Đại Chúa Tể

Chương 650: Thương Chi Đại Lục



Đỉnh núi nứt nẻ, một người đang ngồi tu luyện, làn da đỏ rực như tôm tươi đã bình thường trở lại, nhiệt độ khủng bố hủy diệt cây cỏ xung quanh đã yếu đi nhiều.

Cửu U hạ xuống, thần sắc an tâm vừa mừng vừa sợ. Dáng vẻ này, có lẽ hắn đã thành công?

Đúng lúc đó, Mục Trần mở mắt, con ngươi đen láy lấp lánh tử hỏa, cảm giác rất quỷ dị.

Mục Trần ngẩng lên nhìn bóng người yêu kiều khêu gọi, nhếch mép cười:

- Ta thành công!

Nói xong, hắn đứng dậy.

Mà hắn vừa lắc mình, quần áo trên thân lả tả rơi xuống thành tro đen.

Cửu U đỏ mặt, xấu hổ trừng mắt liếc Mục Trần, hai má nóng bừng lên.

Mục Trần ra vẻ xấu hổ vội lấy quần áo ra mặc vào.

Cửu U đợi một hồi mới quay lại, ánh mắt bất hảo nhìn Mục Trần.

- Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn.

Mục Trần đau khổ phân bua, nếu lỡ như nàng nghĩ hắn đang trêu đùa nàng, mấy ngày không động tay chân lại đem hắn ra làm bao cát tập thể dục thì thật sự là tai bay vạ gió.

Cửu U hậm hực, cũng chẳng muốn so đo nhiều, thản nhiên hỏi:

- Tu luyện thành công?

Mục Trần hãnh diện đầy vui vẻ, tay nắm lại, linh lực màu tím hội tụ hiện ra, một ánh lửa tím bập bùng ẩn hiện bên trong.

Mục Trần vung tay, tia linh lực tím bắn đến một ngọn núi xa xa cạnh đó.

"Đùng!"

Cả ngọn núi kia rung chuyển dữ dội, đá lở đất rung, linh lực tung hoành mang theo nhiệt độ kinh khủng thiêu cháy toàn bộ mảng cây xanh thành tro tàn.

Mục Trần há mồm kinh ngạc nhìn cả tòa núi sụp đổ, nhiều khối đá rơi xuống cũng bị đốt cho tan chảy, trong lòng run sợ. Khả năng công kích của linh lực lúc này đã tiến bộ vượt bậc.

Hắn cảm thấy linh lực lúc này còn dễ điều khiển hơn xưa, cứ như cánh tay mình, tùy tâm sử dụng. Còn nữa, linh lực rời khỏi cơ thể sau khi cắt đứt liên hệ với hắn, vẫn không tan đi, mà còn lưu lại một ý chí tiếp tục công kích.

Cái đặc điểm này có vẻ càng đáng sợ hơn.

Trước kia, một khi linh lực rời khỏi cơ thể, chưa kịp xuất chiêu mà bị đối thủ ngăn cản ngắt quãng công kích, thì nó sẽ tan đi nhanh chóng. Còn hôm nay lại khác, nó vẫn còn tồn tại ý chí của chủ thể đã đưa vào ban đầu, tiếp tục tấn công cho đến khi tiêu hao hết mới thôi.

Năng lượng có đặc tính kỳ dị thế này, nếu như bị tiềm phục trong cơ thể đối thủ, thì muốn khu trừ nó e rằng chẳng chút thoải mái. Đặc biệt là nó còn có tính chất của Bất Tử Hỏa, loại lửa thần bí và cường đại, muốn xóa sạch nó e rằng phải cần lượng linh lực nhiều gấp mấy lần công kích tiềm ẩn mới đủ, mà lúc đó không chừng cơ thể đã bị phá cho tan hoang.

Mục Trần cảm nhận biến hóa ngút trời của linh lực mà mừng rỡ vô cùng, lần đầu tiên sau khi chân chính bước chân vào Chí Tôn cảnh mới có thể lãnh ngộ được sự cường đại và đáng sợ của cường giả Chí Tôn.

Trước kia hắn không hề biết trong linh lực lại có thể ẩn chứa huyền diệu sâu đến như thế.

- Ngươi linh lực của ngươi là tự ngưng luyện từng giọt một, chẳng hề mượn năng lượng khác, bây giờ dung hợp Bất Tử Hỏa, luận uy lực thì trong Chí Tôn nhất phẩm e rằng không có mấy ai thắng được ngươi khi so đấu linh lực.

Cửu U mỉm cười tấm tắc khen.

- Dĩ nhiên đó là tính so đấu linh lực đơn thuần không dùng đến pháp thân Chí Tôn.

- Pháp thân Chí Tôn a...

Mục Trần than thở. Đó là dấu hiệu chiến đấu của cường giả Chí Tôn.

- Không biết đến khi ta tu luyện thành công Đại Nhật Bất Diệt Thân thì sẽ có uy lực cấp độ nào.

Mục Trần rất mong chờ và háo hức, hắn cảm thấy Đại Nhật Bất Diệt Thân có sức mạnh vượt xa tưởng tượng mà hắn có thể nghĩ ra.

Nhưng mong chờ thì mong chờ, hai thứ nguyên liệu tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân chẳng dễ mà tìm được, một tháng xuyên qua mười mấy đại lục, bước chân vào rất nhiều phòng đấu giá, nhưng chẳng khi nào nghe nói đến Hư Không Đại Nhật Quả và Bất Diệt Thần Diệp.

Cửu U nhìn ánh mắt hắn, biết được suy nghĩ của hắn, mỉm cười:

- Yên tâm đi, cho dù dọc đường không có tin tức mấy thứ kia, nhưng ta dám chắc tới Thiên La đại lục, hẳn có thể tìm được. Nơi đó dù gì cũng là một trong mười siêu cấp đại lục, những nơi chúng ta vừa đi qua sao có thể sánh bằng.

Mục Trần gật đầu, trong lòng cũng dẹp chuyện kia qua một bên.

- Mặt khác... Đại La Thiên Vực có một nơi gọi là Đại La Kim Trì, cái hồ này rất huyền diệu, nổi tiếng là một bảo địa của Thiên La đại lục.

- Bởi vì nơi đó có một năng lượng giúp cho pháp thân Chí Tôn trở nên hoàn mỹ hơn, nếu đủ cơ duyên không chừng có thể khiến pháp thân Chí Tôn luyện ra vô lượng kim quang.

- Vô lượng kim quang?

Mục Trần không biết nó là cái gì.

- Pháp thân Chí Tôn vốn cường đại, khi có được vô lượng kim quang, sẽ như hổ mọc thêm cánh. Mấu chốt của nó là lực phòng ngự cực kỳ cường đại, giúp cho pháp thân Chí Tôn càng khó phá hủy.

- Bất quá luyện ra vô lượng kim quang không dễ, theo ta được biết, nhiều năm qua Đại La Thiên Vực không có mấy người luyện ra được.

Mục Trần chép miệng, lại được nghe đến một bảo địa thần kỳ với huyền diệu vô song như thế, còn có thể cường hóa pháp thân Chí Tôn, có lẽ không ít Chí Tôn luôn chăm chăm mong mỏi được bước chân vào đó.

- Đợi khi vào đến Đại La Thiên Vực, nhất định phải tìm cách tiến vào Đại La Kim Trì.

Cửu U trịnh trọng tuyên bố.

- Có cần điều kiện gì không?

Mục Trần trầm ngâm hỏi.

Đại La Kim Trì có huyền cơ như thế, hẳn nhiên không phải bất cứ ai cũng có tư cách hưởng thụ.

Cửu U giảng giải:

- Đại La Kim Trì, chỉ có những nhân vật cấp thống lĩnh của Đại La Thiên Vực mới được phép hưởng thụ, ba năm một lần, nhưng lại có hạn chế nhân số.

Cửu U nheo mắt nhìn hắn:

- Do đó, sau khi gia nhập Đại La Thiên Vực, ngươi phải dốc sức tranh đoạt vị trí thống lĩnh.

- Thống lĩnh?

Mục Trần tròn mắt.

- Đại La Thiên Vực, vực chủ của nó lại khó nắm bắt, xuất quỷ nhập thần, người khác căn bản chẳng biết tung tích của hắn. Danh tiếng trên Thiên La đại lục là kẻ thần bí, sự vụ trong vực đều do Tam Hoàng vai vế dưới vực chủ cai quản.

- Dưới Tam Hoàng phân ra Cửu Vương, và ta là một trong số chín người đó.

Cửu U mỉm cười đắc ý:

- Dưới Cửu Vương là các đại thống lĩnh. Theo quy chế thông thường, muốn tranh đoạt thống lĩnh, thực lực nhất định phải là Chí Tôn cảnh."

- Ít nhất phải là Chí Tôn cảnh...

Mục Trần méo miệng. Hắn hiện tại còn chưa được xem là Chí Tôn nhất phẩm trọn vẹn, xem ra muốn tranh đoạt vị trí thống lĩnh không dễ chút nào, khó trách Cửu U lại bắt hắn dung hợp linh lực thành công trước khi đến nơi.

- Không có lòng tin?

Cửu U thản nhiên nói.

Mục Trần cười, gương mặt sáng hơn lên, thẳng người ưỡn ngực:

- Thế thôi à, vậy để ta xem thử cường giả Đại Thiên thế giới lợi hại ra sao. Con đường Mục Trần ta đi, đâu thể nào bị ngăn cản bởi một tên thống lĩnh cỏn con.

Cửu U hài lòng mỉm cười.

- Đa tạ!

Mục Trần đột nhiên thì thầm

Có lẽ từ khi chưa rời khỏi Bắc Thương đại lục, Cửu U đã tính toán chu đáo cho hắn. Đại La Kim Trì ở Đại La Thiên Vực cũng không biết có ảnh hưởng như thế nào, nhưng có lẽ nàng là một trong Cửu Vương cũng không thể tự tiện định đoạt.

Do vậy hắn rất cảm động.

- Khoan hãy nói mấy cái lời này, lúc đó mà thua thảm, ném hết tâm tư của ta qua cửa sổ thì biết tay ta.

Cửu U nhe răng đe dọa, mỉm cười nguy hiểm.

- Đi thôi, khởi hành.

Nàng chẳng để hắn cù cưa nhiều chuyện nữa, lắc mình bay đi.

Mục Trần mỉm cười, chiến ý dâng lên trong lòng. Ân trọng của mỹ nhân, thống lĩnh Đại La Thiên Vực nhất định phải đoạt được.

Một tháng sau đó, hai người chẳng hề dừng chân xuyên qua rất nhiều đại lục nữa, khoảng cách đến Thiên La đại lục đã càng lúc càng gần.

Đến một ngày, tốc độ của họ bất ngờ chậm lại.

Lúc này họ đã đến một nơi gọi là Thương Chi đại lục. Vùng đất này có một tòa thành sở hữu linh trận truyền tống nối thẳng đến Thiên La đại lục, đây chính là điểm dừng chân cuối cùng của họ.

Ngoài ra đại lục này còn có một phòng đấu giá lớn nhất trong phạm vi mười đại lục xung quanh, vô số bảo tàng báu vật, thần thuật hội tụ bằng nhiều con đường khác nhau.

Có nhiều đường bất minh, nhưng chẳng ai quan tâm, vì người ta chỉ cần biết, đến Thương Chi đại lục sẽ tìm được thứ mình cần mua.

Điều quan trọng là ngươi phải có đủ Chí Tôn linh dịch.

Và chính ở nơi này, đôi chân mỏi mệt của Mục Trần cũng cảm thấy cuống quít mừng rỡ, vì hắn nghe được tin tức về hai thứ nguyên liệu tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân.

Hư Không Đại Nhật Quả.

Bất Diệt Thần Diệp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.