Đại Học Yêu Quái

Chương 62



Eaton không biết mình đang gặp xui, dạo này hắn cảm thấy cuộc sống quá êm đềm thoải mái, ban ngày chăm chỉ đi học, thành tích mau chóng tăng vọt, được khen nhiều thật nhiều, đến tối theo Diệp Tiếu về nhà, không những được ngủ chung một giường với Diệp Tiếu, thỉnh thoảng còn được nằm chung một gối bàn chuyện yêu đương nữa chứ, xin hỏi còn gì có thể tuyệt vời hơn thế nữa không.

Ai ngờ tối nay tự nhiên hắn nhận được “Vẻ mặt dễ gần” của Diệp Tiếu, kể cả lúc ăn cơm hay làm gì khác thì Diệp Tiếu cũng không thèm để ý đến hắn, chốc chốc lại trừng hắn mấy cái, tối đi ngủ thì nhốt hắn ngoài cửa, làm Eaton ngơ ngác chẳng hiểu ra sao. Hắn có lỡ miệng câu nào đâu, cũng không lên mạng nói nhăng nói cuội, gần đây còn không động tay động chân gì nữa, ngoan cực kì, sao tự dưng lại bị đối xử thế này?

Eaton đắn đo suy nghĩ mãi vẫn không hiểu, hắn hỏi kiểu gì Diệp Tiếu cũng không trả lời, nhất quyết không nhìn hắn.

Tới hôm thứ ba kể từ khi Eaton bị lạnh nhạt, Diệp Tiếu thông báo: Từ tuần sau, những học sinh đạt trên 80 điểm trong bài kiểm tra gần đây có thể lần lượt ra khỏi trường thực tập. Mỗi lần sẽ có 20-30 học sinh được đi thực tập trong thời gian 2 ngày.

Đám yêu quái giờ mới thấu hiểu cảm giác “Làm dâu bao năm lên chức mẹ chồng”! Chính là cảm giác lúc này đây!

A phi! So sánh nhảm nhí gì vậy!

Đi thực tập hết hai ngày, tức là bọn họ sẽ được ở ngoài trường một buổi tối, “Thầy ơi, ra ngoài thì bọn em ở nhà thầy ạ?” Hồ Đa Đa hỏi. Đám yêu quái đã từng được nghe Eaton kể về nhà Diệp Tiếu, hình như nhà thầy nhiều phòng lắm.

“Đương nhiên là không rồi.” Diệp Tiếu lắc đầu, rút chứng minh thư trong ví mình ra, “Thầy để các bạn ở ngoài một đêm, chính là để các bạn học cách sử dụng chứng minh thư, các bạn sẽ qua đêm ở khách sạn, nhưng thầy sẽ đi cùng các bạn nên không cần phải lo đâu.”

Không ít yêu quái rút chứng minh thư trong ví ra xem, đúng ha, ở khách sạn là phải có cái này, nhân loại lắm quy định quá đi, không có chứng minh thư thì muốn tìm một nơi ngủ lại cũng khó, hơn nữa mấy chỗ cao cấp chút chút cũng đều cần thứ này.

Diệp Tiếu thông báo sơ lược về lịch trình thực tập hai hôm tới, sau đó chia các học sinh đủ tiêu chuẩn thực tập thành hai nhóm, nhóm một được đi thực tập đầu tiên có Hồ Đa Đa, Kim Thụy, Eaton và Linh, Li Nhị thì bị phân xuống nhóm hai, hắn sẽ được đi sau.

Các học sinh không đủ tiêu chuẩn phải học tiếp, Diệp Tiếu giảng lại tất cả những nội dung đã học cho bọn họ, sau đó nhắc bọn họ ôn tập và lên mạng tìm thêm tài liệu, đợi sau khi nhóm học sinh thực tập quay trở về, bọn họ sẽ tiến hành kiểm tra. Diệp Tiếu tính thế này, cậu đưa học sinh đi thực tập hai ngày, sau đó tới hôm thứ ba thì cho các học sinh còn lại kiểm tra, tới thứ tư thứ năm lại để nhóm học sinh đạt chuẩn tiếp theo đi thực tập, cứ thế lặp đi lặp lại.

Ba ngày sau, Diệp Tiếu đã sắp xếp xong toàn bộ.

Cậu phát cho các học sinh mỗi đứa một vạn, đưa bọn họ nhiều tiền như thế không phải để bọn họ dắt vào túi, mà cậu muốn ngay sau khi ra ngoài trường bọn họ phải đến ngân hàng làm thẻ, kế đó chuyển tám ngàn nguyên vào ngân hàng, chỉ chừa hai ngàn lại để tiêu. Diệp Tiếu cũng muốn bọn họ học được cách quẹt thẻ, cậu đã chỉ cho bọn họ khi còn trên lớp, nhưng chưa ai được thực hành cả.

Tất cả học sinh đều thay quần áo mới, Diệp Tiếu bảo bọn họ tự chọn quần áo mình thích trên mạng, không cần phải mặc đồng phục nữa.

Còn về kiểu tóc, tuy phần lớn yêu quái đều để tóc dài, nhưng được cái chất tóc bọn họ đẹp, buộc hay xõa đều không hề khó coi, Diệp Tiếu cũng cho bọn họ để, đến bác trai bác gái trong căng tin còn chấp nhận nổi, hẳn sẽ không có vấn đề gì.

Chuẩn bị xong, xuất phát nào!

Đám yêu quái đầu tiên được ra ngoài thực tập hứng phấn vô cùng, cuối cùng bọn họ cũng được ra ngoài! Quá tuyệt vời! Eaton thì bình tĩnh hơn tí chút, hắn đã ra khỏi cổng trường mấy chục lần rồi, cơ mà cũng chỉ hoạt động trong phạm vi hai con phố, chưa được đến nơi khác bao giờ.

Xe đỗ ngày trước cổng trường, cửa xe mở ra, cả đám yêu quái dù được ra ngoài hay không cũng đều bu trước cửa ngó ngó. Bọn họ đã thấy ô tô trên mạng và trên tivi rất nhiều lần, đáng tiếc chưa được ngồi thử bao giờ. Riêng Eaton thì mặt thoáng cái méo xẹo, thảm cảnh lần đầu đi ô tô như đang hiện ra ngay trước mắt hắn, thực sự quá khó tiếp thu. Sau này hắn có ngồi xe, nhưng chỉ ngồi một thời gian rất ngắn, chưa kịp cảm nhận đã xuống xe rồi. Eaton nghĩ thầm: Có khi là do di chứng của việc thu nhỏ, giờ khôi phục nguyên trạng rồi, hẳn sẽ không có gì đáng ngại.

“Alo! Các học sinh ra ngoài thực tập hôm nay xếp thành hàng, các học sinh khác lui ra phía sau!” Diệp Tiếu đứng trước cửa hô to.

Xoẹt, đám yêu lập tức tản ra, nhóm đầu tiên ra ngoài chính là hai mươi yêu quái đứng đầu, Diệp Tiếu đi lên đằng trước phát bùa gỗ cho bọn họ. Cậu đã luồn bùa vào dây đỏ để bọn họ đeo lên cổ cho dễ, tránh ai không cẩn thận đánh rơi mất. Thực tập xong bọn họ phải trả lại bùa, chờ đến khi tất cả yêu quái đều đủ điều kiện tốt nghiệp thì trường mới có thể chính thức thả người. “Thầy lặp lại lần nữa, nhất định các bạn phải nhớ thật kỹ, ra ngoài nhất định không được dùng pháp thuật, nếu không tất cả những gì các bạn học đều bị bỏ phí, các thần tiên chắc chắn sẽ bắt các bạn học lại từ đầu!” Diệp Tiếu cẩn thận dặn dò, cậu chỉ là một con người nhỏ yếu, nếu đám yêu này thực sự nổi điên ở nhân giới thì cậu sẽ chẳng làm gì được.

Đám yêu quái cẩn thận nhận bùa, sau đó lại cẩn thận đeo lên cổ, có “Kim bài miễn tử” này rồi thì bọn họ không sợ bị sét đánh nữa, hồi trước mới khai giảng hầu như yêu quái nào cũng bị sét đánh cho đôi ba bận vì cả gan muốn thử trèo ra cổng trường.

Cổng trường chậm rãi mở ra, nhóm học sinh thực tập dưới ánh mắt dõi theo của đám còn lại ưỡn ngực kiêu ngạo bước ra ngoài. Ấu giè ~ Không bị sét đánh đúng là thích quá đi ~

Lúc đám yêu lên xe, bọn họ lại càng kích động, ô tô đây chính là ô tô! Đây là lần đầu tiên bọn họ ngồi ô tô! Mấy yêu đi trước nhào lên giành chỗ gần cửa, ngồi đó có thể ngắm cảnh đó nghen ~ Mấy yêu không cướp được chỗ thì nắm chặt tay, sao bọn họ không nghĩ sớm chứ!

Eaton vẫn sợ say xe, thế nên hắn chọn vị trí trên cùng, bên phải lái xe. Chỗ đó vốn là của Diệp Tiếu, giờ chuyển sang cho hắn.

Chờ tất cả học sinh ngồi vào vị trí xong, xe chậm rãi khởi hành. Cảm nhận được xe rung rung, cả đám kích động không chịu nổi, đúng là phương tiện thần kỳ mà!

Mười phút đầu mới tuyệt vời làm sao, cả đám hưng trí bừng bừng bám trước cửa kính ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài. Bên ngoài dù có là gì thì cũng là thứ vô cùng mới mẻ với đám yêu, bởi vì xem tivi với nhìn trực tiếp đâu giống nhau đâu. Xe không ngừng rung rung chấn động, cả đám yêu nhiệt tình tăng vọt.

Cơ mà sau mười phút, xe dần dần im lặng, Diệp Tiếu ngồi hàng đầu bắt đầu nhận ra có gì không ổn, cậu quay lại nhìn, phát hiện cả đám học sinh đứa nào cũng mặt mày xanh lét.

Diệp Tiếu, “…” Điên mất, đừng bảo tất cả học sinh đều say xe nhé?! Còn gì xui xẻo hơn được nữa không?!

Diệp Tiếu đứng dậy để ý Eaton ngồi gần mình nhất, nhận thấy hắn cũng không may mắn thoát khỏi, cậu vội vàng lấy thuốc chống say chia cho đám yêu, “Các bạn say xe rồi, mau uống thuốc vào đi.”



Một giờ sau…

Lúc trước xe ô tô đưa đám yêu đi ra ngoài thế nào, giờ đưa bọn họ về y xì như thế…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.