Đại Chúa Tể

Chương 1192: Đây là Địa Chí Tôn cảnh?



Trên Thiên hà, nước sông cuồn cuộn, khi thì thủy triều vạn trượng xoáy lên, âm thanh ầm ầm liên tục vang vọng đất trời, đồng thời cũng tạo lên Linh Vụ nồng đậm che ánh mặt trời.

Trong tầng Linh Vụ dày đặt tràn ngập trong Thiên Địa, một cột ánh sáng vô cùng lớn rủ xuống, ở trong cột sáng, có vô tận kiếm quang bay lên, tại phía dưới cột sáng, một nhân ảnh lẳng lặng ngồi xếp bằng.

Kiếm quang xuyên qua cơ thể đạo thân ảnh kia, lực lượng bá đạo, không ngừng tàn phá cơ thể của hắn tựa như đang bị cực hình tra tấn Thiên Đao Vạn Quả vậy.

Đạo nhân ảnh đó, tự nhiên chính là Mục Trần.

Hắn ngồi xếp bằng ở đây, ước chừng nửa tháng, trong thời gian nửa tháng này, hắn đều đang chịu đựng kiếm quang cọ rửa cùng tẩy lễ.

Dưới loại cọ rửa này, hầu như từng phần trên thân thể hắn, đều bị cắt phá hủy trên vạn lần, bất quá về sau, bằng vào bản thân có Long Phượng thể nên có thể mạnh mẽ, cứng rắn khôi phục lại, sau đó lại tiếp tục bị cọ rửa. Như lăng trì tôi luyện, nếu tâm trí không kiên người, sớm đã không thể chịu đựng được tâm linh tan vỡ, dẫn đến thiên Đại Cơ Duyên mà Thiên Đế ban tặng sẽ bị nghiền nát.

Nhưng may mắn chính là, Mục Trần không phải là người mềm yếu, những năm tu luyện, sớm đã đúc nên ý chí sắt thép cùng tính tình bền bỉ, hắn từng bước một phát triển đã trải qua rất nhiều lần sinh tử mới có được thành quả như hôm nay.

Cho nên, hồi cơ duyên này giống như tra tấn nhưng đều muốn Mục Trần từ bỏ, hiển nhiên là không thể nào.

Hơn nữa, trải qua nửa tháng kiếm quang cọ rửa, nhục thể của Mục Trần, cũng đã bắt đầu thích ứng với loại phương thức này, bởi vì đi đôi với mỗi lần huyết nhục và thân thể bị phá hủy, huyết nhục cùng thân cốt mới sinh ra đều có chút xíu tăng cường.

Đến hôm nay, thân thể của Mục Trần dưới sự cọ rửa của kiếm quang đã không còn bị nứt ra. Chỉ xuất hiện thêm một vài đạo vết kiếm sẽ không còn xuất hiện vết thương, điều đó chứng tỏ Nhục Thân của Mục Trần đã trở nên mạnh hơn.

Dựa theo suy đoán của Mục Trần, nhục thể của hắn trong thời gian nửa tháng, đã cường hãn hơn mấy lần so với nữa tháng trước.

Điều này làm cho hắn có chút tâm hỉ, trui luyện thân thể, vô cùng khó khăn, muốn trui luyện nhục thân, cần có cường độ rèn luyện, nhất định phải mạnh mẽ qua nhiều lần, cùng lúc lại phải bảo trì cường độ, nếu không mãnh liệt rèn luyện quá mức, ngược lại sẽ tổn thương đến thân thể.

Mà dưới mắt do Thiên Đế dùng Thiên Đế Kiếm thôi phát tẩy lễ, hiển nhiên liền đạt tới một trình độ hoàn mỹ. Thân thể Mục Trần theo thời gian dần trôi qua sẽ được tăng cường, nhưng lại không đến mức phá hủy thăng bằng cũng như gây tổn thương đến thân thể của hắn.

Hơn nữa, quan trọng nhất là thân thể của hắn tuy tăng cường lên chút ít, nhưng điều đó không vui bằng việc linh lực trong cơ thể hắn cũng đang tăng lên với tốc độ chóng mặt.

Lúc này Chí Tôn Hải trong cơ thể hắn, đang bành trướng đến một loại trình độ kinh người, Đại Hải Chi Thượng, thỉnh thoảng xoáy lên vạn trượng sóng lớn. Bên trong mỗi một đạo sóng lớn, đều là ẩn chứa linh lực dồi dào.

Hơn nữa phía trên Chí Tôn Hải, còn có kiếm quang liên tục không ngừng hội tụ, không ngừng tẩy rửa Linh lực. Lúc này Linh lực ẩn chứa trong Chí Tôn Hải, so với nửa tháng trước, đã tăng cường rất nhiều. Dựa theo dự liệu của Mục Trần, nếu như hắn có thể cùng chính mình giao thủ thì chỉ bằng linh lực hung hậu hiện giờ hắn có thể làm cho bản thân của mình nửa tháng trước đó kiệt quệ mà chết.

Nếu như hắn có thể tự thân tu luyện, đem Linh lực trong Chí Tôn Hải trui rèn đến loại trình độ này, chỉ sợ ít nhất hắn phải tốn thời gian một năm tích lũy.

Nhưng mà dưới mắt, nhờ có lần cơ duyên này, ngắn ngủn trong vòng nửa tháng hắn đã đạt tới.

“Bất quá trong Chí Tôn Hải Linh lực quá mức hùng hậu, nếu tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ một lúc nữa Chí Tôn Hải của ta thì sẽ không chịu nổi.” Linh lực điên cuồng tăng cường, Mục Trần cũng âm thầm lo lắng, tuy rằng Chí Tôn Hải tràn đầy mênh mông, nhưng chung quy vẫn có cực hạn, mà một khi đã đến cực hạn, tiếp tục thu nạp phát triển rất có thể sẽ bạo nát.

“Chẳng lẽ muốn đột phá đến Địa Chí Tôn Cảnh, trước tiên phải nhồi đầy Linh Lực vào Chí Tôn Hải sao?”

Đối với đáp án này, người chưa tiếp xúc tới Địa Chí Tôn như Mục Trần, hiển nhiên không cách nào xác định.

Mặc dù không cách nào xác định, nhưng Mục Trần cũng không thể đình chỉ, lần Chân Linh quán đỉnh này, chính là Thiên Đế đã thao túng, nếu hắn không dừng tay, Mục Trần cũng chỉ có thể bị động nhận lấy, trừ phi bản thân hắn tan vỡ.

Ôm ý niệm như vậy, Mục Trần cũng kiềm chế tất cả lo lắng xuống, bình ổn tinh thần, lẳng lặng cảm ứng linh lực thân thể đang tăng cường…lại là mười mấy ngày lặng lẽ trôi qua...

Linh lực trong Chí Tôn Hải, theo thời gian dần trôi qua đã tới điểm cực hạn.

Trong Chí Tôn Hải, Linh lực điên cuồng di chuyển dường như có thể phát nổ bất cứ lúc nào cảm giác này rất chân thật làm cho trái tim Mục Trần đều không nhịn được đập liên hồi.

Hắn không chút nghi ngờ, nếu là kéo dài nữa, Chí Tôn Hải của hắn sẽ vì vậy mà nổ tung.

Mặc dù hắn có chút run sợ trong lòng, nhưng Thiên Đế vẫn không có dấu hiệu dừng tay...

“Chẳng lẽ, muốn bạo Chí Tôn Hải sao?”

Nội tâm Mục Trần ưu tư cuồn cuộn, một cỗ ưu tư làm cho hắn sinh ra cảm giác muốn rời bỏ, nhưng cuối cùng vẫn bị lý trí cứng rắn áp chế xuống.

Thiên Đế không thể không hiểu được tâm ý của hắn, hơn nữa đường đường là cường giả đỉnh phong Đại Thiên thế giới, mặc dù đã vẫn lạc, nhưng nếu là muốn trảm giết hắn, cũng chỉ cần lật tay mà thôi, đâu cần phải vào thời điểm này mà ám hại hắn.

Như vậy Thiên Đế làm như thế thì tất nhiên có lý do của hắn.

Cho nên, Mục Trần chần chờ một lát sau đó vẫn lựa chọn tin tưởng.

Hắn hít sâu một hơi, sau đó hoàn toàn thả mở tâm linh, mặc cho vô tận kiếm quang dũng mãnh đi vào Chí Tôn Hải, triệt triệt để để nhồi vào Chí Tôn Hải.

Chí Tôn Hải cuối cùng cũng bành trướng ra nhưng làm cho Mục Trần cảm giác bất ngờ là mọi thứ vào lúc này lại trở nên yên tĩnh.

Răng rắc.

Không gian xung quanh Chí Tôn Hải, vào lúc này xuất hiện vết rạn nứt, cuối cùng lan tràn ra thật nhanh, kết quả không ngoài sở liệu của Mục Trần, Chí Tôn Hải đạt đến cực hạn đầu vỡ vụn.

Tình cảnh này đối với bất kỳ một cường giả Chí Tôn Cảnh nào gặp phải, sợ là họ sẽ sợ đến thần hồn tán loạn, bởi vì ai cũng biết tầm quan trọng của Chí Tôn Hải, một khi vỡ vụn, như vậy Linh lực sẽ tiết ra ngoài, điều đó giống như nhiều năm khổ tu cũng sẽ tan thành bọt nước trong khoảnh khắc.

Mồ hôi lạnh trên trán của Mục Trần, cuồn cuộn rơi xuống, nhưng hắn vẫn như trước tinh thần không dao động. “Tâm thần bình ổn, thuận theo Tự Nhiên.”

Trong lúc lòng Mục Trần đang thấp thỏm bất an, thanh âm của Thiên Đế trong lòng của hắn vang lên.

Nghe được câu này, Mục Trần thở dài một hơi, sau đó tâm thần bình tĩnh trở lại để mặc cho Chí Tôn Hải biến hóa.

Ầm!

Vết nứt Chí Tôn Hải càng ngày càng lớn, cuối cùng vì không thể chịu đựng Linh lực đó điên cuồng càng phá mênh mông, ầm ầm một tiếng, trực tiếp là bạo vỡ ra.

Một vòng quang điểm, vào lúc này từ ngực của Mục Trần nở rộ, đó là nơi Chí Tôn Hải ẩn giấu, lúc này một màn quang điểm theo Chí Tôn Hải bạo tạc nổ tung, đột nhiên khuếch trương, trong khoảnh khắc bao phủ thân thể Mục Trần.

Ầm! Ầm! Ầm!

Linh lực đáng sợ đến không cách nào hình dung, trong cơ thể của Mục Trần quét ra, tất cả máu thịt, kinh mạch, cốt cách, trực tiếp là vào lúc này sụp đổ vỡ thành huyết vụ...

Loại nứt vỡ này, từ trong ra ngoài, bởi vậy mấy tức về sau, toàn bộ thân thể Mục Trần, đều trong nháy mắt, bạo thành một vùng huyết vụ.

Trong huyết vụ, kim quang hiển hiện, huyết vụ nhanh chóng co rút lại thật nhanh, trong lúc mơ hồ, một thân thể lại lần nữa thành hình, đó là Mục Trần đang điên cuồng thúc giục Long Phượng thể, chữa trị thân hình đã bạo nát.

Ầm! Ầm!

Bất quá Mục Trần vừa mới chữa trị thành hình, lại là có thêm Linh lực đáng sợ trùng kích bạo phát ra, lại lần nữa phá hủy... Vì vậy, thân thể của hắn lại lần nữa hóa thành huyết vụ.

Mục Trần lại đem hết toàn lực, tiếp tục chữa trị!

Ầm!

Chữa trị!

Ầm!

Một cuộc nghiền nát cùng chữa trị tuần hoàn đang không ngừng tiếp tục, lúc này nhục thể của hắn trong khoảng thời gian này đã tăng lên cực lớn, bằng không, tốc độ chữa trị sẽ theo không kịp.

Nghiền nát cùng chữa trị, thời gian dần trôi qua Mục Trần phát giác được, mỗi một lần chữa trị, nhục thể của hắn, tựa hồ cũng có một tí cảm giác không giống nhau, đó là một loại lột xác.

Nếu như nói dĩ vãng thân thể Mục Trần tăng cường, chỉ là thể chất mạnh mẽ cứng cỏi, như vậy lần lột xác này, là một loại chính thức từ trong ra ngoài, mỗi một khối huyết nhục, mỗi một tế bào đều thay đổi!

Huyết vụ tràn ngập, thân thể của Mục Trần vẫn như cũ không ngừng bị phá hủy...

Nhưng lúc này, cái loại tan vỡ kia đã triệt để biến mất, thay vào đó, là một loại cảm giác khác, Chí Tôn Hải của hắn hoàn toàn vỡ vụn, nhưng hắn vẫn không có cảm giác được nửa điểm suy yếu, ngược lại là có một cảm giác mạnh mẽ vượt khỏi sự tưởng tượng.

Loại cảm giác này, phảng phất là chỉ với một quyền liền đem hắn trực tiếp đánh bại vậy

Chí Tôn Hải thật đã bị nghiền nát và biến mất, nhưng lại không phải chân chính biến mất, mà là trở nên có mặt khắp nơi...

Nếu như nói dĩ vãng Mục Trần, vẻn vẹn chỉ là có được lấy một vùng Chí Tôn Hải, như vậy hiện tại hắn cảm giác trong cơ thể của hắn, tựa hồ khắp nơi đều là Chí Tôn Hải, mỗi một khối trong máu thịt, đều tựa như biến thành Chí Tôn Hải...

“Thì ra đây chính là, cấp bậc Địa Chí Tôn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.