Đại La Thiên Tôn Nữ nhân xinh đẹp kia ngạc nhiên, sau đó ôm quyền nói: - Ta họ Trần, tên Tử Hàm. Không ngờ công tử là đệ tử Tàng gia, thất lễ rồi. Tàng Thiên Ca mỉm cười, không có nói thêm chuyện này nữa. Rồi quay nhìn về phía Địa Nguyên Đại Hiệp Cốc, nghi hoặc hỏi: - Tử Hàm cô nương, nghe nói Địa Nguyên Đại Hiệp Cốc xảy ra biến dị đã vài ngày rồi, tại sao bọn họ không bắt đầu tầm bảo mà lại tập trung bên ngoài hiệp cốc thế này? - Thiên Ca công tử mới đến nên có phần không biết, sau khi Địa Nguyên Đại Hiệp Cốc xảy ra biến dị thì ngay lập tức bị Thiên Long thần điện và Bạo Tuyết đế quốc khống chế toàn cục. Nghe nói tuy rằng thượng cổ mộ phủ kia đã trồi lên mặt đất, thế nhưng bên ngoài vẫn tồn tại một cấm chế rất mạnh. Muốn tiến vào trong mộ phủ thì cần phải hóa giải cái cấm chế đó mới được. - Cấm chế đó mạnh vậy sao? Mấy ngày rồi mà vẫn chưa thể hóa giải được? - Phải, thế nên cả hai siêu cấp thế lực nhất trí với nhau mời trí giả kỳ trận Thiên Vũ Thánh Vương đến, hy vọng có thể nhanh chóng phá bỏ nó. Trần Tử Hàm gật đầu đáp. - Thiên Vũ Thánh Vương? Xem ra Thiên Long thần điện và Bạo Tuyết đế quốc chịu bỏ ra cái giá không nhỏ nhỉ. Bỗng nhiên từ phía sau, một giọng nói lãnh đạm chậm rãi truyền tới. Trần Tử Hàm quay lại thì phát hiện, chẳng biết từ lúc nào Quân Mạc Tà đã đứng ngay phía sau lưng mình. Đồng thời này cũng nhìn thấy Võ Canh, nhưng nhìn hắn có gì đó rất thê thảm, không biết đã bị Quân Mạc Tà hành hạ như thế nào nữa. Tàng Thiên Ca ngạc nhiên hỏi: - Huynh biết ông ấy sao? - Ta sống ở Vô Thượng Thiên Cung đã mấy chục năm rồi, làm sao không biết lão già Thiên Vũ đó được. Tính cách lão già đó cực kỳ cổ quái, điên điên khùng khùng. Lão ta có thiên phú kinh người, không thua kém gì chúng ta cả, thế nhưng cả đời lại chạy theo trận đạo, bỏ lỡ thời gian tu luyện tốt nhất. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trên đời này không có trận pháp nào là lão không phá vỡ được. Ta nghe nói thượng cổ phong ấn chia cắt Man Hoang và đại lục mỗi lần xuất hiện hư hỏng đều là do lão ta sửa chữa. Chỉ là cái giá để lão bỏ ra là rất đắt, không nói phải có chục người đi theo hầu lão, riêng khoảng tiền tài thôi cũng đủ để người ta tự sát rồi. Lão ta sửa chữa thượng cổ phong ấn hai lần, hai lần đó bảo khố của Vô Thượng Thiên Cung cơ hồ bị lão ta cầm đi gần một nữa. - Công phu mồm sư tử của Thiên Vũ tiền bối khủng bố. - Ha ha ha, lão già Thiên Vũ này đích thị mới là nhân vật khủng bố nhất Vô Thượng Thiên Cung đấy. Sau này gặp lão, tốt nhất nên tránh xa một chút, kẻo lại bị lão ta trấn lột. - ……… Trần Tử Hàm trợn mắt há mồm, trong đầu cứ *oong oong*, bị cuộc trò chuyện của Tàng Thiên Ca và Quân Mạc Tà làm cho choáng ván. Thiên Vũ Thánh Vương là nhân vật phong vân vạn người kính ngưỡng, thế mà Quân Mạc Tà lại gọi là lão già này lão già nọ, ý tứ cực kỳ khinh bỉ. Nàng ban đầu còn tưởng hắn bị điên khùng, thế nhưng hắn lại nói hắn sống ở Vô Thượng Thiên Cung mấy chục năm. Bỗng trong đầu nàng nhớ lại chuyện oanh động trước đây. Thiên Long thánh tử đại chiến với một tuyệt thế thiên tài trẻ tuổi, đánh nhau suốt mấy ngày mấy đêm, rốt cuộc bất phân thắng bại. Đại chiến đỉnh phong giữa hai tuyệt đại thiên tài đó ngay lập tức truyền khắp các ngỏ ngách Huyền Thiên giới, ngay cả đứa trẻ lên ba cũng biết chuyện này. Trần Tử Hàm thân thể run run, ánh mắt không thể tin được nhìn hai người trẻ tuổi nọ, bờ môi hồng căn mọng mấp máy, thốt lên: - Ngươi… ngươi chính là Thiên Long thánh tử? Còn Quân Mạc Tà chính là tuyệt thế thiên tài bất phân thắng bại với ngươi đó sao? Thanh âm của nàng như vậy, thế nhưng không có một người nào nghe cả. Quân Mạc Tà bỗng quay lại, chậm rãi tiến về phía nàng. Khóe miệng nở nụ cười bí ẩn, ngón tay trỏ đặt lên trên môi của nàng, chỉ thấy khuôn mặt của Trần Tử Hàm ửng hồng một mảng, bên tai nghe giọng nói của Quân Mạc Tà vang lên: - Chuyện lần này tuyệt đối không để cho người khác biết. Cô nương hiểu rõ ý của ta chứ? Chỉ thấy Trần Tử Hàm đứng yên như trời trồng, không có bất kỳ hành động nào cả, chẳng biết có phải bị Quân Mạc Tà uy hiếp hay bị vẻ phong trần của hắn dụ hoặc nữa. Quân Mạc Tà cũng không để ý đến chuyện này, sau đó nói tiếp: - Chúng ta đi thôi, thám thính tình hình một chút. Tàng Thiên Ca, Võ Canh và Ninh Tiểu Tam gật đầu nhất trí, rồi cả bốn người bỏ đi, để lại Trần Tử Hàm vẫn còn đang thả hồn ở nơi nào đó. ********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ ********* Chỗ mà bốn người Quân Mạc Tà, Tàng Thiên Ca, Võ Canh và Ninh Tiểu Tam đứng vừa rồi là địa phận được phân chia tạm thời của tán tu. Còn những chỗ khác, dĩ nhiên chính là được tám siêu cấp thế lực trấn thủ và các nhất phẩm tông môn khác trấn thủ. Tuy rằng Vô Thượng Thiên Cung mới là thế lực mạnh nhất, thế nhưng bọn họ lại rời xa phàm trần, tập trung vào tu luyện, ít khi tham gia chuyện của ngoại giới. Thế nên thống trị Huyền Thiên giới, đích thực chính là tám siêu cấp thế lực. Ngay cả các nhất phẩm tông môn cũng phải dựa dẫm vào bọn họ mới có cơ hội phát triển. Tám siêu cấp thế lực và các siêu cấp thế lực đều dẫn rất đông các cường giả đến đây, dĩ nhiên các thiên tài trong thập đại thiên kiêu cũng có mặt. Địa Nguyên Đại Hiệp Cốc chính là cơ hội để bọn họ thăng tiến thực lực, dù hơi nguy hiểm, thế nhưng không ai chịu bỏ qua cơ hội lần này cả. ********** Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ ********* Giữa khung cảnh tuyết trắng rơi đầy trời, hàn mang lạnh lẽo, bỗng nhiên phía chân trời xa xuất hiện một đốm sáng màu vàng. Càng lúc, đốm sáng màu vàng đó càng to lớn hơn, nói đúng hơn chính là ánh sáng đó đang tiến về phía Địa Nguyên Đại Hiệp Cốc. Đến khi nhìn rõ, đốm sáng kia thực chất là một con tàu lớn đang bay trên bầu trời. Từ con thuyền đó phát ra những luồng uy áp cường đại, dĩ nhiên có vô số cường giả đang đứng trên con tàu lớn đó. - Đó chẳng phải là Diễm Ưng chiến sao? - Lời đồn quả không sai, Thiên Vũ Thánh Vương đã được mời tới. - Thiên Vũ Thánh Vương chính là đệ nhất trận pháp, nghe nói không có trận pháp nào mà Thiên Vũ Thánh Vương không hóa giải được. - Có lẽ không quá lâu nữa, chúng ta sẽ tiến vào thượng cổ mộ phủ để tầm bảo rồi. - ……… Diễm Ưng chiến đáp xuống mặt đất, khi đến gần mới thấy, Diễm Ưng chiến này khổng lồ đến nhường nào. Nó thậm chí có thể chở hơn hai đến ba ngàn người. Từ trên đó, mấy chục bóng người chậm rãi bay xuống. Ai nấy đều y phục sang trọng, khí thế bất phàm. Thế nhưng người nổi bật nhất lại là người đi ở chính giữa. Người này nhìn tuổi đã cao, mái tóc hoa râm, thế nhưng da dẻ hồng hào, tràn đầy sức khỏe. Lão ta nhìn rất khá bình thường, thế nhưng người khác nhìn thấy thì lập tức cung kính. - Bái kiến Thiên Vũ Thánh Vương. Mọi người đứng xung quanh lập tức ôm quyền cung kính nói. Thiên Vũ Thánh Vương phất tay một cái, lỗ mãng quát: - Dẹp mấy cái lễ nghĩa tào lao này đi. Mau đưa lão phu xem cái trận pháp đó đi. - Vâng, mời Thánh Vương đi hướng này. Tính tình Thiên Vũ Thánh Vương nóng lạnh bất chợt đã có tiếng, thế nên dù lão lỗ mảng không xem ai ra gì, nhưng chẳng ai dám bất mãn cả. Ngược lại lúc nào cũng phải nở nụ cười, tránh cho Thiên Vũ Thánh Vương bất mãn. Địa Nguyên Đại Hiệp Cốc khá nguy hiểm, nhưng cường giả siêu cấp thế lực đều tập trung lại, thế nên dù là yêu thú cường đại cũng không dám trực tiếp đối đầu, lựa chọn tránh đi chỗ khác. Thế nên chỉ vài ngày, bọn họ đã tạo thành một con đường đi thẳng vào sâu bên trong Địa Nguyên Đại Hiệp Cốc, đi đến chỗ thượng cổ cấm chế kia. Thiên Vũ Thánh Vương nhãn quan trác tuyệt quan sát thượng cổ cấm chế. Lão không nhìn một chỗ, lâu lâu lại kéo mọi người đi chỗ khác xung quanh thượng cổ cấm chế. Cứ mỗi chỗ dừng lại một lúc, lấy ra một tấm da viết viết cái gì đó mà người ta nhìn vào không thể nào hiểu được. Mất gần nửa ngày trời, ai nấy cũng nôn nóng, chẳng hiểu Thiên Vũ Thánh Vương đang làm trò gì. Nếu không phải đang nhờ vậy vào lão, chỉ hận không thể trực tiếp bóp chết lão. Một lúc sau, Thiên Vũ Thánh Vương mới nói: - Cái thượng cổ cấm chế này có vài chỗ xuất hiện hư hỏng, chỉ cần đánh vào những điểm này thì sẽ tạo thành lối đi vào. - Đơn giản vậy thôi sao? Thiên Vũ Thánh Vương, ngài mau nói cho chúng ta biết cần nơi cần tấn công đi. Bỗng một thanh niên áo lam trẻ tuổi nói, dường như hắn đang rất nôn nóng. - Tiểu tử ngươi nóng cái gì, bộ sợ ai giành hết đồ của ngươi sao? - Băng Hoàng thái tử, ngươi mau lùi lại đi, kẻo lại khiến lão nhân gia nổi giận. Thanh niên tuấn tú trẻ tuổi này, đích thị chính là một trong thập đại thiên kiêu – Băng Hoàng thái tử. Không lâu trước đây, hắn bại trận dưới tay Quân Mạc Tà. Tự ái trong lòng xuất hiện, hắn lập tức lao vào tu luyện, sau khi nghe nói Địa Nguyên Đại Hiệp Cốc có biến dị, lập tức chạy đến nơi này. Đáng tiếc có cấm chế ngăn cản, nếu không hắn từ lâu đã xông vào rồi. - Thượng cổ trận pháp không phải muốn phá là được. Đúng là có nhiều điểm hư hao thật, nhưng ai mà biết được đó có phải là do người tạo ra cố ý gài bẫy hay không? Lão phu cần thêm thời gian, ít nhất là hai ngày, đồng thời mấy tên các ngươi phải nghe theo lệnh của lão phu. Nếu không đồng ý, mọi chuyện miễn bàn.
Báo lỗi chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.