Đại Lão Chỉ Muốn Nhàn Nhã

Chương 30: Vào Bệnh Viện





Hàn Chi điều khiển thảm sắt bay rất ổn, không đến mười lăm phút đã đến được bệnh viện mà Lăng Sâm nói.

Đoạn đường này mà phải đi bộ thì cũng mất hết cả một ngày.
Đến khi đáp xuống mặt đất rồi, mọi người vẫn còn đang hoang mang.

Hàn Chi rốt cuộc cấp bậc dị năng cao đến mức nào chứ? Một người bình thường có thể có được sức mạnh như vậy sao?
Kỷ Phong lo lắng, không biết Hàn Chi có phải là gián điệp do người khác cài vào hay không.

Cũng không thể trách anh nghĩ như vậy, thật sự là Hàn Chi rất mạnh, mạnh đến không hợp thói thường.

Anh chỉ lo lắng Hàn Chi gây bất lợi cho Lăng Sâm.
Anh và Lệ Minh tuy được Lăng Sâm công nhận là bạn nhưng hai người mang ơn của Lăng Sâm rất nhiều.

Cả hai đều là cô nhi, một lần mẹ Lăng Sâm dẫn hắn đi làm từ thiện bắt gặp Kỷ Phong đang bị những đứa trẻ khác bắt nạt, còn Lệ Minh đang cố sức đánh lại những đứa trẻ kia.
Lăng Sâm thấy vậy nên xin mẹ hắn nhận nuôi cả hai.

Hắn không ép hai người theo họ nhà hắn, cho hai người ăn, học tử tế.

Bọn hắn biết ơn Lăng Sâm, dù Lăng Sâm coi hai người là bạn của mình nhưng với bọn hắn, Lăng Sâm không chỉ là bạn.

Vì Lăng Sâm, cả hai đều có thể bỏ cả mạng của mình.
Lệ Minh tính cách rất đơn giản, nên không suy nghĩ sâu xa như Kỷ Phong.

Hắn chỉ cảm thấy lão đại cưới được chị dâu là có lời rồi.
“Chị dâu, sau này chị vào quân khu đi, có chị ở chung đội, bọn em có thể đi ngang.” Lưu Duẫn cười ha hả nói.

“Không, chuyến này đi chung với mọi người xong, em sẽ về nhà em nghĩ ngơi, dưỡng thai.” Hàn Chi nói.
“Chị không ở đây với lão đại sao?” Lưu Ly ngạc nhiên hỏi.
Hàn Chi chưa kịp nói thì Lăng Sâm đã giành trước.
“Anh chỉ lo phụ anh hai của anh, căn cứ ổn rồi thì anh đi ở rể.” Lăng Sâm ưởn cao ngực nói.
Hàn Chi thật là không biết nói gì với cái con người này nữa.

Ở rể vinh quan lắm hay sao mà nhìn đắc ý như vậy.
“Lão đại, anh hết thuốc chữa rồi.” Cả đám nhao nhao la lên.
Kỷ Phong nghe Hàn Chi không muốn lưu lại quân đội thì cũng vơi bớt đi lo lắng.

Nhưng anh vẫn muốn theo dõi thêm một chút cho chắc.
Hàn Chi nói mọi người tranh thủ đi thanh lý tang thi thu thập đồ, vì xa xa cô cảm nhận được có người đang đi về phía này, đám người đó cách nơi này khoảng một km nữa.
Mọi người biết Hàn Chi mạnh như vậy, cũng không lo lắng gì nữa.

Ban đầu, khi mọi người không biết thực lực của cô, vả lại cô còn mang thai nên cô đi theo vào chỗ nguy hiểm, ai cũng cảm thấy lo lắng.

Nhưng bây giờ, đám người cảm thấy may mắn khi mang theo hàn Chi.
Hàn Chi kín đáo đưa cho Lăng Sâm một túi to tinh thạch.

Tinh thạch này là Lăng Sâm gom góp lâu nay, thêm với một ít tinh thạch cấp năm trong không gian của Hàn Chi.

Lăng Sâm vui vẻ nhận lấy rồi chia cho đội ngũ của mình.

Bây giờ, chuyện hấp thu tinh thạch trong căn cứ không còn là bí mật nữa.


Đương nhiên, Lăng Sâm đã chặt chém được một mớ vật tư khổng lồ nhờ chuyện này.

Không những người trong căn cứ, đến một số căn cứ lớn khác cũng bị hắn vơ vét một lần.

Tại thời điểm này, căn cứ M hiện đang là căn cứ giàu nhất.
Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, Lăng Sâm từ xa phóng một đạo sét lớn làm nổ cửa kính ra vào.

Tang thi nghe tiếng động đổ xô ào ạt ra ngoài, nối đuôi lao về phía có thức ăn.
Mọi người nhanh chóng phóng ra dị năng giết tang thi, nhưng tang thi nhiều lắm, giết từng con như vậy không biết giết đến chừng nào.
Lăng Sâm chỉ huy.
“Lưu Ly phóng nước, phải đảm bảo ướt hết xung quanh cửa ra vào, không đủ nước nói chị dâu em.

Lưu Duẫn, Kỷ Phong, Lệ Minh đánh những con lọt lưới, Cố Thâm cảm nhận xem có tang thi cao cấp hay không.”
Hàn Chi chưa vội xuất dị năng mà yên lặng xem xung quanh.

Cô nhận thấy được trên lầu hai có một con tang thi tấp ba, lầu một có ba con cấp hai, năm con cấp một.

Bệnh viện này có hết tất cả là mười tầng, nhưng chỉ có hai tầng là có tang thi đã tiến cấp, con tang thi cấp ba kia là con mạnh nhất ở đây rồi.

Hàn Chi phải công nhận đội của Lăng Sâm được huấn luyện rất tốt.

Đối mặt với nhiều tang thi như vậy nhưng không có ai hoản loạn, kể cả người nhỏ nhất là Lưu Ly cũng không có một chút sợ hãi nào.
Lúc này, Lưu Ly đã hoàn thành được nhiệm vụ Lăng Sâm giao cho.


Kế đó, Lăng Sâm phóng một tia sét to bằng nắm tay người lớn về phía đám tang thi bị ướt kia.

Cứ Một lớp lại một lớp tang thi bị đánh ra tro, hiệu suất nhanh hơn rất nhiều.

Những con lọt ra ngoài vũng nước cũng được những người khác xử lý gọn gàng.
Cô nhìn nhìn rồi gãi gãi mũi của mình, chắc không ai cần cô giúp gì đâu nhỉ.

Khi nào có nguy hiểm, cô yểm trợ là được rồi.
Sau khi thanh lý xong tang thi ở đại sảnh bệnh viện, tổng hết cũng hơn hai trăm con tang thi.

Do đa số tang thi đều là bị sét đánh thành tro nên việc thu tinh thạch rất nhanh.

Bảy người đi vào bệnh viện.

Khung cảnh hoang tàn, máu lóm đóm, chỗ chỗ đều thấy.

Trong quầy bán thuốc có một con tang thi bị nhốt bên trong, thuốc ở bên trong không bị thất thoát gì.

Dù gì chỗ này cũng không ai vào được.

Phá cửa, Kỷ Phong giết con tang thi rồi để Lăng Sâm đi vào thu hết thuốc vào không gian.
Hàn Chi nhìn bản đồ bệnh viện treo trên tường.

Phòng siêu âm, x-quang, chụp cắt lớp, các thiết bị kiểm tra thông thường đều ở tầng trệt.

Nhưng phòng giải phẩu thì ở lầu ba, kho thì nằm độc lập ở phía cửa sau của bệnh viện.
Lăng Sâm sau khi thu xong quầy thuốc thì đi lại kế bên Hàn Chi cùng nhìn xem bản đồ.


Hắn còn quan tâm đến chỗ của khoa sản và khoa nhi, Lăng Sâm muốn chuẩn bị hết tất cả các thứ hắn nghĩ ra được để lo cho vợ con mình.

Hai khoa đó ở lầu hai, như vậy nhóm hắn chỉ cần thanh lý hết lầu ba là được.
Còn về phòng nghiên cứu sinh học thì nằm riêng một tòa nhà kế bên kho, như vậy cũng thuận đường.
Cả đám quyết định đi đường vòng qua các khu khám bệnh rồi mới đến kho.

Cả đám vừa đi vừa thanh lý tang thi, đào tinh thạch, thu máy móc, cuối cùng cũng đến kho hàng của bệnh viện.
Nơi này không có nhiều người, nên chỉ có năm, ba con tang thi đi lãng vãng xung quanh.
Hàn Chi không lo lắng về kho hàng, cô đang chú ý về tòa nhà được đặt làm sở nghiên cứu sinh học kế bên.

Cô cảm nhận được bên trong có tang thi cấp bậc ngang với Lăng Sâm, không chỉ một mà có đến ba con.
Hàn Chi đợi Lăng Sâm thu hết kho hàng rồi đi lại nhỏ giọng nói với anh.
“Trong sở sinh học có ba con tang thi cấp năm, em với anh đi vào đó là được rồi.

Đội của anh không cần đi theo đâu, vào cũng không giúp được gì.”
“Ừ, để anh nói mọi người ở ngoài canh gác, không thì bảo họ thanh lý lên lầu trên cũng được.” Lăng Sâm trả lời.
Tuy Lăng Sâm đã là dị năng giả cấp năm nhưng năng lực cảm ứng của hắn không mạnh như Hàn Chi được.

Bệnh viện này rất lớn, hắn cũng không thể cảm ứng được trên lầu hai có một con tang thi cấp ba.
Hàn Chi nghe nói vậy thì dặn dò Lăng Sâm.
“Anh nói mọi người thanh lý tầng một thôi, ở đó có tang thi cấp hai nói họ cẩn thận, tầng hai có một con tang thi cấp ba, họ không phải đối thủ của nó đâu.

Chúng ta giải quyết xong sở sinh học sẽ tụ hội với họ ở tầng một.”
“Được.”
Lăng Sâm bàn bạc xong với Hàn Chi thì quay sang dặn dò thủ hạ.

Sau đó, năm người quay lại đại sảnh chuẩn bị lên lầu.
Hàn Chi và Lăng Sâm thì bước vào trong sở sinh học.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.