Dã Miêu Tuần Dưỡng Pháp

Chương 6



“Lạnh, lạnh quá. . . . . Đây là cái gì?” Quý Lạc nỗ lực điều chỉnh tư thế, ánh mắt đã có phần mê man.

“Đoán xem.” Phỉ Ngâm Mặc hướng cậu cười, cười đến mức như băng tan ngày xuân.

Quý Lạc con mắt lập tức mở to, cùng lúc phía trước bởi vì vừa đột nhiên xuất hiện kinh ngạc mà tiểu đệ đệ mềm nhũn dưới kia lần nữa ngạnh lên.

“Ngươi mẹ nó thực sự đúng yêu nghiệt! Ngao !” Thanh âm thiếu niên trở nên hứng khởi, càng thêm dùng sức cọ sát hạ thể Phỉ Ngâm Mặc, tiểu móng vuốt còn muốn tiến vào trong quần nam nhân.

“Nhớ cho rõ, hiện tại bị làm chính là ngươi!” Phỉ Ngâm Mặc hừ lạnh, gia tăng biên độ động tác trên tay. Cái tên tiểu gay, còn muốn cưỡi lên đầu hắn chắc!

Thân súng đen thẫm sáng bóng mô phỏng theo động tác tình ái trừu sáp luật động, cấp tốc tại hậu huyệt Quý Lạc ra vào.

Mỗi một lần thật sâu thẳng tiến, Quý Lạc không chịu nổi nắm chặt thắt lưng lại rung động thêm một lần, có cỗ khoái cảm mãnh liệt từ phía sau đi qua sống lưng truyền tới xương cốt tứ chi.

“Quá sung sướng! Dùng sức! Dùng sức!”

Phủ lên trán thiếu niên là một lớp mồ hôi tinh tế, con mắt vui thích híp thành sợi chỉ. Cậu sắc mặt ửng hồng, thanh âm khàn khàn gào rít, thân thể ngây ngô trắng nõn không ngừng giãy dụa, liên tục tìm kiếm tư thế cơ thể kích thích nhất.

Phỉ Ngâm Mặc cầm trên tay súng lục cảnh dụng cũng đã thấm ướt đầy dịch thể trong suốt, thậm chí có chút dính vào tay hắn.

Nguyên bản vốn là muốn thử giáo huấn tên tiểu tử này, không nghĩ tới đối phương ngược lại thích ứng cực kỳ. Bất quá, quả thực rất thú vị !

“Ngao, ta thực sự là yêu ngươi chết mất, cảnh quan!”

Quý Lạc nhào đến cần cổ Phỉ Ngâm Mặc, đôi mắt màu hổ phách khép hờ, cực kỳ tình sắc mà liêu nhân, cậu nhiệt tình hôn lên đôi môi nam nhân, sau mới nói thêm: “Lần sau dùng ngăn thương a! Cái này quá ngắn. . . . . Miễn cưỡng tính là đạt tiêu chuẩn!”

Hừ, miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn mà còn kêu được phóng đãng như vậy! Lần sau cho ngươi bom nguyên tử đi, thử xem có nhét vào được không.

Phỉ Ngâm Mặc vẻ mặt băng lãnh, bắt lấy cái cằm tinh xảo của Quý Lạc kéo ra, lấy mu bàn tay lau đi khí tức thiếu niên còn lưu lại trên môi hắn. Đồng thời một tay nắm lấy tiểu đệ đệ của đối phương, hung hăng sờ.

“A! Quý Lạc hét lên, thân thể mảnh mai kịch liệt run rẩy, hạ thể bắn ra một cỗ bạch trọc nóng rực, nặng nề xụi lơ trên người Phỉ Ngâm Mặc, hai tay vẫn còn vòng quanh cổ nam nhân, hổn hển hít thở, giống như con lười nhỏ bé.

Phỉ Ngâm Mặc sắc mặt khó coi cúi đầu.

Mặc dù tay hắn đã cản bớt phần lớn dịch thể, thế nhưng chính là vẫn có chút ít văng đến dính vào cảnh phục.

“Liếm sạch sẽ!” Phỉ Ngâm Mặc ấn đầu thiếu niên xuống dưới.

Quý Lạc chớp mắt, vừa rồi còn chìm trong dư vị cao trào, thoáng cái xông tới Phỉ Ngâm Mặc nở nụ cười. Phải thừa nhận, cái tên tiểu gay này đúng là có kinh nghiệm. Dưới ánh trăng sáng màu bạc, khuôn mặt hòa quyện với đôi mắt mèo màu hổ phách, giảo hoạt mê người giống như tiểu dã miêu, đích thực là thập phần xinh đẹp.

“Cảnh quan, ngươi thật ghê gớm!” Thiếu niên tay chân nhanh nhẹn, lập tức giật xuống khóa kéo Phỉ Ngâm Mặc, say mê ngắm nhìn như muốn xé bỏ chiếc quần lót CK của hắn. Phỉ Ngâm Mặc nắm chặt tóc Quý Lạc, ngăn lại động tác của cậu. Hắn chỉ muốn tên nhóc kia liếm sạch sẽ bạch trọc dính trên cảnh phục.

“Đau, đau a ! Quý Lạc đỡ lấy đầu, hú lên quái dị, trong mắt tràn ngập ủy khuất nhìn Phỉ Ngâm Mặc.

“Nhìn cái gì mà nhìn, ngươi bất mãn?” Phỉ Ngâm Mặc lạnh lùng, từ trên liếc xuống cậu. Một bên đem khóa quần một lần kéo lên, một bên chỉ thứ lấm tấm lưu lại ở chế phục của mình, “Mau đem cái đó của chính ngươi dọn sạch”

————————-

Oa Oa ! Từ top 20 biến thành TOP 10 cái chim, chính là chúng thực sự đẹp trai mà.

Quả nhiên là môn tích chi trì, một phiến tử nhỏ nhỏ ta đây cũng có thể trở thành vĩ đại, quạt quạt ! ! ! Lần lượt chà đạp môt chút XDD

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.