Đặc Thù Không Gian

Quyển 2 - Chương 15: Cứu người đẹp



Trên mặt Nạp Lan Thục Thanh hiện lên nét trào phúng. Quỷ đầu đao trong tay bay ra, nửa đường biến hóa thành một con kiến giao tranh cùng với Chu Tước Chi Hỏa ở trước mặt.

Hai loại lực lượng có thuộc tính bất đồng va chạm vào nhau, lập tức vang lên một tiếng nổ lớn, cây cỏ xung quanh liền bị nát rụi.

Tiếng nổ chấm dứt, thân ảnh hai người hiện ra. Sắc mặt Nạp Lan Thục Thanh không thay đổi, Chu Tước Chi Hỏa đối với hắn thực không có nhiều tác dụng.

Nhìn sang bên Mã Hiểu Mai, sắc mặt nàng tái nhợt, trên trán ướt đẫm mồ hôi lạnh. Hiển nhiên, thi triển Chu Tước Chi hỏa đối với tu vi hiện tại của nàng đã cố hết sức.

Long Vũ nấp ở một bên đã có chuẩn bị sẵn. Hắn ra lệnh cho La Lâm khuếch đại đạo lực, đem đạo lực cùng với hỏa hệ dị năng của bản thân tăng lên cực hạn.

- Tru Tà…

Long Vũ thừa dịp trận chiến giữa hai người vừa dứt, thân ảnh phi đến, bấm lên kiếm quyết, phóng xuất ra dị năng cùng đạo lực sinh ra Ngũ Trảo Hỏa Long, đánh Nạp Lan Thục Thanh.

Nạp Lan Thục Thanh đem toàn bộ chú ý đặt trên người Mã Hiểu Mai. Lúc Long Vũ xuất chiêu, đối với hắn hoàn toàn nằm ngoài ý muốn.

Không kịp phóng xuất ra đồng bạn làm vật hy sinh, Nạp Lan Thục Thanh chỉ còn cách lăn một vòng ngay tại chỗ, hi vọng có thể tránh được một đòn kia. Nhưng Hỏa Long dường như có linh tính, lập tức thay đổi phương hướng, đuổi theo hắn tới cùng.

Trong tình hình bất đắc dĩ, Nạp Lan Thục Thanh đành phải chắp hai tay thành hình chữ thập, từ trong cơ thể phát ra đạo huyết quang tiến đến chống cự.

- Ầm ầm.

Tiếng nổ vang lên, Ngũ Trảo Kim Long đánh tan đạo huyết quang đó. Hỏa Long khí thế không giảm, bay thẳng đến Nạp Lan Thục Thanh tấn công.

Sau khi Hỏa Long va chạm với Nạp Lan Thục Thanh liền biến mất. Cùng lúc, Nạp Lan Thục Thanh cũng há miệng phun ra một ngụm máu đen. Thân thể bay vút lên cao, lập tức rơi xuống mặt đất.

- Dâm… Long Vũ. Tại sao anh lại tới đây?

Long Vũ phóng thích ra Ngũ Trảo Hỏa Long hoàn toàn là thủ đoạn đánh lén. Cho nên quá trình diễn ra rất nhanh. Đến tận lúc Nạp Lan Thục Thanh bị đánh ngã xuống đất, Mã Hiểu Mai mới phát hiện ra. Nàng trong lòng thật sự khiếp sợ. Tu vi của Long Vũ chỉ là cảnh giới màu cam, đến tột cùng là hắn đã làm như thế nào?

Mang theo nhiều vẫn đề liên tiếp, Mã Hiểu Mai dùng con mắt của người bình thường cẩn thận đánh giá Long Vũ.

Long Vũ bị Mã Hiểu Mai soi mói, cả người không được tự nhiên, giận giận cười nói:

- Cho dù là tôi có phong lưu tiêu sái, ngọc thụ lâm phong. Nhưng cô cũng không thể dùng ánh mắt đê mê như thế mà nhìn tôi chứ. Cô làm cho tôi thấy thật xấu hổ…

- Anh muốn chết sao?

Mã Hiểu Mai trừng mắt nhìn Long Vũ, không thèm để ý đến hắn nữa. Trong lòng thầm nghĩ, tên tiểu tử này nhìn bình thường, nhưng trên người hắn có rất nhiều bí mật.

Vốn tưởng rằng mọi sự tốt lành, nhưng sau khi bị ngã xuống, Nạp Lan Thục Thanh chậm rãi đứng dậy. Hắn lau đi vết máu trên miệng, ánh mắt nhìn về phía Long Vũ:

- Là ngươi… Chính ngươi đã giết hại đồng bọn của ta, ta muốn ăn ngươi.

- Sao lại thế này? Các ngươi biết nhau?

Lúc này Mã Hiểu Mai còn chưa phát hiện ra Nạp Lan Thục Thanh đã bị kiến hút máu ký sinh.

- Cô gái ngốc, hắn chính là ký sinh thể của kiến hút máu.

Long Vũ nhắc nhở một tiếng.

- Chẳng trách…

Trong lòng Mã Hiểu Mai khẩn trương, kiến hút máu đích thực không dễ đối phó. Nghĩ đến đây, nàng vội vàng phát ra tín hiệu cầu cứu.

- Trước tiên ta sẽ giải quyết ngươi.

Lúc Mã Hiểu Mai phát ra tín hiệu cầu cứu, trong đôi mắt Nạp Lan Thục Thanh hiện lên một đạo sát ý. Một đạo huyết sắc quỷ dị phóng thẳng tới người Mã Hiểu Mai.

Mã Hiểu Mai căn bản không kịp né tránh.

Nếu nàng bị đánh trúng đòn này, khẳng định sẽ bị trọng thương.

Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Long Vũ phát huy tinh thần anh hùng cứu mỹ nhân. Thân hình giống như tia chớp bắn nhanh ra, chặn ở trước người Mã Hiểu Mai. Đồng thời, khuếch đại đạo lực, dị năng phóng xuất ra Ngũ Trảo Hỏa Long chống cự.

- Oanh Long.

Sau một tiếng nổ, Ngũ Trảo Kim Long cùng với đạo huyết quang đồng thời tiêu tán. Long Vũ đã hai lần phóng thích Tru Tà Kim Long, hai lần khuếch đại đạo lực. dị năng cùng đạo lực trong cơ thể dường như đã bị cạn kiệt, thương tổn thân thể lúc này rất lớn.

Đồng thời Nạp Lan Thục Thanh cũng bị lực phản chấn lui về phía sau, té trên mặt đất. Sắc mặt tái nhợt, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Mã Hiểu Mai nhất thời trợn tròn mắt.

Nàng thật sự không ngờ, tên lưu manh Long Vũ này lại ra tay cứu minh.

Uy lực đòn vừa rồi của Nạp Lan Thục Thanh nàng rất rõ ràng, nếu không có Long Vũ xuất thủ, nàng có thể chết chắc.

- Các ngươi đều phải chết…

Nạp Lan Thục Thanh gầm lên giận dữ, quanh người bao phủ bởi một tầng huyết quang, con ngươi vốn màu đen lúc này cũng đổi thành đỏ như máu. Sau lưng, ẩn ẩn hiện hiện một đôi cánh huyết sắc.

- Nạp Lan sư phụ, vài ngày không gặp, tại sao anh lại trở thành như vậy?

Đột nhiên, thân ảnh Tuyết cơ từ trên trời giáng xuống. Sự xuất hiện của nàng là cho nhiệt độ xung quanh giảm xuống.

Ngay sau đó, trên trời lập tức xuất hiện thêm một đạo nhân ảnh. Dưới ánh trăng có thể nhận ra người đến chính là Mã Ngọc, cha của Mã Hiểu Mai.

Hai người đều là cao thủ tụ linh, bọn họ xuất hiện khiến cho sắc mặt Nạp Lan Thục Thanh đại biến. Không một chút do dự, hắn lùi lại phía sau, cả người hóa thành một đạo huyết quang, lập tức liền biến mất.

Tuyết Cơ đang muốn truy đuổi, Mã Ngọc lập tức cản lại:

- Tuyết Cơ tiên tử, giặc cùng đường rồi, không cần phải truy đuổi.

Tuyết Cơ nghe vậy, gật gật đầu, vội vàng đến bên Long Vũ:

- Tiểu Vũ, em không sao chứt?

- Em không sao.

Long Vũ miễn cưỡng nở một nụ cười, nói:

- Em không sao… Nhưng mà đạo lực bị tiêu hao hết, chỉ nghỉ ngơi một chút là khỏe lại.

Mã Hiểu Mai há miệng thở dốc, muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại thôi không nói gì.

- Tuyết Cơ tiên tử. Trước tiên cô hãy mang Tiều Vũ trở về để khôi phục đạo lực. Đêm nay tôi cùng với con gái đi tuần tra vườn trường.

Mã Ngọc trầm giọng nói:

- Một khi kiến hút máu đã ký sinh trong cơ thể Nạp Lan Thục Thanh, sau này chúng ta cũng đã có mục tiêu cụ thể. Lúc này tuy không tiêu diệt được, nhưng ít ra cũng không cho nó có thể hại người.

- Đúng vậy.

Tuyết Cơ gật đầu, sau đó đem Long Vũ rời khỏi.

Đợi đến lúc bốn phía chỉ còn có cha con họ Mã, Mã Hiểu Mai lập tức đem sự việc Long Vũ đánh nhau với Nạp Lan Thục Thanh nói với Mã Ngọc.

Chẳng qua chuyện Long Vũ xả thân cứu nàng, nàng không có đề cập tới.

Mã Ngọc nghe thấy vậy, vẻ mặt kinh ngạc:

- Nói như vậy, Tuyết Cơ tiên tử cùng với đứa cháu này thực sự không đồng nhất… Hiểu Mai, con còn nhớ lần trước chúng ta đã nói chuyện rồi chứ? Nhớ kỹ, nhất định phải giữ tốt quan hệ với cậu ta.

- Vâng.

Mã Hiểu Mai nhẹ nhàng lên tiếng.

Nghỉ ngơi ba ngày, đạo lực cùng dị năng của Long Vũ đã khôi phục lại như trước.

Vốn đạo lực của hắn không thể hồi phục nhanh như vậy. Nhưng do ba ngày này, hắn không ngừng tập luyện bảy bộ động tác Hỗn Độn Xà.

Trải qua thời gian không ngừng nỗ lực, hắn đã hoàn thành tiêu chuẩn một trăm phần trăm về độ chuẩn xác. Đối với việc khôi phục đạo lực, di năng đây thực là một chỗ tốt quá lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.