- Anh có thể thấy em xử lí việc này được mà! Đâu cần thiết em phải tự mình tới đây cơ chứ?
Lăng Lãnh Ngạo không được vui, từ thái độ và giọng nói của anh có thể cho thấy rõ điều đó!
Sự việc là hiện tại Lăng Lãnh Ngạo và Lãnh Hàn Quyên đã có mặt tại Đài Loan, và đang trên xe rời phi trường sau khi đáp chuyên cơ tới Đài Loan. Và tất nhiên là Lăng Lãnh Ngạo đang không vui vì Lãnh Hàn Quyên cứ ngồi máy bay, bây tới bay lui. Sau khi Lãnh Hàn Quyên nói muốn tự mình tới Đài Loan một lần nữa, anh đã cực kì không đồng ý!
Theo ý anh, với quan hệ của hai người, thì chuyện của cô cũng giống như là chuyện của anh... Vì vậy, anh hoàn toàn có thể thấy mặt cô làm mọi việc!
Nhưng cô thì có suy nghĩ khác...
Lãnh Hàn Quyên quay đầu nhìn Lăng Lãnh Ngạo.. thấy biểu cảm của anh thì đưa tay sờ sờ mặt anh:
- Có thể.. nhưng là sau chuyện này, những tháng kế tiếp em sẽ không làm gì nữa, giao hết cho anh! Được không?
Đối với anh, cô hoàn toàn tin tưởng, cũng sẽ không ngần ngại mà giao hết những việc quan trọng của cô cho anh giải quyết! Nhưng chuyện này là khác, nó cần cô đích thân ra mặt xử lý.
- Nhưng...
Bình thường cô muốn làm gì thì làm, nhưng bây giờ cô đã mang thai gần bốn tháng rồi... Hơn nữa điều đáng nói ở đây chính là cô mang song thai, cái thai gần bốn tháng nhưng lại giống như sáu tháng vậy... Nhìn cô cứ mang theo cái bụng to như thế bay tới bay lui, anh thật sự rất đau lòng!
- Thôi được rồi, tùy em vậy!
Lăng Lãnh Ngạo không muốn nói tiếp, dù gì cũng vậy...anh có nói nữa cũng như vậy thôi! Chuyện lần này cũng không có gì nguy hiểm!
...
Công ty xây dựng Thành Long...
Từ sau khi công ty hợp tác cùng với Lãnh thị...phải nói là nó giống như diều gặp gió, không ngừng phát triển. Hiện tại, về lĩnh vực xây dựng trên thực tế đã không còn công ty nào tại Đài Loan có thế so hiệp với nó!
Nhưng có vẻ hiện tại chủ nhân của công ty không được vui vì thành quả có được thì phải?
Vì sao...?
Vì trong văn phòng tổng giám đốc công ty, ông Dương Thanh Nhân mặt rủ mày cháu không ngừng thở dài.
Cạch...
Một tiếng mở cửa vang lên, ngay lập tức, ông Dương Thanh Nhân liền ngẩng đầu lên nhìn, thấy là con trai ông Dương Thanh Long liền kích động hỏi:
- Thế nào rồi...có nghe được tin tức gì của ông bà nội con không?
Gần cả tháng nay, sau khi hay tin ba mẹ ông bất ngờ trở về không đúng lịch trình, ông đã ngay lập tức bảo con trai ông đi tìm hiểu... Nhưng lại không có bất cứ tín tức gì!
Rồi không lâu sau đó, ông nhận thấy gia tộc đột nhiên bất ngờ thay đổi số thứ... Dù là rất nhỏ, người ngoài là không thể nhìn nhận ra! Nhưng đó là nơi ông đã lớn lên từ nhỏ...làm sao mà không phát hiện được chứ?!
Dương Thanh Long ngồi xuống đối diện ba anh, trầm tư lắc lắc đầu:
- Không ba à, giống như là có chuyện gì đang âm thầm xảy ra vậy... Ngay cả số điện thoại riêng của bà nội, con cũng không thể gọi được!
Đúng là vô cùng kì lạ, vô duyên vô cớ sao lại đồng loạt xảy ra những chuyện kì lạ đến như vậy? Thử hỏi nếu như công ty Thành Long hiện tại không phải được Lãnh thị chóng lưng...thì hiện tại cũng đã gặp chuyện "kì lạ" rồi chăng?
- Vậy...
Reng...reng...reng...
Tiếng chuông điện thoại di động của ông Dương Thanh Nhân bất ngờ vang lên, cũng đúng lúc cắt ngang lời ông định nói...
Nhíu mày, nhìn số người gọi tới...chần chờ nhìn Dương Thanh Long một cái, ông nghe mấy:
- Alo, tôi nghe đây!
"..."
Không biết đầu bên kia nói gì, chỉ thấy vẻ mặt ông Dương Thanh Nhân vừa tái vừa giận... Làm cho Dương Thanh Long nhìn thấy không ít lo lắng.
- Thằng khốn... tao cấm mày làm hại tới cha mẹ! Nếu không thì đừng trách tao!
Ông Dương Thanh Nhân giận giữ hét vào điện thoại.
"..."
- Được, tạo sẽ đến ngay...may không được làm ra chuyện khốn nạn nào nữa!
Nói xong, ông Dương Thanh Nhân lập tức tắt điện thoại rồi bắt người dạy đi nhanh:
- Long, đi với ba!
Dương Thanh Long cảm nhận được sự gấp gáp của ba anh rất rõ ràng, vừa nhanh chóng đi theo, vừa hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra sao ba? Chúng ta đi đâu vậy?
- Về Dương gia... chuyện cụ thể ba sẽ nói cho con biết trên đường đi!
...
Dương Thanh Nhân và Dương Thanh Long sẽ không thể nào ngờ được, trong chuyến đi lần này, hai người sẽ có bao nhiêu bất ngờ, sẽ nhận được bao nhiêu kinh hỉ?!
Cũng có một điều mà họ không biết, ngay khi chiếc xe của họ vừa ra khỏi công ty, là cũng ngay lập tức có một cuộc gọi bí mật được gọi đi! Cũng ngay khi đó, hai chiếc xe BMW từ một phía lặng lẽ chạy theo sau chiếc xe của họ...
...
Bên trong dinh thự Dương gia, phải nói là không khí vô cùng quái dị...quái dị đến mức không có thể dùng từ gì khác để miêu tả được ngoài hai từ"quái dị"!
- Tôi đã quyết định rồi, bà không cần nói nữa... Thanh Nhân nhất định sẽ hiểu được nỗi khổ của tôi!
Sức khỏe ông Dương Thanh Hoàng vốn cũng còn rất tốt... Vết đạn trên người sau gần một tháng tịnh dưỡng đã sắp lành hẳn, thân thể ông đã không còn gì đáng ngại nữa.
Hiện tại ông đang trong phòng của mình, và vừa mới khẳng định một câu với bà Dương...
- Ông...ông sao có thể vô tình đến vậy chứ...
Tại sao chứ...tại sao lúc nào ông cũng vô tình như vậy? Tại sao ông luôn xem gia tộc, xem lợi ích quan trọng hơn những đứa con ruột của ông?!
Ngáy xưa cũng thế...chẳng lẽ ông lại muốn bước lên vết xe đổ ngày xưa nữa sao?
Vì sao...dù Dương Thanh Sang không tốt, nhưng cũng là người Dương gia... Vậy thì tai sao ông lại làm như vậy chứ, ông thật sự muốn một lần nữa trãi qua sự đau lòng kia sao?
Bà Dương khóc nghẹn lên, trách mắng ông Dương, nhưng ông ấy chẳng hề mảy may với hành động của bà... Mà ông lại hỏi cụp mắt,làm như lơ đãng nhìn một góc trong phòng, nó mà nếu như đặt camera ở đó, thì sẽ quan sát thấy không sót bất cứ thứ gì trong phòng!... Nhìn thoáng qua khuôn mặt đau khổ của bà Dương, ông Dương Thanh Hoàng âm thầm thở dài trong lòng...
Bà ấy kích động như vậy cũng là bởi vì ông nói là sẽ không để tâm tới lời đe dọa làm hại của Dương Thanh Sang, lời đe đọa sẽ làm nguy hại tới gia đình của con trai lớn ông... Mà thay vào đó, ông sẽ giữ vững lập trường, không kí giấy chuyển tài sản, giao quyền gia tộc lại cho Dương Thanh Sang!
Bà ấy trách ông vì không hiểu được khổ tâm của ông... không sao! Vì đại cuộc, chút chuyện này chẳng là gì cả.
Sở dĩ ông nói như vậy, là vì ông biết...tất cả mọi hành động, lời nói của ông hiện tại điều bị kiểm soát không soát một chút nào! Bà ấy ít tiếp xúc bên ngoại, nên sẽ không nhận ra... Nhưng ông thì khác...ngay cả việc bản thân bị quay lén còn không cảm nhận được, thì không biết ông đã chết bao nhiêu lần rồi!?
Camera mini siêu nhỏ sao...? Ông đã nhìn thấy từ lâu rồi!
Ông cũng đã suy tính rất kĩ, cũng rất cẩn thận nói ra từ câu từng chữ. Ông không thể làm gì khác...chỉ đành để cho bà trách ông một thời gian vậy! Ông không thể nói suy nghĩ thật ra cho bà biết được...
Dương Thanh Sang...Trãi qua nhiều chuyện ông đã phần nào nắm rõ con người của đứa con này! Ông chắc chắn rằng...sau khi ông thật sự ký tên lên tờ giấy kia... thì đừng nói là giả đình cua Thanh Nhân, mà đến ngay cả ông và bà ấy cũng khó tránh được một kiếp!
Chỉ khi ông chưa ký tên, thì Dương Thanh Sang sẽ không dám làm liều... tính mạng của nhiều người sẽ còn được đảm bảo! Ông sẽ cố gắng kiên trì tới cùng...ông phải kéo dài thời gian...
Vì...
Vì người con gái ấy đã nói là sẽ đến đây! Ông tin là...chỉ cần người con gái đó biết được tình hình hiện tại của Dương gia sẽ nhúng tay vào. Thì khi đó... mọi việc sẽ ổn định lại thôi!
Còn nếu người con gái đó đến đây... lại khoanh tay đứng nhìn, thì cũng đành thôi vậy! Ông chẳng có quyền gì để yêu cầu được người ta giúp đỡ...
Nhưng dù là thế... dù là hi vọng rất nhỏ và mong manh, nhưng ông cũng là chờ, sẽ kiên trì tới cùng!
...
- Lão đại... hình như là chuyện chính bất đầu rồi thì phải!
Sau khi nghe xong một cuộc điện thoại, Thế Phong liền không quên báo cáo lại cho lão đại của anh biết!
Lăng Lãnh Ngạo dịu dàng vuốt ve khuôn mặt Lãnh Hàn Quyên đang tựa vào lòng anh, nhếch môi:
- Cứ để họ chơi đùa một chút...còn cậu bây giờ cứ lái xe xung quanh thành phố, không cần làm gì cả!
Vẻ mặt Lăng Lãnh Ngạo vừa phúc hắc, lại vừa thương xót nhìn bà xã yêu đang ngủ ngon trong lòng anh... Lạnh nhạt nói.
Vì bọn họ mà bà xã của anh phải mang bụng bầu bay tới bay lui mệt mỏi đến ngủ thiếp đi như thế này... Không sao...anh không tính toán gì cả! Nhưng trước khi bà xã của anh tỉnh giấc, để cho bọn họ lo lắng, chơi đùa một phen cũng tốt!
...
Dương Gia Khiêm nhìn vẻ mặt của tức giận, lại vừa thâm hiểm của ba hắn Dương Thanh Sang, chần chừ một chút rồi mở miệng:
- Ba à, chẳng lẽ chúng ta đành bó tay như vậy sao?
Ông nội hắn đã nói như vậy...nếu như lúc này cha con hắn thật sự lấy mạng của gia đình bác hắn, thì chẳng phải lúc đó muốn có được chữ ký của ông nội càng khó sao? Nhưng nếu không làm gì hết thì cũng...
Dương Thanh Sang cũng có cùng suy nghĩ với con trai hắn... cũng không khỏi rơi vào trầm tư!
Thật không ngờ, lần này mọi chuyện lại nằm ngoài kiểm soát của ông ta... Ba ông ta vốn là con người ngoài cứng trong mềm...theo diễn biến như vậy, đáng ra ông ấy nên chọn ký tên thì mới phải... Nhưng tại sao lại, trong chuyện này có gì đó không bình thường!
- Dương Thanh Sang này không dễ dàng lâm vào thế bị động như vậy đâu... Đi...đi chào đón người con trai trưởng của Dương gia trở lại Dinh thự sau nhiều năm ra ngoài tự lập nghiệp!
Liếc qua Dương Gia Khiêm, Dương Thanh Sang thẳng bước tiến ra ngoài... Ông ta đã gọi một cuộc điện thoại cho người anh quý hóa kia. Và biết rằng, với sự hiếu thảo của người đó, chắc chắn sẽ bất chấp tất cả để trở về đây!
Ông ta muốn xem, người bà vĩ đại kia sẽ cứng rắn cỡ nào, sắt đá cỡ nào khi tận mắt được nhìn cảnh con cưng và cháu đức tôn tự đâm đầu vào lưới, và chịu đau đớn sống không bằng chết!