Đặc Thù Không Gian

Quyển 6 - Chương 14: Song tu cùng Hậu Thổ (1)



Nghe Bách Sắc tiên nhân vừa nói như thế, Long Vũ nhất thời minh bạch. Hóa ra mình đã đoán sai, cái tên gọi là tiên nhân này cũng không phải tới trợ giúp Huyền Cảnh và thế giới sự thật.

- Tiểu sư muội, hắn đến tìm em sao?

Long Vũ cắn răng nói:

- Em ở đây, để anh tới đối phó người này.

- Chủ nhân, tu vi người này hơi cao hơn anh một chút, nhưng trong cơ thể anh còn có Tử Kim Thiên Viêm, chưa hẳn đã thua hắn.

La Lâm làm ra một phân tích trước khi chiến đấu.

Có La Lâm phân tích, Long Vũ tràn ngập tin tưởng.

- Anh Vũ, được... em lược trận cho anh.

Đường Hương Hương lo lắng Long Vũ bị thương, vốn định tự mình toàn lực xuất thủ, đem Tảo Bả tiên bắt lại. Nhưng nàng lại không muốn phụ ý tốt của Long Vũ. Cho nên đồng ý để cho hắn xuất thủ công kích Tảo Bả tiên. Đương nhiên, nàng sẽ luôn luôn chú ý tới đại chiến của hai người, tùy tay chuẩn bị ra tay cứu viện.

- Bách Sắc, ta hỏi ngươi, ngươi thân là người Tiên Cảnh, hiện giờ Huyền Cảnh, thế giới sự thật sắp gặp kiếp nạn, ngươi cũng đã biết rồi chứ?

Long Vũ tiến lên từng bước, thân mình trôi nổi giữa không trung, lớn tiếng quát hỏi.

- Tất nhiên!

Bách Sắc cười nói:

- Tiểu tử ngươi đừng có nói với ta những lời nhảm nhí này, tồn vong của Huyền Cảnh không có quan hệ gì với Tiên Cảnh chúng ta, hiện tại ta cần giải quyết chuyện này. Hậu Thổ là nữ nhân ta nhìn trúng, tiểu tử ngươi nếu thức thời, thì lập tức cút ngay cho ta.

- Muốn chết!

Long Vũ mắt thấy cái tên gọi là tiên nhân này đúng là thờ ơ, cười lạnh một tiếng, thân hình như điện chạy tới.

Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân hơi biến, quát hỏi:

- Ngươi là ai? Lực lượng của ngươi không phải là của con người.

- Chờ đến lúc ngươi chết sau ta sẽ nói cho ngươi.

Long Vũ đã muốn động sát cơ.

- Cuồng vọng!

Bách Sắc tiên nhân dù sao cũng là tiên nhân, sao có thể bị câu này hù sợ. Chỉ thấy hắn biến sắc, thúc dục Tảo Bả tiên kiếm giết tới.

Long Vũ bên này cũng không có phóng ra thích Tử Kim Thiên Viêm. Có thể cùng cao thủ cấp bậc như Bách Sắc đánh nhau, đó là có thể ngộ nhưng không thể cầu. Hắn nên nắm chắc cơ hội này mà đấu một phen cho thật tốt. Thực tế thì chiến đấu có thể tăng cường tu vi.

Hai người trong nháy mắt lại đấu hơn mười chiêu. Bốn phía phát ra tiếng liệt bạo rất nhỏ. Sóng khí ngập trời, kình khí bắn ra bốn phía. Đột nhiên, khóe miệng Bách Sắc tiên nhân lộ ra một nụ cười âm hiểm. Thân hình vừa động, nhanh chóng đi đến bên trái Long Vũ. Tiên kiếm trong tay, bay thẳng đến lồng ngực Long Vũ.

Long Vũ thấy thế công đối phương

uy mãnh, thần sắc hơi biến. Tuy kinh nhưng bất loạn. Hắn nắm kiếm quyết, Thiên sư pháp kiếm phóng xuất ra Vấn Thiên Thần Long thổi quét tới Bách Sắc tiên nhân.

Bách Sắc tiên nhân bỗng nhiên lâm vào cả kinh. Dưới tình thế cấp bách, tay trái hắn khẽ vung, tiên lực phóng ra ngoài. Đem Tảo Bả tiên kiếm thôi phát ra cao tới vài trượng, mũi kiếm hướng Thần Long chém tới.

"Ầm ầm!" Một tiếng nổ khí kình mạnh kinh người vang lên, hai cổ lực lượng cường đại đụng vào nhau, phát ra tiếng điệt bạo kịch liệt. Hai người trong lúc đó nhanh chóng lui về phía sau vài bước, nhảy ra khỏi vòng chiến.

- Ngươi đến tột cùng là ai?

Bách Sắc tiên nhân thấy Long Vũ có thể phóng xuất ra Vấn Thiên Thần Long, trong lòng không khỏi có chút hiếu kỳ.

Long Vũ cười lạnh một tiếng:

- Người muốn lấy mạng ngươi.

Khi nói chuyện, trên người Long Vũ đột nhiên phát ra một cỗ sát khí, hủy thiên diệt địa, nháy mắt đã tập trung tại khí cơ của Bách Sắc tiên nhân. Đồng thời, Long Vũ đem Tử Kim Thiên Viêm phóng thích ra.

Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân đại biến, chỉ cảm thấy bị một cỗ áp lực cường đại áp chế, lồng ngực nhộn nhạo, kinh hãi không thôi, vẻ mặt tự tin lúc trước đã sớm không còn sót lại chút gì.

Long Vũ đem khí tức Tử Kim Thiên Viêm chuyển hóa thành sát khí, mục đích đúng là vì cấp đối cho phương uy hiếp về tâm lý, khiến hắn mất tự tin, giảm thấp lực chiến đấu của hắn.

- Tiểu tử, lực lượng trên người ngươi cũng không thuộc về nhân giới hay Huyền Cảnh, sự xuất hiện của ngươi, đã uy hiếp đến Tiên Cảnh. Coi như ta giết không được ngươi, ta cũng muốn bẩm báo cho Tuần Thiên Sứ giả, sẽ có người tới thu thập ngươi.

Bách Sắc tiên nhân nói ra lời như vậy, hiển nhiên là muốn chạy trốn.

Đường Hương Hương thấy thế, phi thân tiến lên, cùng Long Vũ sóng vai đứng chung một chỗ, ngạo nghễ nói:

- Ngươi ở chỗ này mà hổ báo, chẳng lẽ ngươi còn muốn trốn sao?

Nói tới đây, Đường Hương Hương thấp giọng nói:

- Anh Vũ, ngàn vạn lần không thể để cho hắn trở lại Tiên Cảnh, nếu không anh sẽ gặp phiền toái.

Long Vũ gật gật đầu:

- Anh biết, hợp lực hai người chúng ta, nhất định có thể khiến hắn thân hình cụ diệt.

- Các ngươi muốn giết tiên nhân?

Trong giọng nói Bách Sắc tiên nhân hơi lộ ra một tia sợ hãi.

Long Vũ hừ lạnh một tiếng:

- Giết thì sao?

Vừa dứt lời, thân hình Long Vũ nháy mắt đã xuất hiện ở trước người Bách Sắc tiên nhân, Tử Kim Thiên Viêm quấn quanh thân Thiên Sư pháp kiếm, uy lực kinh người.

Bách Sắc tiên nhân tuy rằng hoảng sợ vạn phần, nhưng hắn vẫn lui về sau mấy bước tránh thoát công kích của Long Vũ. Nếu cùng Long Vũ đơn đả độc đấu, hắn cũng không lo sợ.

Hắn lo lắng chính là Hậu Thổ và Long Vũ cùng tiến lên. Như vậy, hắn căn bản sẽ không có một chút cơ hội. Bách Sắc rất rõ ràng tu vi của mình, mấy năm nay mặc dù luân phiên gặp được kỳ ngộ ở Tiên Cảnh, tu vi tuy đạt tới cảnh giới thiên tiên. Nhưng trước kia Hậu Thổ là cấp bậc tiên vương, hiện giờ tuy rằng không có Vu tộc, nhưng bằng vào Vu lực của nàng, vẫn là cấp bậc kim tiên. Bách Sắc tiên nhân giờ phút này mới giác ngộ, lúc trước Hậu Thổ kỳ thật cũng không có thi triển toàn lực.

(Tiên nhân Tiên Cảnh dựa theo cấp bậc tiên lực chia làm năm cảnh giới Phi Thăng Tiên, Huyền Tiên, Thiên Tiên, Kim Tiên, Tiên Vương.... Phi Thăng Tiên cũng chính là tiên nhân bình thường đắc đạo phi thăng, xấp xỉ với tu vi Cửu Đỉnh ở Huyền Cảnh. Huyền Tiên thì xấp xỉ tu vi Tương Cảnh ở Huyền Cảnh, Thiên Tiên xấp xỉ tu vi Vương Cảnh ở Huyền Cảnh, Kim Tiên xấp xỉ tu vi Đế Cảnh ở Huyền Cảnh. Tiên Vương xấp xỉ với tu vi Hoàng Cảnh ở Huyền Cảnh.)

Chuyện cho tới bây giờ, Bách Sắc tiên nhân thấy không còn cách nào khác. Liền cắn răng, trong lòng nổi giận, thôi phát toàn lực, quyết đấu.

- Hậu Thổ, tiểu tử này không hiểu chuyện thì không nói, ngươi nên biết hậu quả tự tiện giết hại tiên nhân.

Bách Sắc tiên nhân oán hận nói.

- Ta biết... Nhưng chúng ta giết ngươi, sau đó xóa sạch linh thức của ngươi, thì có ai biết là ta đã giết ngươi?

Đường Hương Hương khinh miệt nói.

- Tiểu sư muội, đừng để cho hắn chạy là được, để ta đối phó với hắn.

Long Vũ tính toán dùng Bách Sắc để luyện tập.

Bách Sắc thấy thế, trong lòng cười thầm, hắn cảm thấy được tiểu tử này thật đáng yêu, cho hắn cơ hội chạy trốn tốt hơn rồi.

Bách Sắc tiên nhân hạ quyết tâm, toàn lực xuất thủ. Như vậy, Long Vũ sẽ không thể thoát được.

- Đón một kiếm này của ta thử xem...

Long Vũ hét lớn một tiếng, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng quay ngược trở lại. Long Vũ hai tay cầm kiếm, thân hình nhảy lên trên không, rót toàn thân lực lượng vào thân kiếm, khí thế khai thiên tích địa hướng tới đầu Bách Sắc tiên nhân đánh xuống. Vô luận lực đạo hay là tốc độ đều nhanh hơn mạnh hơn trước.

Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân phát lạnh, vội vàng cầm kiếm nghênh đón.

"Ầm ầm!" Một tiếng kinh thiên vang lên, binh khí hai người giao nhau. Long Vũ trên cao nhìn xuống, khí thế kinh người, kiếm thế thành công phá khai phòng ngự Bách Sắc tiên nhân, mũi kiếm chuẩn xác đánh trúng lồng ngực Bách Sắc tiên nhân.

Bách Sắc tiên nhân chỉ cảm thấy lồng ngực đau nhói, thân hình có chút chậm chạp, đúng lúc này một cỗ kình phong mãnh liệt từ phía sau đánh úp đến, tiếng thét phá không, rõ ràng có thể nghe được.

- Không tốt.

Bách Sắc tiên nhân thầm kêu không ổn, biết phía sau có tập kích, đáng tiếc hắn hiện tại bị thương, tốc độ giảm sút, căn bản là không thể tránh né.

Vừa dứt lời, một đạo kiếm quang đã đánh tới phía sau lưng Bách Sắc, vài tiếng điệt bạo vang lên, phía sau lưng hắn đã là một mảnh huyết nhục mơ hồ. Bết bát hơn chính là, một cỗ Vu lực theo miệng vết thương trên lưng hắn, chui vào thân thể Bách Sắc tiên nhân, không ngừng ăn mòn gân mạch của hắn.

- Ngươi... Hậu Thổ, ngươi thật ác độc!

Trong người Bách Sắc bây giờ đã bị Vu lực của Hậu Thổ làm cho sống dở chết dở, gân mạch toàn thân đã có một nửa bị ăn mòn tàn phế.

Long Vũ đi tới, đá cho Bách Sắc tiên nhân một cước, xác định hắn còn sống, lạnh lùng nói:

- Nói, ngươi làm như thế nào xuống trần, Tiên Cảnh đối với kiếp nạn của Huyền Cảnh và thế giới sự thật, rốt cuộc có thái độ gì?

Thân thể Bách Sắc tiên nhân run nhè nhẹ, nỗ lực há mồm, giọng căm hận nói:

- Ta cái gì cũng không biết, các ngươi giết ta đi...

Long Vũ khinh thường nói:

- Ta sẽ cho ngươi mở miệng...

Khi nói chuyện, lòng bàn tay hắn thoát ra một đạo Tử Kim Thiên Viêm bao trùm Bách Sắc tiên nhân.

Thân thể Bách Sắc tiên nhân trong tử diễm không ngừng giãy dụa, thừa nhận thống khổ người thường không thể tưởng tượng nổi.

Rốt cục, hắn có chút chống đỡ không được:

- Đừng hành hạ ta… Ta trả lời vấn đề của ngươi.

Đường Hương Hương khinh thường hừ một tiếng, nói:

- Hèn hạ, nói sớm một chút có phải tốt hơn không.

- Ta hỏi ngươi, Tiên Cảnh cùng Huyền Cảnh cũng không có liên hệ, lẽ ra chỉ có cấp bậc Tiên Vương mới được xuống trần, ngươi làm như thế nào mà xuống được?

Đối với điều này, Đường Hương Hương rất lấy làm kỳ quái.

- Kết giới Cửu Đỉnh xuất hiện khe hở, Kim Tiên cũng đã xuống trần, ta là theo chân một vị Kim Tiên xuống dưới. Kỳ thật ta cũng không biết hắn đến cùng có phải là Kim Tiên hay không, có lẽ hắn là Tiên Vương.

Bách Sắc tiên nhân cẩn thận nói:

- Tóm lại, là tiên nhân khác mang ta xuống trần, điều kiện của hắn chỉ có một, để ta tới bắt sống Hậu Thổ...

- Còn có một đồng bọn còn lợi hại hơn ngươi đi cùng.

Long Vũ quát hỏi.

Bách Sắc tiên nhân vội vàng nói:

- Ta cùng hắn không phải là đồng bọn, ta cũng không biết hắn rốt cuộc là muốn làm cái gì, ta chỉ là nhờ sự giúp đỡ của hắn đi xuống trần.

Đường Hương Hương đi lên trước, thản nhiên hỏi:

- Một khi đã như vậy, ngươi tại sao lại tìm tới ta?

Bách Sắc tiên nhân nghe vậy, sắc mặt hơi đổi, nói chuyện có chút lắp bắp:

- Ta... Là người nọ nói cho ta biết, các ngươi bỏ qua cho ta đi, ta căn bản vô tình cùng các ngươi đối địch.

- Nếu các ngươi giết ta, sẽ đưa tới phiền toái. Hậu Thổ, ngươi hẳn là rõ ràng, lấy thân phận của ta tại tiên giới, nếu khiến ta thân hình cụ diệt, trên đó sẽ phát hiện ta mất tích cũng sẽ phái Tuần Thiên sứ giả đến tra rõ, đến lúc đó các ngươi đồng dạng sẽ có phiền toái.

Bách Sắc tiên nhân sợ hãi nói:

- Buông tha cho ta, ta sẽ lập tức đi ngay.

Đường Hương Hương hừ một tiếng, lập tức đánh mắt với Long Vũ, không hề dùng lời.

Sát khí quanh thân Long Vũ đại thịnh, quát lạnh một tiếng, nói:

- Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nói cho ta biết, người kia là ai?

Bách Sắc tiên nhân nói:

- Ta thật sự không biết...

- Nói như vậy, là ngươi không chịu hợp tác rồi? Thế thì ta lưu ngươi lại cũng vô dụng rồi sao?

Trong mắt Long Vũ hiện lên một đạo sát ý, bắt kiếm quyết, Thiên Sư pháp kiếm phát ra một cỗ kiếm khí cường đại.

- Có thể là Tà Vương...

Bách Sắc tiên nhân vội vàng kêu lên.

- Tà Vương?

Đường Hương Hương cười lạnh một tiếng, nói:

- Tốt lắm, ngươi cũng nên chết đi...

Long Vũ nghe vậy, định hạ sát thủ. Ngay lúc này, Hắc Thiên Ma Thần hiện ra trước mặt bọn họ:

- Hạ thủ lưu tình... Không nên giết hắn, các ngươi giết hắn, sẽ gặp phải phiền toái, giao cho ta xử lý.

Lời này vừa nói ra, Bách Sắc tiên nhân trong đôi mắt hiện lên một tia hy vọng.

- Hắc Thiên lệnh chủ, cám ơn ngươi!

Bách Sắc tiên nhân hiển nhiên là nhận biết Hắc Thiên.

- Ngươi không cần cám ơn ta. Ta cũng không muốn cứu ngươi, chỉ là nếu giết ngươi ta sẽ ôm phiền toái trên người.

Nói xong, khóe miệng Hắc Thiên Ma Thần nổi lên một tia cười tà. Hắn vừa mở miệng, một cỗ hấp lực cường đại nhất thời xuất hiện. Trong khoảnh khắc đem Bách Sắc tiên nhân hút vào trong miệng.

Đường Hương Hương thấy thế khẽ nhíu mày, Long Vũ cũng là hít vào một ngụm hàn khí, Hắc Thiên Ma Thần này thật có chút tà tính. Phương pháp giết người như thế, chẳng thể trách được lại gọi là ma.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.