Đại La Thiên Tôn

Quyển 4 - Chương 89: Tù long thoát khốn (Trung)



Khôi phục thực lực đỉnh phong, cũng là lúc khởi động Kiếm ý thiên di đại trận. Tinh Hồn liếc nhìn Mặc Uyên một cái, ra hiệu rằng hắn sắp bắt đầu. Chỉ thấy hắn trích một giọt tinh huyết, bắn thẳng vào Tu La chi kiếm đang bay lơ lửng trên không trung. Giọt tinh huyết vừa chạm vào thân kiếm, đột nhiên Tu La chi kiếm rung động kịch liệt, âm lệ chi khí lại bùng phát giống như lúc trước, ngay cả thượng cổ chân long như Mặc Uyên cũng sinh ra cảm giác e ngại đối với thanh hung kiếm này. 

Bởi vì Tu La chi kiếm chính là tâm trận của Kiếm ý thiên di đại trận, nó bị kích động liền ảnh hưởng lên toàn bộ kiếm trận. Hàng vạn thanh kiếm khí kia, toàn bộ đang dần dần chuyển màu, từ vô sắc biến thành một màu hung đỏ chỉ trong vòng vài phút. Uy thế càng lúc càng tăng, hình thành những đợt gợn sóng vô hình khuếch tán trong không gian. Chứng kiến uy thế khủng khiếp này, người ta có thể mường tượng kiếm trận này có thể đánh vỡ tru thiên vạn cổ, phá nát thượng thiên hạ địa, đánh vỡ toàn bộ những thứ cản đường nó. Âm thanh *oong oong* bạo tạc rung chuyển trời đất, kiếm trận vẫn chưa khởi động, thế nhưng hư không xung quanh đã bị phá vỡ, vốn một chỗ đẹp như tiên cảnh này thoáng chốc muốn vỡ tung, toàn bộ không gian dị giới hầu như đều bị cuồng phong phá hủy thành một mảng hỗn độn. 

Quá trình biến hóa diễn ra chừng nửa khắc, đến khi chính thức lột xác, uy lực so với ban đầu chỉ sợ mạnh hơn gấp ba, gấp bốn lần. Tinh Hồn lúc này đạp bộ hư không, song thủ kết ấn, âm dầm vận chuyển trận quyết:

- Ma kiếm cửu luyện, nghịch đấu thương khung. 

Đột nhiên hắn hét lớn, tinh thần lực bay vào giữa tâm trận, khu động Tu La chi kiếm. Tu La chi kiếm giống như một ma thú khát máu, sát khí hạo hãn ồ ạt dâng lên khiến cho bầu trời vốn trong xanh liền biến thành một huyết hồng, không khác gì chốn âm ti địa phủ. 

Dưới sự tác động của tinh thần lực, Tu La chi kiếm bay thẳng lên cửu thiên, sau đó hàng vạn thanh khí kiếm màu hung đỏ khác cũng lần lượt bay theo, trong chớp mắt, vòm trời bỗng trở thành một kiếm hải chứa đựng sát khí vô tận. 

Thiên địa gào thét, phương viên ngàn dặm xung quanh nổi lên vô số cơn lốc mãnh liệt, từng đạo long quyển phong vô cùng rậm rạp không dưới ngàn cái phá hủy mọi thứ đang cản đường nó. Gió xoáy càng lúc càng lớn, lực lượng cường đại cỡ này, chỉ sợ ngay cả cường giả cái thế Đấu Thần kỳ cũng không dễ dàng chấp nhận được. 

Tinh Hồn và Mặc Uyên là hai người chân chính trải kiểm, chỉ là một kẻ nằm yên chịu trận, còn một người thì đặt tính mạng của mình vào kiếm trận này, cơ hồ sự hung hiểm của cả hai đều không khác biệt nhau bao nhiêu cả, một chút sơ sẩy thôi tùy thời đều khiến cả hai người mất mạng. 

Cuối cùng, hàng vạn kiếm khí tập hợp lại, trên cửu thiên chỉ còn lại duy nhất một thanh kiếm mà thôi. Nhưng mà nó thực sự quá khủng bố, tập trung lực lượng kiếm khí hành thành một kiếm khí khổng lồ lấy Tu La chi kiếm làm trung tâm. Trong sát na vô tận, Mặc Uyên có thể cảm giác được khí tức tử vong, hủy diệt đang phủ địa phương đang vây hãm mình. Nhìn những nơi cương phủ quét qua, tất cả đều hóa thành hư vô, tạo thành những khe không gian lớn đến rợn người. Bất kỳ thức gì bay vào cái khe không gian này đều biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa. 

Mũi kiếm vốn dĩ hướng lên trời, nhưng chỉ một lúc sau liền hướng lại xuống bên dưới, hướng Mặc Uyên chuẩn bị tấn công. Tinh Hồn là kẻ thi triển trận pháp, vốn dĩ thượng cổ trận pháp này cần ít nhất một trăm người mới có thể khởi động được, nhưng mà ở đây Tinh Hồn lại một lần gồng gánh công việc của một trăm người để điều khiển trận pháp, tinh thàn lực của hắn thực sự quá mạnh và kiên định. Đây chính là kết quả của việc ma luyện năm xưa, hoàn toàn không giống với những kẻ chỉ biết tu luyện trong tông môn. Nhìn hắn gương mặt tái nhợt, đôi mày kiếm nhíu lại, dường như đang vô cùng mệt mỏi và thống khổ, chỉ là tuyệt nhiên hắn không phát ra một tiếng rên rỉ nào, có chăng chỉ là âm thanh hô hấp không đều mang theo sự hư nhược mà thôi. 

- Phá cho ta. 

Tinh Hồn hét lớn ba tiếng, chỉ thấy thanh kiếm trên không trung hàng ngàn thước, nó không còn đứng yên một chỗ nữa, mà tốc độ như thiểm điện giáng xuống. Nếu nhìn kỹ lại thì đó chính là hàng vạn mũi kiếm đang lao xuống, càng lúc càng tán ra, mảng trời này chân kiếm biến thành kiếm hải. 

Vạn kiếm giáng xuống, kinh thiên địa, khiếp quỷ thần, một cỗ đại thế thiên địa đều được tích hợp bên trong một thanh kiếm khí, phô thiên cái địa mà phá tới. Thân thể thượng cổ chân long của Mặc Uyên vốn dĩ rất khổng lồ, lớn đến nỗi con người không thể tưởng tượng ra được, nhưng vào lúc này lại không thể bì được trước kiếm hải và lực lượng hùng bá của nó. 

Hàng vạn mũi kiếm đều nhắm vào những đoạn dây xích đang giữa lấy thân thể chân long, những tiếng vang đinh tai nhức óc vang lên, sóng âm ba nổi lên càng khiến cho hư không trở nên tán loạn hơn nữa. Bầu trời huyết hồng, đại địa đổ nát đang chịu sự càn quét của những đạo long quyển phong, thật chẳng khác nào sự sụp đổ của thế giới cả. 

Những thanh kiếm này không chỉ tác động đến thân thể, mà ngay cả lực lượng thần hồn cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, khiến cho Mặc Uyên vô cùng thống khổ, muốn chết đi sống lại. Còn Tinh Hồn, hắn cũng chẳng rảnh rang gì. Hắn phải hủy đông kiếm trận, tránh ảnh hưởng đến thân thể của Mặc Uyên một cách hạn chế nhất, chức trách thập phần khó khăn, nội tâm tự hỏi bản thanac so thể chống đỡ được tới đâu. 

Tứ đại bản nguyên trong đan điền vận chuyển, sản sinh ra những đoàn lực lượng xâm nhập vào thân thể hắn, nhờ vậy mà thân thể hắn mới giải tỏa chút áp lực, đồng thời táng động mạnh hơn đến kiếm trận lực lượng càng lúc càng bạo tăng. 

Một giờ sau, Kiếm ý thiên di đại trận mới kết thúc. Tu La chi kiếm từ trên không trung rơi xuống, lưỡi kiếm cắm sâu vào trong đất, sát khí vẫn chưa nguôi đi, nhìn nó khát máu vô cùng, như một con hung thú sẵn sàng đoạt đi sinh mạng của bât cứ kẻ nào đang có ý định tiếp cận nó. 

Nhìn lại không gian xung quanh đã biến thành một chỗ hỗn độn, một vùng đất chết. Một cái hồ lớn trong xanh như mặt gương, mặt đất xung quanh xanh một màu, hương thơm dễ chịu, linh khí tinh thuần, giờ nhìn lại… thật sự không biết phải dùng lời như thế nào mới lột tả sự bi đát của không gian vào lúc này. 

Tinh Hồn hiện tại nằm trên một mõm đất, sắc mặt lại chuyển xấu, liên tục phun ra mấy ngụm tiên huyết, chật vật vô cùng. Tinh thần lực cạn kiệt, thân thể không thể cử động, trong lòng thầm mong đợi Sinh mệnh chi lực nhanh chóng giúp hắn phục hồi một tia sức lực. Điều khiển kiếm trận đã vượt qua cực hạn của hắn, quả nhiên đúng như hắn đã suy nghĩ, tinh thần lực hắn đã bị tổn thương, ít nhất một, hai năm thì mới mong phục hồi lại. Còn về thân thể hắn, may mắn là có sự cứng rắn và dẻo dai, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian ngắn là sẽ an toàn. 

Còn Mặc Uyên, thân thể khổng lồ bị vạn kiếm đâm xuống, mặc dù thân thể thượng cổ chân long chắc chắn hơn cả vẫn thạch, dưới sự công kích mạnh mẽ như vũ bão Kiếm ý thiên di trận liền xuất hiện tổn thương. Sinh mệnh chi lực của long tộc vốn dĩ cường đại, thượng cổ chân long còn muốn vượt trội hơn, nhưng có lẽ bởi vì sử dụng Tu La chi kiếm làm tâm trận, thế nên thân thể Mặc Uyên liền xuất hiện đầy rẫy những vết thương, long huyết chảy ra làm cho tế đàn biến thành một mảng máu kinh dị. 

Tuy bị thương, nhưng những sợi xích vây khốn đã bị Kiếm ý thiên di trận toàn bộ phá vỡ, dù sao thì không có gì là hoàn hảo, vết thương thì có thể phục hồi trong nay mai, còn bị vây khốn trong thượng cổ trận pháp thì cả đời cũng khó thoát khỏi. Cái giả phải trả xem chừng không quá lớn. 

Tinh Hồn vừa mới khôi phục chút sức lực, lại phải nhảy lên tế đàn, ném một đống linh đan chữa thương lên bầu trời, dùng lực lượng tinh thần bóp nát chúng, tạo thành một mảng sương mờ từ từ thấm vào thân thể thượng cổ chân long. Chỉ thấy vết thương từ từ khép miệng lại, chỉ vài phút sau toàn bộ đã khôi phục lại một cách hoàn hảo. 

Số đan dược này đều là dùng thảo dược mà Tinh Hồn hái ở chỗ này, một khỏa đan dược khổng lồ cứ như vậy bị Tinh Hồn và Mặc Uyên làm tiêu hao chỉ trong vòng nửa ngày mà thôi. Cũng may mắn, nếu không có số dược thảo này, Tinh Hồn không biết phải xoay sở như thế nào, là việc cứu thoát Mặc Uyên cơ hồ sẽ tăng thêm độ khó khăn không nhỏ. 

Hắn ngồi bệch xuống tế đàn, hơi thở liên tục không đều, chỉ cảm thấy muốn rả cả người. Lúc này Mặc Uyên bỗng hỏi:

- Thể lực và tinh thần lực ngươi tiêu hao nhiều như vậy, xem ra phải đợi thêm vài ngày nữa mới có thể tiếp tục. 

Tinh Hồn lắc đầu, xua tay đáp:

- Không sao, ta vẫn còn có thể chịu đựng được. 

Rồi sau đó ánh mắt quét qua một vòng, nhìn mảnh hỗn độn đang sắp muốn sụp đổ của dị giới này, nói tiếp:

- Chỗ này mang đầy khí tức hủy diệt và tử vong, cơ hồ sụp đổ bất cứ khi nào. Chúng ta dù muốn dừng cũng không được, đành phải tiếp tục mà thôi. Ngươi mở tinh thần hải ra để ta tiến vào đó, chỉ cần phá giải Huyết hồn luyện ngục trận nốt nữa là xong. 

Kiếm ý thiên di trận uy lực hủy thiên diệt địa, ngay cả địa phương dị giới do thượng cổ đại năng đã phong ấn Mặc Uyên cũng không chịu nổi lực lượng cuồng bạo. Nhìn bất kỳ chỗ nào cũng thấy những vết rách hư không, cứ sau vài phút thì lại mở rộng, lực hút rất mạnh, bất kỳ thứ gì bị nó hút vào đều biến mất không thấy đâu. Vì vậy nên Tinh Hồn muốn trong thời gian nhanh nhất phá đi Huyết hồn luyện ngục trận, sau đó trốn khỏi địa phương này càng nhanh càng tốt, nếu không chỉ sợ sẽ không còn cơ hội mà trở ra nữa. Phải nói rằng tình huống hiện tại của hắn vô cùng hung hiểm, thập tử vô sinh, chậm trễ một khắc thì phải trả giá bằng chính tính mạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.