Dã Man Vương Tọa

Chương 105: Các lộ cao thủ



Nữ Ma Đạo sư kia tên Lệ Na, hờn dỗi liếc hắn một cái, thầm nghĩ: "Thật là một vị tiền bối có sở thích độc ác, biết rõ trong thân đao có Trọng Lực ma pháp trận, còn bảo ta thí nghiệm một lần! Hắn sao có thể nâng "ma pháp trượng" nặng đến như vậy, chẳng lẽ trời sinh thần lực sao?"

Nàng cũng chưa từng gặp qua loại đấu khí như Liệt Hoả Quyết, cho nên không thể tưởng tượng được có một loại đấu khí tâm pháp có thể mô phỏng hoả hệ ma pháp, lại chứng kiến Trương Đức Bưu có thể thi triển "Hoả Cầu Thuật", liền theo ấn tượng đầu tiên mà cho hắn là một ma pháp sư.

Trương Đức Bưu đem 22 khoả ma hạch phân thành hai phần, bản thân lấy một phần, phần khác giao cho Lệ Na. Sở dĩ phân cho bọn họ một nửa, chủ yếu vì mấy người kia tâm địa cũng không tệ, thực tế Lệ Na lúc đầu lại để hắn tiến vào vòng phòng ngự tiếp thụ bảo hộ, về sau lại khuyên hắn đào tẩu.

Lệ Na cầm ma hạch không biết làm sao, trung niên ma đạo sư kia là phụ thân của nàng, tên là Sean, vội vàng chối từ: "Tiền bối, là ngài giết con chiểu trạch ngô công, chúng ta sao có thể lấy?"

"Đây là các ngươi nên được!" Trương Đức Bưu cười nói: "Những ma hạch này quá nhỏ, ta có cầm hay không cũng không có bao nhiêu tác dụng." Nói xong tiện tay ném một khoả cho Tiểu Hắc, Tiểu Hắc hít hà, cái đầu bự uốn éo qua một bên, lộ ra vẻ khinh thường.

Trương Đức Bưu đành phải lấy ra một khối Thần Vẫn Hoang Mạc ma hạch, đứa nhỏ kia lúc này mới chịu ôm gặm.

"Thật là tiểu cẩu đáng yêu!"

Lệ Na con mắt sáng ngời, ngồi xổm người xuống. Tiểu Hắc lập tức đem ma hạch ngậm trong mõm, mắt liếc chằm chằm vào chân của nàng, trong miệng phát ra âm thành gầm gừ uy hiếp. Lệ Na đối với nó yêu thích dị thường, ngẩng đầu lên cười nói: "Ta có thể ôm nó một cái không?"

Trương Đức Bưu lắc đầu nói: "Không được. Tiểu Hắc nhà ta tính tình không đựơc tốt, nhất là lúc ăn cơm, dễ làm bị thương lắm!"

"Ta sẽ không làm nó bị thương đâu."

"Ta là sợ nó làm ngươi bị thương."

Mấy kiếm đấu sĩ sau khi được cứu nhao nhao hướng hắn nói lời cảm tạ. Trương Đức Bưu nhíu mày, hắn thật sự không quen những lễ tiết này, đang định li khai, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, nói: "Các ngươi ai biết địa hình Mê Thất Chiểu Trạch?"

Mấy người đều nở nụ cười, Sean kính cẩn nói: "Chúng ta đều là cư dân Hoa Húc thành, ngày thường đến Mê Thất Chiểu Trạch thám hiểm đã không biết bao nhiêu lần rồi, đối với địa hình nơi này không thể quen hơn. Tiền bối nếu như muốn đi tầm bảo, vậy đi theo chúng ta đi."

Trương Đức Bưu gật đầu. Mục đích của hắn cũng không phải tầm bảo, mà là cắt đuôi bọn Mông Đặc, nhưng địa hình Mê Thất Chiểu Trạch phức tạo như thế, bọn Mông Đặc muốn tìm được hắn, không khác mò kim đáy biển, khó càng thêm khó. Đã thế trước hết đi xem có bảo tàng hay không cũng tốt.

Đám Sean thấy hắn đáp ứng, mừng rõ trong lòng. Mê Thất Chiểu Trạch từ sau khi phát sinh dị biến so với lúc trước trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều. Cũng không phải ma thú trở nên lợi hại, mà là sương mù ở đây thật sự quá dày đặc, ma thú ẩn núp trong bóng tối khiến cho người ta khó lòng phòng bị.

Bất quá nếu như có "tiền bối" như Trương Đức Bưu bên người, nguy hiểm sẽ giảm xuống rất nhiều. Trên thực tế bọn Sean căn bản không biết, cái gọi là "Hoả Cầu Thuật" mà Trương Đức Bưu phóng xuất kia, đấu khí tiêu hao cũng thập phần nghiêm trọng, tuyệt đối không nhẹ nhàng như bọn hắn chứng kiến.

Trên đường đi Lệ Na luôn hữu tình vô ý tiếp cận Trương Đức Bưu, hỏi đông hỏi tây. Trương Đức Bưu cũng chẳng sợ phiền mà trả lời. Lệ Na đánh bạo, rốt cuộc hỏi thẳng vấn đề: "Tiền bối, Hoả Cầu Thuật của ngươi làm sao mà có uy lực lớn như vậy?"

Sean vội vàng nháy mắt với nàng, trong lòng vạn phần lo lắng. Những ma pháp sư thực lực cường đại đều cực đoan, không ai không đối với tuyệt kĩ của bản thân nói ra cả, người khác tìm hiểu tuyệt học của bọn hắn, nói không chừng có khả năng sẽ trở mặt giết người. Trương Đức Bưu tuy thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, nhưng tướng mạo hung ác. Một gia hoả béo ú ục ịch, mặt đầy hung quang, hơn nữa trên tạo nghệ "ma pháp" lại kinh người như thế, nói không chừng là một lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm. Nếu hắn trở mặt, vài cái Hoả Cầu Thuật là có thể giải quyết đám người mình rồi.

Trương Đức Bưu lộ vẻ khó xử, lòng Sean không khỏi cuống cuồng lên, ý định nếu như vị Đức Bưu tiền bối này tức giận, hắn liền liều mạng ngăn trở lửa giận của vị cường giả này, bảo trụ một mạng cho con gái.

Hắn không ngờ Trương Đức Bưu chỉ là khó xử bản thân cũng chẳng hiểu bao nhiêu tri thức ma pháp, không biết nên giải thích với Lệ Na thế nào mà thôi.

Ngẫm nghĩ cả nửa ngày, Trương Đức Bưu quyết định đem Ngũ Hoả Cầu tinh thần rèn luyện pháp của Garment Ridge giảng cho nàng nghe. Lúc ở trong lều của Cameron Ridge, Trương Đức Bưu đã từng đọc qua loại rèn luyện pháp này, đối với rèn luyện đấu khí của hắn rất có hiệu quả.

Ngũ Hoả Cầu Tinh Thần Lực Rèn Luyện Pháp, thật ra là một loại đa trọng rèn luyện pháp cực kì cao minh, đem ma pháp lực, tinh thần lực cùng ma pháp khống chế lực của bản thân đồng thời rèn luyện, đề thăng. Bọn người Lệ Na nghe xong, chỉ cảm thấy những chỗ không hiểu lúc trước đột nhiên rộng mở rõ ràng hơn rất nhiều, trong đó bao hàm đủ loại tri thức ứng dụng ma pháp, lúc trước bọn họ căn bản cũng không nghĩ tới, không khỏi nghe đến như si như say.

Sean vội vàng chuyển đi chú ý lực, thầm nghĩ: "Đây là tiền bối truyền thụ tâm pháp cho Lệ Na, ta nếu như nghe xong, hắn nói không chừng dưới sự giận dữ mà đem ta làm thịt. Ngàn vạn lần không thể nghe nữa…"

Bất quá Ngũ Hoả Cầu Tinh Thần Lực Rèn Luyện Pháp thật sự cực kì cao minh, Sean nghe xong một hai câu cũng nhịn không nổi nữa, nghểnh tai nghe tiếp một chữ không lọt, đến tận khi Trương Đức Bưu giảng giải hết vẫn còn có chút chưa thoả mãn.

Lệ Na lập tức động thủ thí nghiệm, thử khống chế năm hoả cầu lưu chuyển vòng quanh thân thể. Tinh thần lực của nàng đã khá cường đại, nhưng lần đầu tiếp xúc loại rèn luyện pháp kì quái này, vẫn khó tránh khỏi luống cuống tay chân, sai lầm chồng chất. Không phải hoả cầu vụt tắt thì là hai cái đụng vào nhau, phát sinh bạo tạc.

Trương Đức Bưu cười nói: "Đợi ngươi có thể khống chế năm cái hoả cầu này, có thể thử đem hoả cầu thuật áp súc, như vậy uy lực hoả cầu thuật sẽ trở nên càng lớn hơn, nhưng càng thêm khó không chế. Cứ như vậy không ngừng luyện tập, thời thời khắc khắc luyện tập, ngươi sẽ phát hiện ma pháp lực, tinh thần lực cùng ma pháp khống chế lực của ngươi đều đạt được tiến bộ cực đại!"

Dứt lời, Trương Đức Bưu lại nhìn mấy kiếm đấu sĩ một chút, tiếp tục nói: "Kiếm sĩ tu luyện đấu khí cũng có thể như thế, khiến cho đấu khí trong cơ thể từng thời khắc không ngừng vận hành nhanh chóng, đối với tăng trưởng tu vi vô cùng hữu ích."

Mấy kiếm đấu sĩ lộ ra vẻ cảm kích, cũng bắt đầu tập thử. Sean thấy thế, thoáng chần chờ một lát, ấp a ấp úng nói: "Tiền bối, ta có thể hay không cũng tu luyện loại rèn luyện pháp này? Nếu như không được mà nói vậy…"

Trương Đức Bưu kinh ngạc liếc nhìn vị trung niên ma đạo sư trung thực này, nói: "Vì sao không thể? Chẳng lẽ ngươi chưa hiểu rõ? Có cần ta giảng giải cho ngươi thêm một lần không?"

"Không cần, không cần!" Sean vội vàng khoát tay, hưng phấn trùng trùng bắt đầu ngưng tụ hoả cầu. Ma pháp khống chế lực của hắn tốt hơn tí so với Lệ Na, rất nhanh liền đem Ngũ Hoả Cầu tinh thần rèn luyện pháp nắm giữ, lập tức phát hiện ma pháp tu vi của mình tăng trưởng cực kì nhanh trên từng phương diện, tốc đột tu luyện so với lúc trước nhanh hơn mười mấy lần!

Trương Đức Bưu tiếp tục nói: "Chờ các ngươi đem Hoả Cầu Thuật ngưng tụ tới cực hạn, có thể thử cao đẳng ma pháp khác, ví dụ như Băng Cầu Thuật, Phong Nhận Thuật, nhưng không thể lòng tham vô đáy, thời điểm thực lực thấp kém thì đừng thử nghiệm cao đẳng ma pháp."

Sean lộ thần sắc kính nể, cung thanh nói: "Vâng." Làm một lễ đệ tử.

Lệ Na nhanh mồm nhanh miệng hỏi: "Tiền bối, ngài đã ngưng tụ đến ma pháp gì rồi?"

"Ta?" Trương Đức Bưu ngẩng đầu, cười ngạo nghễ, không thèm trả lời. Kì thật trong lòng Man tử tội lỗi nói thầm: "Lão tử cả Hoả Cầu Thuật cũng không làm ra nổi, đến nay vẫn là ma pháp học đồ ban. Lão đầu hỗn đản Bái Địch Luân Tư, khẳng định còn chưa khai trừ học tịch của lão tử, để cho ta làm đá kê chân vạn năm đây mà!"

Bọn Sean chứng kiến biểu tình của hắn như thế, lập tức bội phục vạn phần: "Tiền bối dù cho không luyện cái rèn luyện pháp này đến tầng cao nhất, nhưng khẳng định cũng đã đến cấp bậc rầt cao rồi, chúng ta làm sao có khả năng so sánh chứ?"

Đột nhiên Sean linh cơ khẽ động, đi đến trứơc người Trương Đức Bưu quỳ xuống nói: "Cầu xin tiền bối thu cha con chúng tôi làm đồ đệ!" Dứt lời lặng lẽ kéo vạt áo Lệ Na. Lệ Na ngây người một chút, đột nhiên tỉnh ngộ lại, cũng quỳ xuống nói: "Cầu tiền bối thu cha con chúng tôi làm đồ đệ!"

Trương Đức Bưu lập tức luống cuống tay chân, vội vàng bắt bọn hắn đứng dậy. Sean là lão thành thực nhưng cũng có lúc giảo hoạt, thấy hắn dễ nói chuyện, nhất định không chịu đứng dậy, mà Lệ Na thấy cha mình quỳ xuống, đành phải bồi hắn.

Trương Đức Bưu trong nội tâm hối hận không thôi: "Lần này sao mà phiền thế này! Lão tử đâu có hiểu ma pháp, chỉ bất quá từ hai quyển sách của Cameron tiền bối thôi… Bất quá ma pháp cùng đấu khí đều là tu luyện tinh thần lực, nếu như ta không dạy họ ma pháp, chỉ dạy tinh thần lực mà nói, ngược lại thật sự có thể làm đạo sư của bọn họ."

Trương Đức Bưu tinh thần lực tuy gần kề cấp mười ba, so với Sean cao hơn một cấp, nhưng hoàn toàn có thể nói là một vị đại hành gia tu luyện tinh thần lực. Hắn biết rõ Tinh Thần Lực Rèn Luyện Pháp đều cực kì cao cấp, trong đó cấp thấp nhất Nhất Tức Thức cũng vị tất thua kém so với Ngũ Hoả Cầu Rèn Luyện Pháp, bất quá Nhất Tức Thức thích hợp với chiến sĩ hơn mà thôi.

"Đã thế, vậy các ngươi tạm thời làm kí danh đệ tử của ta a." Trương Đức Bưu lại để hai người đứng dậy nói: "Ta còn muốn khảo sát đức hạnh các ngươi, sau đó mới quyết định để các ngươi trở thành nhập thất đệ tử của ta hay không."

Sean cảm động vạn phần, vội vàng kéo Lệ Na lại, kính cẩn đứng ở một bên.

Trương Đức Bưu lại nhìn mấy kiếm đấu sĩ một chút, phát hiện bọn hắn chỉ là cực kì hâm mộ đứng nhìn cha con Sean, không có chút ý định bái mình làm thầy chút nào, lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Mấy kiếm đấu sĩ này cũng không biết chính mình đã bỏ lỡ một lần kì ngộ. Nếu như bọn hắn thừa cơ bái Trương Đức Bưu làm thầy, Trương Đức Bưu khẳng định cố gắng mà thu bọn hắn. Tên ma pháp học đồ vừa béo vừa lùn này căn bản không phải ma pháp sư, mà là cao thủ trên tu luyện đấu khí có kiến thức cấp đại tông sư, bỏ lỡ kì ngộ lần này, chỉ có thể trách bọn họ không có tâm tư mẫn tiệp như Sean thôi.

Thời gian mấy ngày trôi qua, đám người Trương Đức Bưu dần dần đi đến trung tâm Mê Thất Chiểu Trạch. Mấy ngày nay Sean cùng Lệ Na trước mặt sau lưng hắn đều phục thị hắn, tuy là trong đầm lầy, nhưng Trương Đức Bưu trải qua lại có chút thoải mái. Lệ Na không câu nệ như phụ thân nàng, nghiêm khắc dựa theo lễ tiết thầy trò mà ước thúc mỗi lời nói cử chỉ của mình, cô nương này thập phần sáng sủa hoạt bát, thậm chí dám trêu chọc đạo sư của mình.

Trung tâm Mê Thất Chiểu Trạch, sương mù ngựơc lại dần phai nhạt, ngẩng đầu có thể thấy đựơc mặt trời lu mờ u ám, bốn phía cũng dần dần rõ ràng.

Đột nhiên Trương Đức Bưu dừng bước, nhìn về phía trước. Chỉ thấy từ nơi này đến sơn cốc trung tâm chiểu trạch, không ngừng có dấu vết có người giao thủ lưu lại, ma pháp cùng kiếm khí, đem phiến đầm lầy giày vò đến trăm lỗ ngàn đường, thậm chí trong ao đầm còn có một mảng băng sơn lớn, chắc là kết quả của Ma Đạo sư cực đoan cường hoành phóng thích băng hệ ma pháp.

Trong chiểu trạch còn có một nhóm lớn người, một người trong đó nhìn thấy bọn hắn, hét to: "Macedonia gia tộc đang làm việc, không muốn chết thì cút nhanh!"

"Macedonia gia tộc là ai?" Trương Đức Bưu hỏi.

Sean nói: "Bọn họ là nội thành đại thế gia, hiện nhiệm thành chủ cũng là tộc trưởng bọn hắn. Lần này nghe nói trong chiểu trạch có bảo vật, Macedonia thành chủ điều động cao thủ gia tộc và trọng quân đến tầm bảo…"

Vù…

Đỉnh đầu đột nhiên có người lăng không bay qua, Trương Đức Bưu ngẩng đầu nhìn, lại chỉ thấy ba Ma Đạo sư thẳng tắp bay qua đỉnh đầu những người kia, nói: "Những người này là ai?"

Sean lắc đầu nói: "Đệ tử cũng không biết, bất quá xem kiểu dáng quần áo hẳn không phải người nước ta, hình như là một vài cao thủ tiểu quốc duyên hải." Lời còn chưa dứt, lại có tám con lục long phá vỡ sương mù bay tới, tiếng long ngâm không dứt bên tai, đáp xuống sơn cốc phía trước, đúng là Long Kị Cấm Quân.

Lúc trước Chu Hoàng phái người giết Nam Minh thái tử, cũng chỉ phái ra hai Long Kị Cấm Quân, mà bây giờ thoáng cái liền phái ra tám người!

Trương Đức Bưu sắc mặt biến hoá, chính vào lúc này, lại chứng kiến mười mấy người cưỡi đủ loại vương cấp ma thú trong sương mù đi ra, thẳng đến hạp cốc trung tâm chiểu trạch. Những người này ăn mặc quần áo và trang sức thống nhất, rõ ràng là quân đội Nam Minh, người cầm đầu cưỡi một con Chiểu Trạch Uyên Long cực lớn, long lân cự đại rung động leng keng!

Trên lưng con Chiểu Trạch Uyên Long kia còn có Nam Minh thái tử cùng đám người Mông Đặc, chắc bọn hắn đi đường khác nhau, cùng với chi cường quân Nam Minh gặp cùng một chỗ.

Chỉ trong chốc lát, lại có không ít cường giả từ đằng xa chạy đến. Giờ phút này Mê Thất Chiểu Trạch đã trở nên cực kì náo nhiệt. Không chỉ có cao thủ địa phương, càng có cường giả của các quốc gia không ngừng tuôn về cái sơn cốc nho nhỏ kia, các loại thế lực rắc rối phức tạp. Truyện được copy tại Truyện FULL

Trương Đức Bưu suy nghĩ chốc lát, nói: "Sean, các ngươi trước tiên quay về Hoa Húc thành chờ ta, lúc này đây chỉ sợ các ngươi không xen tay vào đựơc rồi. Sau khi chuyện kết thúc, ta sẽ đi tìm các ngươi."

Sean sắc mặt ngưng trọng, xuất hiện tình huống này, căn bản khôgn phải những Ma Đạo sư cấp hai như bọn hắn có khả năng nhúng tay được. Hắn hướng Trương Đức Bưu nói ra chỗ ở, liền vội vàng li khai.

Trương Đức Bưu chờ bọn hắn đi xa, lúc này mới thở dài lẩm bẩm: "Đi hay là không đi? Hôm nay Mê Thất Chiểu Trạch không chỉ có Sean bọn hắn không xen tay vào đựơc, ngay cả ta cũng không nhúng chân vô được, không đáng vì bất cứ bảo bối gì mà đem mạng của mình góp vào…"

Hắn cẩn thận suy tư một lát, đang định li khai, đột nhiên trên mu bàn tay truyền đến cảm giác nóng bỏng mãnh liệt, giống như là lửa đang thiêu đốt bàn tay vậy, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trên mu bàn tay chính là cái ma huyết trớ chú ấn kí kia, phát sáng lên bất thường!

"Y Ái Nhĩ cũng tới? Chẳng lẽ thương thế Mike Hughes Đại Tế Tư đã chữa lành rồi sao?"

Trương Đức Bưu trong lòng cả kinh, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ bạch y chân trần từ trong chiểu trạch chậm rãi đi tới, y quần phiêu vũ. Chân nàng căn bản không giẫm lên mặt đất, mà bị một cỗ đấu khí màu đen chống đỡ mà trôi nổi lên, giống như ngự không phi hành.

Trên nguời Y Ái Nhĩ đột nhiên hiện lên một mảnh sương mù màu đen, hình thành một đầu lâu cự đại, giận dữ hét: "Thánh nữ, chính là hắn, mau giết tên trộm sách!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.