Đại Chúa Tể

Chương 1212: Cái gì gọi là khủng bố



Biên soạn Lão Bảo - Hội những con nghiện truyện

Ầm!

Ba đạo huyết quang bàng bạc, nghiền nát xé rách phòng tuyến phòng thủ của rất nhiều cường giả Lạc Thần tộc, ba ánh mắt âm lãnh dử tợn tập trung về Mục Trần.

Phía dưới Lạc Hà, bởi vì tốc độ bay của ba người quá nhanh khiến cho Lạc Hà trực tiếp bị xé thành ba vệt sóng lớn không thể tiêu tán. Tốc độ bay của ba người cực nhanh, trong khoảnh khắc đã tiếp cận Mục Trần.

Vô số đạo con mắt chăm chú nhìn về vị trí va chạm đó, tuy là bọn họ đều cho rằng loại cục diện này Mục Trần không hề có được nửa điểm chiến thắng, nhưng nhìn thấy Mục Trần vẫn bình tĩnh, bọn họ cũng là không khỏi tăng lên một chút hăng hái, chẳng lẽ người thanh niên này, còn có thủ đoạn ẩn giấu hay sao?

Bạch!

Mọi suy đoán đều dừng lại sau khi Mục Trần bắt đầu di động, bất quá hắn cũng không chủ động đón nhận ba vị trưởng lão Huyết Thần tộc, ngược lại thân ảnh nhất chuyển, hướng về phía bên phải bắn mạnh đi, thân hình nhanh như sét đánh.

- Ha ha, tiểu tử, lúc trước ngươi không phải rất cuồng vọng sao? hiện tại lại biết trốn?

nhìn thấy Mục Trần thoát thân đi, ba vị trưởng lão Huyết Thần tộc nhất thời ra cười to, tiếng cười tràn đầy châm chọc.

Hành vi tránh lui của Mục Trần như vậy, dưới cái nhìn của bọn họ hiển nhiên so với sự yếu kém cũng không có gì khác nhau.

Mà bên trong Lạc Thần thành vô số ánh mắt nhìn thấy một màn này, cũng có chút thất vọng, chợt bọn họ lại vì tâm thái của mình mà tự giễu một cái, dù sao một vị hạ vị Địa Chí Tôn, gặp phải ba vị đồng đẳng cấp bao vây tiễu trừ, chỉ sợ cũng chỉ có thể chạy trốn.

Nhưng mà, đối mặt với ba vị trưởng lão Huyết Thần tộc trào phúng cùng với vô số ánh mắt thất vọng, sắc mặt Mục Trần vẫn như cũ bình tĩnh bạo xạ, tốc độ của hắn cực nhanh, làm cho khoản cách so với 3 vị trưởng lão Huyết Thần tộc đang truy kích tới được kéo dãn ra.

Y trưởng lão tốc độ nhanh nhất nhưng so với Mục Trần cũng kém hơn một đường, hắn ở phía trước nhất, phía sau là Huyết Đồng trưởng lão, cuối cùng mới là Huyết Thủ trưởng lão.

- Tiểu tử, nếu ngươi như con chuột muốn trốn đi, vậy bọn ta ra tay với Lạc Ly.

Huyết Y trưởng lão nhìn thấy thực tế hắn có dốc toàn lực truy kích thì cũng vẫn không đuổi kịp Mục Trần nên có hơi không kiên nhẫn quát ra.

Tiếng quát của hắn tựa hồ cực kỳ hữu hiệu, vì khi thanh âm mới rơi xuống, Mục Trần trước đó đang ở phía xa chợt dừng lại rồi sau đó hắn xoay người, làm cho Huyết Y trưởng lão có chút kinh ngạc, nét mặt Mục Trần lúc này, chứa đựng một nụ cười châm chọc.

- Các ngươi thật sự cho rằng ta đang chạy trốn sao?

Mục Trần hướng về phía hắn mỉm cười. Không đợi Huyết Y trưởng lão trả lời, vô số cường giả nhìn thấy, hai tay Mục Trần đột nhiên tương hợp, kết thành một đạo huyền diệu Ấn Pháp.

- Ầm!

Ngay khi hai tay Mục Trần kết thành Ấn Pháp trong nháy mắt, Huyết Y trưởng lão chợt phát hiện, tại hậu phương bên trong Lạc Hà, đột nhiên có vô tận linh quang bạo xạ ra, trong lúc mơ hồ, tựa hồ là có trầm thấp tiếng rồng ngâm vang lên.

Huyết Y trưởng lão lập tức quay đầu, sau đó con ngươi liền co rụt lại vì nhìn thấy, tại hậu phương một vị trí nào đó của, Lạc Hà bị xé nứt ra, nước sông cuồn cuộn mở ra, vô số đạo linh quang đổ vào, hình thành một tòa Linh Trận thật to.

Trong tòa linh trận kia, bảy đầu linh lực Cự Long nhanh chóng thành hình, chiếm giữ trong đó, lại có thêm linh lực kinh khủng bộc phát ra, mà lúc này phía sau hắn Huyết Đồng trưởng lão, lại bị một tòa Linh Trận che phủ ở trong đó.

Xôn xao!

Bất thình lình một màn này, trong thiên địa sôi trào lên tiếng xôn xao đinh tai nhức óc, vô số gương mặt cường giả khiếp sợ nhìn tòa Linh Trận to lớn kia, bọn họ cảm ứng được tòa kia Linh Trận cực kỳ cường đại.

- Đó là một tòa Linh Trận cấp độ tông sư!

- Trời ạ, Mục Trần lại là một vị Linh Trận tông sư?!

Cường giả khắp nơi đều trợn to hai mắt, hiển nhiên bọn họ cũng không nghĩ tới, trẻ tuổi như vậy đã đạt đến đẳng cấp hạ vị Địa Chí Tôn, mà còn là một vị Linh Trận tông sư!

- Nguyên lai lúc trước hắn không phải chạy trốn, hắn là cố ý kéo khoảng cách ba vị trưởng lão Huyết Thần tộc, mượn Lạc Hà che giấu, âm thầm bố trí ra một tòa Linh Trận, đồng thời tại nơi Huyết Đồng bước vào, phát động Linh Trận vây khốn bọn hắn!

Rốt cục có người nhạy cảm nhận thấy được ý đồ của Mục Trần, không nhịn được thất thanh nói, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ, người thanh niên này thật sự là thật đáng sợ, sợ rằng ba vị trưởng lão Huyết Thần tộc vừa mới động thủ, cũng đã rơi vào trong thiết kế của hắn.

Tiểu tử nhìn qua trẻ tuổi như vậy, dĩ nhiên lại có thủ đoạn lão gian cự hoạt như vậy!

Huyết Linh đang thôi động Chí Tôn Pháp Tướng chế trụ Lạc Thiên Thần, trông thấy tình cảnh này sắc mặt cũng trở nên xanh mét, đồng thời tim hắn cũng đập nhanh, bởi vì ngay cả hắn đều là không nhận thấy được Mục Trần bố trí ra một tòa tông sư linh trận như thế nào, tuy nói có Lạc Hà che giấu, nhưng đủ để chứng minh tạo nghệ của Mục Trần về mặt Linh Trận cũng rất cao.

- Tên biến thái này đến tột là từ chỗ nào ra? ngay cả Linh Trận đều là tu luyện đến một bước này?

trong lòng Huyết Linh rất tức giận cùng rung động, với tuổi tác như vậy, có thể đạt được một loại thành tựu trong đó, tuyệt đối cũng coi là Thiên Kiêu có quyền ngạo thị, nhưng mà trước mắt Mục Trần, đồng thời tu luyện đạt đến hai loại thành tựu như vậy chứng tỏ thiên phú cùng cơ duyên cũng thật kinh người?

Người như thế, nếu như cho hắn đầy đủ thời gian tu luyện, sợ rằng một thời gian sau, có khả năng rất lớn cũng sẽ trở thành một trong các Đỉnh Phong của Đại Thiên Thế Giới.

Mà một khi đắc tội với hắn, vậy hôm nay Huyết Thần tộc bọn họ đã tự đưa tới một đối thủ nguy hiểm.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Huyết Linh không khỏi phát âm u, sự tình đã đến bước này, căn bản là không thể dừng lại, đã như vậy chỉ có thể gạt bỏ mầm họa này!

- Huyết Y, Huyết Thủ, cùng nhau giết hắn!

Vì vậy, thanh âm Huyết Linh âm trầm, lần thứ hai vang lên.

Huyết Y nghe vậy cũng lạnh lùng nói:

- Coi như ngươi vây khốn Huyết Đồng, nhưng hai người bọn ta muốn giết ngươi, vẫn dễ như trở bàn tay!

Mục Trần liếc mắt nhìn về phía Huyết Y đang đến gần trưởng lão Huyết Thủ, bật cười nói:

- Ngươi cũng không thoát đâu.

Đồng tử Huyết Y co rụt lại, âm hàn cười nói:

- Ồ? Lẽ nào ngươi muốn nói cho lão phu, trong thời gian ngắn như vậy, ngươi bố trí hai tòa Linh Trận đẳng cấp loại này?!

- Không phải Linh Trận

Mục Trần nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó cong ngón búng ra, nước sông lần thứ hai sôi trào, một loáng sau, lại là có thêm thiên đạo thân ảnh từ đáy sông bạo xạ ra, cuối cùng lượng lờ xuất hiện tại trước mặt trưởng lão Huyết Thủ.

Ầm!

Hơn một nghìn thân ảnh vừa mới xuất hiện, bộc phát ra chiến ý kinh khủng, chiến ý như nước thủy triều, cuộn ra, vây nhốt Huyết Thủ trưởng lão vào bên trong.

Chiến ý ngang trời, mà tòa thành thị này vào lúc này cũng hoàn toàn trở nên yên lặng.

Tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn hơn một nghìn đạo thân ảnh, bọn họ tự nhiên là nhìn ra được, đó là một chi quân đội cực kỳ tinh nhuệ, chỉ bất quá chi quân đội này cũng không có sinh cơ, mà là đã chết nhưng được bí pháp biến thành khô lỗi.

Chi quân đội này cực kỳ cường đại, đủ để chống lại hạ vị Địa Chí Tôn, thế nhưng điều khiến cho bọn họ rung động lại không phải là chi quân đội mà là muốn thao túng đội quân đội tinh nhuệ này, Mục Trần phải là một vị chiến trận sư!

Hơn nữa, còn là một vị chiến trận sư đạt được trăm vạn văn!

Hí!

Cả thành phố hoàn toàn yên tĩnh, từng ánh mắt kinh hãi, gắt gao nhìn thân ảnh trẻ tuổi xa xa đang phi không phía trên Lạc Hà, từng thanh âm không ngừng vang lên.

Giờ khắc này, bọn họ mơ hồ biết được, đến tột cùng thì cái gì gọi là khủng bố

Một thanh niên trẻ tuổi như vậy đã đạt được cấp độ hạ vị Địa Chí Tôn, điều này cũng không hiếm lạ nhưng cũng đủ để người người hâm mộ, nhưng không đáng để cho người ngoài với khó có thể tin, hắn còn là một vị Linh Trận tông sư, và ngoài ra hắn còn lại một vị Chiến Trận sư, ông trời đúng là không công bằng.

Lạc Tu, Lạc Thanh Nhai vào lúc này trợn mắt hốc mồm nhìn, bọn họ mượn rất nhiều tài nguyên của Lạc Thần tộc, mới dần dần trở thành một chiến trận sư, nhưng mà cũng vừa mới chạm tới Đỉnh Thiên mười vạn văn chiến trận sư, mà trước mắt Mục Trần, cũng đạt được trăm vạn văn chiến trận sư.

Đến giờ phút nầy, bọn họ thật là không còn tâm tư để ganh tị với Mục Trần.

Bọn họ liếc nhau, cười khổ, chợt lại là có chút thoải mái, người ưu tú có thể như vậy, mới có thể chân chính xứng đôi với Lạc Ly a!

- Chiến trận sư

Con mắt Huyết Linh đỏ bừng nhìn chằm chằm một màn này, mắt của gần như muốn nổ tung, sát ý trong lòng như sắp hóa thành thực chất phun trào.

Mà Lạc Thiên Thần cũng đồng dạng có chút sững sờ, một lát sau, mới sâu đậm hít một hơi, ngăn chặn tâm tư đang lăn lộn trong lòng, lúc này hắn mới hiểu được, vì sao Mục Trần có dũng khí đi tới Lạc Thần tộc bọn họ, nguyên lai ngắn ngủi trong mấy năm, thiếu niên kia đã trở thành một con cái quái vật.

Đối mặt với Mục Trần lúc này, coi như là Lạc Thiên Thần, đều cảm thấy sợ hãi.

Giờ khắc này, hắn đột nhiên nghĩ tới tình cảnh năm đó mang lúc Lạc Ly đi, thiếu niện kia đã nói với hắn một câu:”Tuyệt đối về sau sẽ không cho bất luận kẻ nào mang nàng đi từ bên người hắn.”

Lúc đó, khi nghe câu nói đó hiển nhiên Lạc Thiên Thần cũng không để ở trong lòng, nhưng hiện nay thiếu niên kia, vì điều đó mà đem hết toàn lực phấn đấu, Lạc Thiên Thần không biết Mục Trần tu luyện như thế nào, nhưng hắn có thể suy đoán đi ra, hắn đã trải qua vô số lần sinh tử trui rèn.

Hắn chính là có cái loại người mang chấp nhất và thù dai rất đáng sợ.

Mà đồng dạng Huyết Y đứng đối diện Mục Trần, cũng có chút khó tin nhìn một màn này, Huyết Đồng bị một tòa tông sư Linh Trận vây khốn, Huyết Thủ bị một chi quân đội đáng sợ cuốn lấy

Nguyên bản ưu thế bọn họ là tuyệt đối, nhưng trong nháy mắt dưới sự xuất hiện của người thanh niên này mọi thứ đều bị tan vỡ.

Ngắm nụ cười của thanh niên trước mặt, giờ khắc này, ở sâu trong nội tâm Huyết Y, đều là dần dần lộ rat u duy sợ hãi.

Đối mặt với gương mặt của Huyết Y, Mục Trần nhẹ nhàng đưa ngón tay ra chỉ một cái.

Ong ong!

Kim quang bàng bạc, ở phía sau hắn phát ra, hàng tỉ đạo kim quang bắn ra bốn phía, vô số ánh mắt nhìn soi mói, ở giữa kim quang, một đạo Tử Kim quang ảnh, mang theo một loại khí tức bất hủ thần bí, vào lúc này đứng sửng ở sau lưng Mục Trần.

Tử Kim quang mang bao phủ xuống, Mục Trần ngẩng đầu hướng về phía sắc mặt cứng ngắc của Huyết Y mỉm cười, thanh âm của hắn, trên mặt sông truyền ra, làm cho trên trán người người phát ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn nhỏ xuống.

- Bây giờ có thể một chọi một đánh một trận rồi chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.