Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 76: Hỏa chi bổn nguyên (Hạ)



Chỉ nghe một tiếng hét thảm, lúc này mới nhìn thấy thân thể khổng lổ của Hỏa chi bổn nguyên hiện ra. Một tay ôm trên ngực, ánh mắt không giấu được nỗi kinh hãi. Nhìn biểu hiện của Hỏa chi bổn nguyên như vậy, xem ra rất úy kỵ với âm thanh của Phượng hoàng cổ cầm. Tinh Hồn tay ôm Phượng hoàng cổ cầm, khuôn mặt lãnh đạm nhưng lọt vào mắt Hỏa chi bổn nguyên tựa như một ma thần. Hắn từ từ bước đến gần Hỏa chi bổn nguyên, thần sắc đạm bạc:

- Cũng nên kết thúc rồi nhỉ!

Ở đằng xa, Phượng Cửu khuông mặt mỹ lệ cũng không giấu nổi sự kinh hãi. Hỏa chi bổn nguyên, một trong Ngũ hành trong thiên địa cứ như vậy bị đánh bại mà không bị động đến cái vạt áo. Tuy rằng Tinh Hồn đã sử dụng đến thần khí Phượng hoàng cổ cầm, nhưng lại sử dụng rất thuận tay, phá giải thế công của Hỏa chi bổn nguyên vô cùng nhẹ nhàng và nhanh chóng, chủ đoạn này, cơ hồ khó có ai có thể làm được.

Hỏa chi bổn nguyên ánh mắt ảm đạm, trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ chạy trốn. Thân thể khổng lồ bỗng biến thành một tiểu hỏa cầu nhỏ bằng nắm tay, tốc độ xé gió bay đến chỗ bốn bạch ngọc trụ. Chỉ cần trốn vào trong đó thì đừng hòng có ai có thể bắt được. Thế nhưng, Hỏa chi bổn nguyên nhanh, Tinh Hồn còn nhanh hơn một bước. Ngay khi Hỏa chi bổn nguyên sắp trốn vào được hỏa giới thì mười đoàn phong nhận tốc độ như thiểm điện, phá không đánh vào tiểu hỏa cầu do Hỏa chi bổn nguyên hóa thành.

Lại một tiếng hét thảm, thân thể khổng lồ của Hỏa chi bổn nguyên ngã ào xuống, tạo thành một cái rãnh sâu bảy tám thước, dài ba bốn trăm thước. Uy lực của Phượng hoàng cổ cầm đúng là vô cùng nghịch thiên. Hỏa chi bổn nguyên chật vật đứng dậy, thì bên tai bỗng nghe tiếng quát:

- Thần chú lục vong tinh.

Chẳng biết từ lúc nào, Tinh Hồn đã đứng trên đỉnh đầu của Hỏa chi bổn nguyên. Nguyên lực khởi động, song thủ liên tục kết thành ấn. Chỉ thấy trên hư không xuất hiện một cái đại ấn khổng lồ hình ngôi sao sáu cạnh, trong chớp mắt bao phủ Hỏa chi bổn nguyên. Uy áp cực đại của Thần chú lục vong tinh làm cho Hỏa chi bổn nguyên không thể nào cử động được, càng cố vùng vẫy thì càng bị Thần chú lục vong tinh siết chặt hơn. Hỏa chi bổn nguyên gào thét trong vô vọng. Hắn trải qua mấy ức vạn năm mới sinh ra linh tính, không ngờ cuối cùng lại bị người khác cứ như vậy chế phục, làm sao mà không phẫn uất cho được.

Còn Tinh Hồn, nhìn sắc mặt hắn dường như hơi tái, mồ hôi lấm tấm trên trán. Lần này thi triển Thần chú lục vong tinh đã tiêu tán hơn tám thành công lực, so với lúc chiến đấu còn cực khổ hơn nhiều. Chỉ cần một chút sai sót, Thần chú lục vong tinh sẽ vỡ nát, Hỏa chi bổn nguyên sẽ có cơ hội bỏ trốn. Đột nhiên hai bên cánh tay hắn, có hai luồng linh lực cường đại tràn vào cơ thể hắn. Hai luồng linh lực này vô cùng tinh thuần, khiến cho cơ thể Tinh Hồn mệt mỏi liền trở nên sung mãn, nguyên lực tiêu tán gần hết lại một lần nửa được lấp đầy. Kinh mạch trong cơ thể cũng tràn đầy linh khí, làm cho nó mở rộng, đồng thời vô cùng dẻo dai và rắn chắc. Cơ thể cứ như đang được tẩy kinh phạt tủy, Tinh Hồn có thể cảm nhận được, bình cảnh Độ kiếp kỳ đệ nhị trọng đang dần được phá vỡ, có dấu hiện muốn đột phá. Cái này làm cho hắn cực kỳ vui mừng. Muốn đột phá Độ kiếp kỳ đệ tam trọng thì Tinh Hồn phải mất ít nhất là ba tháng. Không ngờ chuyến đi Di vong chi địa lần thứ hai này vô tình được kỳ ngộ, Càn khôn ngọc bích và Hắc đề tràng như bị kích thích, tỏa ra linh lực khiến cho bình cảnh được phá tan.

Có điều, trước mắt vẫn là nên tập trung trấn áp Hỏa chi bổn nguyên. Song thủ liên tục kết ấn, lực lượng Thần chú lục vong tinh lại tăng lên, Hỏa chi bổn nguyên đau đớn gào thét. Khi đạt đến mức độ sức mạnh cao nhất, Tinh Hồn hét lớn:

- Phá.

Chỉ thấy thân thể khổng lồ của Hỏa chi bổn nguyên rực sáng lên, hắn hét thảm một tiếng cuối cùng rồi biến mất. Một tiếng nổ vang lên, sương khói mờ mịt, phong nhận sắc bén bay tung tóe ra mấy ngàn trượng. Khi khói bụi tiêu tan hết, Phượng Cửu nhìn thấy ở nơi đó, một bóng người uy nghiêm đứng thẳng quay lưng về phía nàng. Người đó ngoài Tinh Hồn thì còn ai vào đây. Trên tay hắn là một tiểu hỏa cầu đang rực cháy, trên gương mặt anh tuấn hiện lên một vẻ hài lòng.

Phượng Cửu liền bay đến chỗ hắn, bộ ngực cao vút phập phồng, âm thanh trong trẻo có chút run run, hỏi:

- Ngươi… thu phục được Hỏa chi bổn nguyên rồi sao?

Tinh Hồn trên môi nở nụ cười, nhẹ nhàng gật đầu. Phượng Cửu lại nói tiếp:

- Ngươi liền hãy hấp thụ Hỏa chi bổn nguyên đi, sẽ giúp tu vi của ngươi thăng tiến thêm một bậc nữa. Phá giải Huyết hồn luyện ngục trận sẽ càng thêm dễ dàng. Ta sẽ đứng một bên hộ pháp cho ngươi.

- Được.

Tinh Hồn gật đầu, liền ngồi xuống mặt đất. Hỏa chỉ bổn nguyên lơ lửng trên tay hắn. Phượng Cửu đứng cách hắn trăm mét quan sát, theo nàng đoán thì nhanh nhất là hai tháng thì Tinh Hồn mới luyện hóa được Hỏa chi bổn nguyên, sau đó mới từ từ hấp thụ linh lực của nó. Nhưng mà, Tinh Hồn lại làm ra hành động khiến cho Phượng Cửu khiếp hãi.

Tinh Hồn trực tiếp nuốt Hỏa chi bổn nguyên vào miệng, chỉ thấy xung quanh hắn Thuần dương chi hỏa bừng cháy lên. Thuần dương chi hỏa lực sát thương vô cùng lớn, tựa hồ có thể thiêu vạn vật thành tro bụi. Phượng Cửu biến sắc, dùng tốc độ nhanh nhất lùi về phía sau thêm hơn ngàn trượng. Ở khoảng cách này, sức nóng của Thuần dương chi hỏa mới không tác động đến nàng quá nhiều. Chỉ thấy đôi môi hồng mềm mại của Phượng Cửu run run, nói:

- Hắn điên rồi.

Ngồi trong biển lửa, thế nhưng Tinh Hồn lại không hề bị bất kỳ một tổn thương nào. Hắn liên tục vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết hấp thụ linh lực Hỏa chi bổn nguyên, chỉ thấy y phục của hắn cứ liên tục phập phồng, nét mặt hơi nhăn lại. Sức mạnh của Hỏa chi bổn nguyên tàn bạo hơn những gì hắn nghĩ. Nhưng hắn tự tin vào cường độ thân thể của mình, hơn nữa còn có hai pháp bảo kỳ bí Càn khôn ngọc bích và Hắc đề tràn liên tục đổ linh lực vào kinh mạch, vừa bảo vệ cho hắn vừa giúp hắn đề thăng tu vi. Một công đôi việc, làm cho Tinh Hồn tuy nhận không ít đau đớn, nhưng vô cùng thích đáng.

Một ngày… hai ngày… rồi một tuần trôi qua…

Liên tục vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết luyện hóa Hỏa chi bổn nguyên, cuối cùng cũng thành công. Đột nhiên bầu trời tối sầm lại, Phượng Cửu ngửa đầu nhìn lên thì thấy Kiếp vân đang hội tụ. Mây đen cuồn cuộn, hình thành một vòng xoáy thần bí lờ mờ ẩn chứa một đạo thần uy thiên địa. Nàng vừa mừng vừa sợ, cái miệng nhỏ lầm bầm:

- Tu vi lại tiến thêm một bậc. Đại ca, nhị ta, tam ca, chúng ta có hy vọng rồi.

Tinh Hồn cảm nhận được có một sức mạnh cuồng bạo đang tuôn chảy khắp kinh mạch. Luyện hóa xong Hỏa chi bổn nguyên, Tinh Hồn dần mở mắt ra, mục quang lấp lóe tinh quang, khí chất phi phàm, người thường há mà sánh được. Hắn đứng thẳng người dậy, hai tay đặt sau lưng, ngửa đầu nhìn lên Kiếp vân cuồn cuộn tựa hồ muốn hủy thiên diệt địa kia.

- Độ kiếp kỳ đệ tam trọng lôi kiếp cuối cùng cũng đạt đến.

Nội tâm cảm thán. Sau đó, hắn vận chuyển nguyên lực thi triển Tuyệt kết giới rồi phi thăng lên bầu trời. Trong đôi mắt kinh ngạc có mấy phần hoảng sợ của Phượng Cửu, Tinh Hồn bay thẳng vào Kiếp vân, bóng người nhỏ bé ấy khuất dần trong bối tối, nhưng sự ngạo mạn kinh thường thiên địa đại đạo vẫn hiện hữu trên gương mặt tuấn tú bất phàm. Trong các loại thuộc tính, Lôi thuộc tính là có năng lực hủy diệt kinh khủng nhất. Lôi kiếp của thiên địa đại đạo có sức mạnh hủy diệt mạnh nhất trong Lôi năng. Võ giả độ kiếp, sợ nhất chính là Lôi kiếp thiên địa, chỉ cần sơ suất một chút là mất mạng như chơi. Nhưng người đó đứng trước Lôi kiếp thiên địa lại chỉ có một ý niệm duy nhất là khinh thường. Phượng Cửu chỉ cảm thấy, thiếu niên đó càng lúc càng thần bí.

Tinh Hồn sau khi bay lọt vào trong Kiếp vân, lập tức ngồi xếp bằng khởi động Hỗn nguyên thiên thần quyết. Dường như thiên địa đại đạo bị kích động, một tia tử lôi cuồng bạo giáng thẳng xuống đỉnh đầu Tinh Hồn, tựa như muốn hủy diệt nhân loại ngang nhiên thách thức thiên uy vô địch. Tinh Hồn song thủ kết ấn, chỉ một trong bóng tối vô cùng vô tận, một tầng lam quang rực sáng lên. Đồ án âm dương bát quái lơ lửng trên đỉnh đầu, khi tia tử lôi cuồng bạo kia giáng xuống, va chạm vào đồ án. Tia tử lôi tựa như đánh vào một vũng bùn vậy, chỉ lóe lên một cái rồi biến mất không thấy dấu vết.

Tia tử lôi thứ nhất đánh xuống, rồi tới tia thứ hai, thứ ba…

Phượng Cửu đứng cách đó ngàn trượng, chỉ nghe âm thanh nổ vang vang vọng trong thiên địa. Nội tâm vừa kinh hãi vừa lo lắng. Kinh hãi là vì Tinh Hồn tiến vào lôi kiếp, đã qua hai canh giờ rồi mà vẫn chưa xuất hiện. Lo lắng là sợ hắn gặp chuyện bất trắc gì thì Tứ linh sẽ không còn cơ hội thoát khỏi cấm chế Huyết hồn luyện ngục trận.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lại thêm ba canh giờ, Kiếp vân dần tan mất. Chỉ thấy phía trên thiên không có một người thiếu niên hai tay chấp sau lưng, hồng y và bạch phát nhẹ nhàng tung bay trong gió, gương mặt thanh tú, da dẻ trắng hồn khiến nữ tử cũng phải ghen tị, trên đôi môi mỏng một nụ cười như có như không, khí chất trên người xuất chúng làm cho người ta có cảm giác muốn quỳ bái.

- Sức mạnh bây giờ có lẽ sẽ bì được với cường giả Thần vương cảnh sơ kỳ.

Tinh Hồn đột phá Độ kiếp kỳ đệ tam trọng, tu vi thì ngang bằng với võ giả Thiên thần cảnh hậu kỳ, nhưng thực lực chân chính thì có thể sánh ngang với võ giả Thần vương cảnh. Lần này đạt được Hỏa chi bổn nguyên, làm cho hắn vui mừng không ít. Nếu có thể tìm thêm được Kim chi bổn nguyên, Mộc chi bổn nguyên, Thủy chi bổn nguyên và Hỏa chi bổn nguyên, nắm được Ngũ hành bổn nguyên không biết thực lực chân chính sẽ như thế nào đây, thật sự rất đáng trông chờ.

Mắt thấy Phượng Cửu đứng sững người nhìn chằm chằm vào mình, hắn khẽ cười rồi bay đến trước mặt nàng, nói:

- Trông bổn quân lạ lắm sao?

- Phải nói ngươi là kẻ có thiên phú biến thái nhất mà ta từng biết. Ngươi rốt cuộc là như thế nào vậy?

- Không biết. Mà thôi, dẫn bổn quân đến chỗ ngươi. Thực lực hiện giờ, có lẽ thời gian phá giải Huyết hồn luyện ngục trận sẽ nhanh hơn một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.