Dạ Ngọc Đừng Trốn

Chương 4: Chương 4




Liễu Xuân đi đến bàn nở nụ cười quyến rũ chuyên nghiệp.
- Tôi đến trễ rồi sao?
Nghe thấy cô ta hỏi hắn mới choàng tỉnh liền thu lại dáng vóc thèm khát khi nãy.
- Được ăn tối cùng em, tôi có đợi bao lâu cũng cam lòng.
Hắn ta đã gọi sẵn rượu và một vài món khác, đa số là những món ăn rất lành mạnh, Liễu Xuân nhìn thấy liền có chút hứng thú mà thầm nghĩ.
" Cũng có thể coi là có chút lưu tâm thế nhưng mà quá ngốc."
Rất nhanh món ăn đã được đem ra, cả buổi chỉ xoay quanh chuyện của Dạ Ngọc nhưng cái chính là vì hắn muốn để có uống hết li rượu hắn đã chuẩn bị sẵn.
Sau khi thấy Liễu Xuân đỗ gục trên bàn, hắn liền dìu cô ta lên phòng phía trên tầng.

Mọi thứ gần như đã nằm sẵn trong kế hoạch.
Hắn trực tiếp đem cô ta vào bồn tắm, đôi bàn tay thô bạo xé toạc bộ váy vô tội để lộ ra làn da trắng ngần, đôi gò bồng vì được thả tự do mà nẩy lên.

Mảnh vải mỏng cuối cùng để che đi phần nhảy cảm nhất cũng bị hắn cởi bỏ, hắn đứng đó ngắm nghía, ánh mắt hiện rõ sự đểu cáng.

Nước rất nhanh đã được xả đầy bồn, một chiếc nến thơm có chất kích thích ham muốn, hắn tự mình cởi bỏ đi những rào cản rồi hòa vào cùng dòng nước với Liễu Xuân.
Hắn nhẹ nhàng như đang chơi đùa, ôm chặt lấy cô ta để cảm nhận rõ đôi gò bồng đẫy đà, phía dưới vật to lớn kia đã ***** **** lên nóng hổi.

Một tay hắn cầm nó không ngừng xoa lấy một tay cầm lấy cằm Liễu Xuân khiến nó mở to.
Chính xác! Hắn là muốn cho cô ta thưởng thức nó.
Cứ như vậy, hắn ra vào liên tục ở cả miệng trên lẫn miệng dưới của Liễu Xuân, tinh hoa của hắn bắn tung toét lên mặt và cả trên thân người quyến rũ đang lõa lồi trong bồn tắm.
Sau khi thỏa mãn được bản thân, Cao Ngạo Thiêng bế Liễu Xuân nằm lên giường, tự chuốc say bản thân để tạo hiện trường giả.
Chỉ đến khi hắn say khướt đi, Liễu Xuân mới tỉnh lại, cô đi đến chậu Hoa đặt đối diện hướng vào phòng tắm lấy ra một chiếc máy quay lén nhỏ miệng nhếch môi cười như đã đạt được chiến lợi phẩm.
...
Sáng hôm sau, đúng như kế hoạch Liễu Xuân tỉnh dậy và biết mình đã quan hệ với bạn trai của bạn thân thì khóc sướt mướt.
Cao Ngạo Thiêng ngồi bên cạnh ra sức an ủi, còn hứa sẽ chịu trách nhiệm và chu cấp cho cô ta.
Liễu Xuân được hắn ôm lấy, khuôn dựa vào vai hắn thút thít nhưng lại mỉm cười.
Không để hắn ta nói ra quyết định của mình, Liễu Xuân nắm bắt có hội mà lên tiếng nói trước.


Cô ta ngước ánh mắt ngấn lệ của mình đối diện với hắn rồi ra vẻ e thẹn.
- Thật ra, tôi...tôi cũng rất thích anh.

Nhưng anh lại là bạn trai của Tiểu Ngọc...Tôi thật sự không thể.
Nghe cô ta nói đến đây, đáy mắt hắn hiện lên tia phấn khởi.

Chuyện này thật vượt qua kế hoạch của hắn, hắn chỉ định nếm thử mùi vị của một diễn viên nổi tiếng.

Hắn biết Liễu Xuân sẽ không làm chuyện này lớn vì cô ta phải giữ thể diện, từ đó hắn có thể lợi dụng cô ta chiếm lấy Dạ Ngọc.

Chuyện đã đi đến nước này, hắn cũng không kiêng dè nữa.
- Vậy, chúng ta hãy yêu nhau mà không để Dạ Ngọc biết nhé! Em đừng lo, anh chỉ sẽ của mình em thôi.
Nói rồi, hắn sấn tới hôn lấy cô ta thật sâu, Liễu Xuân cũng để hắn càng quấy thể hiện sự đồng ý.
"Vậy là từ hôm nay hắn/ cô ta sẽ là công cụ giúp mình bòn rút lấy chú thỏ Ngọc xinh xắn."
Cả hai đều mang trong mình những tâm tư khác nhau, cùng nhau lợi dụng qua lại.

Đây là mối quan hệ cùng hợp tác hưởng lợi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.