Đại La Thiên Tôn

Quyển 5 - Chương 27: Huyết mạch thức tỉnh (Hạ)



Tinh Hồn nghe hắn nói nhảm, liếc nhìn một hồi, sau đó mới nói:

- Huyết mạch vẫn chưa ổn định, trước tiên hãy củng cố vững chắc, mấy lời nói nhảm kia bỏ đi. 

Vừa nói, tinh thần lực vận chuyển bao phủ Long Uyên, đem hắn ném ra khỏi Tu Luyện Các, để cho hắn tự mình ổn định căn cơ ở bên ngoài, còn bản thân thì tiếp tục quan sát những người khác. Long Uyên đã thức tỉnh đến trình độ như vậy, Tinh Hồn trong lòng càng thêm mong chờ, tự hỏi chín người còn lại sẽ thức tỉnh huống mạch như thế nào đây. 

Người thức hai thức tỉnh, không ngờ lại là Long Phi Tuyết. Chỉ thấy thân thể nàng hóa thành một đoàn hỏa linh rực rỡ, nhất phi trùng thiên bay thẳng lên không trung, rồi sau đó từ từ biến đổi. Đột ngột một tiếng hót thanh thanh trong suốt vang vọng, so với thứ long ngâm ngạo thị thiên địa của Long Uyên thì thứ âm thanh này vừa dễ nghe, vừa khiến cho người ta có cảm giác tôn sùng. 

Tinh Hồn mắt không chớp, quan sát từ chút một sự thay đổi của Long Phi Tuyết. Đột nhiên đồng từ hắn mở rộng, giật mình nói:

- Không tốt, là hỏa hải!

*Ầm* đoàn hỏa linh phát tán ra xung quanh, cơ hồ muốn thiêu đốt vạn vật. Ngọn lửa này không phải lửa tầm thường, gọi là Niết Bàn Bất Tử Thần Hỏa, tuy vẫn chưa siêu việt Ngũ Hành Bản Nguyên, thế nhưn so với Thuần Dương Chi Hỏa cơ hồ chỉ kém một chút mà thôi. Truyền thuyết phượng hoàng trùng sinh, mỗi lần niết bàn như vậy đều bị sinh ra Niết Bàn Bất Tử Thần Hỏa, chính là ngọn lửa này. 

May mắn Tinh Hồn sớm nhận ra, trong chớp mắt vận chuyển toàn bộ sức mạnh tạo ra kết giới vây xung quanh Long Phi Tuyết, nếu không chỉ sợ cả khối không gian này sẽ bị Niết Bàn Bất Tử Thần Hỏa này của nàng thiêu đốt thành tro bụi mất. 

Lại nửa khắc sau, Niết Bàn Bất Tử Thần Hỏa dần thu mình lại, rốt cuộc cũng tạo thành chân thân Long Phi Tuyết. Chỉ đầu Phượng Hoàng này toàn thân một màu đỏ rực óng ánh như vầng thái dương, từng cọng lông vũ bóng mượt xếp rất đều đặn, trên lưng là chín đôi cánh tuyệt đẹp và không kém phần uy vũ, những chiếc lông đuôi thoạt nhìn giống như của Khổng Tước Điểu, thế nhưng lại càng mềm mại và cao quý hơn nhiều. Đôi mắt phượng đẹp nhất thế gian nhẹ nhàng mở ra, mơ hồ còn có cảm giác thất thần, vẫn chưa nhận thức được hoàn cảnh xung quanh. 

Mắt thấy huyết mạch đã hoàn toàn thức tỉnh, Tinh Hồn lại giống như trước giúp nàng bình ổn tinh thần lại, rồi dùng áo choàng trên người mình giúp nàng che đi cỗ nhục thân tuyệt đẹp kia, tiếp đó lại đưa nàng ra khỏi không gian này để nàng tự mình ổn định lại. 

Lại nói, Long Phi Tuyết này đồng dạng giống như Long Uyên, cũng là thức tỉnh loại huyết mạch cao quý nhất trong Phượng tộc – Cửu Dực Thiên Phượng Hoàng, đứng đầu bách điểu, tại thời kỳ Viễn Cổ Hồng Hoang địa vị không hề thua kém Huyết Thần Long. Viễn Cổ Hồng Hoang, hoang thú ngự trị thiên hạ, nhân loại trong thời điểm đó chỉ là một giống loài yếu kém mà thôi. Đứng đầu Bát Hoang Tứ Hải chính là tam đại yêu tộc – Long, Phượng, Lâm. Long là bá vương đại hải, Phượng quản lý bầu trời và Lân đứng đầu đại địa. 

Thiết nghĩ Long Phi Tuyết và Long Uyên cả hai người này đều thức tỉnh huyết mạch tôn quý nhất trong tộc chúng, có thể nào Long Chiến kia cũng thức tỉnh huyết mạch tôn quý nhất của Lân tộc là Hỗn Độn Diệt Thế Kỳ Lân hay không đây? Tinh Hồn trong lòng càng lúc càng mong chờ. 

Tuy rằng cùng một lúc tiến vào Địa Tâm Tiên Nhũ, thế nhưng thời điểm thức tỉnh mỗi người lại mỗi khác. Ban đầu Tinh Hồn tính toán, người đầu tiên thức tỉnh có lẽ là Long Uyên và Long Ngọc Huyền, thế nhưng hiện tại lại khác, Long Uyên thì không nói gì rồi, Long Phi Tuyết mới chính là làm cho hắn bất ngờ. 

Người thứ ba thức tính chính là Long Kiếm. Kiếp trước, dựa theo những thay đổi trên thân thể hắn, Tinh Hồn mơ hồ xác định, huyết mạch của Long Kiếm này là Kim Sí Thiên Bằng*. Kim Sí Thiên Bằng cũng là một chủng tộc cường đại sinh sống tại thời đại Viễn Cổ Hồng Hoang, lại nói, tuy rằng Phượng Hoàng là vua của bách điểu, thế nhưng vị vua của bầu trời không sai biệt chính là Kim Sí Thiên Bằng này. Nếu có thể so sánh với Kim Sí Thiên Bằng, có lẽ chỉ có Viễn Cổ Thần Điểu Thôn Thiên Tước và Viễn Cổ Thần Điểu Khổng Tước mới miễn cưỡng so sánh mà thôi. Truyền thuyết nói rằng, Kim Sí Thiên Bằng là một trong chín đứa con của Phượng Hoàng, thiên phú chiến đấu chính là cao cấp nhất, trong bách điểu tuyệt không có tộc này so sánh được. 

Và quả nhiên không để cho Tinh Hồn thất vọng, Long Kiếm đã thức tỉnh huyết mạch Viễn Cổ Thần Điểu Kim Sí Thiên Bằng. So với tiền kiếp, chân thân Kim Sí Thiên Bằng này thần tuấn hơn không biết bao nhiêu lần, toàn thân được bao bọc trong phiến lông vũ rực rỡ ánh kim, tưởng chừng như những cộng lông vũ này được đúc ra từ vàng nguyên chất vậy. Không giống như đôi cánh của Phượng Hoàng, cánh của Kim Sí Thiên Bằng tràn đầy sức mạnh, giống như tùy tiện một cái đập cánh cũng giúp nó bay xuyên qua chín tầng mây, nhìn Long Kiếm lúc này vô cùng thần tuấn, thật không hổ danh là vị vua của bầu trời. 

Tiếp đó lại đến Long Tuyền. Lại nói về tiền kiếp của hắn, khi đó hắn chỉ là một quả trứng lớn được Tinh Hồn mua tại một phòng đấu giá. Lúc đó Tinh Hồn cũng chẳng biết lai lịch của quả trứng này là gì, chỉ cảm giác nó ẩn tức một cỗ lực lượng bất phàm mà người thường không thể tưởng tượng được. Hắn có thể lựa chọn hấp thu cỗ sức mạnh này, thế nhưng hắn lại không làm như vậy. Giờ nghĩ lại, không luyện hóa nó quả thực là một lựa chọn đúng đắn. Thật chẳng ngờ, nó lại chính là trứng của Viễn Cổ Thần Điểu Khổng Tước*. 

Khổng Tước trong truyền thuyết cũng giống như Kim Sí Thiên Bằng, ngoại trừ màu lông màu lam lục ra thì dáng dấp của Khổng Tước giống Phượng Hoàng đến tám chín phần, bởi vì nó cũng là một trong chín đứa con mang huyết mạch biến dị của Phượng Hoàng. Sau khi Viễn Cổ Hồng Hoang trôi qua, nhân tộc lên nắm quyền chưởng quản Chư Thiên, địa vị của Phượng Tộc không hề thuyên giảm, ngược lại còn tăng hơn trước. Khổng Tước thập phần kiêu ngạo, so với Kim Sí Thiên Bằng còn muốn cao ngạo hơn. Truyền thuyết kể rằng, Khổng Tước trong một lần giao chiến với Đức Phật đã nuốt Đức Phật vào bụng. Dám đồ sát phật như vậy, có lẽ ngoại trừ Khổng Tước ra, thế gian này chẳng có kẻ nào dám làm như vậy. 

Có thể cảm nhận được, huyết mạch Khổng Tước này mười phần tinh thuần không lẫn chút tạp giao nào. Bình thường Long Tuyền so với đồng môn đã rất kiêu ngạo rồi, chỉ sợ sau khi huyết mạch thức tỉnh, hắn còn muốn cao ngạo hơn nữa. Chỉ là điểm này Tinh Hồn cũng chẳng buồn lo lắng. Kiêu ngạo như thế nào cũng được, hắn chẳng quan tâm, thế nhưng kiêu ngạo đến mức không xem tông môn ra gì, Tinh Hồn đương nhiên không ngần ngại nắn gân hắn một lần. Thiết nghĩ có lẽ Long Tuyền cũng chẳng dám kiêu ngạo trước mặt hắn đâu. 

Theo sau Long Tuyền lần lượt là Long Vân, Long Thiếu Hoàng, Long Vô Mệnh, Long Hạo Kỳ, người cuối cùng thức tỉnh chẳng ngờ lại chính là Long Ngọc Huyền. Năm người đều thức tỉnh huyết mạch cao quý nhất trong tộc bọn chúng, khí tức trên người thay đổi hết sức rõ ràng. Hiện tại nếu đem so sánh với các Võ Giả, đám Long Uyên ngang với Võ Giả Tháp cấp, thế nhưng thực lực chân chính có thể đánh một trận với Võ Giả Thần cấp. Đây đều là thiên tài do Tinh Hồn chú trọng bồi tài, dù thực lực yếu nhất như Long Hạo Kỳ cũng có thể vượt cấp khiêu chiến đến hai cấp, còn như mấy tên biến thái Long Uyên, Long Ngọc Huyền thì một đại giai cũng không hề khoa trương chút nào. 

- Sư tôn, xin nhận của bọn đệ tử ba lạy!

Bọn chúng đối với Tinh Hồn mà nói trước giờ đã rất tôn kính rồi, nhưng bây giờ bọn chúng lại càng thêm sùng bái hắn, cơ hồ đem hắn trở thành một vị thần bất tử không thể thay thế trong lòng. Tài nguyên như Địa Tâm Tiên Nhũ, bọn chúng đều được Tinh Hồn dạy qua Luyện Đan chi thuật, làm sao không biết Địa Tâm Tiên Nhũ quý báu như thế nào. Không tiếc dùng Địa Tâm Tiên Nhũ khiến mỗi người bọn hắn thức tỉnh huyết mạch, có một sư phụ như vậy còn cầu mong gì hơn nữa, có một sư tôn như vậy đủ để bọn hắn kiêu ngạo trước thế gian này. 

- Đây là chuyện vi sư nên làm, mau đứng lên đi. 

Tinh Hồn nhìn bọn chúng tôn sùng mình như vậy, bất giác trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp, nếu nói hắn không thích cái cảm giác được sùng bái thì đích thị là nói dối rồi, quả thực cái loại cảm giác được tận hưởng tâm linh như thế này rất thoải mái. 

- Huyết mạch đã thức tỉnh, hiện tại thiên phú của các ngươi ngay cả ở Tiên Ma giới cũng khó có người bì được. Thế nhưng cũng đừng vì vậy mà kiêu ngạo, trên thế giới này có không ít người thiên phú thua kém các ngươi, thậm chí còn cao hơn, thiên phú bất quá chỉ chiếm một phần trăm của tu luyện giả mà thôi, cái cần thiết nhất chính là sự cần cù chăm chỉ, một khắc lười biến cũng đủ để người khác vượt xa một ngàn tám trăm dặm. 

- Chúng đệ tử ghi nhớ. 

- Tốt lắm. Bây giờ căn cơ vẫn chưa ổn định, các ngươi tạm thời ở lại bên trong này tu luyện, vi sư ra ngoài thu xếp một chuyến, ba ngày nữa sẽ rời khỏi Ma Thú Sơn Mạch này. 

Nghe nói được rời Ma Thú Sơn Mạch, trong lòng bọn chúng thập phần phấn khích. Mấy năm nay chỉ sinh hoạt bên trong núi rừng, ngoại trừ tu luyện ra thì không còn cái gì khác, thế nên đối với thế giới bên ngoài bọn chúng rất thích thú. Bây giờ nghe Tinh Hồn nói sẽ dẫn bọn chúng đi lịch lãm, làm sao mà không vui được chứ. Nhưng vui thì vui, trước tiên phải đáp ứng yêu cầu của Tinh Hồn thì mới muốn làm gì thì làm, còn không thì tiếp tục ở lại đây không được ra ngoài. Thế nên ngay sau đó, bọn chúng lại tiếp tục điên cuồng tu luyện, chỉ cầu mong ba ngày sớm trôi qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.