Đại Đường Tửu Đồ

Quyển 5 - Chương 232: Một tiếng vang thật lớn trên trời, Tiêu Duệ hoành tráng lên sân khấu



Lý Long Cơ mỉm cười.

Chỉ có điều nụ cười này, trong mắt Lý Lâm Phủ, quá mức âm hiểm và dối trá.

Lý Lâm Phủ cắn chặt răng, cúi đầu nói:

- Hoàng thượng, nhưng Khánh Vương điện hạ duy trì Hoàng Phủ Duy Minh tự mình tăng cường quân bị ở Lũng Hữu… Nếu lại để cho Khánh Vương đi Lũng Hữu, thần lo lắng…

Lý Long Cơ lắc đầu:

- Hoàng Phủ Duy Minh tăng cường quân bị, là đánh chiêu bài phòng vệ người Thổ Phiên, trẫm cũng có nghe thấy, nhưng trẫm cũng không có để ở trong lòng.

Lý Long Cơ bĩu khóe miệng:

- Dù sao Lý Tông cũng là hoàng tử của trẫm, nó tăng cường quân bị đơn giản là để tăng cường thế lực của mình, để tranh được vị thái tử thôi, điều này trẫm biết rõ trong lòng. Nhưng đổi lại góc độ quan sát, người Thổ Phiên tập kích quấy rồi biên quan, một đường Hà Lũng đích thật là cần khuếch trương tăng nhiều quân số, chỉ có điều hiện giờ quốc khố trống rỗng vô lực tăng cường quân bị --- nếu Khánh Vương và Hoàng Phủ Duy Minh đồng ý bỏ vốn phân ưu vì triều đình, trẫm cũng vui vẻ hưởng thụ thành quả này…

Nói xong, Lý Long Cơ nở nụ cười rất là âm hiểm.

Lý Lâm Phủ cả kinh trong lòng, thầm nghĩ lão hoàng đế thật âm hiểm. Hắn đây rõ ràng là muốn chơi xấu Hoàng Phủ Duy Minh và Khánh Vương một phen, nếu Khánh Vương tăng cường quân bị chỉ là vì tăng cường thực lực một hệ của bản thân, hắn làm hoàng đế có thể giả bộ hồ đồ, nhưng nếu ngươi mưu đồ làm loạn, thật tốt, hắn sẽ không chút do dự mà dùng lực lượng cả nước diệt bọn họ.

Một khi uy hiếp tới sự thống trị của bản thân và giang sơn Đại Đường, Lý Long Cơ tuyệt đối sẽ không tiếp tục nói thân tình cha con cái gì.

Nhưng hắn đây cũng là chơi với lửa, rất dễ bị lửa thiêu trụi. Lý Lâm Phủ thở dài trong lòng một tiếng, hoàng đế này vẫn quá mức tự tin, quá mức bảo thủ một chút. Hắn cảm giác, cảm thấy hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của hắn, nhưng trên thực tế, một khi để cho lực lượng của Lý Tông tích lũy đầy đủ, một khi hắn hiểu được, đã không còn một tia hy vọng vị thái tử, vì ngôi vị hoàng đế, hắn khởi binh tạo phản cũng không phải là chuyện không thể.

Nhưng những lời này Lý Lâm Phủ sẽ không nói.

Hắn khom mình thi lễ, muốn ly khai, nhưng lại nghe Lý Long Cơ trầm giọng nói:

- Lý ái khanh, tin tức Tiêu Duệ còn sống, tuy rằng trẫm đã phong tỏa, nhưng nói vậy chắc ngươi cũng biết rõ đi.

Lý Lâm Phủ quả thật đã biết, làm nhân vật có thực quyền độc chưởng triều chính dưới một mình hoàng đế, từ trên xuống dưới Đại Đường này có gió thổi cỏ lay gì có thể giấu được hắn.

Hắn cười cười:

- Hoàng thượng, thần cái gì cũng không biết, cho dù là biết, thần cũng sẽ không nhiều miệng, mặc dù đối với Không nhi, thần cũng không nói gì thêm.

Lý Long Cơ vừa lòng gật đầu:

- Tốt lắm, trẫm tự có an bài, trước hết tạm thời để cho Nghi nhi chờ mấy ngày đi, trẫm xem chừng, hai ngày nữa Tiêu Duệ cũng nên trở lại Trường An.

Triều hội.

Nghe làn sóng âm thanh của các triều thần dâng sớ lập Khánh Vương Lý Tông làm thái tử vẫn nhốn nháo ầm ĩ như trước, thái độ Lý Long Cơ khác thường, dần dần trở nên không nhịn được. Loại thái độ không kiên nhẫn này, rơi vào trong mắt Lý Lâm Phủ vẫn bảo trì trầm mặc trong điện. Lý Lâm Phủ nhảy dựng trong lòng, lại mừng như điên một trận: hay là, là Tiêu Duệ sắp hoặc là đã bí mật tới kinh?

Lý Lâm Phủ đang phỏng đoán, lại nghe Lý Long Cơ trầm giọng nói:

- Chư vị ái khanh đừng tranh chấp nữa, trẫm đã quyết định, sắc lập Thịnh Vương Lý Kỳ làm Đông Cung thái tử!

Lời vừa nói ra, biểu lộ thái độ của hoàng đế, cũng nói rõ ràng, hoàng đế đã hạ quyết tâm lập thái tử.

Chúng thần kinh hãi, lập Thịnh Vương lúc trước chẳng qua là một loại đồn đại, mấy ngày nay hoàng đế cũng không có chính thức tỏ thái độ, nhưng hôm nay lại bày tỏ thái độ ngoài dự đoán của mọi người.

Hộ bộ thượng thư Bùi Khoan quýnh lên trong lòng, vội vàng rời chỗ quỳ rạp xuống đất, cao giọng nói:

- Hoàng thượng, thần có bản tấu!

- Nói.

- Hoàng thượng, trong các hoàng tử, Khánh Vương điện hạ văn võ song toàn, tài đức nhiều mặt, cái đích mà mọi người cùng hướng tới, là người lựa chọn có một không hai của Đông Cung thái tử… Mà Thịnh Vương điện hạ, không chỉ có tuổi nhỏ vả lại không có tài học danh vọng, hoàng thượng vứt bỏ minh châu mà nắm ngọc thô…

- Hoàng thượng, thần tán thành Bùi đại nhân.

- Hoàng thượng, thần nghĩ rằng, Khánh Vương điện hạ thích hợp vị thái tử hơn so với Thịnh Vương điện hạ, xin hoàng thượng hãy nghĩ lại!





Dưới sự dẫn đầu của Bùi Khoan, triều thần liên can ủng hộ Khánh Vương không ngại rắc rối mạo hiểm công khai đắc tội Thịnh Vương Lý Kỳ, âm thanh điên cuồng tràn ngập bùng nổ giống nhau tiến hành dâng tấu, nói tới nỗi Lý Long Cơ đầu choáng váng đầu óc phiền hết sức phiền. Nhưng hắn vẫn không thể không nghe, chỉ có thể nhẫn nại tính tình mỉm cười lắng nghe.

Chuyện lập thái tử liên quan đến giang sơn xã tắc Đại Đường, Lý Long Cơ không thể độc tài, ít nhất, cũng phải làm công phu trên mặt, hết sức lắng nghe ý kiến và kiến nghị của quần thần ---- đây cũng là cái gọi nghi thức thảo luận lập thái tử. Đây là lễ chế triều đình truyền xuống từ triều Thái Tông hoàng đế, Lý Long Cơ không thể bỏ qua.

Thấy cục diện lại có tình trạng hỗn loạn lên, mày Lý Long Cơ càng nhíu chặt thêm.

Cao Lực Sĩ đang cầm mấy phong mật báo biên quán nhảy qua bộ binh thẳng đến trong cung, cổ họng khàn khàn trầm giọng hô:

- Chư vị đại nhân yên lặng!

Đừng nhìn Cao Lực Sĩ chỉ là một thái giám, nhưng trong điện này người có thể đắc tội Cao Lực Sĩ thật đúng là không nhiều lắm. Cao Lực Sĩ hô một tiếng như vậy, chúng thần đều không dám chậm trễ, an tĩnh lại, lặng lặng mà cùng nhau ngẩng đầu chậm rãi nhìn Cao Lực Sĩ - thái giám quyền thế nhất đương triều dưới hoàng đài.

Cao Lực Sĩ hắng giọng một cái, cao giọng hô:

- Các vị đại nhân, hoàng thượng nhận được mật báo của Tiết độ sứ Lũng Hữu, Hà Đông, Kiếm Nam ba trấn, Lễ bộ thị lang, giám quân Hà Lũng trấn an sứ Tiêu Duệ Tiêu đại nhân thuận lợi phá vây từ Thạch Bảo thành, vào cảnh nội Thổ Phiên… Đúng vậy, Tiêu đại nhân tự mình dẫn 300 sĩ tốt Võ lâm quân Đại Đường ngàn dặm bôn tập tiêu diệt mấy ngàn quân Thổ Phiên trong cảnh nội Thổ Phiên, đồng thời bắt giữ Tán Phổ Thổ Phiên Đô Tùng Mang Bố Kết…

Trước mắt, Tiêu Duệ Tiêu đại nhân đã mang theo Thổ Phiên Vương ngày đêm nhanh chóng trở về Trường An!

Cao Lực Sĩ vừa dứt lời, trên triều hội gần như muốn nổ tung.

Không ngờ Tiêu Duệ không có chết?

Không ngờ chạy tới cảnh nội Thổ Phiên tập sát mấy ngàn quân Thổ Phiên?

Còn bắt Thổ Phiên Vương làm tù binh?

Trời ạ!

Trên mặt chúng thần đều hiện ra sự khó tin và thần sắc cực kỳ khiếp sợ, nháy mắt, triều đình lộn xộn vì chuyện lập thái tử lại một trần rối loạn, sau đó dần dần trở nên an tĩnh khác thường.

Nếu Tiêu Duệ còn sống… Điều này có nghĩa Tiêu Duệ lại có một số công lao lớn trong người, bắt Thổ Phiên Vương làm tù binh, công huân cái thế bậc này sợ là vô tiền khoáng hậu đi? Điều này có nghĩa Thịnh Vương Lý Kỳ lại có trợ lực hùng mạnh. Chúng thần bắt đầu chậm rãi tính toán lại bản thân, một số triều thần bảo trì trung lập gần như chỉ cần nửa khắc đã quyết định dịch về phía Thịnh Vương Lý Kỳ.

Sắc mặt Lý Tông tái nhợt, hắn trao đổi ánh mắt với Bùi Khoan, sự tức giận trong mắt cũng khó che dấu. Cho dù thế nào hắn cũng thật không ngờ, Tiêu Duệ lại vẫn còn sống! Hắn oán hận mà cắn chặt răng, âm thầm mắng Hoàng Phủ Duy Minh, không ngờ không có báo tin tức cho hắn.

Kỳ thật là hắn thật sự oan uổng Hoàng Phủ Duy Minh. Hoàng Phủ Duy Minh nhận được kháng nghị của sứ thần Thổ Phiên dâng tấu hoàng đế, đồng thời liền phái thân binh nhanh chóng chạy tới Trường An Khánh Vương phủ mật báo. Nhưng thân binh báo tin này, vừa mới vào thành Trường An, đã bị thủ hạ Lý Long Cơ là người của tổ chức Ảnh Tử khống chế, đến nay còn giam ở một nơi nào đó trong thành Trường An.





Cái gọi là một tiếng vang thật lớn trên trời, Tiêu Duệ hoành tráng lên sân khấu.

Cao Lực Sĩ thấy bộ dáng chúng thần khiếp sợ không nói gì, hơi cười nhẹ một tiếng, quay đầu liếc Lý Long Cơ một cái, thấy hoàng đế phát ra mỉm cười hiểu ý, liền quay đầu lớn tiếng hô:

- Hoàng thượng có chỉ, tuyên Hàn lâm học sĩ, Lễ bộ thị lang, giám quân Hà Lũng trấn an sứ Tiêu Duệ vào điện kiến giá!

Tiêu Duệ lấy lại bình tĩnh, tối hôm qua hắn đã về tới Trường An. Nhưng, hắn còn chưa kịp vào thành đi về nhà, đã bị Ảnh Tử bí mật đón vào cung. Mật đàm với Lý Long Cơ một lần, liền an bài Tán Phổ Thổ Phiên Đô Tùng Mang Bố Kết trong cung, lại nghỉ ngơi ở trong cung. Đương nhiên, tin tức hắn bình an không việc gì, đã được Võ Huệ Phi phái người báo cho Tiêu gia.

Hắn chờ ngoài điện đã một lúc, nghe làn sóng âm thanh của chúng thần trong điện đề nghị lập Lý Tông, trong lòng hắn cực kỳ thản nhiên. Sau khi biết được rõ ràng tâm ý của Lý Long Cơ, hắn hiểu được, Lý Tông đã hoàn toàn mất đi cơ hội tranh đoạt vị thái tử.

Lý Tông ưu tú hơn so với Lý Kỳ, ai cũng hiểu được. Cho dù là Tiêu Duệ có hiềm khích với Lý Tông, cũng không thể phủ nhận. Nhưng Lý Kỳ cũng là một hoàng tử phù hợp nhất với yêu cầu trước mắt của Lý Long Cơ.

Đơn giản nhất, tuổi còn nhỏ, không có tham dự đấu tranh đảng phái, tính tạo hình rất mạnh. Lý Long Cơ hoàn toàn có thể dựa theo suy nghĩ của mình truyền thụ cho Lý Kỳ lý luận và quan niệm trị quốc mà hắn tự cho là đúng. Tài học không đủ thì có thể bồi dưỡng thôi, tuổi còn nhỏ vừa lúc để cho trẫm dạy dỗ thôi, đây là y nguyên lời Lý Long Cơ nói với Tiêu Duệ tối hôm qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.