- Cho tới nay, ta đều cho rằng được ngươi rất đơn giản. Hiện tại xem ra, lòng dạ của ngươi cũng rất sâu xa.
- Hừ!
Huyết Anh Đại Đế khẽ cười một tiếng, nói:
- Ta không biết ngươi đang nói cái gì... Ta có thể có tâm tư khác sao?
Nếu như vậy, nữ nhân của ta cũng không bị ngươi giam lỏng...
- Giam lỏng?
Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Lời này nói có chút nghiêm trọng, ta cũng không bản lãnh cao như vậy.
Những nữ nhân của ngươi bản lĩnh cũng ko kém, nếu các nàng cùng liên
thủ, ta thật sự không có cơ hội.
- Hừ!
Huyết Anh Đại Đế hừ nói:
- Đừng làm bộ làm tịch, nếu không phải ngươi làm bại lộ khí tức của các
nàng, các nàng lại cần phải ẩn nhẫn ở trong cung điện hợp kim đặc chế
sao?
Quang Minh Tôn Thần bỗng nhiên lạnh lùng nói:
- Đủ
rồi Đại Đế, ta và ngươi hiện tại đều đối mặt với kiếp nạn, vì cái gì mà
chúng ta không thể chung sống hoà bình, cùng đi đối kháng này trường
kiếp nạn này đây?
Sắc mặt Huyết Anh Đại Đế như cũ lạnh lùng:
- Thôi đi, ta với ngươi ko có gì để nói, ta sẽ bình tĩnh ngồi đợi kết cục, bất kể là sinh hay tử, ta đều vô oán vô hối.
- Ngươi rõ ràng biết chuyện này có ta, cho nên ngươi một chút cũng không
nóng nảy. Tâm tư của ngươi ta đã quá rõ ràng, ngươi cũng rõ ràng.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Ngươi phải cùng ta đi xem thế giới sự thật, chúng ta tất phải liên hợp
cùng Long Vũ gây áp lực. Nếu không, chúng ta đều phải chết...
- Ta không đi!
Huyết Anh Đại Đế lạnh giọng nói:
- Ngươi.... muốn làm gì thì làm, ta có chuyện của ta, mời ngươi tránh ra...
- Huyết Anh Đại Đế, ngươi đã tuyệt tình như thế, giữa chúng ta cũng không còn gì để nói.
Quang Minh Tôn Thần phẩy tay áo chuẩn bị rời đi:
- Ân oán của chúng ta, đợi chuyện này kết thúc, ta với ngươi sẽ tính toán rõ ràng, hy vọng ngươi tự thu xếp ổn thoả.
- Ta sẽ chờ ngươi!
Huyết Anh Đại Đế lạnh giọng nói.
………………
………………
Khoảng cách Thiên Đạo quay về càng ngày càng gần.
Quang Minh Tôn Thần cảm nhận được địa tâm càng phát ra mạnh mẽ. Thời gian
cùng Long Vũ ước định tuy rằng còn có bốn ngày, nhưng hắn hôm nay cũng
đã kìm nén không được. Nhất là Long Vũ lại có thể thành công cải tạo
Thiên Nguyên, làm cho nội tâm hắn càng thêm sợ hãi
Sợ hãi?
Nhiều năm qua Tôn Thần chưa từng có cảm giác như vậy
Hắn âm thầm cười khổ, hắn không biết là thế đạo thay đổi, hay chính mình
thực sự đã già? Hay là Long Vũ kia chính là một ngôi sao chổi.
Tóm lại, cuộc sống yên tĩnh của hắn bị xáo trộn.
Hơn nữa, hắn còn gặp phải sinh tử tồn vong.
Cẩn thận ngẫm lại, hết thảy nguồn gốc đều là bởi vì Long Vũ.
Trong lòng của hắn thập phần oán hận Long Vũ, hận không thể lột da hắn, ăn thịt của hắn, uống máu của hắn.
Cân nhắc mãi, hắn quyết định tạo áp lực về phía Long Vũ. Lúc này đây hắn
muốn tự mình xuất thủ cho Long Vũ một bài học. Hắn muốn làm cho Long Vũ
hiểu được lấy lực lượng hiện tại của Long Vũ, muốn lập tức chặt đứt quan hệ giữa hắn cùng Mặt Trời, hoàn toàn tựu là một cái tham vọng quá đáng. Đúng là thằng ngu mơ mộng...
……………………..
……………………..
Thiên Nguyên an toàn trở lại Huyền Môn. Trước tiên hắn tìm Long Vũ, rồi kể
chuyện mình đã gặp phải. Đồng thời, Thiên Nguyên dự tính, không lâu nữa
Quang Minh Tôn Thần sẽ đích thân giá lâm tới thế giới sự thật.
Đối với chuyện lần này, Long Vũ hoàn toàn tự tin.
- Long Vũ, Tôn Thần nhất định sẽ tự mình đến tạo áp lực với ngươi...
Thiên Nguyên nói:
- Không phải ta đề cao chí khí người khác. Lấy tu vi ngươi hiện tại, đích xác trong nháy mắt không thể chặt đứt liên hệ với Mặt Trời. Ngươi cũng
biết, cho dù là từng phút từng giây, hắn đều đủ để phát động uy lực của
Mặt Trời để hủy diệt tất cả...
Long Vũ nghiêm túc gật đầu:
- Ta biết, ngươi yên tâm đi, chuyện này ta sẽ xử lý. Thiên Nguyên, tự
nhiên ngươi sẽ lựa chọn theo ta kề vai chiến đấu, như vậy từ hôm nay trở đi, ngươi phải gánh vác thêm trách nhiệm. Đường Hương Hương sẽ nói cho
ngươi biết việc cần phải làm. An nguy thế giới cùng trật tự mới toàn bộ
nhờ vào ngươi.
- Yên tâm ta sẽ tận lực.
Thiên Nguyên cũng nghiêm túc nói.
………………………..
………………………..
Đêm khuya, long lắng của Long Vũ cùng Thiên Nguyên quả nhiên đã xảy ra.
Quang Minh Tôn Thần một mình tiến đến Huyền Môn, thái độ rất cứng rắn.
Hắn muốn yêu cầu Long Vũ nhất định đảm bảo, toàn lực nghiên cứu phương
pháp ứng phó thoát ly quy luật Thiên Đạo. Nếu không, hắn chỉ có thể hi
sinh hàng tỷ tỷ sinh linh, cá chết lưới rách.
Đối với lần này, Long Vũ khinh thường cười nói:
- Tôn Thần, cách thời gian chúng ta ước định còn vài ngày mà? Chẳng lẽ
ngươi sợ? Vì cái gì ngươi không thể im lặng chờ đợi thêm mấy ngày?
- Long Vũ.
Quang Minh Tôn Thần cười nói
- Ta tới là muốn cho ngươi hiểu được, lực lượng của ngươi căn bản không
thể trong nháy mắt chặt đứt liên hệ giữa ta cùng Mặt Trời... Muốn cho
ngươi buông tha cho cái ý tưởng không thực tế kia đi.
- Rõ rồi, ngươi là đến thị uy.
Long Vũ nói.
- Thì sao nào?
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Ngươi căn bản không biết, con đường ngươi đi sẽ ko dễ dàng, rồi ngươi
sẽ phạm phải sai lầm. Ta sẽ cho ngươi hiểu được, lực lượng giữa ta và
ngươi căn bản chênh lệch quá lớn. Ngươi đừng quá tham vọng dùng ngọn lửa Quang Minh đối phó ta.
- Đây là Cửu Long kết giới.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Ta và ngươi sẽ đại chiến trong kết giới, ta muốn triệt để đánh nát của
mộng của ngươi... Ta muốn ngươi hiểu được, ngươi chả là cái thá gì.
Nói xong, Quang Minh Tôn Thần giơ tay phải lên, một đạo quang mang nhất
thời bắn nhanh ra, tại đỉnh Thái Huyền Sơn đã hình thành một cái kết
giới trong suốt.
- Cửu Long kết giới có thể tồn tại liên tục hai
giờ. Trong hai giờ, ta và ngươi toàn lực xuất thủ, sẽ không khiến cho
Thiên Đạo chú ý.
Quang Minh Tôn Thần nói.
- Như ngươi mong muốn.
Long Vũ cũng muốn cẩn thận kiểm nghiệm một lần. Nếu Quang Minh Tôn Thần
không sử dụng ngọn lửa Quang Minh, rốt cuộc lợi hại đến cỡ nào.
Khi nói chuyện, hai người đã xuất hiện ở trong kết giới Cửu Long. Hai người nói đánh là đánh, một chút cũng ko sợ hãi.
Nháy mắt, hai người cũng đã giao thủ mười chiêu.
- Rống…
Lúc này, Thiên Dực Hổ ko biết từ đâu xông ra, nổi giận gầm lên một tiếng, làm bộ muốn hướng đến Cửu Long kết giới đánh tới.
Hương Hương vội vàng ngăn lại Thiên Dực Hổ, đồng thời vỗ về an ủi nó.
Thiên Dực Hổ cùng Đường Hương Hương vô cùng thân thiến, rất nhanh hóa thành
con mèo nhỏ cuộn tròn tại ngực của nàng(DG: đồ sắc miu). Hai tròng mắt
gắt gao nhìn chăm chú tình huống trong Cửu Long kết giới.
Đường Hương Hương một bên vuốt ve Thiên Dực Hổ, ý bảo nó im lặng không cần náo động, một bên trầm giọng nói:
- Yên tâm đi, Anh Vũ không sẽ xảy ra chuyện.
Trong kết giới, giao chiến đang diễn ra kịch liệt. Lúc này toàn thân Quang
Minh Tôn Thần, bị một đoàn thánh khiết hỏa diễm bao phủ, xa xa nhìn lại
cũng như cùng Mặt Trời bình thường. Hắn rốt cuộc cũng vận dụng một chút
lực lượng ngọn lửa Quang Minh, nếu không rất khó trước mặt Long Vũ kiên
trì trăm chiêu ko bại.
Kinh hãi nhìn Quang Minh Tôn Thần, Long Vũ ko dám có chút lơ là, đồng thời hắn cũng hiểu dc một chút uy lực của
ngọn lửa Quang Minh.
Một tiếng vang lớn, khí thế bốn phía tuôn ra tràn ngập. Khí thế Long Vũ tăng cao, quanh thân Quang Minh Tôn Thần
cũng phát ra hào quang càng rực rỡ.
Khí thế song phương cũng đã
tới cực hạn, ko biết ai sẽ xuất thủ trước. Đột nhiên Quan Minh Tôn Thần
hay tay đẩy ra, một dòng khí mang theo lực lượng cắn nuốt hết thảy vạn
vật bao lấy Long Vũ phát ra một kích chí mạng.
Cùng lúc đó, Long
Vũ hét lên một tiếng, hay tay cầm chặt Thiên Sư pháp kiếm, kiếm quang
lóe sáng đánh lên Quang Minh Tôn Thần. Hai cỗ lực lượng cường đại va vào nhau, trong nháy mắt phát ra hàng ngàn hàng vạn tia lửa, phóng ra hàng
vạn đạo hào quang. Nếu ko phải hay người trong kiết giới thì từng đó
cũng đủ hủy diệt một nửa Huyền Môn.
Dù vậy nhưng trời cũng biến
sắc, đất cũng dao động mạnh. Lực lượng mạnh mẽ gặp nhau trên không
trung, ko ai nhường ai, uy lực kinh người.
Bất tri bất giác, u ám đã bao phủ trời xanh.
Thân thể Quang Minh Tôn Thần run rẩy dữ dội, hỏa diễm hộ thể nát rồi tụ, tụ
rồi nát ko biết bao nhiêu lần, vất vả thối lui về sau từng bước, trên
miệng đã xuất hiện một vệt máu.
Bên này, Long vũ cũng chẳng khá
hơn, phản lực làm khí huyết hắn đảo lộn, quanh thân kết giới tiêu tán
mất. Tác dụng của ngọn lửa Quang Minh làm thân thể hắn liên tục bị trọng thương.
Vẻ mặt Đường Hương Hương ngưng trọng, chăm chú nhìn vào
nam nhân kia. Vẻ mặt thì lạnh lùng nhưng trong lòng thì khẩn trương cầu
nguyện cho hắn.
Trong ít phút giải lao giữa trận đấu, Quang Minh
Tôn Thần sắc mặt tang thương, ánh mắt nhìn Long Vũ. Lúc này Long Vũ đã
hồi HP xong, (DG:chắc cũng gần full) vẻ mặt âm trầm nhìn về Tôn Thần.
Ánh mắt giao nhau....bỗng Long Vũ và Quang Minh Tôn Thần chợt nhận ra rằng
Chỉ có nam nhân mới đem lại hạnh phúc cho nhau. Thế là họ buôn bỏ tất cả đến với nhau và sống hạnh phúc tới suốt đời.... The End!!!! “Neptune
xin hân hạnh tài trợ chương trình này. Cám ơn các bạn đã dành ít phút
cho quảng cáo! Chương trình xin được phép tiếp tục!”(Biên: Các bạn thông cảm, Dg tự sướng đôi chút)
- Có ý tứ gì? Phương pháp giết ta, trừ khi ngươi thoát ly được Thiên Đạo.
Long Vũ không có trả lời ngay, ánh mắt dừng lại trên người Quang Minh Tôn Thần, cuối cùng trầm ngâm nói:
- Cho tới bây giờ ta luôn sẵn sàng…
Quang Minh Tôn Thần nổi giận mắng:
- Ngu xuẩn, tới lúc này còn ko chịu thanh tỉnh, thật ko biết ngươi muốn
làm cái gì? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ngươi phải cho ta một câu trả
lời thuyết phục...
- Phép khích tướng đối với ta vô dụng, nếu ta nguyện ý, ước định lúc
trước xoá bỏ. Hàng tỉ tánh mạng sinh linh trong vũ trụ này toàn bộ đều ở trên tay của ta, ngươi có năng lực gì?
Long Vũ cười thần bí:
- Ta hiểu ngươi....Ko đến thời khắc cuối cùng, ngươi tuyệt đối sẽ ko làm
chuyện điên cuồng này.Ngươi rất rõ ràng, một khi vạch mặt, hết thảy đều
xong rồi, ko phải sao?
Sắc mặt Quang Minh Tôn Thần cả kinh, ánh mắt phẫn nộ trừng mắt hắn nói:
- Đúng vậy, chỉ cần có hy vọng, ta sẽ không buông bỏ. Nhưng là ngươi cũng không nên khiêu chiến sự nhẫn nại của ta.
Long Vũ cười tà nói:
- Nếu ta là ngươi, ta chọn chờ đợi xem cố sự....
Tà dị tươi cười mang theo cách nói cổ quái, giờ khắc này, Quang Minh Tôn Thần có chút tức giận:
- Ngươi cho ta một đáp án, ta hiện tại đã muốn. Qua đêm nay, còn có ba ngày, ba ngày căn bản chẳng làm được cái khỉ gì.
Lạnh lùng nhìn Quang Minh Tôn Thần, Long Vũ nói:
- Ngươi đã đều hiểu được, vì sao ngươi không thể chờ đợi? Ngươi sợ sao?
Nghe lời ấy, Quang Minh Tôn Thần cảnh cáo nói:
- Long Vũ, đừng làm ta nổi giận. Nếu không đối với ngươi, đối Tam Giới vị tất tựu là chuyện tốt.
Đường Hương Hương nhìn thấy Long Vũ, hỏi:
- Anh Vũ, nhanh lên tống lão đầu kia rời khỏi. Em thật sự không muốn chứng kiến hắn. Quá ghê tởm.
Long Vũ quay đầu lại, ánh mắt có chút cổ quái nhìn Quang Minh Tôn Thần:
- Ha ha, ngươi cũng nghe được. Xem ra ngươi ở đây cũng không được hoan nghênh chút nào.
Lời vừa nói ra, sắc mặt Quang Minh Tôn Thần nhất thời xanh mét.
Đường Hương Hương cả giận nói:
- Tôn Thần, mời ngươi rời khỏi đây... Nơi này không chào đón ngươi.
- Càn rỡ.
Quang Minh Tôn Thần nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay đột ngột đẩy một cỗ
hỏa diễm thánh khiết đủ để hủy thiên diệt địa hướng tới Long Vũ. Long Vũ vội vàng lui về phía sau, đáng tiếc hay chậm một bước. Thân mình bị lửa kia đánh trúng, phải lui năm sáu bước mới đứng vững.
Khóe môi
Long Vũ rỉ chút máu tươi, bất quá hắn không thèm để ý chút nào, chính là lạnh lùng nhìn Quang Minh Tôn Thần, cười lạnh nói:
- Tôn Thần,
ngươi có nghĩ tới hay không. Một chí tôn vũ nội bây giờ cũng chỉ giống
như một con chuột qua phố, bị mỗi người kêu đánh.
Trong lúc nói chuyện, Long Vũ đã giương Thiên Sư pháp kiếm, chuẩn bị tấn công.
Nếu Quang Minh Tôn Thần ko màng đến thân phân đánh lén, hắn cũng không có
gì khách khí. Cho dù là để cho hắn lướt khỏi đây, cũng phải lưu lại một
một vết thương.
Quang Minh Tôn Thần khàn giọng rống to, ánh mắt
điên cuồng mà oán độc, thân thể không ngừng di động, phòng ngừa Long Vũ
tới gần. Nhưng mà giờ này khắc này, Long Vũ sớm tồn tại sát tâm, tốc độ
rất nhanh. Vì vậy, Quang Minh Tôn Thần tránh cũng không thể tránh. Hắn
thẹn quá hoá giận, tiếp tục tăng cường lực lượng ngọn lửa Quang Minh.
Giờ phút này, Cửu Long kết giới cũng kiên trì không được bao lâu.
- Tôn Thần, nếu ngươi không sợ trong khoảnh khắc Thiên Đạo trở về, ngươi
cứ việc tiếp tục tăng cường lực lượng là sẽ biết được như thế nào.
Long Vũ trào phúng nói.
Quang Minh Tôn Thần không có cam lòng nói:
- Long Vũ, ngươi nhớ kỹ, hôm nay ta nhục nhã như thế nào? Sớm hay muộn ta cũng sẽ trả lại gấp bội.
Long Vũ trầm mặc một lát đáp:
- Là chính ngươi tự rước lấy nhục, không liên quan gì tới ta.
- Nếu không phải tại ngươi, thì sẽ ko xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Quang Minh Tôn Thần ác độc nói:
- Toàn bộ mầm tai vạ đều là bởi vì ngươi dựng lên.
Long Vũ không nói, chỉ cười cười, lập tức nhìn mọi người chung quanh, sau đó đem ánh mắt đã rơi vào trên người Quang Minh Tôn Thần:
- Ngươi rất vô sỉ...
Quang Minh Tôn Thần lắc đầu cười nói:
- Thắng làm vua, thua làm giặc, còn lại tất cả đều là vô nghĩa.
Long Vũ sửng sốt, lập tức nở nụ cười.
Một bên, Đường Hương Hương nói:
- Đây cũng là chứng cớ chứng tỏ ngươi không phải thiện nhân.
Nhìn thấy Đường Hương Hương, Quang Minh Tôn Thần trì hoãn chỉ chốc lát, lập tức nói:
- Ngươi cũng rất vô sỉ, vì một người nam nhân, ngươi dám phản bội cả tổ tiên.
Đường Hương Hương mỉm cười lắc đầu, ôn nhu nói:
- Ta cũng không biết đây là phản bội, ta chưa từng cho mình là Vu tộc. Ta đã chuyển sang kiếp khác mà không còn là Hậu Thổ nữa. Nếu trời cho ta
cơ hội Luân Hồi, ta vì cái gì không thể lựa chọn cuộc sống của ta?
Đường Hương Hương lại thản nhiên cười, không nói nữa.
- Tôn Thần, ngươi cần lướt ngay. Nếu giờ chúng ta tiếp tục, cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Long Vũ nói:
- Trừ phi ngươi đem lực lượng tiếp tục tăng lên. Bất quá ta nhìn Cửu Long kết giới này tựa hồ cũng kiên trì không được bao lâu.
- Hừ!
Quang Minh Tôn Thần cười lạnh một tiếng, nói:
- Không thành vấn đề, ta hiện tại rời khỏi đây. Nhưng ta nhắc ngươi lại
một câu, thực lực của ngươi, ta cũng thấy được, đừng làm mộng không thực tế nữa.
- Còn nữa, ngươi không cần tiếp tục khiêu chiến sự kiên nhẫn của ta.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Đừng kích thích ta, nếu ta nảy sinh ác độc muốn cùng hàng tỉ sinh linh
trong vũ nội đồng quy vu tận, đến lúc đó ngươi sẽ biết thế nào là hối
hận.
Nghe vậy sau, Long Vũ hơi hiện dị thường, nhưng lập tức liền đã khôi phục bình tĩnh, ánh mắt quét qua Quang Minh Tôn Thần, sau khẽ
cười nói:
- Ngươi sẽ không làm như vậy.
Ánh mắt giao hội, Quang Minh Tôn Thần nở nụ cười:
- Ta có thể hay không, đến lúc đó ngươi sẽ biết.
Long Vũ gật đầu, hơi suy tư một lát, mở miệng nói:
- Đại Đế có khỏe không?
- Ngươi nên quan tâm tới chính ngươi đi.
Quang Minh Tôn Thần khinh thường nói:
- Đại Đế còn chưa tới phiên ngươi tới quan tâm...
Ánh mắt Long Vũ kỳ dị nhìn hắn vài lần, cười cười:
- Tôn Thần, ngươi đã tự mình đến một chuyến. Coi như ta trả tiền phí đi
đường, ta sẽ nói cho ngươi biết một chút tình hình thực tế...
- Kết quả chính là ngươi nằm mơ cũng không nghĩ ra.
Long Vũ nói
- Có ý tứ gì?
Quang Minh Tôn Thần truy vấn.
- Nên nói ta cũng đã nói.
Long Vũ thản nhiên nói
- Ta cảnh cáo ngươi, không nên làm ẩu.
Quang Minh Tôn Thần hung hăng nói.
- Đảm bảo với ngươi kết cục tất cả đều vui vẻ...
Long Vũ hài hước trả lời.
Quang Minh Tôn Thần nghe vậy, ánh mắt dừng lại thật lâu trên người Long Vũ.
Hắn tựa hồ muốn từ trên mặt Long Vũ nhìn ra chút gì đó. Nhưng là chung
quy không có cái gì nhìn ra.
- Các ngươi tự thu xếp ổn thoả.
Quang Minh Tôn Thần lưu lại những lời này, sau đó thân ảnh lập tức biến mất.
- Lời như vậy cũng tặng cho ngươi.
Long Vũ nói.
……………………….
……………………….
Sau khi Quang Minh Tôn Thần rời đi, làm cho mọi người lo lắng. Long Vũ cũng không hoảng hốt không sợ hãi, vẻ mặt hắn tự nhiên, sắc mặt bình tĩnh.
Việc khẩn cấp trước mắt là chuẩn bị nghi thức tế thiên.
Về phần Quang Minh Tôn Thần thị uy.
Hắn vốn coi chỉ là một cái rắm.
Trên thực tế, nháy mắt chặt đứt liên hệ giữa Quang Minh Tôn Thần cùng ngọn
lửa Quang Minh, Long Vũ sớm buông tha. Hiển nhiên, đây là việc hắn không thể thực hiện được trong thời gian ngắn.
Cho nên, lần này Quang Minh Tôn Thần có tới hay không, đối với hắn mà nói, thật tình là không có bất kỳ ý nghĩa nào.
Cũng sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch.
Sáng sớm ngày hôm sau, Long Vũ cho gọi năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, Tiên
Cảnh Tây Vương Mẫu, Thất công chúa, cùng với Huyền Môn Thiên Cơ Tử toàn
bộ tụ tập cùng một chỗ, đem chuyện tình tế thiên cẩn thận giảng giải một lần.
Xong chuyện, Long Vũ làm rõ quá trình tiến hành, đem ba
trăm sinh linh huyết tế làm quà. Hơn nữa báo cho mọi ngừa, giữa trưa hai ngày sau, đem sinh linh huyết tế được nhận đưa tới.
Còn hắn, bắt đầu từ sáng mai bắt đầu bố trí pháp đàn tế thiên.
Mọi người nghe xong đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy được có điểm không thể
tưởng tượng nổi. Nhưng mọi người cũng không có hoài nghi lời nói Long
Vũ, cũng không có bất kỳ cự tuyệt. Mọi người toàn bộ đáp ứng.
Việc này không nên chậm trễ. Sau khi nhận lệnh, mọi người liền phân công hành động.
Long Vũ cảm thấy được sự tình có chút thuận lợi quá mức độ, hắn vạn lần không ngờ, mọi người lại phối hợp như vậy.
- Anh Vũ nhìn bộ dáng anh rất sợ hãi?
Không biết tại sao, Phượng Hậu Thiên Âm cũng không có lập tức rời đi. Nàng chậm rãi bước tới trước mặt Long Vũ, cười hỏi:
- Có phải là anh cảm thấy được sự tình quá mức thuận lợi?
Thanh âm kiều mỵ dịu dàng rung động tâm phách, làm cho Long Vũ bất giác trong lòng lay động
Long Vũ sửng sốt, quay đầu lại nhìn lại, hỏi:
- Làm sao em còn chưa đi...
Phượng Hậu Thiên Âm mỉm cười tạo nên một trận xuân phong:
- Em thấy việc được giao không thành vấn đề, Kim Phượng đã đi xử lý...
Long Vũ hỏi:
- Em có ý giao lại quyền lực cho Kim Phượng.
Thiên Âm nhìn Long Vũ, ôn nhu nói:
- Vì Phượng tộc, em đã phấn đấu đã nhiều năm. Hiện tại cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cho nên tính nghỉ ngơi một thời gian.
- Vậy sau này em có tính toán gì không?
Long Vũ hỏi.
- Làm tình nhân của anh là em mãn nguyện rồi.
Đôi mắt Thiên Âm hướng Long Vũ mỉm cười liếc một cái, nói:
- Em nghĩ nên hưởng thụ cuộc sống yên tĩnh.
Long Vũ tò mò hỏi:
- Em thật sự chịu buông quyền lợi trong tay sao?
Thiên Âm mỉm cười trả lời:
- Anh là vũ nội chí tôn, cùng ở bên cạnh anh chẳng phải là có quyền thế cao nhất sao?
- Ha ha, em đã tính như vậy từ trước sao?
Long Vũ cười nói.
- Hai mẹ con đều hầu hạ anh, tóm lại không phải chuyện này.
Có một người ở lại bên cạnh anh là được rồi. Còn lại, chỉ cần thỉnh thoảng gặp anh. Dù sao chuyện tình Phượng tộc cũng phải có người đi quản lý...
Thiên Âm mang mùi vị khác thường nói.
Trong lòng Long Vũ vui lên, nghe khẩu khí Thiên Âm, nàng tựa hồ có chút bất
mãn chính mình cùng Phượng tộc quan hệ thân mật quá phận. Hắn nhịn cười
nói:
- Không chỉ mẹ con em, còn có hai mẹ con Thi Nhân...
Dừng lại một chút, hắn tiếp tục:
- Bốn nữ nhân cường đại nhất Phượng tộc đều là của anh. Anh thấy anh thật tự hào vì mình quá đẹp trai tiêu sái.
Đôi mắt đẹp của Thiên Âm nhất thời nhíu lại, khuôn mặt nàng lạnh lùng nói:
- Anh Vũ, nếu lần này có thể thành công vượt qua nguy cơ, em hy vọng anh có thể điều chỉnh quyền lợi của Phượng tộc.
Long Vũ nói:
- Cái này không thể nói trước..... Đến lúc đó xem tình hình rồi tính.
Đôi mắt đẹp của Thiên Âm hiện lên một tia dị sắc, sẳng giọng:
- Không cần phải xem tình hình, anh phải cho em một đáp án chắc chắn...
Toàn bộ Phượng tộc là của anh, dù sao anh cũng phải có trách nhiệm.
Long Vũ nghe vậy cười nói:
- Được rồi, chỉ cần lần này vượt qua nguy cơ, nhất định anh sẽ thực hiện lời hứa của anh.
Thiên Âm nhìn Long Vũ, trong mắt đẹp đã tràn ngập vui mừng. Dừng một chút, nàng đột nhiên nói:
- Anh Vũ, đêm nay để em hầu hạ anh nhé... Tu vi của em lại có chút tiến
triển, cùng anh tiếp tục song tu có thể giúp ích cho anh một chút.
- Là Hương Hương đi tìm em?
Long Vũ hỏi.
Thiên Âm gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy... Em nghĩ, nàng không chỉ có đi tìm em, toàn bộ nữ nhân của anh, bọn họ đều tìm anh thỉnh cầu song tu...
Long Vũ cười nói:
- Anh nghĩ em cũng nhất định rất thích?
Thiên Âm nghe vậy thẹn thùng đỏ tới tận tai, kiều diễm ướt át, nhìn bộ dáng là chấp nhận lời nói của Long Vũ.
Long Vũ nhìn phía Thiên Âm kiều diễm ướt át, ngượng ngùng khó chịu, hắn mừng rỡ trong lòng, quyết định hảo hảo phóng thích một lần tâm tình khẩn
trương.
Long Vũ đi tới đem Thiên Âm kéo vào trong lòng, bắt đầu
thân thiết lục lọi. Trong miệng Thiên Âm khẽ rên rỉ, kích thích Long Vũ. Môi anh đào khéo léo khẽ nhếch lên, giống như mời gọi nam tử trước mắt. Long Vũ nhẹ nhàng tiến về phía môi anh đào ướt át kiều diễm kia hôn
tới, nàng ra vẻ ngượng ngùng nhấc đầu ly khai, lông mi không ngừng run
rẩy biểu lộ ra nội tâm của nàng cũng có vài điểm vui sướng vô cùng.
Trong lòng Long Vũ đã tràn ngập mê tình, mềm mại nhẹ nhàng lấy tay nhẹ nắm
lấy khuôn mặt trơn bóng dưới ánh sáng lập lòe sau đó chậm rãi hôn lên.
Long Vũ nhiệt tình hôn hít Thiên Âm, tay cũng ko nghỉ chút nào liên tục khám phá thân thể mềm mại tuyệt vời, cánh tay da thịt trắng mịn như tuyết,
hơn nữa thập phần co giãn.
Ánh mắt Thiên Âm giờ đã có một tầng
sương mù, đây chính là dấu hiệu nữ nhân động tình. Long Vũ một bên vuốt
ve thân thể mềm mại, một bên cởi quần áo ra rất nhanh, rất kỹ thuật.
Chớp mắt da thịt trắng nõn đã hiện ra trước mắt Long Vũ.
Thân thể mềm mại của của nàng run rẩy, thắt lưng như xà tinh vặn vẹo, mặt hồng
thẹn thùng, một đôi mắt đẹp lại càng mang vẻ kiều mị. Đoạn thời gian
này, bởi vì bận rộn cho nên nàng cùng Long Vũ rất ít khi chơi trò xếp
hình, hiện giờ có cơ hội cũng xúc động cực kỳ.
- Thiên Âm... Nới lỏng một chút, làm gì khẩn trương vậy?
Long Vũ thổi nhẹ bên tai Thiên Âm.
- Hay là thế nữ kỵ sĩ đi?
Long Vũ nói
- Vâng!
Thiên Âm gật gật đầu, ngượng ngùng mở mắt to ngập nước, đối mặt Long Vũ bước ngồi xuống, thân thể mềm mại chậm rãi ngồi xuống.
Long Vũ vội vàng dựa theo âm dương tu công quyết, vận động lực lượng động
trong cơ thể. Từ chỗ tiếp xúc truyền đến dòng ôn noãn âm dương. Kinh
mạch trong cơ thể bắt đầu vận chuyển. Lúc này Thần Anh yên lặng cũng bắt đầu tham lam hấp thu âm khí trong cơ thể Thiên Âm.
Sau khi vận
hành một chu thiên, khí kình trở nên tráng kiện. Sau hai chu thiên, khí
kình trở nên càng cường đại, quanh thân hai ngưoiừ hoàn toàn bị một cỗ
màu vàng lợt bao vây.
Long Vũ chỉ cảm thấy khí mạch thông suốt,
cả người thư thái. Thiên Âm cũng hiểu được trong cơ thể khoan khoái vô
cùng, tâm thần không ngừng trải rộng, phiêu nhiên, cảm giác vô cùng tốt.
Lực lượng của hai người dung hợp với nhau, chân khí trong cơ thể hai người vận hành vòng đi vòng lại không dứt.
Cũng ko biết qua bao lâu, hai người đã sáu đạt đến trạng thái cực khoái,
Thần Anh yên tĩnh trở lại. Lực lượng trong cơ thể cũng không dung hợp
nữa.
Long Vũ chỉ cảm thấy chưa bao giờ khoan khoái đến như vậy,
cả người đã tràn ngập lực lượng. Cảm giác của Thiên Âm cũng giống như
thế, kinh mạch toàn thân đã tràn ngập lực lượng hùng hậu, cả người nhẹ
nhàng khoan khoái, tinh thần tăng lên gấp trăm lần.
- Anh Vũ, lần nữa đi....Please...!!
Thiên Âm chủ động cầu hoan.
- Giờ em chơi cả tiếng Anh cơ à.
Long Vũ ko đành lòng từ chối, vì thế nhanh chóng phối hợp động. Cả phòng
nhất thời xuân sắc dào dạt, diễm quang khôn cùng, thở gấp liên tục.
………………………..
………………………...
Những ngày này thời gian trôi rất nhanh, trong nháy mắt, hôm nay đã là ngày
cuối cùng theo ước định với Quang Minh Tôn Thần. Ngày mai, vũ nội sinh
tử tồn vong liền rõ ràng.
Đương nhiên, này điều kiện tiên quyết là Quang Minh Tôn Thần nắm giữ lấy lực lượng ngọn lửa Quang Minh.
Trước mắt, Long Vũ sắp bắt đầu tế thiên.
Chỉ cần huyết tế thành công, là có thể tranh thủ được mười năm.
Các tiêu chuẩnTam Giới huyết tế đều được đưa tới. Ngoại trừ bên kia còn có
chút sự cố, còn lại mọi thế lực khắp nơi đều gom đủ nhân số.
Đáng tiếc những người đó ai cũng không biết vận mệnh của mình.
Bọn hắn đem sinh mệnh dùng cho một khắc cuối cùng này.
Đến lúc đó bọn họ bị thiêu đốt trong phẫn nộ.
Làm cho máu của bọn hắn trở nên xao động, tà ác, làm cho linh hồn bọn họ phá chín tầng mây.
Quá trình an bài đến quá trưa, pháp đàn đã chuẩn bị hoàn thành. Vì đảm bảo
bí mật, an toàn, pháp đàn được thiết lập tại ngọn núi Vô Tình Thái Huyền Sơn.
Nói cách khác, phạm vi mười dặm quanh núi Vô Tình đều là tế đàn. Lúc này toàn bộ người huyết tế bên trong tế đàn đều không được an
bài thỏa đáng, thế cục chợt trở nên ác liệt lên.
Long Vũ nhìn lên trời cao, Mặt Trời vẫn đang treo cao trên không trung.
Long Vũ thấy dưới tế đàn kia không đếm được là có bao nhiêu, không biết tại
sao trong đầu có chút rung động. Ba trăm sinh linh, thật sự là gây
nghiệp chướng.
Nhưng là bọn hắn không có lựa chọn, đến lúc đó hy sinh đúng là hàng tỉ sinh linh.
Dù sao đều là chết, chẳng thà để cho bọn họ chết trước cũng chẳng sao.
- Ầm ầm!
Trên bầu trời vang lên một tiếng sét đánh mãnh liệt. Tất cả mọi người bị một tiếng sét đánh này làm chấn kinh. Cục diện lung tung nhất thời yên lặng đi, yên tĩnh đến mức một cây châm rơi xuống đất cũng có thể nghe được
rõ ràng.
Ánh nắng đột nhiên phai nhạt xuống, sắc trời dần trở lên âm u.
Theo sắc trời âm u, trong lòng Long Vũ xuất hiện một tia thối lui, bỏ được,
bỏ được. Không có bỏ? Không nên được... Thiên địa bất nhân, hắn lại có
thể thế nào?
Sắc trời càng ngày càng mờ, cả thiên tựa như gắn vào một tầng bóng đen dày đặc như trời đêm không bóng trăng sao. Một đạo
quang hoa lóa mắt cắt qua màu đen chính là thiên tế, chờ đón chính là là tiếng sấm kinh thiên động địa.
Những người bên trong tế đàn tựa
hồ nhận ra một chút gì, có người thậm chí ồn ào muốn rời khỏi. Ánh mắt
Long Vũ quét đi qua cẩn thận nhìn, cũng chỉ là một nhân loại bình
thường.
Nhân loại được gọi là vạn vật chi linh, đích thật là có đạo lý.
Đương nguy hiểm tới gần, trước hết cảm giác được lại là bọn hắn.
- Hắc Thiên, làm cho bọn họ an tĩnh lại. Nhớ kỹ không cần kinh động tới lệnh chủ Phương Thiên Địa cùng tiên tướng.
Long Vũ chán ghét nhìn thoáng qua những người đó, lập tức liền phân phó Hắc Thiên Ma Thần.
Trong lúc vô tình, Long Vũ đã lấy phương thức mệnh lệnh cho những người bên cạnh làm việc.
Đối mặt Long Vũ ra lệnh, Hắc Thiên Ma Thần cũng không có nói ra bất luận
cái gì dị nghị. Hắn thậm chí cảm thấy được chuyện này là chuyện đương
nhiên.
Lấy tu vi Long Vũ, hắn hoàn toàn xứng đáng là chí tôn vũ nội.
Người mạnh là vua, đây là định lý từ xưa đến nay. Hắc Thiên Ma Thần bây giờ
đối với Long Vũ là tâm phục khẩu phục. Nếu lúc này đây hắn thành công
giải quyết nguy cơ. Ngày sau tại thanh danh tại vũ nội đích thị là như
mặt trời ban trưa.
Thậm chí Hắc Thiên Ma Thần tiên đoán, chỉ cần có Long Vũ, tương lai Huyền Môn sẽ lật đổ địa vị Thiên Ngoại Thiên.
Hắc Thiên Ma Thần trực tiếp phong bế ngũ thức của trăm vạn nhân loại, hơn
nữa làm cho bọn họ đánh mất hành động công năng. Giống như rối gỗ bình
thường bị bày đặt tại tế đàn.
Đường Hương Hương cùng Long Vũ sóng vai đứng cùng nhau, nhớ sinh mệnh những người này sắp bị tước đoạt,
trong nội tâm đau đớn tựa như bị đao cắt. Nói thật, nàng cảm thấy được
có chút tàn nhẫn.
Long Vũ thấp giọng nói:
- Cái chết của bọn hắn là có giá trị...
Tuyết Cơ đi vào bên người Long Vũ, thấp giọng nói:
- Tiểu Vũ, thật sự có thể chứ?
Long Vũ dừng ở phía trước pháp đàn, tin tưởng mười phần nói:
- Tuyệt đối không thành vấn đề, mười năm thời gian đối với cho chúng ta mà nói, là thập phần trọng yếu.
- Thời điểm tới.
Long Hoàng đi tới nói.
Long Vũ gật gật đầu, nói:
- Bắt đầu đi.
Long Hoàng nghe vậy lập tức phi thân tới, trong thanh âm ẩn chứa linh lực,
lớn tiếng tuyên án những người này sẽ chết. Mà lúc này đây, Hắc Thiên Ma Thần giải khai phong ấn cho trăm vạn người thường kia.
Thanh âm
của Long Hoàng còn chưa kết thúc, hiện trường tựu sôi trào. Trăm vạn
nhân loại cùng kêu lên hô to khẩu hiệu hy vọng có thể thả bọn họ đi ra
ngoài. Mà Tiên Cảnh tiên tướng còn lại là trực tiếp phát động công kích. Ngay sau đó trăm vạn người năm Phương Thiên Địa cũng bắt đầu công kích. Long Vũ sớm đã có chuẩn bị, cả ngọn núi Vô Tinh đều bị hỗn độn nguyên
lực phong ấn. Trừ khi lực lượng mạnh hơn hắn, còn ko căn bản là không
thể đánh vỡ kết giới đi ra ngoài.
Long hoàng tựa hồ cảm thấy được hào khí tại hiện trường còn chưa đủ. Hắn vui sướng khi người khác gặp
họa, ngữ khí không ngừng chửi rủa người bên trong tế đàn, không ngừng
khiêu khích bọn họ.
Cảm giác hào khí đã thỏa đáng.
Năm
lệnh chủ Phương Thiên Địa cùng nhau xuất thủ. Ra tay cũng không phải một kích bị mất mạng, mà là chậm rãi làm cho bọn họ tại sợ hãi đến tử vong
Một loại thủ pháp rất tàn nhẫn. Có người tứ chi đều phân ly nhưng hơi thở
còn không có đoạn tuyệt. Đường Hương Hương, Kim Phượng thậm chí ko dám
nhìn nữa vội trở về lánh mặt.
Năm lệnh chủ Phương Thiên Địa càng thêm tàn nhẫn. Bọn hắn mảy may không thèm để ý, thủy chung đều cẩn trọng tiến hành giết hại.
Một cỗ khí oán hận phóng lên cao.
Long Vũ muốn đúng là vật này. Hắn vội vàng hai tay bấm niệm thần chú, trong
miệng tụng đọc chú ngữ, bắt đầu dẫn đường này khí oán linh đến chặn
Thiên Đạo.
Thời gian không dài, trên bầu trời Huyền Môn xuất hiện một đầu khô lâu màu xám. Mà đầu khô lâu màu xám kia đang chậm rãi biến
thành màu đỏ. Khi màu đỏ hoàn toàn bao trùm đầu khô lâu, vậy chứng minh
là đã thành công.
- Tiếp tục tàn nhẫn một chút!
Long Vũ cắn răng hạ mệnh lệnh.
Năm lệnh chủ Phương Thiên Địa nghe vậy, vội vàng thêm thủ đoạn tàn nhẫn
giết hại bọn họ. Hiện trường cơ hồ bị mùi máu tươi bao trùm, một đệ tử
Huyền Môn phụ trách việc vặt, thế nhưng lúc này là rốt cuộc không kiên
trì nổi, liền lui về phía sau...
Long Vũ thấy thế, vội vàng ra lệnh cho chiến sĩ Phượng tộc Hắc phượng thay bọn họ.
Chú ngữ hoàn thành xong, nghi thức huyết tế vẫn còn tiếp tục. Trước mắt đầu khô lâu đã có hai phần ba bị nhuộm đỏ, tiếp tục kiên trì, có thể hoàn
thành xong.
Vẻ mặt Long Vũ nghiêm túc, một chút cũng không dám
lãnh đạm, con ngươi gắt gao nhìn chằm chằm vào đầu khô lâu to lớn. Thông qua quy luật Thiên Đạo, hắn đã muốn cảm ứng được phản ứng của Thiên
Đạo.
Đồng thời, Thần Anh đã thức tỉnh.
- Tiểu Vũ, vạn nhất thất bại, chúng ta chính là tội đồ của toàn vũ nội…
Chẳng biết từ lúc nào, Thiên Cơ Tử xuất hiện ở phía sau Long Vũ.
- Yên tâm đi, thành công ngay tại trước mắt!
Long Vũ nói:
- Đây cũng là không có cách nào giải quyết tốt hơn, cái chết của bọn hắn, ít nhất cũng cho chúng ta đổi lấy mười năm thời gian.