Đại La Thiên Tôn

Quyển 4 - Chương 84: Sa mạc tử vong (Hạ)



Lại một lần nữa, hắn buộc phải vận lực toàn thân, tốc độ được gia tốc đến cực điểm, nhờ vậy mà lại thoát được một kiếp. Thế nhưng hắn vẫn không tránh khỏi thương tổn, hư không đổ nát, bạo đập vào thân thể của hắn một lực phản chấn, cơ hồ như huyết nhục toàn thân muốn bị xé thành mấy mảnh. Chỉ thấy thân ảnh bay trên không trung, phun ra một ngụm tiên huyết. Sắc mặt trắng bệch, trên người một mảng huyết hồng, vô lực bay ra khỏi phạm vi của Tu la thiên ma trận. 

May mắn cho Tinh Hồn, Thiên ma tu la trận không phải là trận pháp vây hãm giống như những trận pháp khác, chứ nếu không chỉ sợ Tinh Hồn đã đi chầu Diêm La vương rồi. Dường như cảm thấy không còn có dấu hiệu bị xâm phạm nữa, bốn Tu la ma thần lần lượt trở về vị trí cũ, ma binh trong tay cắm xuống đất, phảng phất một khí thế bá đạo thiên hạ. Cảm giác như có bốn đại Tu la ma thần này trấn giữ, tuyệt đối là bất khả xâm phạm. 

Thiên địa lại trở về sự tĩnh lặng vốn có. Nằm mơ hồ trên phiến đại địa, hắn cảm giác toàn thân đau nhức, thậm chí là cử động một ngón tay cũng không thể. Bất giác trên gương mặt xuất hiện một nụ cười nhạt, có lẽ là đang tự cười nhạo bản thân. Đúng thật là đã xem thường thiên hạ rồi. Thượng cổ trận pháp, dù đã tận lực tránh né nhưng vẫn thành ra cái bộ dạng thảm hại như thế này. 

Hắn nhắm nghiền mắt lại, dùng tinh thần lực khu động Mộc chi bản nguyên. Bởi vì bây giờ hắn bị thương rất nặng, thế nên vận chuyển Mộc chi bản nguyên tản mác Sinh mệnh chi lực thập phần thưa thớt, chỉ có thể chậm rãi điều tức mà thôi. Vừa vận chuyển Mộc chi bản nguyên, đồng thời sử dụng phương pháp thổ nạp, như vậy tốc độ phục hồi sẽ nhanh hơn một chút. Dù chỉ là một chút, nhưng với hiện trạng của hắn mà nói thì đã là khả quan lắm rồi. 

Cứ như vậy, thời gian nhanh chóng trôi qua. Phải mất hai ngày, hắn mới có thể vận động được bản thân, lại tiếp tục mất thêm ba ngày nữa, thương thế mới phục hồi hoàn toàn, chỉ là nếu như muốn đạt đến trạng thái đỉnh phong thì lại phải mất thêm ba ngày nữa. Tính tới lúc này, Đông Ly thánh cảnh đã mở được gần một tháng, chỉ còn hơn hai tháng nữa là Đông Ly thánh cảnh sẽ đóng lại. 

Hắn thở ra một ngụm trọc khí, sau đó đứng dậy, hướng mắt quan sát Tu la thiên ma trận. Theo như lĩnh ngộ kỳ môn trận pháp của hắn, Tu la thiên ma trận mặc dù chỉ là trận pháp sử dụng sức mạnh đơn thuần, thế nhưng so với những trận pháp vận dụng thiên thời địa thế còn muốn kinh khủng hơn. Bốn Tu la ma thần phân biệt trấn thủ một phương, Tu la đại kiếm hướng bắc, Tu la trường thương hướng đông, Tu la cự phủ hướng nam và Tu la đại côn hướng tây. Rơi vào phương vị của Tu la ma thần nào thì nó sẽ tự động tấn công, không chút câu nệ. 

Với sức mạnh khủng bố của Tu la ma thần này, kháng cự là điều không thể, áp dụng kỳ môn thuật cũng là một phương pháp, thế nhưng thực lực chênh lệch nhau quá xa, căn bản không cho hắn thời gian để vận dụng, thế nên cách này cũng không thể sử dụng được. Cách duy nhất chính là dùng tốc độ để chạy đến tâm trận. 

Trước đó đã được giáo huấn một trận, bị hành không thương tiếc, thế nhưng Tinh Hồn vẫn có thu hoạch không nhỏ. Hắn cảm giác được, trung tâm Tu la thiên ma trận hình thành một cấm chế hình xoắn ốc, lực lượng cấm chế vô cùng vững chãi, không thể dùng lực phá kình để phá vỡ nó được. Thế nên muốn đi vào trung tâm thì phải chạy vòng quanh Tu la thiên ma trận mấy vòng thì mới đến đó được. Cái này đúng là dọa người, mới tiến chưa được một nửa vòng mà đã bị đánh đến thổ huyết thế này, đây không phải trêu hắn thì là gì. 

Ngây ngốc một hồi, thiết nghĩ nếu có Phượng Cửu ở đây thì tốt quá. Với sức mạnh siêu việt của nàng, như vậy sẽ dễ dàng hóa giải công kích của Tu la thiên ma trận. Đáng tiếc… đột nhiên linh quang trong đầu lóe lên. Không có Phượng Cửu, nhưng bên cạnh hắn vẫn còn một đại nhân vật khác, thần lực cơ hồ không hề thua kém này, hay không muốn nói là còn vượt trội hơn một bậc. Nhân vật đó chính là kẻ đang dưỡng thương trong Hoành Thiên bí cảnh – Khổng Lân. 

Đúng thật là may mắn, nếu không phải để Khổng Lân dưỡng thương trong đó, có lẽ cơ hội vượt qua Tu la thiên ma trận không đến một thành. Nghĩ vậy, Tinh Hồn liền dùng tinh thần lực câu thông Hoành Thiên bí cảnh. Chỉ thấy lúc này, Khổng Lân đang ngồi trên một thảm cỏ xanh mát, mái tóc đỏ rực như ánh lửa không gió mà bay, gương mặt có chút thiếu huyết sắc, nhưng vẫn tản mác một loại khí thế đỉnh thiên lập địa. 

Với thần lực của bản thân, Khổng Lân ngay lập tức phát hiện có người đang nhìn mình. Không quá khó đoán, chủ nhân của không gian dị giới này là Tinh Hồn, thiết nghĩ hắn đang muốn hỏi mình điều gì đó, gương mặt của Khổng Lân không chút biểu cảm, thanh âm không buồn không vui hỏi:

- Ngươi cần giúp gì à?

- Phải. Ta đang phải đối diện với một thượng cổ trận pháp, với tu vi của ta không thể vượt qua được, vì vậy phải nhờ đến sự trợ giúp của ngươi. 

Không vòng vo tam quốc, Tinh Hồn nói thẳng vào vấn đề. Khổng Lân suy nghĩ một hồi, sau đó đáp:

- Được, ngươi mau đem ta ra ngoài quan sát. 

Tinh Hồn vận chuyển tinh thần lực, đem Khổng Lân trở ra bên ngoài. Chẳng biết đã bao lâu mới nhìn khung cảnh, bất giác phát hiện, chỗ mà mình đang đứng lại là một không gian dị giới. 

- Chỗ này là…

- Bàn Long đảo Đông Ly thánh cảnh. Lúc trước ta đáp ứng một người, giúp hắn giải trừ cấm chế. Chỗ hắn đang bị nhốt chính là nơi này. 

- Ra là vậy. Có thể bị vây hãm tại nơi quỷ quái này, thiết nghĩ kẻ đó không phải hạng tầm thường. 

- Nói cho ngươi biết cũng không sao. Hắn chính là một trong Tứ linh thần thú, Uy lam thanh long. 

Nghe đến danh tự này, trên gương mặt lãnh ngạo của Khổng Lân có chút biến đổi, dường như hắn cũng có nhận thức với Mặc Uyên. 

- Tứ linh thần thú à? Không tồi. Được, ta đồng ý trợ giúp. 

- Hảo. Trận pháp mà chúng ta sắp tiến vào gọi là Tu la thiên ma trận, muốn giải trừ trận pháp này thì phải tiến vào tâm trận. Trên đường đi, chúng ta sẽ phải đối diện với sự công kích của bốn Tu la ma thần. Với tu vi của ta thì không cách nào chống lại được, đành phải dựa vào thần lực của ngươi. 

- Cứ theo tính toán của ngươi. 

Không chút câu nệ, Khổng Lân lập tức đáp ứng. Tuy rằng hắn đang bị thương, thế nhưng lực lượng của hắn vẫn không thể xem thường được. Nếu không có gì bất trắc, với tốc độ của hai người họ, nhanh nhất tầm một khắc là sẽ đến được tâm trận. 

- Như vậy bắt đầu thôi. Nhớ kỹ theo sát ta, nếu không rất sẽ thất bại. 

Khổng Lân im lặng không đáp, nhưng trong lòng hắn vốn đã nhận thức được tầm quan trọng rồi. Bắt đầu từ phương vị của Tu la trường thương. Vừa mới tiến vào, Tu la trường thương cảm ứng được có ngoại lực xâm phạm, đôi mắt sáng rực một màu huyết hồng, gương mặt cực kỳ dữ tợn, khí thế rung chuyển trời đất. Cánh tay lực lưỡng nắm chặt trường thương, bổ thẳng xuống đỉnh đầu Tinh Hồn và Khổng Lân. Cảm giác như lúc này bầu trời sụp đổ, hư không vang lên âm thanh hủy diệt, xuất hiện vô số vết nứt giống như mạng nhện. Có kinh nghiệm lần trước, ngay lúc khoảng cách tầm ba mươi bốn thước, cả hai người đã thoát khỏi phạm vi công kích rồi. Dư lực ảnh hưởng hoàn toàn bị Khổng Lân bài trừ, hoàn toàn không hề ảnh hưởng đến tốc độ của cả hai. 

Lần công kích thứ nhất đã qua, hai người lại phải đối diện với Tu la cự phủ. Tốc độ của Tu la đại cự phủ nhanh, hai người Tinh Hồn chưa kịp chạy được hai mươi mét thì đã cảm thấy trời đất tối sầm rồi. Khổng Lân hừ lạnh một tiếng, vươn thẳng cánh tay đấm ra một quyền. Quyền này nhìn đơn giản, nhưng nếu trúng phải, dù là Chí tôn đại thần không chết thì cũng bị tàn phế. Quyền cương và cự phủ chạm nhau, tạo thành một tiếng nổ chấn động, hư không tán loạn, từng đoàn phong nhận xé rách lung tung, đập xuống đại địa, tạo thành một đường rãnh sâu đến chục mét. 

Chỉ thấy Tu la cự phủ lùi lại phía sau mấy bước, thân thể rung lên một hồi. Tinh Hồn nhìn vậy không khỏi trợn mắt kinh ngạc. Không ngờ lực lượng của Khổng Lân lại hạo hãn đến như vậy, cường hãn như Tu la ma thần cũng không nhịn được mà bị bức lui. Đây là hắn còn đang bị thương, nếu ở trạng thái đỉnh phong, chẳng biết Khổng Lân này sẽ còn khủng khiếp đến như thế nào. Do bị lực lượng phản phệ trở lại, cả hai hơi chững lại một chút, thế nhưng trong tức khắc liền phục hồi trở lại, sau đó đã chạy ra khỏi phạm vi tấn công của Tu la cự phủ. 

Lại tiếp tục bị Tu la đại côn đánh xuống, thế nhưng vẫn bị lực lượng của Khổng Lân đẩy lùi. Ngay cả sự tấn công sắc bén, cơ hồ chỉ chạm phải là thần hồn câu diệt của Tu la cự kiếm cũng không thể cản được sự bá đạo của Khổng Lân. Ba lần vung ba quyền, thế nhưng sắc mặt của Khổng Lân không chút biến đổi, dường như đối với đợt tấn công vừa rồi, hắn hoàn toàn không để vào mắt. Cái này khiến cho Tinh Hồn không khỏi hâm mộ, sức mạnh tuyệt đối thật đúng là dọa người. 

Trải qua một trận luân xa chiến, thế nhưng áp lực vẫn không hề thuyên giảm, cơ hồ còn muốn trầm trọng thêm. Đột nhiên lúc này, đại não Tinh Hồn rung lên một trận. Cảm giác này chính là cảm ứng của Thập phương linh bảo. Hắn đã thu thập được bốn trên mười Thập phương linh bảo, thế nên cảm ứng càng lúc càng trở nên mạnh mẽ. Không lẽ trung tâm Tu la thiên ma trận này lại lưu giữ một Thập phương linh bảo?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.