Chương 9: Chúng tôi điều tra qua cô rồi.
“ Thời tiểu thư, có phải cô lúc đó đang trong thời kỳ mang thai “ Phong Đức đả kích nói.
“ Không có, tôi chưa từng mang thai. “
Phong Đức cứng nhắc nhìn về phía màn hình, chỉ thấy trên màn hình thông tin không có một chút sai sót, là câu trả lời trung thực ông không thể phải kháng, nhưng có chút nghi hoặc.
Dừng một chút, ông ta tiếp tục nói:
“Không có khả năng, trải qua ba năm trước đây cô gần như không ra khỏi cổng cơ hồ chỉ ở trong nhà, mọi người gặp qua cô cũng đều là thấy cô thường xuyên mặc quần áo rộng thùng thình. Nếu như không phải mang thai, tại sao cô muốn trốn trong nhà tận một năm?”
“Đó là bởi vì khi tôi đang vẽ truyện tranh thích ở trong nhà, tôi thường xuyên mặc quần áo rộng rãi là ưa thích thoải mái, rất kỳ quái sao? “
Thời Tiểu Niệm bó tay rồi, cái này cũng có thể lấy làm thành bằng cớ sao?
“ Ba năm trước cả đêm giao thừa Thời tiểu thư ở nơi nào? “
“Ngày đầu năm mới? Hẳn là phải ở nhà đón giao thừa, tôi hàng năm đều quay về quê ăn tết. “
“Không, đêm đó người ở cùng thiếu gia của chúng ta. “
Phong Đức nói tiếp:
“Cô không những cùng thiếu gia ở chung một chỗ, hơn nữa cô chính là người chủ động đấy. “
Nếu như không phải Phong Đức nhăn mặt một cách quá nghiêm trọng, Thời Tiểu Niệm còn cho rằng là ông ta đang nói đùa.
“ Không có! Người đàn ông nóng tính xấu xa đó, tôi nhìn thấy một lần là muốn buồn nôn một lần , tôi làm sao khả năng chủ động cùng với hắn!”
Thời Tiểu Niệm trừng mắt về phía Phong Đức, ngữ khí rất kích động.
Cung Âu
Bây giờ hễ nghe đến hai chữ này đều khiến cô cảm thấy ghê tởm.
Màn ảnh trước mặt lại thay đổi như một vở kịch khó xem, một tấc một tấc đều bị cái kia hung hăng càn quấy ác liệt nam nhân cướp đoạt.
“DỪNG!”
Ngoài cửa sổ, nam nhân lười biếng ngồi ở trên chiếc ghế làm từ cây mây, nghe được bên trong truyền đến thanh âm đó sắc mặt trở nên hết sức khó coi, đem rượu đỏ trong tay nặng nề đặt lên mặt bàn.
Buồn nôn.
Nữ nhân này lại còn nói hắn buồn nôn, hắn không có nàng làm ra vẻ, nàng lại ngại hắn buồn nôn ?
“Cung tiên sinh, nữ nhân kia nói chuyện như thế là cố ý đấy, lạt mềm buộc chặt, muốn khiến cho người chú ý đến, chớ để ở trong lòng. “
Đứng phía sau Cung Âu là người phụ nữ mặc quần áo mỏng gần như trong suốt, cặp ngực cỡ-E cọ vào vai hắn, gặp anh ta tức giận vội vàng lên tiếng nói.
“ Lạt mềm buộc chặt? “
Cung Âu lạnh giọng lặp lại, sắc mặt khó chịu nhìn về phía cửa sổ, chỉ thấy Thời Tiểu Niệm ngồi ở trên , trong mắt mang theo nồng đậm hận ý.
Là thực chán ghét hay vẫn là lạt mềm mà buộc chặt, hắn liếc thấy đi ra .
Cửa sổ nội trong phòng, quản gia Phong Đức nhíu mày, đối với Thời Tiểu Niệm tiếp tục nói:
“Thời tiểu thư, chúng tôi điều tra qua cô rồi “
“Cô chỉ là được nhận làm con nuôi, có một người em,từ nhỏ đến lớn, từ dung mạo đến năng lực, cô luôn thua kém chị em, cô chỉ là một họa sĩ truyện tranh hạng ba, cô cgij lại là một nữ minh tinh nổi tiếng khắp cả nước, hay là thợ trang điểm vương quốc Mộ gia chuẩn Thiếu nãi nãi…”
Thân thế của mình bối cảnh trong lúc bất chợt bị từng cái tự thuật đi ra, tựa như quần áo trước mặt người khác bị từng kiện từng kiện lột sạch tựa như.
Thời Tiểu Niệm nắm chặt nắm đấm, hàm răng gắt gao cắn môi.
“Tôi đã từng mời chuyên gia phân tích tâm lý tự trọng và ghen tị, cô rất muốn vượt qua em của mình.”
Phong Đức nói ra.
“Cho nên ba năm trước cô tự động quyến rũ thiếu gia lên giường với cô, sau đó muốn chỉ cần hoan ái một đêm liền từ vịt xấu xí thành thiên nga, nhưng đáng tiếc thiếu gia không để ý tới cô, cô buồn, và cuối cùng cô lại phát hiện mìn mang thay nhưng cô sợ thiếu gia sẽ không thừa nhận, nên lén lút sinh con sau đó tìm thời cơ thích hợp để lấy đứa con làm chỗ dựa sống nữa đời sau có phải không?”
Hắn nói một đống, thật giống như thấy tận mắt qua đồng dạng.
Thời Tiểu Niệm đột nhiên cảm giác đáy lòng sự phẫn nộ đều biến thành đắng chát, lại không có biện pháp mở miệng nói một câu.
Thật sự là buồn cười, người đó là chuyên gia tâm lí chắc, biết rõ cô sao? Hiểu rõ cô sao? Bằng cái gì tựu như thế cho cô kết luận?
Chương 10: Thực sự là chưa từng mang thai.
“Tôi thật không biết anh tìm những thông tin này từ đâu“. Thời Tiểu Niệm cắn chặt răng nói.
“Thời tiểu thư, nếu như người thật muốn mẹ quý nhờ con, phủ nhận sẽ không có ích lợi gì cho người, không bằng hãy mau trực tiếp nói ra điều kiện của người. Không đợi đến cuối cùng, khi thiếu gia đã mất kiên nhẫn rồi thì người đến cơ hội mẹ quý nhờ con cũng không có.”Phong Đức cầm theo tập hồ sơ nói
Giọng nói ông ta thực nhẹ nhàng, nhưng mỗi chữ mỗi câu lại thực sự bỉ ổi, bỉ ổi đến tột cùng.
Lại một lần nhắc lại đứa bé, đứa bé, đứa bé, …
“Tôi đã nói là không rồi mà!!“. Đừng nói tới chuyện tôi chưa từng mang thai, coi như là tôi đã từng thực sự có con với hắn, tôi cũng nhất định sẽ lập tức phá nó“. Thời Tiểu Niệm kích động nói.
Bỗng nhiên, Thời Tiểu Niệm nghĩ đến một điều rất quan trọng, liền vội vàng hỏi:“ Đúng rồi, có hay không một buổi sáng không có dùng thuốc tránh thai?? Một tuần sau thuốc tránh thai còn tác dụng không hả ?”
Bị Cung Âu chiếm đoạt đến hai lần, nhưng cả hai lần đều không có sử dụng các biện pháp an toàn, cô mới chẳng biết tại sao mình lại có thai …
Quản gia Phong Đức kinh ngạc không nói nên lời, cô gái này sao càng nhìn càng không thấy giống một người phụ nữ đã từng vụng trộm sinh ra một đứa bé vậy a.
Một tuần sau đó tránh thai ….
Không kịp thời gian, cô rõ ràng là đã uỗng thuốc tránh thai rồi mà, một điệu bộ sợ không kịp trốn tránh.
Cung Âu ngồi trên ban công, sắc mặt tối sầm lại.
Người phụ nữ trên vai như không có xương, mân mê khiến tâm trạng của hắn càng thêm buồn bực, Cung Âu đẩy nữ nhân đang õng ẹo trên vai hăn ra :“Đừng sờ a, đi đi”
“Vâng, Cung tiên sinh”
Tạ Lâm cung kính nói, hướng mắt vào cửa sổ bên trong gian phòng, trên khuôn mặt xinh đẹp biểu lộ một tia ghen ghét.
Cô gái này thoạt nhìn còn có điểm không bằng cô, lại có thể sinh ra đứa con của Cung Âu.
cô tự nhận mình đối phó với nam nhân có rất nhiều thủ đoạn, nhưng Cung Âu trước mặt cô đến một chút vừa ý cũng không có .
Nữ nhân bên cạnh Cung Âu không phải là ít. có thể nói thay là thay được, vậy mà hiện tại đã sinh con của hắn rồi.
Cô luôn muốn vượt lên trên tất cả những người con gái khác, được ở lại bên cạnh hắn … Xem ra càng ngày càng khó rồi a.
Ánh dương len lỏi ở khắp cánh rừng, sâu trong khu rừng, xung quanh tòa lâu đài đồ sộ cảnh sắc xung quanh đặc biệt diễm lệ.
Quản gia Phong Đức đi tới ban công, một mực cung kính cúi đầu về phía Cung Âu:“ Thiếu gia, tôi đã dùng mọi loại phương thức để dò hỏi Thời tiểu thư.”
“Ta chỉ muốn nghe kết quả.” Cung Âu ngồi trên ghế mây trắng, một tay chống cằm, lạnh lùng nói.
“Thiếu gia, theo máy phát hiện nói dối, kết quả là … Thời tiểu thư cô ấy nói thật đấy ạ.”
Thành thật!!
Thực sự là thành thật.
Phong Đức báo cáo:“ Cô ấy thực sự không có nói dối. Thiếu gia, có phải hay không là chúng ta nghĩ sai rồi??”
“Không có khả năng!!”
Cung Âu đột nhiên từ trên ghế đứng lên, bước nhanh vào phòng.
Trong phòng, Thời Tiểu Niệm ngồi trên chiếc ghế phát hiện nói dối, cố gắng đứng lên, Cung Âu tiến đến, ngang ngược đẩy cô trở lại ghế.
“đứng lại”
Thời Tiểu Niệm nặng nề ngã xuống, xương cốt toàn thân như bị người ta mãnh liệt đánh vỡ, cô cắn chặt răng, phẫn nộ quay đầu nhìn người đàn ông trước mắt:“ Anh đang làm cái gì vậy??”
“Cô vừa rồi nói với tôi những gì??”
Cung Âu tiến đến gần cô, đem cô áp sát xuống ghế phát hiện nói dối, một tay hung hăng nắm lấy cằm cô nâng lên , tạo thành một tư thế ái muội, từ trên cao nhìn cô chằm chằm, tức giận nói:“ Thời Tiểu Niệm, cô hãy nghe tôi nói cho rõ ràng, mau chóng đem đứa bé giao ra đây!!”
Đứa bé, đứa bé không dứt là sao??
“Không phải là đã kiểm tra là tôi không hề nói dối hay sao, là các người hiểu lầm rồi, mau thả tôi ra!“. Thời Tiểu Niệm không quen có một người đàn ông đang đè trên người mình, vô lực mà giãy giụa, hai tay lại bị hắn giữ chặt hơn.
“Thả?“. Cung Âu cười lạnh một tiếng, ánh mắt lộ ra sự liều lĩnh:“ Cô cảm thấy tôi sẽ bỏ qua cho cô – một tên lừa gạt?”
Buông tha cô, vậy hắn biết đi đâu tìm con hắn??
Coi như là máy phát hiện nói dối cho thấy cô hoàn toàn nói thật, nhưng hắn không tin, tuyệt đối không tin. Người phụ nữ này nhất định vẫn đang nói dối.