Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 165: Sơn vũ dục lai (Trung)



Đi hết hoàng kim chi lộ, vừa đặt chân lên tế đàn bỗng truyền một cảm giác lạ thường. Chỉ nhìn thấy trước mặt, chính giữa tế đàn, nằm trên bệ đá cổ với những thượng cổ chú văn dị thường. Những dòng chú văn này giống như cósinh mạng, múa lượn quanh tòa tháp nhỏ màu đen huyền nằm bên trên.

Luồng khí quỷ dị mà Tinh Hồn cảm giác được chính là phát ra từ tòa tháp này: Tử linh yêu tháp. Thượng cổ cấm chế mạnh mẽ đến vậy thế mà vẫn không thể trấn áp được yêu khí của tòa tháp.

Khi Tinh Hồn bước tới gần bệ đá cổ, thì bỗng trong không gian Huyền tiên các xuất hiện một cảm giác rung động. Chính là của Phượng hoàng cổ cẩm. Tinh Hồn liền khu động niệm lực, lấy ra Phượng hoàng cổ cầm từ Huyền tiên các.

Chỉ thấy Phượng hoàng cổ cầm kim quang đại thịnh, đồng thời Tử linh yêu tháp hắc quang cũng bộc phát, giống như là đang cộng hưởng với Phượng hoàng cổ cầm vậy. Chưa bao giờ Tinh Hồn cảm giác được uy lực của Phượng hoàng cổ cầm kinh khủng đến như vậy.

Cảm giác như một đầu viễn cổ thần thú trỗi dậy, khiến cho chúng sinh sợ hãi mà quỳ bái. Giữa thiên ngoại bỗng cuồng phong tán loạn, thiếu điều muốn cuốn bay luôn cả Tinh Hồn. Ngay lúc đó, trong đầu hắn tự nhiên vang lên một giọng nói, thanh âm này vừa lạ vừa quen.

Không hiểu sao Tinh Hồn lại hành động theo những lời này. Trích ra một giọt tinh huyết bắn vào không gian. Giọt tinh huyết bay xuyên qua thượng cổ chú văn, xâm nhập vào Tử linh yêu tháp.

Cả không gian rung chuyển dữ dội, vài giây sau thì trở lại bình thường. Uy tháp chấn nhiếp từ Phượng hoàng cổ cầm và Tử linh yêu tháp cũng đã biến mất, trở lại với dáng vẻ bình thường. Hai kiện thần khí rơi vào tay Tinh Hồn, nó vào người hắn một cảm giác rất đỗi quen thuộc, giống như là đồng mệnh tương liên vậy.

Tử linh yêu tháp, đối với địch nhân là một nỗi kinh hoàng, nhưng đối với chủ nhân của nó thì lại là một vật đại bổ. Mỗi khi tu luyện, Tử linh yêu tháp không ngờ xuất ra linh khí, so với linh khí thiên địa còn muốn tinh thuần hơn gấp mấy lần, tu vi của chủ nhân Tử linh yêu tháp vì thế mà tăng trưởng rất nhanh.

Chỉ vừa mới tiếp xúc thôi mà Tử linh yêu tháp đã truyền vào thân thể hắn một cỗ linh lực tinh thuần, trong chốc lát thực lực Tinh Hồn lại nâng cao thêm một bậc. Nếu như mỗi ngày luyện hóa linh lực của Tử linh yêu tháp, chỉ sợ chỉ vài ba tháng sau, Tinh Hồn sẽ đột phá Hợp đạo trung kỳ.

Có điều hiện giờ vẫn chưa có thời gian để làm việc này. Bởi vì sau khi rời khỏi Tử vong chi địa, Tinh Hồn còn phải cùng với Phượng Cửu đi Đông hải Đông Ly thánh cảnh để giải phong ấn cho Uy lam thanh long, tiếp đó là đi đón hai đầu sủng vật Tiểu Bằng và Tiểu Hắc hiện đang ở trong Ma thú sơn mạch, giải quyết đại sự ở Lang Gia thành… thế nên việc tu luyện tạm thời phải gác qua một bên.

Đã hoàn thành xong lịch lãm ở Tử vong chi địa, bây giờ cũng nên rời khỏi đây thôi.

Bước ra bên ngoài, quả nhiên quỷ mị Tà Phong còn đang đứng đợi Tinh Hồn. Nhìn thấy Tinh Hồn, ánh mắt của quỷ mị Tà Phong rực sáng lên. Ước muốn của những kẻ lịch lãm Tử vong chi địa chính là muốn nhìn thấy được huyền cơ ẩn chứa trong Địa ngục tháp. Cho dù hắn đã là người thiên cổ, chỉ là một vong linh còn tồn tại nhờ thần lực của Địa ngục tháp, nhưng chưa bao giờ quên đi mong mỏi được chứng kiến huyền cơ này.

- Ngươi… tiếp nhận được huyền cơ rồi sao?

Tinh Hồn gật đầu, sau đó lấy ra Tử linh yêu tháp để cho quỷ mị Tà Phong quan sát. Tuy rằng Tinh Hồn không ưa thích thì tên này, nhưng dù sao vẫn có chút đồng cảm đối với hắn. Hơn nữa, Tử linh yêu tháp đã được tích huyết nhận chủ, chỉ cần cảm giác được tà niệm thì tùy thời có thể thu lại bất cứ lúc nào.

Chỉ thấy quỷ mị Tà Phong nâng niu Tử linh yêu tháp, quan sát vô cùng tỉ mỉ, không bỏ qua một chi tiết nào. Khi hắn truyền nguyên lực vào, cảm giác được tồn tại bên trong Tử linh yêu tháp là một nguồn sức mạnh khổng lồ và vô hạn, dường như có thể tiêu hủy mọi thứ.

Sau khi xem xong thì quỷ mị Tà Phong liền hoàn trả Tử linh yêu tháp lại cho Tinh Hồn. Bỗng hắn tháo đi lớp khăn đeo trên mặt. Nhìn tên này cũng anh tuấn phi phàm, nhưng có nét gì đó hơi u sầu. Có lẽ là bởi vì người mà hắn yêu thương trước đây.

- Huyền cơ được phá giải cũng chính là lúc ta biến mất khỏi thế gian này. Trước khi biến mất, ta muốn nhờ ngươi một chuyện.

Quỷ mị Tà Phong ánh mắt trầm luân nhìn Tinh Hồn, nói tiếp:

- Ngươi hãy đem thanh kiếm này đến Thiên Băng đại lục, cách Bắc Hành thành hai trăm dặm chính là nơi mà thê tử ta an nghỉ. Hy vọng ngươi, có thể giúp ta hoàn thành nguyện vọng cuối cùng này.

Trước mặt Tinh Hồn hiện giờ vốn đã không còn bóng dáng của quỷ mị Tà Phong nữa, mà chính là một thanh kiếm màu xanh, chính là một kiện pháp bảo bán thần khí tồn tại trong truyền thuyết. Có lẽ nó chính là pháp bảo bổn mạng của quỷ mị Tà Phong.

Nắm chặt thanh kiếm trong tay, bỗng trong đầu Tinh Hồn hiện ra một dòng hồi ức. Đó chính là hồi ức của quỷ mị Tà Phong. Tên thật của hắn là Mông Võ Tiên, tu vi Chí tôn thần tồn tại trong truyền thuyết, mất năm một một ngàn sáu trăm tuổi trong chuyến lịch lãm Tử vong chi địa. Thanh kiếm đang nằm trong tay Tinh Hồn gọi là Bích thủy kiếm.

Một đời hào kiệt như vậy, rốt cuộc lại vẫn lạc tại nơi này, thật khiến cho người ta cảm thấy nuối tiếc. Nắm chặt Bích thủy kiếm trong tay, Tinh Hồn bỗng nói lớn:

- Mông Võ Tiên, ta nhất định sẽ hoàn toàn nguyện vọng này của ngươi.

Dường như cảm ứng được lời khẳng định chắc nịch của Tinh Hồn, Bích thủy kiếm đột nhiên rung lên, viên ngọc gắn giữa kiếm lóe lên, một cỗ linh lực truyền vào thân thể Tinh Hồn. Có lẽ đây chính là báo đáp mà Mông Võ Tiên trả cho Tinh Hồn.

Cảm nhận được điều này, Tinh Hồn đương nhiên cũng không ngần ngại mà tiếp nhận. Lâp tức ngồi xuống, vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết không ngừng luyện hóa. Cỗ linh lực này so với linh khí mà Tử vong yêu tháp vừa này tựa hồ không hề thua kém, trong chốc lát khiến cho tu vi Tinh Hồn phát triển cực nhanh.

Nửa giờ sau, cuối cùng cũng đã luyện hóa xong cỗ linh lực này. Tuy rằng vẫn chưa thể đột phá Hợp đạo trung kỳ, nhưng Tinh Hồn đã lờ mờ cảm giác được bình cảnh rồi. Ngày có thể phá bỏ bình cảnh đã không còn xa nữa.

Áp chế sự vui mừng trong lòng,Tinh Hồn liền thu lại Bích thủy kiếm vào trong Huyền tiên các. Chuyến đi Tử vong chi địa này thu lại cho Tinh Hồn rất nhiều lợi ích. Không chỉ tu vi đột phá, mà còn thu được Ngọc Hoành, Thiên thư địa ngục đạo và Tử linh yêu tháp. Đây chính là thiên đại kỳ ngộ rồi, không phải kẻ nào cũng có thể làm được.

Bỗng nhiên không gian rung chuyển dữ dội, giống như là đang muốn sụp đổ vậy. Tử linh yêu tháp chính là vật quan trọng nhất ở đây, nếu đem so sánh với tâm nhãn đại trận cũng không khác biệt là bao. Khi vật chủ đã được lấy đi thì nơi này cũng không còn lý do để tồn tại nữa.

Một luồng quang tráo bao phủ lấy thân thể Tinh Hồn, chính là một cái Truyền tống trận để đưa hắn rời khỏi nơi này. Ầm một tiếng, mọi thứ đã hoàn toàn sụp đổ, trở thành một đám hỗn độn. Tử vong chi địa hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!

Ánh dương ấm áp sửi ấm vạn vật. Cơn gió thổi qua, mang theo hương vị của đất trời. Khi Tinh Hồn mở mắt ra thì thấy mình đã xuất hiện ở bên ngoài rồi. Chính là Huyền thiên giới. Khiến cho hắn kinh ngạc là, không chỉ có một mình hắn sống sót, nhìn quanh cũng có hơn năm mươi người còn sống.

Mười đầu yêu vương mà Tinh Hồn thu phục trước đây không mất một tên nào, hơn nữa tu vi đại tăng, xem ra thu hoạch không hề nhỏ. Còn có Long tộc đệ tử nữa, bọn họ cũng không mất đi người nào. Xem ra bọn họ đã nghe lời cảnh báo của Tinh Hồn, không tiến sâu thêm vào bên trong nữa nên mới có thể bào toàn được lực lượng. Số còn lại đều là võ giả nhân tộc. Bọn họ tu vi cũng trưởng thành rất nhiều so với trước đây.

Nhưng đó không phải là điều quan trọng, mà chính là, Tinh Hồn và những kẻ còn sống sót rời khỏi Tử vong chi địa đang bị bao vây bởi vô số cường giả đang đứng ở đợi ở bên ngoài. Võ giả nhân tộc nhận thức được thế lực của mình, lập tức trở về lại. Chỉ là sau đó bọn chúng còn sống sót hay không thì vẫn chưa thể biết được. Nhìn cái không khí ở đây, một trận đại chiến sắp diễn ra là điều không thể tránh khỏi rồi.

Sau khi võ giả nhân tộc trở về thế lực của mình, phía trung tâm chỉ còn lại khoảng chừng hơn hai mươi người. Đó chính là Tinh Hồn và mười đầu yêu vương thuộc hạ của hắn, Long tộc đệ tử. Tuy rằng đã giấu đi khí tức, nhưng trước mặt những cường giả đang có mặt ở đây, đặc biệt chính là thế lực của Thiên Phong quốc, không nhìn thấy tung tích của Trịnh Thần Không đâu, nghĩ rằng Trịnh Thần Không đã gặp chuyện không may, sớm đã nổi giận lôi đình rồi. Bây giờ lại cảm nhận được khí tức của Long tộc và Yêu tộc nữa, sát khí nổi lên, muốn lao lên đồ sát một trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.