Dạ Ngọc Đừng Trốn

Chương 3: Chương 3




Liễu Xuân vừa tham gia quay xong một show diễn truyền hình, cô ta đang ngồi trong phòng trang điểm riêng thì nhận được tin nhắn.
" Cho phép tôi được em bằng Xuân để có thể thân thiết hơn.

Tôi có thể hiện mời em ăn tối để nói chuyện không? "
Liễu Xuân đọc xong liền tỏ vẻ khinh thường nhưng rất nhanh và khôi phục trạng thái.
" Được.

Tối nay gặp."
Hồi đáp xong, cô ta tùy tiện ném chiếc điện thoại lên bàn, lấy trong túi xách một chiếc khác, nhấn gọi.
" Đạo diễn Tạ, khi nào anh mới đến vậy? Người ta chờ lâu lắm rồi đó."
Phía bên kia một giọng cười quái gỡ vang lên.
" Cục cưng ngoan, chờ một chút.

Ta sẽ đến ăn em ngay đây" vừa nói hắn liền cười nụ cười trào phúng.
Cúp máy, cô ta liền mắng chửi.

- Lão già dê xòm, đợi đến khi tôi nổi tiếng hơn liền khiến ông biến mất.
Chẳng bao lâu sau, một lão già bụng phệ mở cửa tiến vào phòng trang điểm riêng của Liễu Xuân.

Giờ đây, cô ta như nhập vào vai diện mà chạy đến ôm lấy lão.
Cô ta cố ý mặc chiếc váy hai dây ngắn cũn cỡn, phía trên cổ áo còn là kiểu nhúng, sơ hỏ một chút vòng một liền có thể bất tung ra ngoài mà chạy nhảy.
Liễu Xuân cố ý ôm lấy tay lão mà dí sát hai quả bưởi đã sắp tràn lại càng căng no hơn nữa.
Sự kích thích này của Liễu Xuân khiến lão ta một bên mép đã nhỏ dãi dài, lão thô lỗ đưa tay bóp lấy một bên ngực của cô ta một cách mạnh bạo.

Bị bóp mạnh Liễu Xuân phóng đãng mà cất lên tiếng kêu nhẹ.
- A
Khuôn miệng vừa mở liền bị lấp đầy, lão đè cô ta nằm ra trên chiếc giường gấp chuyên dụng tham lam mà hưởng thụ.

Chơi chán chê, lão hất Liễu Xuân xuống đất, trực tiếp khỏa thân ngồi trước mặt cô ta để cô ta đối diện với cây gậy sần sùi.

Có lẽ vì lớn tuổi và thể trạng mập mạp, chiến thần của hắn vốn bé xíu nay lại còn mềm oặt.
Mặc kệ mọi thứ, lão thô bạo nắm gọn đầu tóc cô ta dí sát vào người cho thứ đó được đưa vào miệng.


Được hơi thở ấp nóng bao trùm khiến hắn sướng rân mà ngửa mặt lên trời tận hưởng.

Lão đã già, chỉ được một phút ngắn ngủi thứ chất lỏng trắng đục đã giàn giụa khắp khoan miệng khiến coi ta buồn nôn nhưng tình thế không cho phép, cô ta nén cơn hận mà nuốt xuống.
Tận mắt nhìn Liễu Xuân nuốt hết toàn bộ phần tinh hoa hắn thỏa mãn cười lớn, vuốt ve đầu cô ta.
- Ngoan lắm.
Xong chuyện lão ta liền phủi hết thảy rời đi, để lại Liễu Xuân vẫn còn ngồi bệt trên sàn nhà.

Cô ta ngồi đó nhìn bóng lưng lão, đôi bàn tay bất giác nạm thành cung.
...
Sửa soạn lại, Liễu Xuân đến điểm hẹn với Cao Ngạo Thiêng.

Cô ta chọn một bộ váy bó sát màu đen có ánh kim, phần tay được thiết kế phồng vai và dài xuống, giữa ngực được khoét sâu đến hõm bụng.

Một bộ váy vừa kín đáo vừa hở hang, vô cùng hợp để đi " câu cá lớn".
Đứng trước tòa nhà trọc trời, môi đỏ khẽ nhếch qua một bên cười khẩy.

Nơi đây chẳng phải là khách sạn lớn nhất thành phố, nơi ăn chơi sầm uất nhất của các đại gia có máu mặt hay sao, lần này Cao Ngạo Thiêng hẹn cô ta đến đây chắc chắn là có chuẩn bị trước.
Vào trong thang máy Liễu Xuân tranh thủ tô lại thêm một lớp son và một ít nước hoa, kéo cho phần cổ áo mở rộng ra thêm để lộ rảnh ngực sâu hút.
Cao Ngạo Thiêng đã đợi trước ở khu nhà hàng, nhìn thấy Liễu Xuân hai mắt hắn ta sáng rỡ dồn toàn bộ sự chú ý vào cỗ xe đẩy đà..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.