lì của hắn vang lên làm 1 góc nào đó trong trái tim Như Quỳnh vỡ vụn .
" Anh đừng quá tin tưởng ở em mà Tư Kỳ Phong" - Cô cố nén nước mắt , cổ họng khô chát đắng cay .
- Được , vậy thì Wea , anh mới là người nắm giữ cô ấy ! Mau mau xuất ra con át chủ bài của mình đi ! - Tư Mã Thiên cười ha ha , hắn hất đầu về phía sau lưng Tư Kỳ Phong .
Đột nhiên , Tư Kỳ Phong cảm thấy nhói đau ngay lồng ngực . Như Quỳnh đang cấu ngực hắn . Vẻ mặt của Như Quỳnh lúc này , đau đớn vô cùng . Hắn nhíu mày hỏi cô :
- Em làm sao thế ?
- Em nóng quá ! Nóng như có ai đó thiêu cháy ruột gan vậy ... A ... ư ... ưm .. - Như Quỳnh đau đớn đến mức nhắm nghiền mắt , ôm bụng khóc nấc lên . Vầng thái dương đổ mồ hôi ròng rã ... Cơn đau như muốn giết cô chết đi sống lại vậy . Nó cứ quằn quặn rồi nhói lên , nóng như có lửa bên trong . Đầu đau nhức đến phát điên . Cô ôm đầu khóc nấc lên ...
- Như Quỳnh , bình tĩnh nhìn anh ... - Hắn ôm vai cố giữ Như Quỳnh lại . Cô mở mắt ra nhìn hắn thì thực sững sờ . Đôi mắt đen đặc quánh của cô chuyển sang màu đỏ rực giống hắn ...
- Màu đỏ ? - Hắn khẽ thốt lên .
- Mắt em nóng quá Tư Kỳ Phong ... hức hức ... - Cô dụi mắt liên tục , nhưng cơn đau rát nóng bỏng cứ tăng dần lên ...
- Ha ha ha , ZLV của ngươi thực lợi hại đó Wea ! - Tư Mã Thiên cười man rợ . Từ trong bóng tối , Wea xuất hiện với dáng vẻ ngạo mạn đắc thắng .
- ZLV ? - Tư Kỳ Phong trừng mắt nhìn về Wea .
- Zombie Love Virus ! - Wea nhả từng từ 1 , đôi mắt xanh dã lướt qua nụ cười ngạo mạn .
- Người dính loại virus này sẽ yêu người bỏ bùa ! - 1 câu giải thích ngắn gọn nói lên tất cả các công năng .
BỐP !

Một cú đấm trời giáng xuống mặt Wea . Tư Kỳ Phong tức giận dùng pháp thuật của mình mà chưởng hắn 1 khí huyệt . Wea ngã lăn xuống đất , môi xanh nhợt khẽ rỉ máu ...
- Đồ vô liêm sỉ !
Tư Kỳ Phong không màng tới Wea , hắn chạy tới dùng pháp thuật của mình để chữa thương cho Như Quỳnh .
- Vô ích thôi ! Nhà ngươi không bao giờ phá được bùa mê của ta đâu ! Cho đến tận bây giờ vẫn chưa tìm ra thuốc giải ... - Wea cười mỉm . Đôi mắt xanh dã lóe lên tia tàn độc . Mái tóc đen nhánh hơi mềm rũ xuống che mất 1 bên mắt tạo nên vẻ bí ẩn khó cưỡng . Trông Wea phong độ không kém gì Tư Kỳ Phong .
- Ngươi ... - Tư Kỳ Phong tức giận định triệu hồi sức mạnh đánh ngã Wea nhưng đột nhiên , bàn tay mát lạnh của Như Quỳnh khẽ nắm lấy tay hắn . Hắn nhìn cô , 1 màu đỏ hòa quyện cùng nhau ... Cô hơi lắc đầu tỏ vẻ đừng gây chiến nữa .
- Khụ khụ khụ ... - Cô ho khù khụ . Cơn đau buốt đến não làm cô phải gập người .
Nhìn cô đau đớn như vậy , hắn đau gấp bội phần . Hắn căm hận nhìn về phía Wea , hận 1 nỗi không thể đánh chết hắn .
- Em .. em biết thuốc giải - Cô khó khăn nặn ra từng tiếng . Các dây thần kinh cứ liên tục phình trướng ra làm đầu óc cô nửa tỉnh nửa mê .
- Em mau nói đi , dù có xuống địa ngục anh cũng sẽ xuống ! - Hắn sốt ruột nói ...
- Không được đâu , Tư Kỳ Phong , nghe em nói ... Đây là loại tình dược của Wea , em có đọc và nghiên cứu qua nó . Qủa thực không ai có cách giải trừ ... Nhưng anh có nhớ xấp bài Tarot anh đưa cho em ,.. ở lâu đài ... của Hắc Diêm Vĩ ... Hãy xấp chúng thành 12 lá một cho đến khi hết thành 1 vòng tròn xung quanh em . Hãy thi triển pháp thuật "Phá quân" mạnh nhất của anh . Nhưng có 1 điều ... nếu không thành công ... linh hồn và thể xác của em ... cũng sẽ tan biến ... mãi mãi ...
Nói xong cô kiệt sức liền ngất đi . Tư Kỳ Phong ôm cô trầm lặng ... Hắn không thể để mất cô được . Hắn có 2 phương án để lựa chọn thôi ...
- Wea , tôi giao Như Quỳnh cho cậu ! - giọng nói hắn bất chợt vang lên . Wea đang đứng dựa cột đối diện mà cũng sững sờ . Không ngờ rằng Tư Kỳ Phong sẽ chọn phương án này . Nhưng đâu có ai biết rằng , hắn thà ngắm nhìn người con gái mình yêu thương nhất được sống dù không thuộc về hắn còn hơn ích kỷ để rồi cô tan biến mãi mãi . Chấp nhận nén đau thương trong lòng , Tư Kỳ Phong giao Như Quỳnh cho Wea ...
- Đừng làm tổn thương cô ấy ! - Nói rồi hắn quay lưng bước đi .
Mọi người trầm lặng nhìn bóng lưng cô đơn của Tư Kỳ Phong ...
Nhiều cô gái trong hội trường cũng khóc nấc lên vì chuyện tình đẹp nhưng lại trắc trở nghiệt ngã ...
---------------------
Nhiều năm sau : Qủy vương Fenous sau hơn ngàn năm nhốt giữ , pháp thuật của hắn dần bị suy yếu ... Nguyên do là âm khí của hắn đã bị hút vào mặt dây chuyền của Như Quỳnh . Một lần đi vào rừng bị đám sói rừng tấn công mà bỏ mạng ... Linh hồn của hắn luôn vất vưởng sau rừng .

Nhắc tới Như Quỳnh , kể từ ngày Wea đem cô về làm vợ thì vô cùng khổ sở . Wea không thể chạm vào cô dù chỉ 1 lần . Khuôn mặt cô luôn buồn bã tuyệt vọng . Ngày ngày luôn nhìn lên trời cao ngắm nhìn thứ gì đó ... Đôi mắt đen đặc quánh luôn tồn tại vẻ uất hận kìm nén . Cô luôn hận Tư Kỳ Phong tại sao hắn không thi triển pháp thuật "Phá quân" để cứu cô nhưng lại đồng ý đem vứt cô cho Wea ... Lòng thù hận càng gia tăng trong cô khiến mặt dây chuyền ngã sẫm màu đen . Viên đá ruby hình mặt trăng có vết nứt sâu hoắm .
Cô thở dài . Tuy được sống trong nhung lụa , chăn êm nệm ấm nhưng chẳng khác nào cầm tù . Wea thì luôn đòi hỏi cô nhưng cô một mực từ chối . Tuy Roku có ghé qua thăm vài lần , nhưng cô vẫn không tài nào cười nổi ...
- Như Quỳnh này , tôi muốn hỏi em 1 vấn đề ? - Roku hạ thấp giọng hỏi .
- Chuyện gì ?
- Kết hôn với Wea , em hạnh phúc không ?
- Nếu anh kết hôn với người không yêu anh , bị người yêu vứt bỏ ... anh có hạnh phúc không ? - Như Quỳnh đau đớn trả lời . Cô nhắm nhẹ mắt . Hàng mi rung rung mềm yếu trước gió thoảng qua .
Roku đau đớn nhìn cô . Hắn vẫn còn rất yêu cô nhưng không tài nào chiếm lấy được trái tim cô , nên đành khẳng định ranh giới giữa 2 người , chỉ là những người ban thân thiết , muôn đời , và mãi mãi .
- Nhưng Tư Kỳ Phong làm vậy , cũng có lý do riêng của anh ta ...
- Em không biết nữa ... Nhưng tim em đau lắm ...
- Vậy em tính như vậy suốt đời luôn hay sao ? - Roku nhíu mày , hắn khẽ nhấm 1 ngụm trà thảo dược .
- Em không biết nữa ... Lần đầu tiên trong cuộc đời , em hoàn toàn mất phương hướng ... - Cô lắc đầu nguầy nguầy . Thân người gầy gò như thể chỉ cần 1 cơn gió mạnh thổi qua sẽ tan biến mất .
Cả 2 người chìm trong từng khoảnh khắc riêng của mình . Roku ngước mắt nhìn Như Quỳnh . Khuôn mặt mà ngày xưa luôn mỉm cười tự tin đâu rồi ... Roku đau đớn nhắm chặt mắt lại , cố nén nước mắt vào trong . Hắn mấp mấy bờ môi lạnh buốt :
- Anh sẽ giúp em trở lại với Tư Kỳ Phong ...
------------------------
Tác giả : Ủng hộ mình tiếp nha mấy bạn !!! :3



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.