Câu hỏi: Người tới trường chữa cho Li Nhị tuần trước gọi là gì.
a: Đại phu b: Bác sĩ c: Giáo sư d: Y tá
Rõ ràng là đại phu mà, cái này cũng phải hỏi hả?! Đầu thầy giáo bị hỏng rồi hay sao í, hỏi cái câu dễ ẹc à ~
Câu hỏi: Một tuần có mấy ngày.
a: Năm ngày b: Bảy ngày c: Mười ngày d: Mười lăm ngày
Năm ngày! Hai ngày sau là ngày nghỉ. (Vừa hết một tuần xong, trả lời sai câu này thì đúng là không thuốc nào cứu được nữa rồi.)
Câu hỏi: Điện thoại hết pin còn có thể gọi điện không.
a: Có b: Không
….Điện thoại hết pin là sao?
Câu hỏi: Chọn ra loại bút không được phát khi đi học.
a: Bút nhớ b: Bút lông c: Bút nước d: Bút chì
Câu hỏi: Nơi lên lớp gọi là gì.
a: Sân thể dục b: Căng tin c: Ký túc xá d: Tòa nhà dùng để học
Rõ ràng là đáp án d mà, thầy giáo đang sỉ nhục chỉ số thông minh của tụi em hả?!
….
Viết văn: Hãy viết một bài văn hơn 400 chữ về chủ đề ‘Điện thoại di động’.
Di động… Di động…Di động có thể lên mạng, trên mạng có rất nhiều thứ thú vị, cơ mà sao lại gọi là ‘Mạng’ nhể, có liên quan gì tới bắt cá chăng? Ừm…Đúng là ý tưởng quá tuyệt! Quyết định viết cái này!
“Di động chắc chắn liên quan tới bắt cá rồi.” Ừm, quá tuyệt, A Quy vui vẻ rạo rực nghĩ, sau đó bắt đầu đặt bút viết.
….
Bài kiểm tra này có khoảng 30, 40 câu hỏi, đối với con người mà nói thì đây là những vấn đề vô cùng đơn giản, nhưng đối với yêu quái lại rất khó khăn, Diệp Tiếu đi quanh phòng một vòng xem học sinh trả lời, thấy nhiều đáp án phải nói là 囧囧 sâu sắc.
Diệp Tiếu đã cố ý ra đề dễ lắm rồi, cậu nghĩ mới khai giảng không lâu, không cần gấp gáp quá, đặt câu hỏi vừa vừa thôi, tất cả đều là nội dung được học tuần trước, không có cái nào chưa được học cả, chỉ cần đám yêu quái để tâm một chút thì sẽ dễ dàng trả lời được.
Ai ngờ tới khi kiểm tra đám yêu lại trả lời như vậy, Diệp Tiếu cảm thấy mình dịu dàng dễ tánh quá rồi, giờ cậu đúng là đang gánh nặng đường xa, cứ thế này thì bao giờ đám yêu mới tốt nghiệp nổi đây!
Đám yêu chẳng ai nghĩ đề thi dễ như Diệp Tiếu, cả Eaton cũng vậy, các phần khác khá tốt, hắn biết được hơn nửa, nhưng phần viết văn về di động thì hơi khó với hắn, năm buổi chiều sau tan học cộng hai ngày nghỉ hắn đều dành hết để đi tranh thủ tình cảm với Diệp Tiếu, căn bản chưa chạm vào điện thoại tí nào, hơn nữa qua hai ngày nghỉ, mấy cái được học trước đó đều được hắn quên khơ khớ.
Eaton nôn nóng lo âu.
…
“Thưa thầy, em đã làm xong bài, có thể nộp luôn được không?” Kim Thụy giơ tay hỏi, y là người làm xong bài sớm nhất, mới thi được một tiếng. Y cảm thấy làm xong ngồi chờ trong lớp cũng không ích gì, lần trước viết văn xong được quay về kí túc xá, lần này chắc cũng vậy.
Diệp Tiếu đi tới cẩn thận xem bài làm của Kim Thụy, y viết chữ cẩn thận nắn nót, không bôi bẩn vào bài, cũng nhớ viết tên và mã số học sinh, “Ừ, được rồi, em có thể quay về ký túc xá.” Diệp Tiếu gật đầu.
Tuy phần lớn các tiểu đồng bọn đều cho rằng làm tiểu tam không tốt, cơ mà Kim Thụy cảm thấy y không thể quên tình cảm ái mộ của mình dành cho thầy giáo được, Diệp Tiếu vừa lại gần y y đã vui mừng trong lòng, haiz… biết làm sao đây.
Kim Thụy vui vẻ bước ra khỏi giảng đường, lúc đi qua bục giảng, y tranh thủ nghía xem bài làm của tình địch — Eaton.
Các câu hỏi trước Eaton đã trả lời gần hết, chỉ chưa viết văn, phần viết văn bị gạch xóa chi chít, vừa nhìn đã biết bị chỉnh sửa rất nhiều lần.
Kim Thụy hừ nhẹ, tên Ma tộc này rõ ràng không thông tuệ bằng mình, ngoại hình cũng không bằng mình, trông thế này chắc không có tương lai với thầy giáo đâu, chờ tới khi thầy giáo chán ghét hắn y sẽ có cơ hội!
Kim Thụy tự thấy mình hơn đối thủ, đắc ý không thôi rời khỏi phòng học, khiến đám yêu còn đang vùi đầu phấn đấu hâm mộ muốn chết.
Diệp Tiếu nói không được gian lận, lúc đầu đám yêu rất nghe lời cậu, nghiêm túc làm bài, cơ mà sau khi xem hết các câu hỏi, bọn họ phát hiện mình không chắc chắn rất nhiều câu, tới khi sắp hết thời gian làm bài, không ít yêu quái bắt đầu rục rịch.
“Tiêu Dao Tử, đáp án câu chín là gì thế?” Yêu quái ngồi bên cạnh bạch lang Tiêu Dao Tử chính là ngân hồ (hồ ly bạc) Thiên Tuyết, Thiên Tuyết nghiêng đầu ghé sát bàn, thì thầm hỏi, thiết tha cầu đáp án.
Câu thứ chín là về thời gian, hỏi một ngày có bao nhiêu giờ, gồm bốn đáp án: 6, 12, 18, 24.
Tiêu Dao Tử chọn b: 12 giờ, thực ra hắn cũng không chắc lắm, cơ mà hắn muốn thể hiện trước mặt bạn học một tí, giờ mà nói không biết thì đúng là mất mặt, thế là hắn tỏ vẻ nghiêm túc nguy hiểm nói: “12 giờ, đáp án b.”
“Thật à?” Thiên Tuyết chọn đáp án d: 24 giờ, hắn không chắc mình chọn đúng không nên hỏi ý kiến bạn học xem sao, 2 điểm lận đó, không ít đâu.
“Thật luôn, chính là b! Đúng đấy, cậu yên tâm đê!” Tiêu Dao Tử nói như chém đinh chặt sắt!
Thiên Tuyết nghĩ người ta nói chắc chắn vầy thì có lẽ chuẩn b rồi, nếu không sao Tiêu Dao Tử có thể nói ngang nhiên như thế? Chắc không bịa đâu!
Cho nên đáp án chính là b! Đúng! Mình thiệt là, câu dễ thế mà cũng sai.
Thiên Tuyết xóa đáp án d đi, sau đó viết chữ b to đùng bên cạnh, viết xong hắn còn đắc chí ngắm nghía một lúc, mình viết cái gì cũng đẹp, thật không hổ là con cháu ngân hồ, không làm mất mặt tổ tiên!
Hai yêu quái cứ ngỡ mình trao đổi bí mật không ai hay biết, nào có ngờ đâu Diệp Tiếu đang đứng sau bọn họ nhìn thấy hết từ đầu đến cuối.
Diệp Tiếu định ho khẽ hai tiếng tỏ vẻ mình đang nhìn đấy, tuy nhiên sau khi nghe thấy nội dung hai yêu nói chuyện, cậu quyết định ngậm miệng.
Làm bừa đến mức như vậy quả là không dễ dàng, Diệp Tiếu có chút đau lòng cho chỉ số thông minh của đám yêu, cho nên không nỡ phá hoại công sức gian lận của người ta.
Sắp hết giờ làm bài, đa số yêu quái vẫn tiếp tục chiến đấu, Diệp Tiếu nhìn đồng hồ, “Còn năm phút nữa thu bài, mọi người phải kiểm tra lại bài thật kỹ, không được quên điền tên và mã số học sinh.”
Diệp Tiếu thông báo làm đám yêu khẩn trương quá trời, tía má ơi, hết giờ nhanh thế, còn chưa trả lời xong nữa!