Đại Đường Tửu Đồ

Quyển 4 - Chương 173: Định Nam Chiếu



Dưới Thái Hòa thành, mấy vạn binh mã. Dưới trời thu xán lạn, mấy vạn quân mã lại lặng ngắt như tờ, hơi thở nghiêm nghị tràn ngập trời đất. Một đám sĩ tốt hoặc là quý tộc thần tử Nam Chiếu trên cổng thành, ánh mắt đều si ngốc khiếp sợ nhìn tướng quân Nam Chiếu phóng ngựa vung đao kia.

Bọn họ sao có thể không quen thuộc, bọn họ sao có thể không khiếp sợ!

Đây cũng là Nam Chiếu đại vương vừa mới quy thiên của bọn họ, đây cũng là đại vương Bì La Các thống lĩnh bọn họ thống nhất sáu Chiếu đó!

Thần sắc Bì La Các cực kỳ bình tĩnh, chuyện cho tới giờ, hắn sớm hiểu được, mình đã một lần nữa đoạt lại vương vị thuộc về mình. Mặc dù, giờ phút này hắn còn ngoài thành, mà nghiệt tử đứng trên công thành kia vẫn mặc vương bào kim quan.

- Các tướng sĩ thần tử Nam Chiếu, bổn vương mệnh lệnh các ngươi, nhanh chóng bắt Các La Phong!

Bì La Các chậm rãi xuống ngựa, hiên ngang đứng dưới ngựa.

Sự thật thắng hùng biện. Vô số ánh mắt phẫn nộ phóng lên người Các La Phong, sắc mặt Các La Phong trắng bệch, hung hăng vứt bỏ vương miện trên đầu, dưới sự hộ vệ của vài thị vệ tâm phúc, nhanh chóng thối lui vào trong thành.

- Mở cửa thành ra, nghênh đón đại vương!

- Bắt sống phản tặc Các La Phong!

Trữ Khả nháy mắt liền phục hồi tinh thần, mang theo vài binh tào cao giọng kêu lên, chợt làm cho binh lính Nam Chiếu trong thành hưởng ứng, binh lính như thủy triều nhằm phía cửa thành, quơ loan đao truy đuổi Các La Phong cuối cùng trốn vào hoàng cung, nhưng trốn vào đó thì có thể thế nào?

Sĩ tốt Nam Chiếu phẫn nộ tầng tầng lớp lớp vây quanh hoàng cung Nam Chiếu, chỉ sợ là một con chim sẻ cũng không bay ra ngoài được. Trong lòng những binh tào đi theo Các La Phong hiện giờ đều lo sợ bất an, sợ Bì La Các hỏi tội, đều đem lửa giận trong lòng chuyển lên người Các La Phong.

Nhưng lúc Bì La Các mang binh về hoàng cung, Các La Phong đã tuyệt vọng vung đao chém giết một con trai một con gái cùng với tất cả thê thiếp thị nữ của mình, cuối cùng một mồi lửa thiêu tẩm cung của mình. Một thế hệ anh tài Nam Chiếu cứ ngã xuống như vậy, Tiêu Duệ thở dài vài tiếng trong lòng. Nếu không phải bởi vì hắn xuyên qua cải biến hướng đi của lịch sử, Các La Phong này vốn nên là người chủ trì sự phục hưng của Nam Chiếu, đáng tiếc, đáng tiếc.

Sáng sớm ngày thứ ba, tiếng trống nhạc vang lên rung trời. Cửa thành Thái Hòa mở rộng ra, hai bên đường từ cửa thành thông ra Đường doanh, đứng đầy sĩ tốt Nam Chiếu duy trì trật tự. Mà sau lưng đám sĩ tốt Nam Chiếu, vô số dân chúng Nam Chiếu chen chúc nhau mà đến, tiếng người ồn ào. Trên đường trải lên tấm thảm đỏ từ cửa thành kéo dài mấy trăm thước về phía trước. Bì La Các mặc vương bào hoa lệ, mang theo vương miện Nam Chiếu vừa đoạt lại, sắc mặt kính cẩn đi nhanh về phía trước nghênh đón. Phía sau hắn, văn võ quần thần Nam Chiếu chia làm hai nhóm gắt gao theo sau.

Tiêu Duệ không thể để hai người Lệnh Hồ Xung Vũ và Mạnh Hoắc lại phía sau, phiêu nhiên bước về phía trước dọc theo thảm đỏ mềm mại.

Người Nam Chiếu còn nhỏ giọng tranh luận hai bên, thanh niên anh tuấn trước mắt này chính là khâm sai Đại Đường đại nhân đã cứu vớt Nam Chiếu Vương của bọn họ, giúp Nam Chiếu bình định Các La Phong phản loạn.

Tiếng trống nhạc dần dần dày đặc, áp đảo tiếng động xôn xao của đám người. Bì La Các đột nhiên phất tay, tiếng trống nhạc chợt dừng lại, mà tiếng người rầm rĩ quanh mình cũng dùng lại. Bì La Các bước nhanh tới hai bước, cúi người thi lễ:

- Bổn vương Bì La Các nghênh đón khâm sai hoàng đế Đại Đường đại nhân!

Tiêu Duệ cũng cười đáp lễ, cất cao giọng nói:

- Điện hạ làm gì khách khí như vậy?

Bì La Các kéo tay Tiêu Duệ, mặt hướng tới đám sĩ tốt và con dân Nam Chiếu, cao giọng hô:

- Các La Phong phản loạn, nếu không có khâm sai Đại Đường đại nhân khởi binh cứu giúp, bổn vương hiện giờ đã sớm không ở nhân thế ---- binh lính và các con dân Nam Chiếu, người Nam Chiếu chúng ta được Tiêu đại nhân ân trọng như thế, lấy gì để báo? Truyền mệnh lệnh bổn vương, bổn vương muốn kết huynh đệ sống chết với Tiêu đại nhân. Sau này con dân Nam Chiếu gặp Tiêu đại nhân như gặp bổn vương!

Tiêu Duệ biến sắc, vội vàng kéo tay Bì La Các, lớn tiếng nói:

- Điện hạ, điều này tuyệt đối không thể! Bản quan phụng ý chỉ hoàng đế Đại Đường đi sứ Nam Chiếu… Công bình định này, nên quy về toàn thể sĩ tốt Đại Đường, hoàng đế Đại Đường bệ hạ!

Bì La Các ngẩn ra, man nhân trời sinh tính ngay thẳng không có tâm địa gian giảo như người Hán, hắn cảm thấy Tiêu Duệ là ân nhân cứu mạng của mình, liền nói ra lời nói theo bản năng, muốn kết bái với Tiêu Duệ… Nhưng chuyện này rất dễ dàng khiến cho Lý Long Cơ nghi kỵ.

Nhưng Mạnh Hoắc phía sau Tiêu Duệ cũng được Tiêu Duệ ra hiệu, dẫn đầu vung tay hô to lên:

- Hoàng đế Đại Đường vạn tuế!

- Hoàng đế Đại Đường bệ hạ vạn tuế!

- Đại Đường cực kỳ dũng mạnh vô địch!

- Đại Đường…

Đám người sôi trào lên, tiếng hoan hô quỳ lễ vang lên bên tai không dứt.Sau khi Tiêu Duệ và Bì La Các sóng vai đi dọc theo thảm đỏ vào cửa thành, tiếng hoan hô rung trời kia còn không có ổn định, quanh quẩn thật lâu trong và ngoài thành Thái Hòa, bay xa.

- Xích…

Một người áo đen trong đám người phát ra tiếng cười nhẹ nhàng, sau đó thân mình lay động một hồi biến mất không thấy.

Bì La Các ở trong vương cung Nam Chiếu chính thức tiếp nhận khâm sai Đại Đường Tiêu Duệ tuyên bố thay hoàng đế Đại Đường sắc phong, tiếp nhận chiếu thư và kim ấn hoàng đế Đại Đường ban hành, chính thức trở thành một trong các phiên vương man đi phụ thuộc Đại Đường.

Tuy rằng Bì La Các liên tục mở tiệc chiêu đại Tiêu Duệ trong vương cung Nam Chiếu mấy ngày, nhưng kỳ thật, trong Thái Hòa thành đã sớm nổi lên gợn sóng ngầm. Dù sao, Các La Phong mưu phản, Bì La Các thiếu chút nữa chết trong tay con nuôi mình ---- sau khi bình định chuyện này, thanh trừ thế lực là không thể tránh được. Điểm này, Tiêu Duệ biết rõ trong lòng, nhưng đối với chuyện này, hắn chỉ bảo trì trầm mặc và bàng quan.

Trong vương cung Nam Chiếu, Lệnh Hồ Xung Vũ cùng với Tiêu Duệ tham dự tiệc chiêu đãi của Nam Chiếu Vương nhiều lần. Nhìn Tiêu Duệ trên tiệc rượu Lệnh Hồ Xung Vũ âm thầm thở dài một hơi. Vẻ phong lưu phóng khoáng rốt cuộc lại bắt đầu trở về trên người Tiêu Duệ, những thứ u ám và ác nghiệt lây dính trên đám người Nam Chiếu này dường như hòa tan từng chút trong rượu ngon xen lẫn với vũ đạo nóng bóng của man nữ Nam Chiếu.

Nhưng chỉ có Tiêu Duệ hiểu được, hành trình tới Nam Chiếu lần này khiến tâm tình hắn thay đổi rất nhiều. Ít nhất, hắn ở nơi mà mạng người như cỏ rác, người nắm quyền lực có tiếng nói ở hết thảy mọi thứ xung quanh, niềm tin càng thêm kiên định muốn sống được thì cần phải lớn mạnh hơn. Nhân từ với địch nhân, chính là tàn nhẫn với mình. Loại quy luật xã hội khôn sống dại chết này, nghe thì dễ dàng, nhưng người nào không thể tự mình nhận thức trong kỳ cảnh một phen, thật là khó lĩnh ngộ chân chính.

Từ nay về sau, không thể dễ dàng gây thù hằn, sự lông bông tuổi trẻ này để cho nó theo gió mà bay đi ---- chỉ khi nào có địch nhân, kiên quyết không thể nương tay, không lưu lại nguy hiểm và tai họa ngầm cho mình. Trong mấy ngày Tiêu Duệ ở khu man di tây nam, luôn luôn nhắc nhở bản thân như vậy.

- Ha ha ha, Tiêu đại nhân quả nhiên là người phong lưu phóng khoáng!

Bì La Các cười lên ha ha, chén rượu trong tay lắc lư một hồi, rượu từ trong chén đổ ra. Mỗi ngày ẩm yên, uống rượu ngon tửu phường Tửu Đồ ủ, nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt với đại đông gia Tiêu Duệ phía sau màn của tửu phường Tửu Đồ, hành vi Bì La Các càng lúc càng giống vương gia quý tộc phóng đãng, mà không giống một thế hệ anh hùng quân chủ hùng tài vĩ lược.

Nhưng Bì La Các càng như vậy, Tiêu Duệ càng cảm thấy được tâm cơ của người này quá sâu, bởi vì hắn rất am hiểu ngụy trang và vờ vịt. Thường vồn vã, nhưng kỳ thật Tiêu Duệ hiểu được, Bì La Các hận hắn không thể lập tức dẫn quân ra khỏi Nam Chiếu. Thoán binh của A Đại cùng với chiến sĩ người Bặc tới trễ, cùng đều lần lượt trở về một ngày trước đó, nhưng quân Đường lại không có chút ý tứ rời khỏi thành Thái Hòa chút nào, Bì La Các mỉm cười trên mặt, nhưng trong lòng thì nóng như lửa đốt.

Hắn có nhiều nội vụ Nam Chiếu cần chỉnh đốn lại từ đầu. Còn có, sứ thần cùng sứ đoàn Thổ Phiên bị giết ở Nam Chiếu, đây cũng không phải là một chuyện nhỏ. Tuy rằng bị vu oan lên người Các La Phong đã chết đi, nhưng dù sao, Bì La Các vẫn phải cho người Thổ Phiên một cái công đạo.

Có lẽ, còn phải nghênh đón đại quân Thổ Phiên hưng binh hỏi tội.

Tiêu Duệ đương nhiên một ngày cũng không muốn dừng lại ở Nam Chiếu, nhưng bây giờ hắn còn không thể đi, Ảnh Tử thần bí nói cho hắn biết, hắn cần phải ở đây chờ đợi mật chỉ của Lý Long Cơ. Ngàn dặm xa xôi, Ảnh Tử liên lạc với hoàng đế Trường An như thế nào, Tiêu Duệ cũng không biết, nhưng chắc là có cùng một loại phương thức thông tin với “dùng bồ câu liên lạc” đi.

Tiêu Duệ cười, nâng chén rượu lên:

- Điện hạ, mời uống.

Bì La Các cười nâng chén rượu lên, lại nhìn con gái Các Cách Mã thay đổi phục sức nữ tử người Đường vẻ mặt vui sướng đi đến. Bì La Các nhíu mày, không khỏi nhìn lướt qua thanh niên giáo úy quân Đường thần sắc trầm ổn im lặng đứng phía sau Tiêu Duệ kia.

Tin tức Các Các Mã thích hiệu úy Lệnh Hồ Xung Vũ, tâm phúc của Tiêu Duệ, đã truyền khắp Thái Hòa thành hai ngày nay. Cũng không có biện pháp, mỗi ngày Các Cách Mã đều chạy đến chỗ Tiêu Duệ, còn chủ động nói với Bì La Các, muốn gả cho Lệnh Hồ Xung Vũ, chuyện này sao có thể không khiến dư luận xôn xao.

Trượng phu của Các Cách Mã đã chết, gả cho người Đường kỳ thật cũng không có gì. Dù sao, trong lòng Bì La Các, địa vị của một người con gái là bé nhỏ không đáng kể, kết hôn với người Đường cũng không phải không thể. Nhưng, địa vị của Lệnh Hồ Xung Vũ này quá thấp, chỉ có một chức vị hiệu úy nhỏ bé trong quân Đường, xuất thân bần hàn, nếu như công chúa Nam Chiếu gả cho một thanh niên người Đường như vậy, ngoài miệng Bì La Các không nói, trong lòng lại rất không vui.

- Phụ vương, Tiêu đại nhân, ta muốn tìm Lệnh Hồ tướng quân nói vài lời.

Khuôn mặt quyến rũ của Các Cách Mã không ngờ lộ ra một tia đỏ bừng. Đối với vị công chúa trời sinh tính tình nóng bỏng hào phóng này mà nói, đây là một chuyện không hề dễ dàng.

Sắc mặt Lệnh Hồ Xung Vũ hơi có chút xấu hổ. Đối với Các Cách Mã, ở chung mấy ngày nay, trong lòng hắn cũng không phải không có cảm giác. Kỳ thật, giữa nam nữ chính là như vậy, ở chung không lâu căn bản không thể hiểu rõ đối phương, ấn tượng biểu hiện ra thật sự có khác biệt rất lớn. Thí dụ như lúc trước Lệnh Hồ Xung Vũ cho rằng Các Cách Mã trời sinh tính dâm đãng, nhưng sau này hắn lại phát hiện, công chúa Nam Chiếu này cũng không phải như vậy, hành vi phóng đãng lúc trước chẳng qua chỉ là một loại ngụy trang và dấu hiệu giả tạo.

Trong nội tâm nàng ẩn dấu sự nhiệt tình và cố chấp, khát vọng đối với tình yêu thật sự, vô tư dâng hiến và trả giá cho quốc gia mình, cũng dần dần đả động thanh niên Đại Đường lần đầu tiên tiếp xúc với tình yêu nam nữ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.