Dạ Vũ Thương Khung

Chương 19: 19: Trở Về





Bên ngoài rìa Bình Nguyên Tùng Lâm Dạ Tử Lương vừa hạ gục 1 con yêu thú Luyện Khí Trung cấp, hắn cảm giác trong lòng bất an như có chuyện gì đó đã xảy ra, quay sang phía Kim Đàn Nhi hắn nói :
" Đàn Nhi ta đã vào Bình Nguyên Tùng Lâm gần 2 tháng, cũng sắp đến thời gian cuối năm rồi, ta nghĩ chúng ta nên trở về "
Kim Đàn Nhi nghe hắn nói vậy liền mỉm cười đáp :
" Được muội nghe huynh "
Vậy là cả 2 đều về Lục Phong trấn mua 2 thớt tuấn mã hướng về phía Ô Sa trấn chạy đi, 2 ngày sau Dạ Tử Lương cùng Kim Đàn Nhi đã chạy tới Ô Sa trấn vào đến giữa trấn Dạ Tử Lương vô cùng kinh ngạc khi cửa hiệu Dạ Vũ Lâu đã bị đập nát, người bên trong đã không còn người ra vào, như nghĩ tới điều gì hắn chạy nhanh về phía Dạ gia, vừa tới Dạ gia ánh mắt hắn co rụt lại vì trước mắt phải cảnh gia tộc hoành tráng người ra vào tấp nập mà thay vào đó là một cảnh hoang tàn khói lửa thây chết ngả dạ, hắn lao vụt vào trong Kim Đàn Nhi thấy vậy cũng chạy theo ,vừa tới Đ
đại sảnh hắn chết lặng khi nhìn thấy xác Dạ Vũ Lang đang nằm dưới đất hắn điên cuồng gào thét :
" A, là ai, là ai đã làm ? "
Hắn lao nhanh về phía Dạ Vũ Lang quỳ xuống, hai hàng nước mắt hắn lăn xuống, kiếp trước hắn là 1 cô nhi, hắn luôn mong ước sẽ có một gia đình hạnh phúc như bao con người khác, khi đến thế giới này hắn dung hợp 2 linh hồn Dạ Tử Lương, hắn cảm giác được tình thân ấm áp của Dạ Vũ Lang dành cho hắn, hắn đã vô cùng hạnh phúc, nhưng chưa được bao lâu niềm hạnh phúc ước ao của hắn đã tan nát, tim hắn đau nhói như bị dao đâm ,nước mắt lăn dài trên má hắn ôm Dạ Vũ Lang vào lòng :
" Phụ thân, người mau tỉnh lại, Lương nhi của ngươi đã về a, Phụ thân, phụ thân "
Kim Đàn Nhi bên cạnh trứng kiến hắn đau khổ như vậy nước mắt cũng tuôn ra như mưa , 1 canh giờ sau Dạ Tử Lương vừa bê xác Dạ Vũ Lang đứng dậy Kim Đàn Nhi chợt lên tiếng :

" Tử Lương ca ca ngươi xem "
Dạ Tử Lương nhìn theo ngón tay Kim Đàn Nhi hắn thấy chỗ Dạ Vũ Lang vừa nằm có mấy dòng chữ viết bằng máu :
" Lương nhi đi tìm cô cô ngươi, mẫu thân ngươi chưa.

.

"
Là di thư của Dạ Vũ Lang nhưng chưa chưa kịp viết hết, sau khi chôn cất Dạ Vũ Lang hắn quỳ gối trước bia mộ Kim Đàn Nhi cũng quỳ xuống bên cạnh :
" Phụ thân ngươi yên nghỉ ta nhất định sẽ báo thù cho người "
" Dạ bá phụ hãy yên nghỉ Đàn Nhi sẽ chăm sóc tốt cho Tử Lương ca ca "
Nói xong cả 2 đều quỳ lạy rồi đứng lên, trong mắt Dạ Tử Lương hiện lên một vẻ kiên cường bất khuất nhìn về xa xăm, tay hắn nắm chặc tay Kim Đàn Nhi giờ phút này hắn thề với bản thân nhất định sẽ bảo vệ những người xung quanh hắn, cùng lúc âm thanh Tiểu Đậu vang lên :
" Hệ thống phát động nhiệm vụ Báo Thù phần thưởng nhận được triệu hoán ngẫu nhiên một vật phẩm trên Đế cấp hoặc Cửu phẩm, thất bại sinh ra tâm ma trở thành điên dại "
Nghe Tiểu Đậu nói xong hắn im lặng nắm tay Kim Đàn Nhi quay lại Dạ gia, hắn dùng Hỏa Linh lực đốt cháy toàn bộ đình đài lầu các , vậy là 1 gia tộc bé nhỏ tại 1 tiểu trấn biến mất trên bản đồ của Sùng Vũ đế quốc , hắn cùng Kim Đàn Nhi hỏi thăm vài người trong trấn biết được hóa ra là Lưu Hán trở về thực lực tăng mạnh đã giúp Lưu gia diệt Dạ Tô 2 gia tộc, nghe xong hắn không nói một lời tay cầm Khuy Linh Đao 1 đường tiến thẳng đến Dạ gia, thấy có người cầm đao tiến tới, 2 tên canh cửa Lưu gia quát :
" Tiểu Tử to gan dám cầm đao trước cửa Lưu gia còn không mau cút "
Vừa nói hết câu muột luồng linh lực màu lam đã quét qua, 2 tên này có tu vi Luyện Tạng lập tức tan xác, Dạ Tử Lương không dừng lại chém thêm một đao tấm bảng Lưu gia chia ra làm đôi, động tĩnh quá lớn toàn bộ Lưu gia như ong vỡ tổ lao gia Kim Đàn Nhi thấy vậy song thủ phi đao thoăn thoắt chưa đến 3 giây đã chết mười mấy tên Lưu gia tộc nhận, người Lưu Gia thấy vậy không dám manh động, Lưu Chánh Anh cùng 2 tên đệ đệ bước ra :
" Là ai dám đến Lưu gia ta gương oai ? "
Hắn nhìn lại thì thấy một thiếu niên đứng thẳng lưng cầm đào nhìn chằm chằm vào mình bên cạnh là một tiểu cô nương hai bên tóc cuộn hình bánh bao trên tay đang cầm mấy thanh phi đao, Lưu Chánh Long như nhớ tới điều gì nói vào tai hắn :
" Đại ca là tên phế vật của Dạ gia Dạ Tử Lương "

Lưu Chánh Anh nghe vậy lông mày hơi giãn ra nói :
" Hừ tên súc sinh ngươi!.

"
Vừa nói song 2 từ súc sinh hắn tái mặt vì thấy 1 làn nước linh lực hình bán nguyệt chém đến hắn kinh hãi vận dụng linh khí thổ hệ bao quanh nắm đấm kêu to :
" Thổ Linh Quyền "
Chỉ thấy làn nước linh lực hình bán nguyệt phá tan linh khí thổ hệ, tiếp tục tiến đến rồi cắt qua cổ, 2 tên Lưu Chánh Long cùng Lưu Chánh Lý quay sang nhìn thấy đầu Lưu Chánh Anh đang dần dần lăn ra khỏi cổ 2 người kinh hãi hét to :
" Mau mau tiến lên "
Nói xong 2 người cùng lùi lại đằng sau Lưu gia tộc nhân nghe vậy không dám trái lời cùng xông lên, Kim Đàn nhi thấy vậy tay phóng phi đao nhanh như chớp, từng cây phi đao phi đi như gió thu gặt từng sinh mạng, 2 tên Lưu Chánh Long và Lưu Chánh Lý lui lại định tẩu thoát thì chỉ thấy trước mặt lóe lên lôi điện rồi xuất hiện 1 thiếu niên gương mặt cười quái dị, 2 người bọn họ thấy một màn vậy thì thất kinh cả hai cùng vận chuyển linh khí thổ hệ phòng thân, chỉ thấy thiếu niên tung ra 2 cú đấm nhu sắt nung bắn ra hoa lửa :
" Hỏa Tinh Quyền "
2 đấm phá tan linh khí phòng ngự đấm mạnh vào ngực tạo thàng một vết lõm sâu nửa tấc 2 tên Lưu Chánh Long và Lưu Chánh Lý bay ngược về sau miệng thổ huyết liên tục rơi xuống đất nằm im bất động, hẳn là đã chết không thể chết hơn, Dạ Tử Lương sau khi giết 3 huynh đệ Lưu gia liền sách đao lao vào đồ sát toàn bộ tộc nhân Lưu ra một cảnh máu me cứ thế diễn ra 1 canh giờ sau hơn 600 tộc nhân Lưu gia đều bỏ mạng dưới lưỡi đao của Dạ Tử Lương cùng phi đao của Kim Đàn Nhi chỉ thấy Dạ Tử Lương nhìn về phía 1 tên thiếu niên, tên thiếu niên run rẩy ngã xuống đất giữa chân có chất lỏng chảy ra, chính là Lưu Bang, khi Dạ Tử Lương chém chết Lưu Chánh Anh, Lưu Bang sợ hãi chạy đi nấp nhưng không thể thoát khỏi cặp mắt Dạ Tử Lương chỉ thấy lúc này Lưu Bang run rẩy cầu xin :
" Dạ Tử Lương ngươi tha cho ta đi, ngươi đừng giết ta , ta là súc sinh ta là phế vật lần sau ta không dám hống hách nữa "
Dạ Tử Lương nghe vậy cười nhạt :

" Nói Lưu Hán đang ở đâu "
Lưu Bang nghe Dạ Tử Lương nói vậy ánh mắt lóe lên điều gì :
" Ta nói ra Lưu Hán ở đâu ngươi phải đừng giết ta "
" Được ! "
Nghe Dạ Tử Lương đáp ứng hắn run rẩy nói :
" Lưu Hán đang ở Vân Đằng tông, là đệ tử của 1 trưởng lão, Lưu Hán tu vi đã đạt đến tu vi Luyện Khí ngũ tinh "
" Tốt lắm ! "
Chỉ thấy một lưỡi đao chém bay đầu Lưu Bang lên cao, Dạ Tử Lương nhàn nhạt nói :
" Không ai dạy ngươi không được tin lời kẻ thù sao "



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.