[Quyển 1] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ
Vẻ mặt Sino lạnh băng: "Nàng cảm thấy ta sẽ đồng ý?"
Nam Nhiễm cau mày: "Không muốn sinh tiểu long tử."
Hai mày Sino giật giật.
Còn tưởng chuyện gì.
Hắn duỗi tay, kéo Nam Nhiễm về phía mình.
"Vậy thì không sinh." Giọng nói nhàn nhạt.
Nam Nhiễm nghe vậy, đưa mắt nhìn Sino.
Hả?
Cứ thế liền xong rồi?
"Chẳng lẽ chuyện này không cần thiết?"
Nhưng mấy long tộc ở bên ngoài đều ngày ngày trông ngóng cô sinh tiểu long tử mà.
Sino: "Maca sắp thành niên rồi."
"Sau đó?"
"Vị trí này sẽ là của nó."
Đến nỗi có hậu duệ hay không.
Đều là chuyện của nó.
Nam Nhiễm nghe lời này.
Cảm thấy, ừm, cũng không tồi.
Mà Maca đang ôm một viên kim cương lớn ngủ say trong sơn động ở phương xa bỗng nhiên giật mình hắc xì một cái.
Hai mắt mở to.
Nhìn trái nhìn phải một hồi.
Sau khi xác nhận tất cả bảo vật của mình vẫn còn nguyên vẹn.
Thì lại tiếp tục ôm kim cương ngủ tiếp.
...
Trăm năm sau, Maca trưởng thành, trở thành thủ lĩnh đời kế tiếp.
Thủ lĩnh lợi hại nhất của Long tộc đã thoái vị.
Không biết thủ lĩnh Sino đã mang phu nhân xinh đẹp như hoa của mình đi đâu.
Chỉ biết sau khi tự thoái vị, bọn họ liền biến mất không có tung tích.
Ngẫu nhiên sẽ nghe được âm thanh căm giận từ miệng của thủ lĩnh vừa kế vị.
"Bọn họ tìm được một hòn đảo, trên đó có rất nhiều dạ minh châu."
"Bọn họ còn không cho ta đi theo, còn bắt ta phải kế thừa vị trí thủ lĩnh. Đúng là chỉ biết khi dễ rồng!"
Lâu lâu còn sẽ biết được tin tức của bọn họ từ chỗ tân thủ lĩnh.
Hai người họ sống rất tốt.
[Hoàn]
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.