Dạ Ngọc Đừng Trốn

Chương 1: Chương 1




Mới hôm qua, gia đình Tiểu Ngọc đã chuyển sang một ngôi nhà mới tiện nghi và xa hoa hơn.
Hôm nay cũng chính là ngày đầu nhập học vào trường mẫu giáo mới của cô.

Cô bé còn khá lạ lẫm với mọi thứ nên chẳng dám kết thân với ai mà chọn riêng cho mình một góc nhỏ để tự chơi.
- Chào cậu, mình là Xuân Xuân.

Chúng ta kết bạn nhé!
Xuân Xuân là một đứa trẻ sống kế bên nhà Tiểu Ngọc.

Hôm qua, khi thấy có người chuyển đến kế bên nhà cô đã thấy Tiểu Ngọc được cha mẹ đưa đến sống.

Cô bé rất hoạt bát đi đến chìa tay ra làm quen với Tiểu Ngọc, một cô bé rất đáng yêu đang ngồi chơi một mình trong nhà trẻ.
Nhìn thấy cánh tay ấy, Tiểu Ngọc nở nụ cười.

Tiểu Ngọc chỉ vừa mới chuyển đến đây, vì tính cách khá nhút nhát nên vẫn chưa thể kết bạn được với ai.
- Được.
- Tớ ở kế bên nhà cậu đấy! Nhà cậu thật sự rất đẹp, tớ rất thích đám hoa giấy mọc trước cổng.
- Thật sao? Tớ cũng rất thích hoa giấy.
...
Dần dần họ trở nên thân thiết, luôn luôn đi cùng nhau, gắn bó như chị em ruột thịt cùng trải qua những cột mốc, kỉ niệm đáng nhớ trong cuộc đời.

Những khi rất vui
- Xuân Xuân, chờ tớ.
- Tiểu Ngọc, nhanh lên chúng ta đi chơi xích đu đi.
...
- Xuân Xuân, tặng cậu.

Chúc mừng sinh nhật.
- Wow...!Nó đẹp quá.

Cảm ơn cậu, Tiểu Ngọc.
...
- Tiểu Ngọc, tớ sang ngủ cùng cậu nhé! Hôm nay bố mẹ tớ đều không về nhà.
- Tuyệt quá.
...
Những khi căng thẳng.
- Xuân Xuân, cậu nhất định không được phụ lòng sự kèm cặp của tớ những đêm qua.
Cậu nhất định phải học cùng trường với tớ đó.
- Yên tâm đi, Bạch thỏ.
...
Những lúc buồn.
- Tiểu Ngọc, bố mẹ tớ lại cãi nhau.

Họ sắp ly hôn rồi, có lẽ tớ sẽ phải chuyển đi.
- Tớ sẽ nói cha cho cậu ở chung nhà.
...
- Tiểu Ngọc, tớ cũng thích Hy Minh.
- Vậy...vậy tớ...tớ.
- Tớ biết cậu thích Minh Hy rất lâu, tình cảm này tớ sẽ chôn vùi nó, sẽ không có ai biết ngoài cậu ra.
- Không, Xuân Xuân.

Tớ...tớ không thích Minh Hy nữa.

Tớ thích người khác rồi.
- Thật sao? Vậy tớ có thể tỏ tình với Minh Hy chứ?
- Tất nhiên rồi.


hihi
...
Những khi thất vọng.
- Tiểu Ngọc, tớ trượt đại học rồi.
Nhưng tớ không buồn lâu đâu, tớ đã suy nghĩ kĩ rồi, tớ muốn làm diễn viên.

Nhưng học phí để vào học viện quá đắt với điều kiện hiện tại, tớ không thể.
- Yên tâm đi! Tớ sẽ giúp cậu.
- Không được đâu, tớ đã nhờ cậy cậu rất nhiều.
- Đừng lo! Chúng ta là bạn mà.
Cô gái này chính là như vậy ngây thơ thuần khiết, nếu bản thân đã tin ai sẽ luôn tin tuyệt đối dùng tất cả mọi thứ mình có được mà trao cho người đó.

Đến cả người mình thích thầm cũng tình nguyện trút lui để bạn thân có thể hạnh phúc.
...
Trong phòng hai cô thiếu nữ nằm cạnh nhau trò chuyện.

Chỉ còn hôm nay nữa thôi, ngày mai cô sẽ là một cô dâu xinh đẹp sánh bước bên người đàn ông cô yêu.
- Tiểu Ngọc, cậu phải thật hạnh phúc nhé.
- Cảm ơn cậu, Xuân Xuân.

Mình và anh Ngạo Thiêng sẽ thật hạnh phúc.
Sắp sửa đây cô sẽ có thêm một người mình muốn yêu thương và người đó cũng sẽ yêu thương mình.

Người đàn ông này cô sẽ dành cả đời để chăm sóc, sẽ sinh cho anh ta những đứa con kháu khỉnh, sẽ cùng anh ta đầu bạc răng long...

Tiếng vỗ tay vang lên khắp kháng phòng buổi lễ.

Hôm nay là ngày cưới của Dạ Ngọc và Cao Ngạo Thiêng.

Khách mời thay nhau chúc phúc cho đôi trai tài gái sắc.
Nhưng làm sao cô có thể ngờ được người bạn mà cô tin tưởng nhất, người đàn ông cô bằng lòng trao trọn con tim ở sau lưng lại cùng nhau tính kế lừa gạt cô.
Trong căn phòng nào đó...
- Ngạo Thiêng, hôm nay là đêm tân hôn của anh.

Anh không để Tiểu Ngọc một mình được.
- Anh thật hư.

- Ngạo Thiêng, anh và Tiểu Ngọc kết hôn hơn một năm rồi.

Anh mau dụ cô ta giao quyền điều hành và chuyển tài khoản kế thừa cho anh đi.
- Được.

Đến lúc đó, chúng ta sẽ là một đôi nhé.
Đôi cẩu nam nữ ôm lấy nhau, mỗi người một tâm tư nhưng điều có một hướng chung chính là lợi dụng " chú thỏ Ngọc" ngây thơ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.