Trong lòng của nó đã đặt trên người tiểu tử kia, nó đã sớm phản bội ta, vì sao ta còn phải đối tốt với nó? Hơn nữa, đây có phải cốt nhục của ta hay không còn phải xem xét?
Tây Vương Mẫu nghe vậy, nhất thời gầm lên giận dữ:
- Tử Vi, ngươi nói bậy bạ gì đó? Tiểu Thất tất nhiên là nữ nhi, cốt nhục của ngươi. Tại sao ngươi dám nói bậy bạ?
- Ngươi, tiện nhân kia, đừng cho là ta không biết. Năm đó ngươi cùng Huyết Anh đại đế có chuyện mờ ám. Cái thứ tiện chủng này chính là ngươi cùng hắn sinh ra.
Sắc mặt Tử Vi đại đế tức giận.
- Ngươi điên rồi?
Tây Vương Mẫu cả giận nói.
- Đúng vậy! Ta đã điên rồi.
Tử Vi đại đế cười lạnh vài tiếng:
- Ta là do bị người phản bội không biết xấu hổ bức điên. Ngươi là nữ nhân của ta nhưng ngươi chưa bao giờ suy nghĩ cho ta. Năm đó khi Thiên Nguyên cùng Huyết Anh đại đế tranh đấu, ngươi vì nghĩa mà không chịu quay đầu, sát cánh bên hắn. Khi đó, ngươi có nghĩ tới cảm giác của ta sao? Hiện giờ, Long Vũ cùng Thiên Nguyên xung đột. Mà ta cùng Thiên Nguyên đã có hiệp định nhưng ngươi lại đứng về phía Long Vũ. Ngươi muốn ta phải làm sao bây giờ? Ngươi đã mấy lần phản bội ta. Ta thực sự đã bị ngươi bức điên rồi.
- Phụ thân, cho tới bây giờ con chưa từng phản bội người.
Thất công chúa nói:
- Không quản chuyện gì đã phát sinh. Người chinh là cha của con. Trong lòng con cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới chuyện phản bội người.
- Im miệng.
Sắc mặt Tử Vi đại đế càng ngày càng vặn vẹo:
- Hiện tại ngươi nói với ta lời này hữu dụng sao? Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin ngươi sao? Ngươi muốn gì, trong lòng ngươi rõ ràng nhất. Nữ sinh hướng ngoại, từ khi thấy Long Vũ, ngươi đã phản bội ta rồi.
Nói tới đây, Tử Vi đại đế nhìn Tây Vương Mẫu nói:
- Ngươi nhanh chóng rút quân. Hơn nữa, phải đáp ứng ta là không được hỏi đến chuyện tình Tiên Cảnh, ta liền đem nghiệt chủng của ngươi trả lại cho ngươi. Nếu không, chính là cá chết lưới rách.
Nói xong, trong con ngươi Tử Vi đại đế hiện lên một đạo sát khí.
- Tử Vi lão tặc, ngươi còn có nhân tính không? Nữ nhi của mình mà cũng đòi giết?
Long Vũ châm chọc nói.
- Hừ.
Tử Vi đại đế khẽ cười một tiếng nói:
Ta là người đứng đầu Tam Giới. Ngươi cùng ta đàm luận về nhân tính, không khỏi có chút buồn cười sao? Tây Vương Mẫu, ta hỏi ngươi lần cuối cùng. Rốt cuộc ngươi có đáp ứng hay không?
Đối mặt với hành động điên cuồng của Tử Vi đại đế, tâm của chúng tướng tại Tiên Cảnh đều đã nguội lạnh. Bọn họ triệu lần không ngờ tới người đứng đầu Tam Giới, là chủ tử đáng kính trọng của họ lại có thể làm ra hành động điên cuồng bất chấp nhân tính như vậy.
Hành động điên cuồng của Tử Vi đại đế đã làm cho rất nhiều người thất vọng, đau khổ.
Ngoại trừ lúc trước có vài Địa tiên đã tỏ vẻ quy thuận Tây Vương Mẫu. Giờ phút này lại có thêm hai thành Tiên tướng quy thuận về phía Tây Vương Mẫu.
Chính nghĩa thì luôn được ủng hộ.
Tình huống trước mắt chính là chuyện này.
Nhưng Tử Vi đại đế cũng không ngăn cản. Hắn nghĩ rằng, tình huống như vậy phát sinh hoàn toàn do Tây Vương Mẫu tạo thành. Hắn đem trách nhiệm đổ lên đầu Tây Vương Mẫu. Cừu hận trong lòng cũng bộc phát mãnh liệt.
- Ta giết tên tiện chủng này…
Gân xanh trên mặt Tử Vi đại đế đã nổi lên rõ ràng. Sự phẫn nộ của hắn có lẽ đã lên tới đỉnh điểm. Hiện tại không có ai hoài nghi Tử Vi đại đế sẽ không đau lòng mà hạ sát thủ.
Tây Vương Mẫu hiện tại rất là khó xử.
Tính mạng nữ nhi đối với nàng rất là trọng yếu.
Nhưng đồng dạng, chính nghĩa trong lòng nàng cũng trọng yếu không kém.
Nhưng trước mắt nàng phải làm ra một lựa chọn.
Sắc mặt Long Vũ âm tình bất định. Hắn lạnh lùng nhìn Tử Vi đại đế, sát ý trong lòng phát ra càng ngày càng mãnh liệt. Tử Vi đại đế là người đứng đầu Tam Giới, so với đại ác ma kia cũng không bằng. Không thể tưởng tượng được Tam Giới trước kia là do hắn thống trị.
Thật sự là đến lúc thay người rồi.
- La Lâm, nói cho Thiên Dực Hổ, kêu nó lợi dụng ưu thế tốc độ, đem Thất công chúa cứu ra.
Long Vũ âm thầm cùng La Lâm đang ẩn thân ở nơi gần đó trao đổi vài câu.
La Lâm tỏ vẻ không thành vấn đề. Sau đó lập tức cùng Thiên Dực Hổ thành lập kế hoạch cứu người.
Tu vi của Tử Vi đại đế cùng Vu Thần Ba Độ tương đương với nhau, cao hơn Ngũ Phương lệnh chủ một chút. Bất quá so sánh với Long Vũ, La Lâm cùng Thiên Dực Hổ chênh lệch khá nhiều.
Nhất là tốc độ thân pháp, nếu để Thiên Dực Hổ toàn lực xuất ra thân pháp. Trong thiên hạ, sợ rằng không ai có thể siêu việt hơn nó.
Thiên Dực Hổ quay đầu lại, nhìn về hướng Long Vũ mà gật đầu. Hiển nhiên nó đã nắm chắc mười phần.
Long Vũ ngửa đầu lên nhìn trời, cẩn thận cảm ứng một chút, xác định Vu Thần Ba Độ cùng Thiên Nguyên có ở phụ cận hay không.
Đáp án dĩ nhiên là không. Phạm vi hơn mười dặm, không có khí tức của bọn hắn.
- Tử Vi lão tặc, ngươi đã diệt sạch nhân tính, đã mất đi tư cách là người đứng đầu Tam Giới. Hôm nay ta đại biểu cho chính nghĩa tuyên án, ngươi bị cách chức.
Long Vũ nhìn Thiên Dực Hổ chuẩn bị đã okie. Hắn vội vàng kích thích Tử Vi đại đế, phân tán lực chú ý của hắn.
Quả nhiên, Tử Vi đại đế đang lâm vào điên cuồng nhất thời gầm lên giận dữ, đứng lên:
- Ngươi tính là cái thá gì? Ta đây chính là người đứng đầu Tam Giới. Do Thiên Đạo định ra, ngươi làm gì được?
Nói tới đây, Tử Vi đại đế cười lạnh một tiếng:
- Hôm nay, các ngươi có rất nhiều người phản bội ta. Vì thế, các ngươi phải trả giá thật nhiều.
Vừa dứt lời, một đạo bạch quang như tia chớp hướng Tử Vi đại đế bay tới.
- A…
Một tiếng hét thảm vang lên, Thiên Dực Hổ một ngụm cắn đứt cánh tay Tử Vi đại đế, cứu Thất công chúa thành công.
- Thiên Dực Hổ, làm thật đẹp đó.
Long Vũ khích lệ một tiếng, thân hình máy động một cái, thuấn di tới bên cạnh Thất công chúa, kích động đem nàng ôm vào lòng.
Một khắc này, Thất công chúa cảm thấy tim của mình đập nhanh hơn.
Không cần hỏi gì cả, Long Vũ đã diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân cho chúng tiên toàn trường xem.
Trước khi thân tín của Tử Vi đại đế kịp phản ứng, Long Vũ đã mang theo Thất công chúa tới trước mặt Tây Vương Mẫu.
- Tây Vương Mẫu, con gái của người đây.
Long Vũ mỉm cười.
- Cám ơn.
Tây Vương Mẫu cám ơn một tiếng, lập tức đem nữ nhi kéo vào ngực mà ôm, trong lòng ngổn ngang trăm điều thương tiếc.
- Nha đầu ngốc, cách đối nhân xử thế của Tử Vi con cũng đã thấy. Từ nay về sau con còn ủng hộ hắn nữa hay không?
Tây Vương Mẫu hỏi.
- Sẽ không.
Trái tim Thất công chúa rất thiện lương nhưng cũng không có nghĩa là nàng ngốc. Tử Vi đại đế đối với nàng như vậy, tự nhiên nàng đã hiểu rõ bộ mặt chân thực của hắn.
- Tử Vi, ngươi không phải là người.
Tây Vương Mẫu tức giận nói:
Nguyên bản ta còn nghĩ tới tình cảm vợ chồng mà tha ngươi một mạng, nhưng hiện giờ ngươi lại xuống tay với chính nữ nhi thân sinh của mình. Ta hiện giờ không thể nhịn được nữa, ta với ngươi không đội trời chung.
Nói tới đây, Tây Vương Mẫu trầm giọng quát:
- Ta lặp lại lần nữa, ai nguyện ý theo ta thì đứng qua bên này.
Lời này vừa nói xong, lập tức có một số người đi sang. Mà thời khắc này, bên cạnh Tử Vi đại đế chỉ còn những người thân tín. Đương nhiên, mặc dù vậy cũng không thể xem thường lực lượng mà Tử Vi đại đế đang nắm giữ.
Cho tới nay, thân tín của hắn đều là chiến tướng cực mạnh ở Tiên Cảnh.
- Tây Vương Muốn, ngươi muốn nội chiến sao?
Tử Vi đại đế giận dữ quát hỏi.
Tây Vương Mẫu không để ý gì tới chất vấn của Tử Vi đại đế, bà nghiêng đầu nói với Long Vũ:
- Long công tử, thực xin lỗi, ta chỉ có thể làm đến bước này, kế tiếp phải nhờ cậu rồi. Ta không thể nào phát động nội chiến ở trong đây. Người một nhà không thể đánh người một nhà. Hy vọng ngươi có thể hiểu được.
- Đương nhiên.
Long Vũ cười nói:
- Tây Vương Mẫu, chuyện ngày hôm nay thật đa tạ người. Ngươi yên tâm, tôi xuống tay sẽ có chừng mực, chỉ cần không ngoan cố thì tôi sẽ không dễ dàng hạ sát thủ.
- Cửu Thiên Tinh Quân, ngươi ra đối chiến với Long Vũ.
Tử Vi đại đế nghe được lời của Tây Vương Mẫu, nhất thời an tâm không ít.
Cửu Thiên Tinh Quân là một trong những chiến tướng mạnh nhất của Tử Vi đại đế. Bọn họ không phải là một người mà là ba người. Cửu Thiên Tinh Quân là tên của tổ hợp ba người.
Cửu Thiên Tinh Quân xuất thủ nghênh địch cho tới bây giờ luôn luôn là ba người cùng nhau xuất thủ. Không quan tâm đối phương là một trăm hay một người. Tất cả đều như nhau.
Sau khi ba người rời khỏi hàng thì mười tên tiên tướng thuộc hạ cũng đi theo.
Long Vũ có ý muốn lập uy tại Tiên Cảnh này nên cũng không chậm trễ. Thân hình khẽ động, chớp một cái đã tiến vào vòng chiến, khoé miệng lộ vẻ khinh thường.
- Giết!!
Ba người Cửu Thiên Tinh Quân vừa đi ra liền quát lên, thanh âm giống như một người. Một chữ giết vừa thốt ra, Cửu Thiên Tinh Quân cùng mười tên thuộc hạ cùng nhau hướng tới Long Vũ tấn công. Lực công kích rất lớn, phạm vi rất rộng. Người bình thường mà thấy, nghĩ Long Vũ đã không còn đường lui.
Đáng tiếc là Long Vũ hoàn toàn không có ý định rút lui.
Ngay khi công kích sắp đến gần thân thể của hắn. Thiên Sư pháp kiếm của hắn liền động. Quang Minh nguyên lực màu trắng quanh thân đã hình thành một phòng ngự. Đồng thời, Thiên Sư pháp kiếm triệu hồi ra bốn con Vấn Thiên Thần Long, phân biệt hướng bốn phương hướng khác nhau đánh tới.
Nhất thời, tiếng bạo liệt bốn phía vang lên không ngừng.
Cơ hồ tại thời khắc đó, công kích của Cửu Tinh Thiên Quân cũng biến thành bọt nước.
Tại một khắc này, Long Vũ huy động pháp kiếm, nháy mắt đánh ra hơn mười kiếm, hướng tới Cửu Thiên Tinh Quân cùng thuộc hạ của hắn. Tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng, không ai dưới pháp kiếm của Long Vũ mà còn sống.
Công kích của ba người Cửu Thiên Tinh Quân vừa tới đã bị đập nát. Quang Minh nguyên lực huy động dựa theo hướng công kích của bọn họ mà đánh tới. Trong khoảnh khắc, đem thân thể của bọn họ đục ra vài lổ, máu đổ ra như suối.
Một kiếm này, làm cho tất cả mọi người xung quanh sợ ngây người.
Ba người Cửu Tinh Thiên quân tuy rằng cũng không phải chiến tướng chí cường ở Tiên Cảnh nhưng bọn họ cũng coi như chiến tướng thuộc hạ hạng nhất nhì của Tử Vi đại đế. Ai nghĩ tới, Long Vũ chỉ dùng một chiêu đã đánh bại ba người.
Khóe môi Long Vũ nhếch lên ý cười mỉa mai, chậm rãi thu hồi Thiên Sư pháp kiếm.
Một trận gió thổi qua, làm mái tóc dài của Long Vũ bay lên, hắn cười lạnh nhìn bốn phía. Tầm mắt nhìn tới chỗ nào, mọi người đều e ngại cúi đầu.
Mười sáu người vây quanh Long Vũ, ngoại trừ ba người Cửu Thiên Tinh Quân, còn lại đều đã chết.
Tử Vi đại đế nghiến răng nghiến lợi nhìn Long Vũ. Trong đáy lòng hắn cũng chậm rãi sinh ra một cỗ hàn khí.
Cửu Thiên Tinh Quân cùng thuộc hạ bị Long Vũ dùng một chiêu đã xử lý. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn thật sự không thể tin được, lực lượng của Long Vũ đã mạnh mẽ tới trinh độ này.
Nhiều người thì có tác dụng gì?
Lấy tu vi của Long Vũ lúc này, tại Tiên Cảnh, căn bản coi thường mọi loại công kích.
Nhưng Tử Vi đại đế không cam lòng. Hắn không cam lòng thất bại như vậy.
- Ác ma, hôm nay ta nhất định phải giết người.
Toàn thân Tử Vi đại đế run run, nhìn phía Long Vũ quát lên. Nhưng thanh âm của hắn cũng mang theo vài phần run rẩy.
Long Vũ cười hắc hắc:
- Tử Vi lão nhân, chính nghĩa luôn được ủng hộ, Hiện giờ ở Tiên Cảnh ngươi đã mất đi nhân tâm. Người bên cạnh ngươi sử dụng được không còn nhiều lắm, ngươi không làm gì được ta đâu. Ngươi phải chiếu cáo Tam Giới, rời khỏi Tiên Cảnh. Ngoài ra, những hợp tác cùng Thiên Nguyên và Vu Thần Ba Độ hết thảy phải chấm dứt. Hơn nữa, nói cho ta biết hành tung của bọn họ. Nếu không, ngươi hôm này phải chết.
Nói xong, ánh mắt lạnh như băng nhìn lướt quá đám thân tín đã mất đi ý chí chiến đấu của Tử Vi đại đế, quát:
- Các ngươi thật sự không sợ chết? Nếu không muốn chết thì lúc này hay rời đi cho nhanh.
Một câu đã bừng tỉnh người trong mộng, đám tiên tướng này nhất thời tỉnh táo lại, không nói một lời, tất cả đều lùi về sau.
Tử Vi đại đế nhìn thấy hành này của đám thân tín, tức giận quát lên:
- Các ngươi sợ cái gì chứ? Long Vũ bất quá là một người. Chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ lại sợ đánh không lại hắn sau?
Không người nào để ý đến hắn. Tất cả mọi người đều dùng tốc độ nhanh nhất lùi về phía sau.
Khi nãy Long Vũ ra tay, mọi người đã thấy rất rõ ràng.
Lực lượng như vậy, căn bản không phải là thứ bọn họ có khả năng đối kháng.
- Ác ma, ta với người không đội trời chung.
Tử Vi đại đế cười lạnh một tiếng, nói.
- Tử Vi, ngươi là người đứng đầu Tam Giới. Ngươi có dám hay không đơn đả độc đấu với ta?
Long Vũ cố ý khích tướng Tử Vi đại đế:
- Nếu ngươi dám đơn đã độc đấu cùng ta, ngươi thắng, ta liền rời khỏi Tiên Cảnh, hơn nữa thần phục với ngươi. Nếu ta thắng, ngươi rời khỏi Tiên Cảnh và thần phục với ta. Như vậy, tranh đấu của ta và ngươi không liên quan đến tất cả tiên tướng Tiên Cảnh. Thế nào?
Lời này vừa nói ra, chúng tiên sôi nổi lên tiếng tán thành.
Khoé miệng Tây Vương Mẫu cũng lộ ra vẻ vui mừng tươi cười:
- Như thế là tốt nhất. Hành động của Long công tử lần này rất tốt.
- Tử Vi, nếu ngươi còn là nam nhân, thì nên đáp ứng đi.
Tây Vương Mẫu đứng bên cạnh nhiệt tình bơm xăng.
- Đại đế uy vũ, đại đế uy vũ.
Không biết ai nói đầu tiên, hiện trường nhất thời sôi nổi lên tiếng ủng hộ Tử Vi đại đế xuất thủ.
Tử Vi đại đế vị tất đã dám động thủ cùng Long Vũ. Nhưng sự tình đã bị dồn đến bước này, coi như hắn lùi cũng không được.
Nếu lùi, thì sẽ bị mọi người xem thường, chế giễu
Khi nghĩ tới đây, hắn lạnh lùng quát một tiếng, nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi, ta cùng ngươi đơn đả độc đấu. Nhưng ngươi nghe kỹ cho ta. Nếu ngươi thua, ta không cần ngươi thần phục, ta muốn tính mạng của ngươi.
- Không thành vấn đề!
Long Vũ cười nói.
- Tử Vi lão nhân, việc này không nên chậm trễ. Chúng ta bắt đầu đi.
- Long Vũ, đừng tưởng rằng ngươi chiếm được Quang Minh nguyên lực truyền thừa là giỏi lắm. Trảm Ma đao của bản tôn mấy trăm nay chưa rút ra. Hôm nay mượn ngươi để tế đao.
Tử Vi đại đế nói:
- Ta muốn thần dân trong Tam Giới biết. Ta, Tử Vi, vĩnh viễn là người đứng đầu Tam Giới.
Long Vũ lạnh lùng đáp:
- Đừng vội thổi da trâu. Nếu có nhiều bổn sự, ngươi cứ việc thi triển ra.
Long Vũ vừa mới dứt lời. Từ Vi đại đế hết sức tức giận, hét to một tiếng:
- Đừng vội càn rỡ. Nào, để cho bổn tôn xem người thừa kế Quang Minh thần lực rốt cuộc có bao nhiêu bổn sự.
Tử Vi đại đế vừa nói xong, thân hình liền lăng không phi hành, nhanh hơn tia chớp. Trong nháy mắt khoảng cách giữa hai người không tới năm mét.
Thân hình Tử Vi đại đế chưa đến, sát khí đã lăng không áp xuống. Không khí trong phạm vi vài dặm bị khí thế của Tử Vi đại đế cách trở.
Mấy tiên tướng có khoảng cách tương đối gần vòng chiến có cảm giác hít thở không thông. Có vài tên địa tiên tu vi thấp, trong thời gian ngắn không kịp né tránh, bị cỗ khí thế này ép đến ngạt thở tại chỗ.
Long Vũ đối mặt với khí thế kinh người của Tử Vi đại đế, trong lòng không chút e ngại. Quang Minh nguyên lực trong người cấp tốc lưu chuyển. Bảy thành lực lượng ngưng tụ ở bên trong Thiên Sư pháp kiếm bên tay phải. Tâm thần cách không, gắt gao khoá vị trí của Tử Vi đại đế lại, chuẩn bị một kích kinh thiên động địa để nghênh đón hắn.
Tử Vi đại đế tựa hồ tràn ngập tin tưởng.
Đối với sự tự tin của Tử Vi đại đế, Long Vũ tuy rằng có chút kinh ngạc nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Chỉ thấy Tử Vi đại đế lăng không bay tới trước mặt Long Vũ, đột nhiên chuyển biến phương hướng, cả người lập tức lao xuống. Cùng lúc đó, Ma đao trong tay cũng phát động tư thế trảm, nhắm về phía Long Vũ chém tới.
Trảm Ma đao của Tử Vi đại đế vừa ra, thân đao lập tức ngưng tụ ra một đạo đao cương màu đen. Đao cương tụ mà không tán, ngưng mà không phát, đánh xuống với tốc độ và kình lực cực cao. Từ lúc Long Vũ xuất đạo tới nay, vô cùng ít thấy. Từ đó có thể thấy Tử Vi đại đế cũng có vài phần bổn sự.
Nếu không, hắn cũng không thể làm người đứng đầu Tam Giới nhiều năm như vậy.
Theo đao này của Tử Vi đại đế vừa ra, trên mặt Long Vũ liền lộ ra biểu tình ngưng trọng.
Trong mắt Long Vũ, Trảm Ma đao của Tử Vi đại đế tuy rằng chỉ như hướng xuống mà bổ một đao nhưng đao thế cường đại đã phong kín toàn bộ đường lui.
Tuy rằng lúc này Long Vũ đã đem tinh thần lực gắt gao khoá chặt Tử Vi đại đế nhưng mà đao cương của hắn chưa toàn diện bạo phát thì hắn cũng không có ý định xuất thủ.
Nếu lúc này Long Vũ mà mạo muội xuất thủ, Trảm Ma Đao sẽ lập tức biến hoá. Đến lúc đó, Long Vũ sẽ rơi vào bên trong hiểm cảnh, đối mặt với đao thế vô cùng bá đạo mà lại biến hoá. Long Vũ cũng không thể không cẩn thẩn đối phó.
Chỉ thấy toàn thân Long Vũ bất động, cẩn thận tìm cơ hội.
Ngay khi đao thế của Tử Vi đại đế tới cách đỉnh đầu của Long Vũ hai thước, Long Vũ đột nhiên cảm ứng được sát ý của Tử Vi đại đế tăng vọt.
Lập tức Long Vũ không suy nghĩ nhiều. Ngay khi đao cương toàn diện bạo phát, Thiên Sư pháp kiếm lấy tư thế Hoa Phá Trường Không mà chém tới.
Hắn đang áp dụng cách đơn giản nhất mà cũng là cách trực tiếp nhất để nghênh tiếp đao thế tinh diệu tuyệt luân này của Tử Vi đại đế.
Chỉ thấy Thiên Sư pháp kiếm như tia chớp cắt ngang qua bầu trời, bổ mạnh xuống Trảm Ma Đao của Tử Vi đại đế. Đao kiếm giao phong trong tích tắc, đao cương và kiếm khí nổ mạnh tại đương trường.
Đao cương bốn phía, kiếm khí bão táp. Uy lực to lớn của hai ngươi cơ hồ bao trùm phạm vị vài dặm. Tây Vương Mẫu và mọi người liên tục lùi về phía sau để tránh bị đao cương kiếm khí gây thương tích.
Long Vũ cảm giác miệng mình có chút đau nhức. Từ đó có thể thấy uy lực của Trảm Ma Đao quả thật đã tới cảnh giới kinh thế hãi tục.
Theo tiếng nổ liên tiếp vang lên của hai khí kình cường đại, hai người ở giữa không trung đã giao thủ được năm, sáu chiêu. Đao thế của Tử Vi đại đế càng ngày càng mạnh, điên cuồng, bá đạo tuyệt luân.
Sát khí cường đại lần thứ hai ập tới.
Long Vũ không có chút lãnh đạm. Tâm thần cực kỳ tập trung, nghiêm túc đối địch. Quang Minh nguyên lực cũng từ bảy thành tăng lên tám thành.
- Ầm…
Theo một thanh âm bạo liệt vang lên, biểu tình hoảng sợ của Tử Vi đại đế chợt xuất hiện. Chỉ thấy trong tích tắc, thân thể của Tử Vi đại đế đã lùi về phía sau hơn mười bước.
Long Vũ thuận lợi tiếp được một đao thiên biến vạn hoá của Tử Vi đại đế. Nhưng là sát khí ẩn dấu trong Trảm Ma đao phẳng phát như là biển khơi sóng dữ. Cứ một đợt rồi một đợt, hướng hắn đánh úp tới.
Long Vũ đã có chút coi thường, một cỗ sát khí dọc theo kiếm thế xâm nhập vào thể nội. Lúc ấy tay hắn lập tức tê rần, Thiên sự Pháp Kiếm thiếu chút nữa rớt xuống.
Long Vũ kinh hãi, vội vàng lấy Quang Minh nguyên lực hoá giải cỗ sát khí này.
Sắc mặt Tử Vi đại đế một mảng tái nhợt, trong lòng cũng khiếp sợ tột đỉnh. Sớm đã biết Long Vũ lợi hại, nhưng hôm nay tự mình giao thủ hắn mới phát hiện, tu vi của Long Vũ đã muốn siêu việt đỉnh phong của Tam Giới.
Đương nhiên, cho tới lúc này, Tử Vi đại đế cũng tuyệt đối không dễ dàng nhận thua. Sát khí trên mặt hắn đại thịnh, hướng không trung quát lên:
- Ta nhất định phải giết ngươi.
Tiếng thét to đinh tai nhức óc tựa như sấm sét trên chín tầng trời đánh xuống. Sau tiếng rống này, mặt đất lâm vào chấn động lớn.
Nhờ tiếng rống to lớn này, chúng tiên đem tất cả ánh mắt ném lên người Tử Vi đại đế.
Tử Vi đại đế sau khi quát lớn, bàn tay cầm Trảm Ma đao từ không trung trảm xuống. Mũi nhọn duệ kình của đao cương trong nháy mắt đã toàn diện bộc phát. Phạm vi vài trăm thước xung quanh đều nằm trong phạm vi công kích của đao cương.
Đao cương vô cùng sắc bén, như ngàn vạn đại đao từ trên không bắn thẳng xuống. Hơn mười tên tiên tương không kịp né tránh, bị đao cương xâm nhập, không còn ai còn sống.
Nhìn lực sát thương kinh người như vậy, ngay cả Long Vũ cũng không nhịn được mà thầm hô.
Mắt thấy Tử Vi đại đế bộc phát ra lực lượng mạnh hơn trước, chiến ý của hắn lập tức đề thằng. Quang Minh nguyên lực trong cơ thể bất tri bất giác xuất thể ra ngoài.
Đang lúc chiến ý của Long Vũ đang tăng lên, Tử Vi đại đế mang tới sát ý kinh thiên, quát lạnh:
- Các ngươi thật là ngu xuẩn. Ta sẽ cho các ngươi thấy lực lượng chân chính của Tử Vi ta.
Vừa dứt lời, lực lượng trong cơ thể Tư Vi cấp tốc tăng lên. Trong lòng Long Vũ cả kinh, cũng muốn nhìn một chút tình huống kế tiếp sẽ phát triển như thế nào.
Tử Vi đại đế chậm rãi đưa ra tay phải. Kình lực toàn thân tụ vào Trảm Ma đao trên phải, kình lực tụ mà không tán, chuẩn bị hướng Long Vũ mà xuất thủ.
Trong khoảnh khắc sắp xuất thủ, sát khí trong mắt Tử Vi đại đế dày đặc hơn. Tay phải cầm Trảm Ma Đao nháy mắt bổ ra hai đao. Trong phút chốc hai đạo đao khí tạo thành hình chữ thập bắn về phía Long Vũ.
Một kích này nhìn như đơn giản nhưng thực tế sát khí lạnh thấu xương, phi thường cường hãn.
Ngay cả trên mặt Long Vũ cũng lộ ra vẻ hoảng sợ. Bất quá tới lúc này, hắn cũng phải thi triển ra chín thành Quang Minh Nguyên lực. Trò chơi cũng nên kết thúc rồi.
Khi lực lượng Long Vũ tăng lên, ưu thế của Tử Vi đại đế nhất thời biến mất. Mặc dù hắn đem lực lượng ẩn tàng nhiều năm bộc phát hết ra, thế nhưng lúc này cũng không làm gì được Long Vũ.
- Ầm, ầm…
Khi vài tiếng bạo liệt vang lên, thân mình Tử Vi đại đế bị một cỗ lực lượng thật lớn đánh bay ra ngoài. Chỉ thấy trên mặt Tử Vi đại đế lộ ra biểu tình mất hết can đảm. Không lâu sau, hắn ngửa đầu ngã xuống.
- Tử Vi, ngươi chịu thua chưa?
Long Vũ bước lên quát hỏi.
Tử Vi đại đế lúc này không khỏi thở dài một hơi. Hắn là người luôn kiên cường, không ngờ cũng đã chảy nước mắt. Nước mắt như mưa châu rớt xuống. Không lâu sau, Tử Vi đại đế mới chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Long Vũ nói:
- Ta bại rồi.
Tử Vi đại đế chỉ nói là mình đã bại chứ không nói là đã thua.
Thất công chúa thấy phụ thân bị đánh bại, trong lòng cũng rất là khó chịu.
Cho tới nay, nàng luôn cảm thấy phụ thân là nam nhân cường đại nhất dưới trời đất này. Nàng xem đây là vinh hạnh. Nhưng hôm nay, phụ thân thần thoại đã bị đánh bại.
Trong lòng có đủ năm mùi vị lẫn lộn, Thất công chúa nói khẽ với Tây Vương Mẫu:
- Mẫu thân, chúng ta không thể trơ mắt nhìn phụ thân bị giết được.
- Yên tâm đi, Long Vũ sẽ có chừng mực.
Tây Vương Mẫu rất hy vọng Tử Vi đại đế sẽ chết nhưng là loại tình huống này xảy ra trước mắt, nàng cũng không thể không ra cầu tình cho Tử Vi đại đế.
Tại Tiên Cảnh không ai hiểu tình cảnh Thiên Ngoại Thiên hơn nàng.
Vì tương lai Tiên Cảnh, bất cứ lúc nào chỗ nào, nàng cũng sẽ không là đối lập cùng với Thiên Ngoại Thiên. Thậm chí người thừa kế Thiên Ngoại Thiên.
Nàng là một nữ nhân thông minh.
- Tiểu Thất, ngươi lại đây cho phụ thân nhìn ngươi lần cuối.
Tử Vi đại đế thở gấp vài tiếng, đừng lên. Kéo cước bộ trầm trọng từng bước một chậm rãi đi về phía Thất công chúa.
- Tránh ra…
Tây Vương Mẫu lo lắng Tử Vi đại đế lại lấy nữ nhi ra làm tấm chắn. Thân hình nhoáng lên một cái đã ngăn cản Tử Vi đại đế. Nàng giận dữ quát lên:
- Đừng cho là ta không biết ngươi đang làm trò. Ngươi muốn dùng nữ nhi làm con tin nữa sao?
Lời này vừa nói ra, Thất công chúa cũng rơi lệ.
Chợt đột nhiên, nàng cảm thấy lòng mình có chút bi ai.
Chuyện trước mặt quả thật quá khó tin, đây chính là phụ thân kính yêu mà nàng luôn luôn tôn trọng.
Vẻ mặt Tử Vi đại đế thê lương nói:
- Tây Vương Mẫu, ta lúc này đã bị bại hoàn toàn. Người chết tướng chết. Ta bất quá chỉ muốn giải thích hành vi lúc trước mà thôi.
- Ta không tin ngươi.
Tây Vương Mẫu nói:
- Ta không quản trong lòng ngươi rốt cuộc là nghĩ như thế nào? Tóm lại, ta không tin ngươi, ta đối với ngươi đã mất đi toàn bộ lòng tin.
Tử Vi đại đế nghe vậy, trong lòng có chút đau xót:
- Không nghĩ tới Tử Vi ta anh hùng cả đời. Hiện giờ là sẩy chân, lạc bước đến một kết cục bị mọi người xa lánh.
Nói tới đây, hắn nhịn không được điên cuồng hét lên tại đương trường, khàn cả giọng rống lên một tiếng vang độngn. Nhưng là, Tây Vương Mẫu thuỷ chung vẫn không tin hắn.
Đợi cho thanh ầm dần dần ngừng lại, Tử Vi đại đế sớm đã rơi lệ đầy mặt, toàn thân không ngừng run lên.
Ý chí và tinh thần đã sa sút đến cực điểm. Tử Vi đại đế chìa hai tay về hướng của Thất công chúa. Vẻ mặt khi thì hối hận khi thì bất đặc dĩ khi thì không cam lòng. Các loại cảm xúc khác nhau hiện trên mặt Tử Vi đại đế không ngừng giao thoa với nhau.
Không lâu sau, chỉ thấy hai hốc mắt của Tử Vi đại đế lần thứ hai đỏ lên, nước mắt phảng phát như không bị khống chế mà rớt xuống, tiếng than khóc trầm thấp khàn khàn lần thứ hai vang lên:
- Tiểu Thất, chẳng lẽ con cũng không tin phụ thân của con sao?
Trong tiếng khóc đã ngập tràn thê lương cùng hối hận vô hạn.
Thấy một màn như vậy, sâu trong nội tâm của Long Vũ không khỏi trăm loại cảm xúc lẫn lộn, không tự chủ được thở dài một hơi:
- Tử Vi, nếu ngươi thật sự thành tâm hối cải, ta sẽ không giết ngươi. Nhưng nếu ngươi hư tình giả ý thì đừng trách ta không khách khí. Thần hình câu diệt chính là kết cục của ngươi.
Thế sự vô thường.
Nhân sinh như giấc mộng.
Có ai có thể tiên liệu được, một người từng hiệu lệnh Tam Giới, một đời thiên kiêu, duy ngã độc tôn. Kết quả cuối cùng lại rơi vào loại này. Đây là một chuyện bi thảm biết bao nhiêu.
- Phụ thân, đã để người thất vọng. Con cũng không còn tin người.
Thất công chúa rơi lệ nói.
Trong lòng bi thương, lại nghe được lời của nữ nhi, Tử Vi đại đế nhất thời mặt xám như tro tàn.
- Các ngươi đều phản bội ta. Các ngươi là kẻ phản bội đáng xấu hổ.
Vẻ mặt Tử Vi đại đế đã tràn ngập thất vọng cùng bi thống. Hắn giống như đã quên thân phận của mình, không ngừng khóc.
Hắn khóc lớn một hồi, sau đó mới chậm rãi ngừng lại. Chỉ thấy trên mặt Tử Vi đại đế dần dần hiện lên một tia giận dữ. Không lâu sau, sự tức giận càng ngày càng cao, hắn quay đầu, nhìn Tây Vương Mẫu nói:
- Ngươi, nữ nhân này, cả đời này của ta là hủy ở trên tay của ngươi. Ta hận ngươi.
Nói tới đây, Tử Vi đại đế phảng phất như tức giận công tâm, đem sự nhục mạ chuyển hướng sang nữ nhi của mình:
- Tiểu Thất, ta thực sự có lỗi với con. Nhưng là con cũng phản bội ta, khiến cho ta rất thất vọng. Ta bại rồi nhưng ta không có ý định nhận thua. Ta sẽ tự mình kết liễu.
Nói xong, Tử Vi đại đế duỗi tay hướng đỉnh đầu của mình chụp xuống.
Tay của hắn chuẩn xác đánh tại đỉnh đầu của mình. Trong khoảnh khắc đó, toàn thân Thất công chúa như bị sét đánh. Bi ai, phẫn nộ, sát ý trong lòng Tử Vi đại đế phảng phất truyền thẳng vào bên trong đầu của nàng. Chịu ảnh hưởng này, ánh mắt của nàng trở lên hồng hồng.
- Nữ nhi, con làm sao vậy?
Tây Vương Mẫu thấy dị trạng của nàng, vội vàng hỏi.
Nói tới cũng lạ, Thất công chúa rất nhanh đã khôi phục bình thường. Nàng thản nhiên nói:
- Con không sao, không có việc gì. con rất khoẻ.
- Haiz!
Long Vũ than nhẹ một tiếng, nói:
- Đâu cần phải khổ như vậy. Ta đâu có muốn giết ngươi. Tây Vương Mẩu, Thất công chúa, xin hãy bớt đau buồn. Ta không nghĩ tới lại có kết cục này.
- Không liên quan tới ngươi. Đây là tội nghiệt của hắn mà hắn phải chịu.
Tây Vương Mẫu nói.
Thất công chúa chỉ có thút thít khóc, cũng không nói chuyện.
Mắt thấy Tử Vi đại đế tự sát tại đương trường. Những người thân tín của hắn nhất thời rên la ầm ĩ, sôi nổi hô lớn đòi vì hắn mà báo thù. Sát khí mãnh liệt tràn ngập bốn phía.
Long Vũ ảm đạm cười. Hắn âm thầm lấy nguyên lực tạo thành một đạo Thiên Võng vô hình. Nhìn hơn một trăm người đang chuẩn bị liều mạng, sắc mặt hắn trầm xuống, lãnh đạm nói:
- Không muốn chết thì đừng có động.
Khi đang nói, hắn âm thầm thúc dục nguyên lực của Thiên Võng đã được tung ra. Trong khoảnh khắc, hơn một trăm người liền bị nhốt lại. Thời khắc này, tiên lực trong cơ thể họ nhất thời biến mất.
- Không cần cử động nữa. Nếu không nguyên thần trong cơ thể các ngươi sẽ bị Thiên Võng trực tiếp tiêu diệt.
Long Vũ thản nhiên nói.
- Hiện tại các ngươi hãy xem nguyên thần của mình, nhìn xem có phải khác lúc trước hay không?
Những tên thân tín của Tử Vi đại đế bị hù cho sửng sốt. Bọn hắn vội vàng mở ra thần thức để xem nguyên thần của mình. Vừa nhìn, quả nhiên thấy nguyên thần bị một tầng bạch sắc quang mang bao phủ. Vô luận bọn họ thúc dục như thế nào, nguyên thân cứ như đã chết, không có nửa điểm tiên lực được phát ra.
Như vậy, mọi người đã bị dọa vỡ mật. Đâu còn dám phản kháng, vội vàng ngẩng đầu lên.
Long Vũ vừa lòng gật gật đầu, cười nói:
- Các vị, không cần kinh hoảng, chỉ cần các ngươi nghe lời của Long Vũ ta. Đảm bảo sẽ không chết.
Mấy tên thân tín của Tử Vi đại đế nhìn Long Vũ trân trân, trong lòng mặc dù có chút hận ý, nhưng thời khắc này bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác. Nguyên thần của mình đã bị hắn khống chế, hiện tại chỉ có thể nghe lời của hắn.
Chết, cũng không đáng sợ.
Nhưng thân hình câu diệt thì có chút đáng sợ.
- Các vị, xin các ngươi hãy tin tưởng lời của Long công tử. Không phải bất đắc dĩ, hắn cũng không xuất thủ với các ngươi đâu.
Tây Vương Mẫu nhân cơ hội nói.
Chúng tiên nghe vậy không hẹn mà cùng nhau thở nhẹ một hơi.
Long Vũ thuận thế mà thu liễm khí thế quanh thân, thản nhiên nói:
- Chư vị, ta, Long Vũ thật sự không muốn cùng Tiên Cảnh trở thành kẻ thù. Nhưng Tử Vi thân là người đứng đầu Tam Giới, lại cùng đám yêu tà cấu kết cùng một chỗ, làm dân chúng Tam Giới lầm than. Nếu không như vậy, lần này ta cũng không hạ sát thủ.
Hắn vừa rồi đã xuất ra một loại thủ đoạn lôi đình cũng chỉ vì muốn trấn trụ chúng tiên tướng Tiên Cảnh. Hiện giờ hiệu quả đã đạt được, hơn nữa cùng vì Tử Vi đại đế đã chết, cũng nên dùng chính sách dụ dỗ. Nếu chỉ biết dùng vũ lực thì kết quả sẽ ngược lại.
Rất nhanh, thêm Tây Vương Mẫu làm yên lòng, những tên thân tín của Tử Vi đại đế đã nguyện ý bỏ gian tà theo chính nghĩa.
Bất quá, Long Vũ vì bảo đảm vạn nhất nên không có cởi bỏ hạn chế đối với nguyên thần của bọn họ.
Đối với chuyện này, chúng tiên tướng cũng không trách được. Tướng bại binh, chỉ có thể mặc cho người khác định đoạt.
Thiên Dực Hổ theo sau Long Vũ đi một chuyến vào Huyền Cảnh. Đem Kim Phượng, Thi Nhân gọi tới, cũng kêu các nàng mang theo năm trăm chiến sĩ Hắc Phượng Hoàng đến Tiên Cảnh giữ gìn trị an.
Đồng thời, Tây Vương Mẫu cũng tỏ vẻ hiệp trợ Long Vũ đến xử lý chuyện tình ở Tiên Cảnh. Thất công chúa oán hận nhìn Long Vũ, việc Tử Vi đại đế chết đi, trong lòng của nàng tựa hồ còn có chút vướng mắc.
Ngay khi mọi việc đã ổn định, Tây Vương Mẫu tính toán mời Long Vũ đến Dao Trì nghỉ ngơi. Nhưng ở bầu trời phía xa đang có mấy bóng đen hùng hổ đang đằng vân giá vũ mà tới. Long Vũ nhanh chóng vận khởi thần thức mà ngưng thần nhìn lại. Sau khi thấy người tới là Vu Thần Ba Độ cùng vài tên lạ mặt của Vu tộc Đại Vu. Phía sau hắn còn mang theo mấy trăm Vu tộc chiến sĩ.
Long Vũ sững sờ hạ xuống. Không biết hành động của Vu Thần Ba Độ lần này mục đích là gì? Có phải hắn tính toán mang theo chừng đó chiến sĩ vu tộc mà mở một cuộc chiến?
Không phải là hắn điên rồi thì chính là Thiên Nguyên điên rồi.
Nếu mang một ít người như vậy, dù hắn không xuất thủ, chỉ cần thuộc hạ Tây Vương Mẫu cũng có thể ứng phó.
Trên đầu Vu Thần Ba Độ có một cái búi tóc. Cái trán rất rộng, ánh mắt lạnh như băng, đem Tiên Cảnh xa xa mà đánh giá. Thật lâu sau, hắn tới trước mặt Long Vũ, lập tức cau mày nói:
- Xem ra ta đã tới chậm. Tử Vi đại đế đã ăn phải độc thủ của ngươi?
Long Vũ hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Ba Độ, ngươi thật to gan, chẳng lẽ ngươi không biết ta đang tìm ngươi à? Ngươi cho rằng một chút chiến sĩ Vu tộc phía sau có thể đối kháng với ta?
Ba Độ biến sắc, hắc mang lập loè nhè nhẹ trong mắt, lãnh đạm nói:
- Long Vũ, ngươi đừng tự cho là đúng. Hiện giờ, ngươi đã giết chết Tử Vi đại đế, đã chấn kinh các thế lực lớn trong vũ nội. Dù ngươi lợi hại thế nào, nhưng ngươi đừng quên một câu, song quyền khó địch tứ thủ. Ngươi cảm thấy có thể đối kháng cùng lực lượng của cả vũ nội sao? Cho dù Huyết Anh đại đế Dương Hoa cũng không thể.
Tây Vương Mẫu lập tức mở miệng nói:
- Ba Độ, ngươi là cái gì mà dám gọi tục danh của Huyết Anh đại đế? Lúc trước Huyết Anh đại đế cùng Thiên Nguyên đại chiến một hồi. Ngươi ngay cả là cái rắm cũng không phải.
Ba Độ lạnh lùng nhìn Tây Vương Mẫu, liếc mắt một cái, nàng đau đớn kêu lên một tiếng. Không để ý tới này nàng,hắn tập trung nói chuyện với Long Vũ:
- Long Vũ, ta nói cho ngươi biết, ta thay mặt Thiên Nguyên đại nhân nói một câu với ngươi.
- Nói!
Long Vũ thản nhiên nói.
- Hắn rất thưởng thức ngươi, muốn hợp tác cùng ngươi.
Ba Độ nói:
- Thiên Nguyên đại nhân cảm thấy được ngươi đã có tư cách cùng hắn hợp tác. Chỉ cần ngươi đáp ứng hợp tác, tương lai sau khi thành công. Ngươi sẽ là người đứng đầu Tam Giới.
- Ha ha!
Long Vũ khinh miệt cười cười:
- Xem ra Thiên Nguyên cuối cùng cũng thấy giá trị của ta.
- Long Vũ, trong tay Thiên Nguyên đại nhân đang nắm giữ một vật. Trong lòng ngươi hẳn đã rõ ràng, ta hy vọng ngươi có thể nghiêm túc bỏ hiềm khích qua một bên.
Ba Độ cười nói.
- Quang Minh tôn thần và Huyết Anh đại đế hôm nay tự thân đã khó bảo toàn. Bọn hắn căn bản là vô lực trợ giúp ngươi. Nếu ngươi khăng khăng đối lập cùng Thiên Nguyên đại nhân, tương lai nhất định không có kết cục tốt.