Đại Chúa Tể

Chương 1156: Tàng kinh lâu huyền bí



Biên soạn Lão Bảo - Hội fan Đại chúa tể.

Vô số đạo lưu quang từ trong Thiên Hà bắn ra, sau đó dừng lại đây là nhóm người Mục Trần, Tiêu Tiêu, Lâm Tịnh, Cửu U.

Vị trí bọn hắn xuất hiện, nhìn về phía sau nơi bọn họ vừa dẫn động tẩy lễ thì cứ như 2 thế giới, bên trong này ánh sáng lu mờ như trăng đêm, mông lung huyền ảo, mơ hồ cảm giác được một loại uy áp.

Loại uy áp này không phải từ một cái mà là nhiều cái, nhưng cho dù là một cái cũng làm cho Mục Trần cảm giác được áp lực rất lớn.

"Đi lên trước nữa là chúng ta đã bước vào phạm vi của ngũ điện." Mục Trần chỉ về đằng trước, đối với tứ nữ nói ra, Thượng Cổ Thiên Cung, ngoại trừ Thiên Đế phủ điện ra bên ngoài, chia làm Ngũ điện, Cửu phủ, trước đó bọn hắn đã xuyên qua Cửu phủ, trước mắt, chính là tiếp cận phủ đệ của 5 vị Điện chủ rồi.̀

Thần sắc tam nữ lúc này mỉm cười nói, nghe nói năm vị Điện chủ chính là phụ tá đắc lực của Thiên Đế (theo tớ truyền thừa của Thiên Đế vào tay ku Mục là 100%), đều là ở vào cấp độ Địa Chí Tôn đại viên mãn, thực lực mạnh mẽ, nghe nói cả 5 vị Điện chủ đều có được tư cách trùng kích Thiên Chí tôn.

Nhân vật bực này, nếu là đặt ở Đại Thiên Thế Giới hiện nay, tất nhiên là có thể trở thành chúa tể một phương uy danh hiển hách.

"Trong 5 vị Điện chủ thì có vị thứ 4 năm đó đã đi trấn thủ bắc giới, sau đó vẫn lạc tại ngoại vực tộc rồi mất tích, còn lại bốn vị Điện chủ, hẳn là vẫn lạc tại bên trong Thượng Cổ Thiên Cung." Mục Trần cảm thán nói ra.

Cửu U cất tiếng: "Nói như vậy việc tầm bảo nếu rơi vào Phủ của Điện chủ thứ 4 chúng ta sẽ nhẹ nhóm hơn một ít́"

Tuy nói những điện chủ kia đã vẫn lạc, lấy thực lực của bọn hắn, trước khi chết có thể bố trí một ít thủ đoạn tới bảo vệ phủ đệ của mình. Mà chút ít thủ đoạn đó, đối với nhóm Mục Trần mà nói không thể nghi ngờ sẽ khó giải quyết vô cùng.

"Tòa Tàng kinh lâu kia ở đâu?" Lâm Tịnh đột nhiên hỏi, hiển nhiên nàng cũng là biết được bên trong Thượng Cổ Thiên Cung có tòa Tàng kinh lâu. Hơn nữa cũng biết tầm quan trọng của nó, vì dù sao nếu như nói Thiên Hà là căn cơ lớn mạnh của Thượng Cổ Thiên Cung, như vậy Tàng kinh lâu chính là cội nguồn của Thượng Cổ Thiên Cung.

Loại hấp dẫn này coi như mạnh mẽ như là Vũ Cảnh cũng không thể bỏ qua.

Mục Trần nhún vai nói: "Trước khi có được bản đồ đến nơi này ta cũng chưa có xem qua còn về phần Tàng kinh lâu ở đâu, một điểm tin tức đều không có."

Nói đến chỗ này, hắn cũng là có chút ít bất đắc dĩ, sâu trong Thượng Cổ Thiên Cung, tùy ý cũng có thể gặp linh trận đã bị tàn phá, những linh trận này mặc dù đã hư hại, nhưng vẫn như cũ bảo vệ́ Thượng Cổ Thiên Cung, mà có thể được bố trí linh trận ở bên trong này, cơ hồ tuyệt đại đa số đều là cấp bậc tông sư, cho nên mác dù là linh trận bị tàn phá. nhưng một khi không cẩn thận xông vào, bọn họ đều sẽ gặp hậu quả vô cùng lớn.

Muốn tại trong hoàn cảnh nguy hiểm, tìm kim Tàng kinh lâu, hiển nhiên không phải là chuyện đơn giản.

Lâm Tịnh nghe vậy cũng không khỏi lắc đầu, hiển nhiên cũng là biết được những khó khăn gặp phải trong đó.

"Về vị trí tòa Tàng kinh lâu ta có chút ít manh mốị̣." cả nhóm người đang cảm thấy khó giải quyết thì Tiêu Tiêu đột nhiên lên tiếng nói.

"Hả?" Mục Trần ngay lập tức ngạc nhiên nhìn sang.

Tiêu Tiêu dịu dàng cười lộ ra ánh mắt yêu mị, nàng cười nói: "Đây là ta nghe từ cha ta nói, tòa Tàng kinh lâu kia ẩn bên trong Thượng Cổ Thiên Cung có chút kỳ lạ, coi như là người sống bên trongThượng Cổ Thiên Cung đều chưa chắc biết được vị trí đi vào."

"Bởi vì tòa Tàng kinh lâu này, chính là một đạo cao cấp thánh vật."

Mục Trần chấn động trong lòng, tòa Tàng kinh lâu này dĩ nhiên là một kiện cấp cao thánh vật? Điều này cũng quá ly kỳ, Mục Trần từ trước đến nay, cũng còn chưa từng thấy qua cao cấp thánh vật.

Coi như là́ Tinh Thần Trấn Ma Tháp, cũng là một kiện trung giai thánh vật, về phần cao cấp thánh vật, e là cho dù là cường giảcấp bậc Địa Chí Tôn đại viên mãn, đều sẽ thèm thuồng vạn phần.

"Chúng ta nên làm như thế nào? Nếu như tòaTàng kinh lâu kia là một kiện cao cấp thánh vật mà nói, nó muốn ẩn đi, sợ là chúng ta tìm không thấy, thậm chí coi như là đã tìm đượ cũng không có thể vào." Cửu U không nhịn được hỏi.

Loại thánh vật đẳng cấp cường đại, không phải là thứ bọn hắn có thể đối phó.

Tiêu Tiêu cười nói: "Bản thân tòa Tàng kinh lâu không có tính công kích, nhưng năng lực ẩn nấp là độc nhất vô nhị, nếu là nó muốn trốn, e là Thiên Chí tôn, đều không thể đem tìm ra."

Ánh mắt Mục Trần lần nữa nhảy lên một cái, tòa Tàng kinh lâu này thật đúng là thần dị, loại năng lực ẩn nấp mà nó có, chỉ sợ cũng đã đã vượt qua một ít Thiên Chí tôn.

Nếu như phải bản thân có tính công kích, sợ rằng nó sẽ không phải ở vào vị trí cao cấp thánh vật rồì.

"Nếu như hắn ẩn nấp năng lực thật sự là như thế khó có thể tưởng tượng lời nói, sợ là chúng ta căn bản là tìm không thấy nó." Mục Trần thở dài một hơi, muốn đạt được Đại Nhật Bất Diệt Thân tiến hóa phương pháp quả nhiên không dễ dàng.

Tiêu Tiêu nghe vậy nhẹ lay động, nói: "Tòa Tàng kinh lâu tuy rất khó tìm, nhưng mà thực sự không phải là không có thể đi vàó̉, dù sao Thiên Đế đem đặt ở trong Thượng Cổ Thiên Cung, không phải chỉ để riêng cho mình dùng rồi."

Gánh nặng tron lòng Mục Trần liền được giải khai, chỉ cần có ́thể đi vào là tốt rồi, hắn vì đạt được phương pháp tiến hóa Đại Nhật Bất Diệt Thân, rồi mới từ Bắc Thương linh viện đi tớiThiên La đại lục, những năm này cố gắng là vì ngày hôm nay, cho nên bất luận như thế nào, hắn đều sẽ không buông tha.

"Chúng ta cần phải làm sao để tìm được Tàng Kinh Lâu?" Cửu U chờ đợi nhìn qua Tiêu Tiêu hỏi

Tiêu Tiêu mỉm cười nói: "Rất đơn giản, thông qua Tàng kinh lâu khảo nghiệm là được rồi."

"Khảo nghiệm?" ba người Mục Trần sững sờ, sau đó hỏi "Khảo nghiệm như thế nào?"

Tiêu Tiêu lắc đầu, nói: "Ta cũng không biết là khảo nghiệm gì, bất quá, khảo nghiệm này ta nghĩ tính từ lúc chúng ta tiến vào Thượng Cổ Thiên Cung cũng đã bắt đầu rồi."

Ba người Mục Trần lại lần nữa ngạc nhiên.

"Tòa Tàng kinh lâu này có linh trí, cho nên thời điểm chúng ta tiến vào Thượng Cổ Thiên Cung,đã bị nó phát giác, không thể nói trước nhất cử nhất động của chúng ta, đều đã bị nó theo dõi." Tiêu Tiêu ngẩng khuôn mặt, nhìn qua hư không, nói ra.

Ba người Mục Trần tê rần cả da, ánh mắt đảo qua bốn phía hư không, tuy nói bọn hắn cũng không có cảm giác được, nhưng trải qua lời nói của Tiêu Tiêu. Thật sự là cảm thấy không được tự nhiên, phảng phất như có một con mắt. Đang âm thầm nhìn chằm chằm bọn hắn.

"Trước kia bên trong Thượng Cổ Thiên Cung, thỉnh thoảng sẽ có đệ tử có được biểu hiện xuất sắc. Do đó đạt được tán thành của Tàng kinh lâu, cho tiến vào bên trong Tàng kinh lâu." Tiêu Tiêu cười nói.

"Chính là nói chúng ta cũng phải biểu hiện một chút cho nó xem? Bất quá là phải biểu hiện như thế nào?" Lâm Tịnh càng ngày càng có hào hứng, tò mò hỏi.

"Về phần biểu hiện gì, ta cũng không xác định được, những người trước kia đã được công nhận là đệ tử của Thượng Cổ Thiên Cung, có khi là đang tu luyện bên trong nơi nào đó đốn ngộ, có khi là lĩnh ngộ đối với thần thông nào đó, hoặc là luận bàn lẫn nhau và có biểu hiện kinh diễm... Những phương thức biểu hiện thiên kì bách quái (vô vàng cách). Bất quá nếu là đệ tử đẳng cấp càng cao thì cần có biểu hiện phải càng không được yếu kém, đương nhiên, khi bọn hắn tiến vào Tàng kinh lâu, lấy được cơ duyên cũng hẳn là rất cao."

Hai mặt nhìn nhau, ai cũng không nghĩ tới, Tàng kinh lâu này lại kỳ lạ như vậy.

"Kỳ thật nói tới nói lui phần lớn đều là một chữ duyên, nếu có duyên, tự nhiên có thể tiến vào Tàng kinh lâu, nếu là vô duyên. thì cũng chỉ có mời đến một vị Thiên Chí Tôn tinh thông không gian thần thông, mới có thể tìm ra nó." bàn tay Tiêu Tiêu xòe ra nắm lại. (main chính thằng nào o có duyên Lão đi đầu xuống đất)

Mục Trần bất đắc dĩ cười cười. mời đến một vị Thiên Chí Tôn tinh thông không gian thần thông, hắn không khả năng này. Xem ra trước mắt cũng chỉ có thể thử một chút rồi.

"Đã như vầy, vậy trước tiên mặc kệ thư thách của Tàng kinh lâu. Chúng ta trực tiếp đi thẳng đến ngũ điện, tìm xem có thể có cơ duyên khác không."Mục Trần quyết đoán, khi biết được Tàng kinh lâu này không đơn giảnh có thể tiến vào, nên tạm thời buông xuống chấp niệm, dù sao nếu như Tàng kinh lâu kia muốn xem bọn hắn biểu hiện, vậy bọn họ cũng không có thể ở chỗ này ngồi chờ.

Mà lời nói này của Mục Trần, tam nữ cũng là không có bất cứ dị nghị nào, vì bây giờ ở chỗ này không hề làm gì, điều đó là không có khả năng đạt được Tàng kinh lâu tán thành.

"Đi thôi."

Mục Trần thấy thế, cũng không kéo dài, mủi chân điểm một cái, thân hình dẫn đầu lướt đi, thẳng hướng sâu bên trong Thượng Cổ Thiên Cung bay vút đi, ở tại phía sau, tam nữ cũng theo sát.

Tốc độ bốn người cực nhanh, ven đường ngẫu nhiên gặp phải vài linh trận bị tàn phá, cũng là nhờ Mục Trần dẫn tránh đi, ước chừng mười phút đồng hồ, Mục Trần mà bắt đầu cảm giác được, chi khí tại bốn phía đất trời dũ phát nồng đậm.

Bởi loại chi khí mông lung này bao phủ xuống, làm cho cảm giác linh lực, đều gặp trở ngại cực lớn.

"Phía trước có linh trận, bất quá cũng không nguy hiểm, nếu như đoán không lầm rất có thể là lối vào Ngũ điện." mặc dù cảm giác linh lực bị quấy rầy rồi, nhưng Mục Trần vẫn như trước cảm nhận ra chấn động khác thường trước mắt, sau đó nói ra.

Tam nữ nghe vậy, đồng loạt gật đầu lao đến.

Bạch! bạch (bay xuyên lớp màng linh trận nghe ngộ ha)

Tốc độ không giảm xẹt qua, sau đó bọn hắn cảm giác được thân thể tựa như là xuyên qua một màng nước màng mỏng, ngay sau đó, không gian quanh thân bắt đầu hỗn loạn, tựa như là đã đi vào không gian truyền tống.

Cảm thụ được không gian hỗn loạn ba động, Mục Trần lại cũng không kinh hoảng, ánh mắt hắn nhìn về đằng sau, chỉ thấy thân ảnh tam nữ đã biến mất, xem ra là bị không gian hỗn loạn kia ngăn trở.

Mục Trần trầm ngâm, quanh thân hắn không gian ba động dũ phát mãnh liệt, đột nhiên hào quang tỏa ra, tại hắn trước mắt tạo thành vô số hình quang ảnh.

Những hình ảnh kia, là từng tòa cung điện nguy nga hùng trán,mơ hồ có một loại uy áp từ bên trong những tòa đại điện kia phát ra.

Mục Trần hiểu ra những tòa Đại điện này chắc chắn chính là Ngũ điện.

Mục Trần bình tĩnh lai, nhìn qua những hình ảnh chợt lóe lên kia ghi tạc trong đầu, những bức họa này hiển nhiên là đến từ bên trong ngũ điện, nếu là có thể từ đó phát hiện một ít tin tức, không thể nghi ngờ đối với hắn cung có rất nhiều trợ giúp.

Mục Trần đang tập trung tư tưởng suy nghĩ nhìn soi mói những quang ảnh không ngừng thoáng hiện, bất quá, ngay lập tức, có một đạo quang ảnh xẹt qua khiến cho đồng tử Mục Trần co rút nhanh.

Đó là một tòa đại điện đã bị tàn phá xuất hiện ở chỗ cực sâu nhưng tòa đại điện này nguy nga rộng lớn cực kỳ, chỉ là trong đại điện, có rất nhiều hài cốt, làm cho tim người đập nhanh.

Bất quá, ánh mắt Mục Trần không vì điều đó mà dừng lại, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào nơi sâu nhất kia, tại đó có một mảnh sậm ngọc thạch màu đỏ hình thành trên đài sen, cây hoa đẹp đẽ ước chừng hơn mười trượng lẳng lặng đứng sừng sững.

Mục Trần nhìn qua đóa hoa tối tăm như mực, trong lòng không nhịn được cuồng hỉ, bởi vì điều hắn nhìn thấy trước tiên khi tiến vào Ngũ điện lại là tin tưc về bản thể của Mạn Đồ La, thượng cổ Mạn Đà La hoa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.