Đặc Thù Không Gian

Quyển 6 - Chương 38: Thiên Ngoại Thiên cũng có phiền toái (1)



- Thi Nhân… Em đã đến…

Long Vũ cười khan một tiếng, mặt dày ngồi xuống. Biểu cảm trên mặt rất mất tự nhiên. Đồng dạng, biểu tình của Dao cũng không khác gì hắn cả.

Ngược lại so với hai người, Thi Nhân tỏ vẻ không có gì, nàng tùy tiện cười, nói:

- Như thế nào? Em quấy rầy lúc hai người đang hăng hái à? Cứ tiếp tục đi, coi như em không tồn tại.

- Thi Nhân… Con ra đây với mẹ.

Thoáng do dự trong chốc lát, Dao đi tới kéo Thi Nhân vào trong phòng.

Vừa vào nhà, Thi Nhân liền hỏi:

- Mẹ, có chuyện gì không?

Dao thản nhiên nói:

- Cũng không có gì, chỉ là mẹ muốn tâm sự với con thôi…

Thi Nhân cẩn thận nhìn sắc mặt Dao, thấy khuôn mặt nàng đầy vẻ xuân tình, nét mặt tỏa sáng, hiển nhiên đã được Long Vũ tưới tắm, thể xác và tinh thần đều đang thỏa mãn.

Nghĩ đến việc mẹ mình hầu hạ Long Vũ, trong lòng Thi Nhân chẳng biết nói sao, nghĩ cả nửa ngày nàng đột nhiên nói:

- Mẹ, con…

Dao cắt ngang lời Thi Nhân, nói:

- Thi Nhân, mẹ xin lỗi, mẹ đã nuốt lời. Mẹ nghĩ mẹ chỉ muốn có được tình yêu, nhất là mặt tinh thần.

- Con biết không? Tình yêu để cho mẹ không kìm lòng được, tình yêu để cho mẹ điên cuồng, mẹ không thể giữ vững ý chí của mình, cũng không thể duy trì tâm tình mình luôn bình tĩnh.

Dao nói:

- Con cũng là đàn bà, con chắc cũng hiểu rõ cảm giác này.

Thi Nhân nhìn thẳng vào Dao nói:

- Ý tứ của mẹ con hiểu, sau này mẹ muốn chúng ta cùng nhau hầu hạ anh Vũ?

Dao miễn cưỡng cười, nói:

- Con cảm thấy thế nào?

Thi Nhân trừng mắt nói:

- Con… Con không biết nữa. Trong lòng con hiện giờ rất hỗn loạn. Có đôi khi, con cảm thấy rằng mình có thể tiếp nhận việc này. Nhưng một khi gặp phải chuyện này, con cũng không biết rằng mình nên làm cái gì.

Thi Nhân cắn răng nói:

- Mẹ, con nói thật. Mẹ cùng anh Vũ sau này ở cùng một chỗ, thật sự rất vui vẻ sao? Tinh thần cũng thỏa mãn sao?

Khuôn mặt Dao lập tức đỏ bừng. Giọng như muỗi kêu nói:

- Cũng tạm được…

Thi Nhân liền cười lạnh, nói:

- Cái gì mà cũng tạm được, con muốn nghe câu trả lời rõ ràng.

Dao liền không biết phải nói gì cho đúng. Thoáng do dự, nàng cố gắng nói:

- Đúng vậy, mẹ muốn cùng anh Vũ ở cùng một chỗ. Bất kể là thể xác hay tình thần đều muốn nhận được vui vẻ với mức độ lớn nhất. Mẹ không thể rời xa khỏi anh ấy.

Thi Nhân hừ một tiếng, nghĩ đến người mẹ đoan trang, dễ thương của mình đang hầu hạ dưới thân Long Vũ. Trong lòng liền không thoải mái, oán hận xoay người đi ra ngoài.

Giọng nói của Dao liền nức nở, vừa khóc vừa nói:

- Thi Nhân, con chẳng lẽ không chịu tha thứ cho mẹ sao, con buộc mẹ phải làm gì bây giờ? Con gái cùng người yêu, dù là ai mẹ cũng không muốn mất.

Thi Nhân khiếp sợ nhìn mẹ mình, nói:

- Mẹ, mẹ việc gì phải như vậy! Haiz, đúng là tình yêu có thể sửa đổi một con người. Mẹ, mẹ đã thay đổi, cùng với trước kia mà nói, mẹ đã thay đổi rất nhiều.

Nước mắt Dao lưng tròng, nói:

- Mẹ sẽ không rời xa khỏi Long Vũ.

Thi Nhân nhìn kỹ mẹ mình, nghĩ đến đủ loại chuyện tình trước kia. Nghĩ đến người mẹ vô tình, cường thế hồi trước, bây giờ nhìn lại mẹ mình bây giờ. Trong lòng nàng liền có chút mềm nhũn, khóc lớn nói:

- Mẹ, là con không tốt, con gái thực xin lỗi mẹ, con không nên đối xử như vậy với mẹ…

Hai mẹ con liền ôm nhau khóc.

…………………………

……………………

Lúc sau hai mẹ con hòa thuận bước ra, Dao đi trước nói cho Long Vũ rõ ràng sự tình lúc nãy, làm Long Vũ cao hứng vô cùng, ôm chặt lấy nàng hôn tới tấp.

Trong lòng Dao vừa ngượng vừa cảm thấy khác thường. Vừa nghĩ đến sắp tới cùng với con gái mình hầu hạ Long Vũ, trong lòng nàng bắt đầu sinh ra cảm giác không nói nên lời.

Trên mặt nàng liền nóng rần như phát sốt.

Chỉ trong chốc lát, Thi Nhân cũng lau khô nước mắt trên mặt mình, từ trong phòng đi ra. Ánh mắt Long Vũ sáng lên khi nhìn thấy Thi Nhân, thầm nghĩ mình thật có diễm phúc, cả mẹ lần con đều thu được vào phòng.

Thi Nhân thấy ánh mắt nóng bỏng khác thường của Long Vũ, trong lòng không khỏi có chút tức giận. Chỉ là nghĩ đến việc mình đã đáp ứng cùng mẹ mình hầu hạ Long Vũ, khuôn mặt liền hồng lên, vừa tức giận lại có chút chờ mong.

- Dao, Thi Nhân… Các em có thể hòa thuận với nhau, anh thật sự rất cao hứng…

Nói xong, Long Vũ liền cầm lấy tay hai nàng, hướng tới phía giường đi đến.

Thấy Long Vũ lớn mật như vậy, khuôn mặt Dao cùng Thi Nhân đều đỏ lên.

Thi Nhân liếc nhìn Long Vũ một cái, khuôn mặt đỏ ửng liền quay đi, nhìn kiều mị vô cùng. Dao cũng có chút mất tự nhiên, tuy rằng nàng cùng Long Vũ như cá với nước, nhưng muốn nàng cùng Long Vũ thân thiết trước mặt con gái mình, trong lòng liền cảm thấy khác thường. Kích thích, xấu hổ, giận dữ cùng nhau tồn tại trong lòng nàng.

Phản ứng của hai mẹ con Dao, Long Vũ đều thấy hết. Trong lòng hắn âm thầm cười trộm, nghĩ đến hôm nay mình có diễm phúc trái ôm phải ấp như thế này. Nếu không ăn hết thì thật có lỗi với bản thân mình.

- Dao, em không phải đã nói là muốn để cho anh yêu em thật nhiều sao?

Nói xong, Long Vũ liền thân thiết ôm chầm lấy Dao. Dao biết con gái mình đang ở bên cạnh, nhưng sự tình đã tới nước này, thì nàng cũng đành phải tiếp tục đi tới cùng. Khuôn mặt nàng hồng hồng, phối hợp với Long Vũ.

Hai người ở một bên hôn nhau đắm đuối, mặc kệ việc Thi Nhân đang nhìn chằm chằm ở bên cạnh. Rất nhanh, Long Vũ và Dao cùng trần như nhộng.

Có lẽ bởi vì có Thi Nhân ở bên cạnh, nên Dao có vẻ cực kỳ gợi tình. Long Vũ đang không biết làm như thế nào để khiêu khích nàng thì nàng đã có chút không chống đỡ được. Lập tức, Long Vũ vác cặp đùi thon dài của Dao lên trên vai mình.

Rất nhanh, tiếng rên rỉ lay động lòng người của Dao phát ra. Khuôn mặt Thi Nhân giờ phút này như có lửa nóng, nàng hiện giờ có thể thấy hết toàn bộ biểu tình vui sướng trên khuôn mặt của mẹ mình.

Không biết từ lúc nào, quần áo trên người Thi Nhân đã không còn một mảnh nào, nàng to gan ôm chặt lấy người nam nhân đang thảo phạt Dao, dùng bộ ngực của mình để kích thích hắn.

Ha ha, Thi Nhân giờ tới phiên em rồi…

Long Vũ cười hắc hắc, bỏ lại Dao sau khi đã tiết thân, quay ngược lại ôm chặt lấy Thi Nhân. Khuôn mặt quyến rũ của nàng đầy vẻ phức tạp liếc nhìn Long Vũ một cái, mặc kệ cho Long Vũ vuốt ve mình. Một lúc sau, thân thể mềm mại của Thi Nhân liền run rẩy một trận, tiếng rên rỉ của nàng nghe như tiếng khóc.

Sau khi nghỉ ngơi, Dao cũng giúp Long Vũ mơn trớn thân thể của Thi Nhân.

Hai má của Thi Nhân lại càng hồng, xinh đẹp vô cùng. Nhất là khi Dao gia nhập, khiến cho Thi Nhân vừa kích thích vừa thẹn thùng.

Lúc này đây Thi Nhân cảm thấy thoải mái vô cùng, nàng không khỏi tận lực vặn vẹo thân thể mình, phối hợp với Long Vũ, từng tiếng rên rỉ thỏa mãn từ miệng nàng phát ra. Giờ phút này, nàng đã động tình, mị nhãn như tơ.

Thời điểm không sai biệt lắm, Long Vũ lập tức tách hai chân Thi Nhân ra, động thân đi vào. Rất nhanh, Thi Nhân bị Long Vũ tàn phá, trên mặt nàng nổi lên một mảng đỏ ửng, hiện ra vẻ dâm mị mà bình thường không thấy, vừa rên rỉ vừa thở gấp…

………………………..

………………….…

Từ sau khi ở cùng một chỗ với Dao và Thi Nhân, Long Vũ ngày càng thích ý. Bốn năm ngày liên tiếp, hầu như lúc nào hắn cũng đều nhất long song phượng.

Thiên Âm đối với việc này cực kỳ bất bình, bất quá trước mắt nàng không thể quản đến việc riêng của Long Vũ. Dù sao, với lực lượng hiện tại của Long Vũ, nàng đã không còn khả năng quản thúc rồi.

Trước kia là một tên Vu Thần, hiện giờ lại là Tuần Vũ Thiên Ngoại Thiên. Muốn xác thực toàn bộ, buộc phải nhờ đến lực lượng của Long Vũ.

Dưới tình huống hiện giờ, Phượng Hậu Thiên Âm không thể không nén giận, tùy ý để bọn hắn tiếp tục bừa bãi.

- Chủ nhân, em nhận được tin tức, người trợ giúp chúng ta lần trước đối kháng với Thiên Nguyên, hắn muốn chúng ta đi tới bên ngoài thế giới Thiên Ngoại Thiên.

Sáng sớm hôm nay, Long Vũ vừa mới từ tẩm cung Hắc Phượng Cung đi ra, La Lâm liền báo tin. Long Vũ vội vàng định thần lại, hỏi:

- Chuyện gì đã xảy ra? Em kể lại một chút đi…

- Không có thông tin chi tiết nào, chỉ có một bảng tin tức hướng dẫn…

La Lâm nói:

- Em có thể khẳng định tin tức này là do người thần bí kia phát ra. Hiện tại đi hay không đi anh hãy quyết định đi.

- Bên ngoài thế giới Thiên Ngoại Thiên?

Long Vũ hỏi:

- Chúng ta đi như thế nào? Hệ số nguy hiểm là bao nhiêu?

- Căn cứ theo thông tin hướng dẫn người nọ để lại, chúng ta phải mất khoảng nửa tháng thời gian để đi tới đó.

La Lâm nói.

- Sao lại lâu như vậy?

Long Vũ nói.

- Không lâu lắm đâu, anh Long Vũ anh hẳn cũng đã biết, lúc trước năm lệnh chủ Phương Thiên Địa muốn tiến đến bên ngoài thế giới Thiên Ngoại Thiên mà không có tọa độ chính xác, bọn họ đã đi mất mấy ngàn năm đó…

La Lâm nói.

- Như vậy đi, em trước tiên cứ trả lời cho người thân bí đó, rằng anh muốn cân nhắc cho kỹ…

Long Vũ nói.

- Vâng!

La Lâm gật gật đầu

- Tiểu Vũ, có ở đó không? Tôi có chuyện muốn nói với cậu…

Ngay khi La Lâm vừa mới thông qua sóng điện từ chuyển tin tức cho người thần bí, ngoài cửa liền truyền tới tiếng đập cửa của Thiên Âm.

Long Vũ nghe vậy liền đi ra mở cửa phòng.

Thiên Âm đi vào phòng, ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Long Vũ, nói:

- Tiểu Vũ, có một số chuyện tôi muốn nói rõ một chút với cậu.

- Nói đi.

Long Vũ thầm nghĩ người đàn bà này tìm tới tận cửa hơn phân nửa chắc là vì chuyện hai mẹ con Thi Nhân rồi.

- Tiểu Vũ, cậu có phải ở cùng một chỗ với Dao và Thi Nhân đúng không?

Thiên Âm nói:

- Chuyện như vậy ở tại Phượng Tộc chúng tôi mà nói, ban đầu cũng không phải là chuyện gì lớn. Nhưng Phượng Tộc bây giờ đã khác xa hồi trước. Từ khi tôi lên cầm quyền, luân lý đạo đức cũng được mọi người xem trọng. Tôi nghĩ rằng hành vi của các người tại Phượng Tộc hiện giờ hình như có chút hơi quá đáng. Mà bây giờ Trưởng Lão hội cũng không biết chuyện tình các người, nếu không 3 người các cậu sẽ gặp phải phiền toái lớn. Bất quá cậu cứ yên tâm, thân là Phượng Hậu của Phượng Tộc, chuyện này cứ để tôi đi xử lý.

- Bà rốt cuộc là muốn nói cái gì?

Khóe miệng Long Vũ nổi lên một tia cười tà:

- Bà hiện tại là đang cảnh báo tôi, hay là đang uy hiếp tôi vậy, hay là muốn cùng tôi giao dịch cái gì?

- Cùng người thông minh nói chuyện thật sự là thoải mái…

Thiên Âm cười nói:

- Không sai, tôi muốn cùng cậu làm một bút giao dịch. Tôi muốn cậu đảm bảo an nguy cho Phượng tộc. Nếu cậu làm được điều này, cậu gì làm bất cứ chuyện gì ở Phượng tộc tôi cũng mặc kệ.

- Ha ha!

Long Vũ khẽ cười một tiếng, nói:

- Phượng Hậu ơi là Phượng Hậu, có đôi khi rất khôn khéo, có đôi khi bà cũng thật ngu ngốc, kỳ thật coi như bà không nói, tôi cũng sẽ làm như vậy. Mẹ con Thi Nhân, Kim Phượng đều là đàn bà của tôi, không vì cái gì khác tôi cũng sẽ đem Phượng tộc trở thành người nhà của mình. Bất quá Phượng Hậu, bà sử dụng điều này để giao dịch với tôi khiến cho tôi rất thất vọng.

Nghe xong lời Long Vũ nói, thân mình Thiên Âm hơi rủn rẩy.

Ngừng lại một chút, nàng thở dài sâu kín, nói:

- Đó là dựa theo cách nghĩ của cậu, cho tới bây giờ tôi đều dùng cách thức của tôi để suy nghĩ cho Phượng tộc. Tiểu Vũ, bất kể thế nào mà nói, chuyện này coi như cậu đã đáp ứng rồi, đúng không?

- Đương nhiên rồi!

Long Vũ khẽ cười một tiếng, nói:

- Trước kia nghe người ta nói bà là người không biết tình người là gì, hôm nay tôi thấy lời kia nói quả không sai.

- Là Dao nói sao?

Thiên Âm châm chọc nói:

- Cô ta quả thật phong phú về mặt tình cảm, lại có thể cùng con gái mình hầu hạ cùng một người đàn ông…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.