Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 80: Cửu vĩ hỏa phượng hoàng (Thượng)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tinh Hồn tốc độ như quỷ mị, chớp mắt đã chạm được Cửu sắc liên hoa đang lơ lửng trên thiên không. Nét mặt không giấu được niềm vui, lập tức liền thu nó vào không gian Huyền tiên các. Sau đó liền cấp tốc bỏ trốn, thế nhưng đã muộn. Bích tình thủy ngạc rống lên một tiếng, nước trong hồ giống như đang bị lực lượng niệm lực thần bí thao túng, hóa thành năm cái thủy trụ. Thế nước cuồn cuộn, theo niệm lực của Bích tình thủy ngạc, phá không hướng Tinh Hồn tấn công.

Sớm đã có chuẩn bị, thế nhưng sức công phá của Yêu vương trung kỳ đỉnh tiêm Bích tình thủy ngạc vẫn là quá bá đạo. Tinh Hồn lập tức tế khởi Tuyệt kết giới, chớp mắt tử khí xuất hiện, kết thành tử khí cầu bao bọc thân thể Tinh Hồn bên trong. Chỉ nghe một tiếng nổ vang, Tinh Hồn bị năm cái thủy trụ bức ngược về phía sau ba bốn ngàn mét. Tuy rằng Tuyệt kết giới vô cùng chắc chắn, thế nhưng Tinh Hồn vẫn cảm nhận được một cơn đau truyền về não. Cũng may là cường độ thân thể và tinh thần lực của hắn cường đại, nên đối với đòn tấn công vừa rồi không ảnh hưởng gì nhiều đến hắn.

Bây giờ, mười mấy đầu Yêu vương khác đình chỉ lại việc đánh nhau, mà đều hướng mắt về phía Tinh Hồn. Mục tiêu duy nhất của bọn chúng hiện tại, chính là giết chết hắn. Thế là bọn chúng liền chạy nhanh về hướng Tinh Hồn, uy thế bạo tăng, gầm rú làm chấn động tứ phương. Tinh Hồn cảm thấy nguy to, thực lực hiện tại vẫn không thể đánh lại dù chỉ một đầu Yêu vương trong số này, chỉ còn một cách duy nhất là bỏ trốn. Sở dĩ hắn không trốn vào không gian Huyền tiên các là bởi vì, thần thức của Yêu vương trung kỳ trở lên có thể cảm nhận được sự tồn tại không gian Huyền tiên các. Bích tình thủy ngạc là đầu Yêu vương cấp bậc này, Tinh Hồn mà trốn vào đó, chỉ sợ sau này khó mà hiện thế được.

Trong đầu hắn chỉ còn một ý niệm duy nhất chính là bỏ chạy thật xa. Đương nhiên cũng ghi nhớ mười mấy đầu Yêu vương này: “Đợi đến khi ta có đủ sức mạnh, lúc đó sẽ tìm các ngươi tính sổ sau.” Tinh Hồn dốc hết sức lực bỏ chạy thật nhanh, trong đầu chợt lóe lên ý tưởng, liền hướng về phía ngọn núi đang phong ấn Cửu vĩ hỏa phượng hoàng mà chạy. Nội tâm hy vọng, dưới uy áp cường đại ở nơi đó sẽ làm cho mười mấy đầu Yêu vương này hoảng sợ mà rút lui.

Liên tục sử dụng Ma ảnh bộ, một bước liền bay xa trăm trượng. Nhưng tốc độ của mười mấy đầu Yêu vương kia cũng không kém, đặc biệt là Cương giáp yêu ngưu, Thu phong mãng, Độc giác ngưng băng xà, Bích nguyệt ngân lang đều là yêu thú có tốc độ rất nhanh. So với Tinh Hồn chỉ có hơn chứ không kém. Cũng may là không có đầu Yêu vương thuộc loại yêu cầm đuổi theo, nên Tinh Hồn tuy rằng có đôi chút khó khăn nhưng vẫn dễ thở hơn.

Uy áp cường đại của mấy đầu Yêu vương làm cho đám yêu thú khác hoảng sợ mà ẩn nấp vào hang ổ, và kẻ bị truy đuổi thì dốc sức mà bỏ trốn thật nhanh. Nửa giờ trôi qua, khoảng cách giữa Tinh Hồn và Bích nguyệt ngân lang chỉ còn hai trăm mét, theo sau là Cương giáp yêu ngưu, Thu phong mãng và Độc giác ngưng băng xà. Đám còn lại như Bích tình thủy ngạc, Bạch mạo bạo tinh viên sớm đã bị bỏ xa. Bọn chúng tốc độ không tính là chậm, nhưng lại không thể bì được với bốn đầu Yêu vương đang truy đuổi Tinh Hồn. Bích nguyệt ngân lang là đầu Yêu vương thuộc loại yếu nhất trong số mấy đầu Yêu vương ở đây, nhưng sở trường của nó chính là tốc độ, nhờ vậy mà khoảng cách truy đuổi Tinh Hồn lại là gần nhất.

Tinh Hồn trong lòng thầm than khổ, với tốc độ hiện tại, chậm nhất là một khắc nữa, hắn sẽ bị Bích nguyệt ngân lang đuổi kịp. Ngọn núi phong ấn Cửu vĩ hỏa phượng hoàng thì còn quá xanh, khó mà đến đó kịp được. Cứ như vậy thì không ổn, trong đầu liền hiện lên một ý tưởng. Giờ cũng đành phải trông chờ vào sự may mắng.

Hào quang lóe lên trong chớp mắt, chỉ thấy trên tay Tinh Hồn xuất hiện một cây đàn có hình thù kỳ lạ. Đó chính là chí tôn thần khí Phượng hoàng cổ cầm. Tinh Hồn xoay người lại, vận chuyển nguyên lực, đánh lên dây đàn. Một loại âm thanh tuyệt hảo như phượng hót vang lên, trong thiên địa dường như chỉ còn lại thứ âm thanh hoàn mỹ mê hoặc lòng người này. Tiếng đàn đánh ra, chớp mắt biến thành mấy đoàn phong nhận, ẩn chứa trong đó là khí tức hủy diệt, thần lực thiên địa đại đạo.

Có thể nhìn thấy được, trong đôi mắt hoang dã của mấy đầu Yêu vương kia không giấu được sự kinh hoảng. Bản năng của yêu thú rất mạnh, từ lúc Phượng hoàng cổ cầm xuất hiện, bọn chúng đã cảm thấy khí tức tử vong lờ mờ hiện hữu rồi. Quả nhiên, thần khí chi uy, vạn vật đều cuối đầu.

Bởi vì đang truy đuổi với tốc độ cực nhanh, nên trong thời gian ngắn không thể đình chỉ cước bộ chậm lại được. Bích nguyệt ngân lang khoảng cách gần với Tinh Hồn nhất, nên khi đoàn phong nhận do Tinh Hồn tạo ra từ Phượng hoàng cổ cẩm đánh trúng nó đầu tiên. Nó hét thảm một tiếng tang thương, nơi phong nhận đi qua đều bị xé tan thành trăm mảnh. Thậm chí còn có thể thấy xương trắng lộ ra nữa, máu tươi bắn ra như vòi rồng, thân thể khổng lồ của Bích nguyệt ngân lang bị phong nhận đâm xuyên qua, tạo thành mấy chục cái lỗ to bằng nắm tay.

Đám ở sau cũng chịu kết cục tương tự giống như Bích nguyệt ngân lang vậy. Chỉ duy có Cương giáp yêu ngưu, nhờ có lớp da cứng rắn nên bị thương nhẹ hơn so với mấy đầu yêu vương còn lại. Trong bán kính năm trăm mét, cơ hồ đều bị Phượng hoàng cổ cầm hủy diệt thành một mãng hỗn độn. Đám Yêu vương đuổi theo Tinh Hồn bị trọng thương rất nặng, tâm tình vì thế mà sinh ra sợ hãi, lập tức quay đầu bỏ chạy. Bọn chúng thậm chí là không dám quay đầu nhìn lại gã nhân loại đã cướp đi Cửu sắc liên hoa.

Nhìn tình huống như vậy, Tinh Hồn vừa mừng vừa sợ. Mừng là vì cuối cũng cũng thoát được một kiếp, còn hoảng sợ là vì sức hủy diệt của Phượng hoàng cổ cầm quá lớn. Tinh Hồn chỉ mới gảy một cái, cơ hồ nguyên lực bị nó rút hết toàn bộ. Nếu không phải đám Yêu vương kia vì trong lòng sinh ra sợ hãi bỏ chạy, vẫn còn giữ ý niệm giết chết Tinh Hồn thì đúng là nguy to. Hắn hiện tại rơi vào tình trạng yếu nhất từ trước tới giờ, nguyên lực cạn kiệt, thân thể bị vắt hết sức lực. Ài, thần khí đúng là thần khí, nghịch thiên vô cùng. Sau này, tốt nhất là nên hạn chế sử dụng, nếu chẳng may đối phương không chết, ngược lại người chết chính là hắn.

Tinh Hồn thu lại Phượng hoàng cổ cầm, tìm một chỗ trú ẩn an toàn rồi tiến vào không gian Huyền tiên các. Nuốt một viên Xuân thu đan rồi liền ngồi xuống điều tức, chẳng mấy chốc nguyên lực lại phục hồi trở lại. Chiến đấu trong hiểm cảnh làm cho kinh nghiệm thực chiến và tu vi tăng trưởng không ít, mơ hồi có dấu hiệu muốn phá vỡ bình cảnh. Đây chính là lợi ích của việc lịch lãm, tu luyện trong tông môn, tuy rằng tu vi tăng trưởng nhanh, thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại rất kém, gặp được đối thủ đi ra từ thi sơn huyết hải, chỉ sợ sẽ bị thủ đoạn của đối phương giết chết không biết chừng.

Ổn định thân thể, Tinh Hồn lấy ra thứ linh dược Vương cấp cao giai mới đoạt được, Cửu sắc liên hoa. Chỉ thấy Cửu sắc liên hoa tỏa ra quang mang đủ loại màu sắc, nhìn đẹp mê ly, hương thơm nhẹ nhàng bay bổng làm cho người ta có cảm giác khoan khái vô cùng. Tinh Hồn di chuyển qua không gian Luyện khí, nơi đặt Phục long đỉnh mà trước đây lấy ra từ Hắc ám động phủ.

Cái tên Phục long này, chỉ là do Tinh Hồn tự đặt, bởi vì những hoa văn trên thân đỉnh có hình thần long uốn lượng, nhìn vào có thể thấy được một cỗ long uy thần bí chấn nhiếp vạn vật. Trước đây Tinh Hồn đã luyện chế nó lại một lần để nâng cao chất lượng luyện đan, hiện giờ hắn cũng muốn làm như vậy. Có điều, tu vi hiện tại của Tinh Hồn không có giống như lần trước luyện chế Phục long đỉnh, đặc biệt là sở hữu thượng cổ thần khí Phượng hoàng cổ cầm thì có cảm giác, cái Phục long đỉnh này có gì đó rất bất phàm.

Nhìn bề ngoài thì là một cái đỉnh đã bị hư tổn nặng, thế nhưng dùng nó để luyện khí, luyện đan thì tuyệt không hề thua những cái lô đỉnh thuộc hàng cao cấp nhất ở Huyền Thiên giới. Thứ được đặt trong Hắc ám động phủ, tuyệt đối là vật bất phàm. Tinh Hồn bước tới trước cái đỉnh, tay phải đặt vào thân, bỗng có một cảm giác thần bí truyền vào đại não của hắn. Không biết thời gian bao lâu, nhưng khoảng thời gian ấy mơ hồ nhìn thấy một cuộc chiến long trời lở đất. Nó ác liệt đến nỗi phá hủy cả mảnh thiên địa, hắn không nhìn thấy rõ được những ai đang đánh với nhau, nhưng hắn có thể cảm nhận được, đó chính là những người có sức mạnh vô song, một cái nhấc tay cũng đủ để hủy diệt một cái đại địa.

Hắn giật mình một cái, ngơ ngác nhìn xung quanh. Vài giây sau mới nhận ra mình ở trong mộng cảnh, trên trán hắn lấm tấm mồ hôi, thân thể không nhịn được mà run lên một hồi. Đây mới chính là sức mạnh chân chính, tuyệt thế vô song. Hắn không giấu được nỗi khiếp hãi, nhưng kèm theo đó là sự khao khát thứ sức mạnh hủy diệt đứng trên đỉnh chúng sinh như thế. Rồi hắn lại nhìn Phục long đỉnh đang đứng bất động trước mặt, vẫn cái cỗ long uy nhàn nhạt nhưng đầy uy hiếp đó, bỗng hắn cười phá lên một cách điên loạn.

Không ai biết được, hiện giờ hắn đang có ý nghĩ gì, có tư tưởng gì? Mà nếu có, thì chỉ có riêng bản thân hắn mà thôi. Rồi hắn dừng cười lại, ánh mắt trở nên kiên định. Có lẽ, hắn đã đặt mục tiêu mà mình cần phải đạt được là gì. Không phải là giết chết đệ nhất thiên tài nhân tộc Trịnh Thần Không, cũng chẳng phải là bá chủ của Huyền Thiên giới thấp kém này, mà chính là đỉnh tiêm của thế giới hắn đã nhìn thấy, một nơi chân chính của cường giả, sức mạnh vi tôn. Hùng bá ở thế giới đó mới chân chính là bá chủ thương sinh, quân lâm thiên hạ.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

P/s: Chương trước ghi nhầm chi tiết: Cửu sắc liên hoa là linh dược Vương cấp cao giai :Pp. Mai không có chương mới nhé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.