Đại Chúa Tể

Chương 1559: Át chủ bài cuối cùng



"Mười con mắt!"

Vào lúc này, toàn bộ đại thiên thế giới một mảnh tĩnh mịch vô số tầm mắt gần như đờ dẫn nhìn ma ảnh lăng không mà đứng trong hạ vị diện kia, thiên tà thần lúc này, 9 con mắt trên thân thể đã biến mất, thậm chí 2 hốc mắt đều là một mảnh hư vô, duy nhất chỉ có giữa trán, dựng đứng một viên tà mục quỷ dị không cách nào hình dung.

Viên tà mục kia, hắc ám không cách nào tả nổi, tựa như liên thông tới cực ác thế giới.

Một cỗ ma uy nhàn nhạt chậm rãi tản ra từ trong cơ thể thiên tà thần, cỗ ma uy kia vừa mới khuếch tán ra, tòa hạ vị diện này bắt đầu run rẩy, sụp đổ.

Thậm chí có từng tia ma uy rất nhỏ truyền ra khỏi hạ vị diện, nhất thời, linh ma đại lục gần đó nhất, cũng theo đó mà tan vỡ.

Toàn bộ đại thiên thế giới đều vào lúc này phát ra chấn động rất nhỏ.

"Mười mắt...thì ra, 9 con mắt cũng không phải cực hạn của thiên tà thần"

Tần thiên cùng tất cả các cường giả đỉnh phong đại thiên thế giới sắc mặt xám trắng, thiên tà thần trạng thái 9 mắt đã nhất định phải tập hợp sức mạnh 3 người Viêm Đế, Võ Tổ, mục tôn, hiện giờ lại biến đổi ra trạng thái 10 mắt còn kinh khủng hơn, thế này làm sao mà đánh?

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, đều không khỏi sinh ra một cỗ cảm giác tuyệt vọng vô lực

"Chẳng lẽ đại thiên thế giới ta, rốt khí số đã hết?". Có người không nhịn được bi ai kêu lên, 5 năm nỗ lực khổ chiến, quay đầu lại,chung quy một hồi vô ích sao?

Toàn bộ đại thiên thế giới hoàn toàn yên tĩnh, tất cả sinh linh đều bị trạng thái 10 mắt của thiên tà thần chấn nhiếp không thốt nên lời, chỉ còn tuyệt vọng dâng lên trong lòng.

Trọng hạ vị diện, sắc mặt 3 người Mục Trần, Viêm Đế, Võ Tổ lúc này cũng hoàn toàn biến đổi, bọn họ cau mày, trong mắt có nồng nặc bất an xông ra.

Một màn này, cũng năm ngoài dự liệu của bọn họ.

Từ ma uy tản ra từ cơ thể thiên tà thần, bọn họ có thể biết, thiên tà thần hiện giờ đã trở nên mạnh hơn quá quá nhiều so với trạng thái 9 mắt.

"Làm sao đây?". Thanh âm Võ Tổ trầm thấp, cho dù là vào giờ phút này, vẫn không có chút kinh loạn, hiền nhiên tâm trí bền bỉ, không chút dao động.

Viêm Đế bất đắc dĩ cười một tiếng, nói: "Còn có thể thế nào?"

Mục Trần nhẹ giọng nói: "Chỉ có lấy mệnh tương bác"

Ba người nhìn thẳng vào mắt nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ quyết liệt, không chút nào do dự, thế công cường đại nhất một lần nữa thúc giục.

"Viêm thần!"

"Đại càn khôn!" "Thái sơ hoàn!"

lại là 3 đạo thế công này gào thét tới, nhắm thẳng vào thiên tà thần.

Vậy mà lần này, đối với công kích mạnh nhất của 3 người, thiên tà thần cũng lả mặt không gợn sóng, khóe miệng hơi dâng lên một nụ cười chế giễu, sau đó, con mắt thứ 10 giữa trán chợt bộc phát ra một đạo hắc quang.

đạo hắc quang kia, có cực hạn hắc ám, bất kỳ ánh sáng nào cũng sẽ bị nó cắn nuốt.

hắc ám chiếu rọi lên 3 đạo thế công mạnh nhất, tiếp sau đó, tất cả mọi người bao gồm Mục Trần, Viêm Đế, Võ Tổ trong lòng đều run lên, bời vì bọn họ đều thấy, bên trong hắc ám, 3 đạo công kích ẩn chức sức mạnh tối cường của bọn họ, nhanh chỏng ảm đạm xuống, cuối cùng ngắn ngủi vài hơi thở, biến mất trong bóng tối.

Thế công mạnh nhất lúc trước đủ để làm thiên tà thần bị thương nhẹ, tới bây giờ lại bị hóa giải dễ dàng.

Toàn bộ thế giới trở nên thất thanh.

Thiên tà thần nhẹ nhàng vuốt viên tà mục vô cùng quỷ dị giữa trán, cười nhạt nói: "Ta hiến tế 9 con mắt, hóa ra con mắt thứ 10, càng là bỏ ra tuổi thọ, một cái giá lớn như vậy, nếu còn không bắt được cái đại thiên thế giới này, vậy há chẳng phải ta lỗ lớn?"

Viên tà mục giữa trán hắn lóe lên hắc quang, ngưng mắt nhìn 3 người Mục Trần, thanh âm hờ hững vang lên: "Ta đã cho các ngươi cơ hội, đáng tiếc các ngươi lại không nắm lấy"

Viêm Đế híp 2 mắt lại, ánh mắt lóe lên, không biết suy nghĩ cái gì, một lát sau, hắn than nhẹ một tiếng, trên thân thể đốt lên hừng hực hỏa viêm, trên mặt có vẻ bất đắc dĩ hiện lên

"Đại thiên thế giới tuy lớn, nhưng chúng ta cũng đã không còn đường lui"

"Đã như vậy...ngọc đá cùng tan, chưa chắc không phải chuyện tốt"

Thanh âm của Viêm Đế chứa một vẻ quyết liệt, Võ Tổ nghe vậy cũng nhẹ nhàng gật đầu, đến một bước này, đã không còn cách nào nghĩ quá nhiều, bởi vì bọn họ chính là phòng tuyến cuối cùng của đại thiên thế giới, nếu như thất bại, vậy những người quan tâm cũng sẽ bị ma tai thôn diệt.

Vẻ mặt kiên nghị của Võ Tổ hiện lên nụ cười, hắn quay đầu, tầm mắt dường như nhìn về phía 2 vị thê tử trên linh ma đại lục, khẽ cười nói: "Năm đó các nàng đều có thể vì ta mà hy sinh, hiện giờ vì bảo vệ các nàng, ta lại cỏ sợ gì?"

"Năm đó ta cũng đã nói, ta sẽ không để các nàng chịu bất kỳ tổn thương nào trước mắt ta, trừ khi, bước qua thi thể của ta".

Trên linh ma đại lục, 4 vị chủ mẫu của Vô Tận Hỏa Vực cùng Võ Cảnh đều có cảm ứng, lúc này sắc mặt đại biến.

"Lâm Động, đừng!"

ứng hoan hoan vẻ mặt tái nhợt, thanh âm thanh thúy cũng bị biến dạng đi, thân hình nàng vừa động, chuẩn bị lao ra, lại bị lăng thanh trúc hốc mắt đỏ ửng ngăn lại.

"Muội lên chỉ có thể quấy nhiễu bọn họ thôi". Lăng thanh trúc cắn chặt răng, nhẹ giọng nói: "Nếu ngay cả bọn họ cũng bị ép tới bước kia, chúng ta cũng không có cách gì, cùng lắm thì, sau đó bồi hắn đi là được"

"Chỉ là trước đó, tốt nhất phải kéo thêm mấy ngoại vực tà tộc bồi mệnh theo!"

Nói tới lời cuối, đã là đằng đằng sát khí.

ứng hoan hoan ngừng lại, sắc mặt nàng một mảnh băng sương, hàn ý kinh khủng từ cơ thề nàng tản ra, cặp mắt giống như huyền băng, gắt gao nhìn về phía thiên tà thần.

Sắc mặt Tiêu Huân Nhi lúc này cũng có chút tái nhợt, chợt nàng nhìn về phía bên cạnh, thải lân lúc này thân thể mềm mại cũng run lên, nhẹ nhàng cầm tay thải lân, nói: "Thải Lân tỷ, vô tận hỏa vực, còn có mấy đứa tiêu tiêu, tiêu lâm, còn cần tỷ chiếu cố."

Thải Lân nắm chặt lấy tay huân nhi, chậm rãi nói "Huân nhi, muội cũng không thể ích kỷ một mình bồi theo hắn, muốn đi thì cùng đi"

Nghe thấy sự kiên quyết trong lời nói của nàng, Huân nhi cũng chỉ có thể cười khổ một tiếng.

Trong hạ vị diện, thiên tà thần cảm nhận được cỗ khí thế phát ra từ trên người Viêm Đế, Võ Tổ, con mắt thứ 10 giữa trán hơi lóe, nói: "A? Định học theo bất hủ đại đế, cùng ta đồng quy vu tận?"

"Có điều lần này, chỉ sợ ta sẽ không cho các ngươi cơ hội như thế"

Viêm Đế, Võ Tổ lãnh đạm nói: "Vậy cũng phải thử một chút mới biết"

Thanh âm vừa dứt, bọn họ liền cất bước tiến lên.

Nhưng đúng vào lúc này, chợt có 2 bàn tay đưa ra, giữ lấy cánh tay bọn họ.

Viêm Đế, Võ Tổ hơi ngẩn ra, quay đầu sang, nhìn về sau lưng: "Mục Trần?"

Mục Trần môi mím chặt, hắn nhìn 2 người trước mắt, nhẹ giọng nói:

"Hai vị tiền bối đại nghĩa, vãn bối khâm phục vô cùng, có điều, chuyện có lẽ cũng chưa đến bước này"

Viêm Đế, Võ Tổ liếc mắt nhìn nhau, đều có chút kinh nghi, bởi lẽ, giao phong đã khiến bọn họ hiểu, trạng thái 10 mắt này của thiên tà thần thực sự cường đại, trừ cách ngọc đá cùng tan ra, cho dù là 2 người bọn họ cũng không nghĩ ra cách nào khác.

"Ngươi có cách?". Viêm Đế có chút không tin nổi, nói.

Mục Trần trầm mặc một lúc, chậm rãi nói: "Có thể thử một lần"

Viêm Đế, Võ Tổ trong lòng hơi run, thật sự cảm thấy khó có thể tin, nhưng xuất phát từ tín nhiệm đối với Mục Trần, cuối cùng vẫn khẽ gật đầu.

"Được, vậy ngươi cứ thử, nếu không được, bọn ta sẽ cùng thiên tà thần liều mạng"

Mục Trần hít sâu một hơi, nặng nề gật đầu, trầm giọng nói: "Đến lúc đó, nhất định sẽ đi cùng 2 vị tiền bối"

Khi thanh âm hắn vừa dứt, 2 mắt cũng dần nhắm lại, mà sau khi 2 mắt Mục Trần nhắm lại không bao lâu, trong thiên địa lại có màn sáng thùy vân thần bí từ trên trời giáng xuống, một mực chui vào trong tòa hạ vị diện này.

"Thương khung bảng?"

Viêm Đế, Võ Tổ thấy màn sáng quen thuộc kia, ngược lại ngẩn ra, nhưng lại không hiểu, lúc này Mục Trần dẫn động thương khung bảng là vì cái gì? CHẳng lẽ, hắn muốn để lại tên hoàn chỉnh, nhưng cái này làm sao có thể?

Đại thiên thế giới, vô số sinh linh cũng kinh nghi nhìn cảnh này.

Đối với đông đảo ánh mắt trong thiên địa, Mục Trần cũng không để ý, hắc bạch Mục Trần lúc này cũng tới bên cạnh hắn, đứng thõng tay.

3 Mục Trần ánh mắt đều khép hờ, cũng không có bất cứ động tĩnh gì.

Một màn này, càng khiến vô số người không giải thích được.

"a, tiểu tử nhà ngươi, đến lúc này vẫn còn giả thần giả quỷ? Bằng thực lực của ngươi, muốn lưu lại tên hoàn chỉnh trên thương khung bảng, sợ rằng còn cần một khoảng thời gian!". Thiên tà thần cười lạnh nói.

Đối với nụ cười lạnh của hắn, Mục Trần vẫn không để ý tới.

Mà dưới sự chờ đợi, thời gian lặng lẽ trôi qua, cho đến một khắc, Mục Trần rốt cục đột nhiên mở mắt ra, vẻ mặt làm như trút được gánh nặng, lẩm bẩm nói: "Rốt cục đã tới"

"Cái gì tới?". Viêm Đế, Võ Tổ đều là đầu óc mơ hồ.

graooooo! liiiiiiiiii!

Mà trong khoảnh khắc khi họ vừa nói xong, giữa thiên địa này chợt có một tiếng long ngâm phượng minh vang lên,

Ngay sau đó, vô số ánh mắt kinh dị nhìn thấy, ở nơi chân trời, hai đạo kim quang từ trẽn trời giáng xuống, xông vào trong hạ vị diện, bên trong kim quang, có thể thấy được một con kim long, kim phượng khổng lồ.

Mả khi kim long, kim phượng đáp xuống, cũng dần dần hóa thành 2 đạo kim sắc quang ảnh, tới khi hình dáng bọn họ hiện ra, nhất thời dẫn tới vô số thanh âm ồn ào xôn xao.

bời vì 2 đạo kim sắc thân ảnh kia, rõ ràng giống Mục Trần như đúc!

Con ngươi Viêm Đế, Võ Tổ cũng hơi co rụt lại, có chút khiếp sợ, bởi vì bọn họ phát hiện, 2 vị Mục Trần do long phượng biến thành này, thậm chí có dao động giống Mục Trần như đúc, rõ ràng là 2 vị có tên trên bảng.

"Cái này...làm sao có thể?"

Mục Trần nhìn 2 "Mục Trần" thân khoác long phượng kim bào xuất hiện trước mắt, cũng không nhịn được khẽ cười một tiếng, năm đó ở trong Long Phượng Thiên, hắn thu được Long Phượng Chân Kinh, lấy huyết mạch bản thân cuối cùng nuôi dưỡng ra chân long chân phượng chi linh, từ góc độ nào đó mà nói, chân long chân phượng chi linh này cũng vì hắn mà sinh ra, cùng với hắn coi là một thể.

Cho nên, trong khoảnh khắc khi tam thần cảnh đại thành, không chỉ có 3 đạo hóa thân lột xác, hơn nữa, bởi duyên cớ có chân long chân phượng chi linh tồn tại, trong lúc mờ mịt, Mục Trần nắm chặt cơ duyên chỉ tồn tại trong chớp mắt này, một lần nữa quả quyết chém 2 phát.

Vì thế nhất thời cùng lúc đó, chân long chân phượng chi linh thoát khỏi gông cùm xiềng xích bản thân,lột xác độc lập, sau đó tiến vào không gian thần thú huyết hải tu luyện.

Thật ra, trong khoảnh khắc khi Mục Trần chém ra chân long chân phượng chi linh, nhất khí hóa tam thanh của hắn cũng có biến hóa, bởi vì cho dù là người sáng lập ra môn thần thông này năm đó, cũng chưa từng ngờ tới, nhất khí hóa tam thanh, cảnh giới cuối cùng sẽ chém ra tới 5 tồn tại...

Nói cho cùng, đây cũng là vì tình huống của Mục Trần đặc thù, lấy tinh huyết của bản thân, nuôi dưỡng nhiều năm, mới bồi dưỡng thành công ra chân long chân phượng chi linh hàm chửa ý chí bản thân hắn.

Viêm Đế cùng Võ Tổ một luc lâu sau, rốt cục cũng hồi thần lại, trong lòng khẽ thở dài: "nhưng mà, dù có thêm 2 hỏa thân, chỉ sợ cũng không thể nào để lạl tên hoàn chỉnh trên thương khung bảng"

"Hai vị cực khổ". Mục Trần hướng về 2 "Mục Trần" thân khoác long phượng kim bào, khẽ mỉm cười, nói.

"Thành công rồi?". Hắc bạch Mục Trần cũng cười hỏi.

"Vừa lúc trước, may mắn thành"

Hai long phượng kim bào Mục Trần nghe vậy, cũng cười gật đầu một cải, sau đó bọn họ 2 tay kết ấn.

Một khắc khi, sau lưng hai người đều có vô biên linh quang hội tụ, mà trong linh quang, có dao động cổ xưa tản ra, sau đó, vô số ánh mắt rung động nhìn thấy, trong linh quang phía sau 2 người, có 2 đạo quang ảnh cổ xưa chậm rãi hiện lên.

Thứ dao động đó, giống y hệt như nguyên thủy pháp thân!

"Đây là...". Viêm Đế, Võ Tổ nội tâm chấn động mạnh.

Trên linh ma đại lục, tất cả các cường giả đều trợn mắt há hốc mồm, sợ hãi nói: "Đó là 2 tòa nguyên thủy pháp thân cuối cùng trên đại thiên thế giới, Dạ Thần cổ Thể cùng Hoang Tổ Thể"

Ma ha thiên sắc mặt cũng là khó có thể tin, sau đó nhìn về phía Hắc Thiên Tộc trưởng cùng Hoang cầu tộc trưởng, nói: "Các ngươi từ lúc nào đã đem 2 tòa nguyên thủy pháp thản kia giao cho hắn?"

hắc thiên tộc trưởng cùng hoang cầu tộc trưởng liếc mắt nhìn nhau, cười khổ nói: "Mấy năm trước, Mục Trần từng âm thầm tới trước, mượn nguyên thủy pháp thân, chỉ là lúc đó hắn nói cũng không nắm chắc tuyệt đối, cho nên để bọn ta tạm thời giữ bí mật"

Mọi người ngạc nhiên, chợt lại phấn chấn, bởi Mục Trần âm thầm lưu lại chiêu này, lại mang tới cho bọn họ một tia hy vọng, nếu như có thể mượn sức mạnh của 5 tòa nguyên thủy pháp thân, không chừng Mục Trần thật sự sẽ có một tia cơ hội, để lại tên hoàn chỉnh trên thương khung bảng.

"Lợi hại"

Viêm Đế cùng Võ Tổ cũng không nhịn được than thở một tiếng, ai có thể ngờ tới, Mục Trần không chỉ chém ra 2 đạo hóa thân, mà là tới 4 đạo! Hơn nữa quan trọng là, hắn lại tu thành toàn bộ 5 tòa nguyên thủy pháp thân trên đại thiên thế giới, đây đúng là chuyện trước nay chưa từng có.

5 Mục Trần lúc này ngẩng đầu lên, ngưng mắt nhìn thương khung bảng hạo đãng thần bí.

"Tiếp đó, để bọn ta thử một chút xem, lẩn này có thể lưu lại tên đầy đủ trên thương khung bảng hay, trờ thành đệ nhất nhân từ khi đại thiên thế giới sáng thế tới nay hay không..."

***

Dịch bởi zero 

Mục Trần lúc về già chắc sẽ viết 1 cuốn sách, tựa đề: "Naruto đã cứu đại thiên thế giới như thế nào?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.