""Phải nhanh chóng thoát khỏi đây, nếu không đám súc sinh này đến gần ta thì ta sẽ chết!""
Nghĩ đến tận đây, Diệp Minh đưa mắt tìm một phương hướng tương đối cách xa đám yêu thú, xong rồi hắn ngay lập tức bạo phát mười thành tốc độ bay đi.
Hiện tại hắn biết sự đáng sợ của Lưu Vân sơn mạch, hắn chỉ mới xâm nhập hơn mấy chục ngàn cây số mà chạm trán với yêu thú khủng bố như thế, may mắn là hắn cách chỗ bọn chúng khá xa.
Hống hống hống ——
Rầm rầm rầm ——
Tiếng gầm grừ của Yêu thú, tiếng núi đá bị sập lở thỉnh thoảng truyền đến bên tai hắn, Diệp Minh quay đầu nhìn phía Thần bảo ánh sáng, chỉ thấy đám yêu thú còn cách thần bảo ánh sáng hơn mấy chục ngàn mét, trong lòng hắn càng thêm ngưng trọng.
Một khi kia một đám yêu thú tới gần thần bảo ánh sáng, tất nhiên sẽ bộc phát kinh thiên đại chiến.
Diệp Minh không dám dừng lại lâu, lập tức dùng mười hai thành tốc độ rời đi.
-----
Lưu Vân Sơn mạch, trời u ám, mặc kệ ngươi chỗ tại địa phương nào đều sẽ không gặp được mặt trời, sương mù ở nơi đây phi thường dày đặc.
---Ầm!!----
Một tiếng kinh thiên động địa giống như thiên thạch va chạm, vô số đất đá đều tan vỡ bay ra xung quanh rất xa, Diệp Minh cách xa hơn năm ngàn cây số đều bị cỗ khí lưu này chấn bay thổ huyết.
Diệp Minh trong lòng thầm hô ""may mắn."", nếu như hắn còn ở chỗ cũ tuyệt đối sẽ bị âm thanh này đè ép bạo thể mà chết.
Hắn vội vàng ổn định khí tức, mới quay đầu lại nhìn cảnh tượng đang diễn ra, nhưng khi Diệp Minh nhìn thấy cảnh tượng ấy, trái tim bỗng nhiên co lại một cái, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Thị lực của Diệp Minh gấp mười lần võ giả cùng gia, cho nên tuy cách xa nhau hơn năm ngàn cây số Diệp Minh vẫn thấy rõ mồm một cảnh tượng ở đấy.
Dãy núi nguy nga rộng lớn dài hơn ba bốn cây số dưới tồn tại khủng bố như vậy công kích, liền nát tan thành từng mảnh đá to nhỏ, đây thật sự là thiên băng địa liệt!
----Huýt----
Một đầu Hỏa Tước hình thể khổng lồ như núi mang một ít Phượng Hoàng huyết mạch vỗ cánh tạo ra vô tận cương phong quét sạch đất đá bay về phía nó, miệng nó phun ra một ngụm Phần Thiên chi hỏa hướng về phía kẻ địch thiêu đốt.
Mà kẻ địch lúc này của nó chính là một đầu Ngưu Ma thân thể khổng lồ, hình dang nữa người người ngưu, cao tới mấy ngàn mét, trong tay cầm một chiếc Cự phủ khổng lồ ngạo nghễ đứng đó.
Ngưu Ma trông thấy Hỏa Tước công kích, nó liền ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng, Cự phủ trong tay quét ngang tạo ra Cương Phong chém tới Hỏa Tước.
--ẦM---
Hai đại công kích chạm nhau liền nổ tung, không gian dưới cú nổ này đều sụp đổ một vùng lớn, vô tận tử vong khí tức quét ngang hết thảy mọi thứ xung quanh bọn nó, cả bầu trời liền sáng rực trong chốc lát, do không gian phá toái cho nên lộ ra Vũ trụ không gian ngoài kia, nhưng sau hai giây không gian liền tự động lành lại.
Diệp Minh cách xa năm ngàn cây số cũng chịu ảnh hưởng dưới cú va chạm này, cơn cuồng phong mang theo năng lượng cuồng bạo từ trung tâm bạo phát quét ra tám hướng xung quanh, những nơi cuồng phong đi ngang qua, cổ thụ sụp đổ, núi đá vỡ nát, các sinh vật khác nhỏ yếu liền bị cuồng phong cuốn đi mất xác.
Phốc ——
Diệp Minh phun ra máu tươi, sắc mặt khó coi, trong lòng hắn thoáng hoảng hốt, cũng không kịp chữa trị thương thế, liền liều mạng đập cánh bay đi.
Bởi vì cơn cuồng phong năng lượng đang gào thét đang lan tới gần hắn, Diệp Minh thân hình gầy yếu, nếu bị cơn cuồng phong nào cuốn vào, khẳng định phân thân toái cốt.
Trong lòng Diệp Minh vô cùng khổ sở không cam lòng, không có thực lực liền ngay cả một đám súc sinh đánh nhau tạo ra dư chấn hắn đều không chịu nổi, nghĩ đến đây, càng khiến hắn kiên định truy tìm võ đạo đỉnh phong, trở thành cường giả!
Hắn cấp tốc liều mạng thiêu đốt khí huyết bay đi, nhưng mà còn không nhanh bằng cuồng phong cuồng bạo sau lưng, khí lưu năng lượng oanh kích lan tới sau lưng hắn, khiến da hắn tróc ra, thịt hắn bong từng mảng từng mảng lộ ra xương sống trắng hếu, khí huyết trong người bị đảo lộn, khí tức hỗn loạn, hắn sắp ngăn cản không nổi.
Mà sau khi hai đại Đế Tôn yêu thú mở màn công kích, các yêu thú khác khí tức như Thần Ma đều liều mạng xông tới đánh nhau, tiếng choảng nhau vang lên không dứt, mặt đất bị đánh sụp xuống, sơn nhạc bị đánh phá, trong bầu trời vô số năng lượng cuồng bạo va chạm nhau không dứt, cảnh tượng khiến người ta thấy liền chấn kinh.
Ầm ầm!!
Một đầu Yêu Hầu toàn thân màu hoàng kim dùng vô thượng lực lượng cầm trong tay Thần Côn đạp lên dãy núi khổng lồ, lấy đà nhảy lên vung gậy công kích lên đầu Sư Tử có cánh khổng lồ đang lơ lửng trên không.
Đầu sư tử không chút hoang mang đập cánh né tránh tuyệt sát một côn của Yêu Hầu, sau đó nó há miệng phun ra một ngụm Đại hỏa lên người yêu hầu, ý đồ đốt chết nó.
Yêu hầu cầm trong tay cây gậy khổng lộ liên tục xoay tròn, tạo ra một luồng kinh khủng sóng khí bay tới Đại hỏa của yêu hầu.
--Ầm---
Đại hỏa chạm tới sóng khí liền sinh ra phản ứng nhiệt hạch nổ tung, thanh âm của nó vang vọng khắp không gian, hỗn loạn năng lượng tiếp tục quét sạch bốn phương tám hướng, như vậy lại càng tăng cường thêm cuồng phong năng lượng.
Các yêu thú cường giả kịch chiến khiến trời và đất lắc lư, sinh cơ ngàn vạn dặm bị dư chấn tuyệt diệt, cảnh tượng kinh khủng như tận thế.
“Mẹ! Vạ lây!” Diệp Minh thầm mắng, thêm hai con súc sinh Đế Tôn cảnh tham chiến, khiến cơn cuồng phong sau lưng hắn càng thêm cuồng bạo, hắn sắp chống đỡ không nổi nữa.
“Chẳng lẽ hôm nay ta sẽ chết bởi dư âm khi chiến đấu của đám súc sinh này, ta không cam lòng!” trong lòng Diệp Minh vô cùng không cam lòng, hắn thể lực cạn kiệt ngã quỳ xuống đất, hắn xoay người nằm ngửa ra, hai cánh tay khẽ nhúc nhích, nhưng hoàn toàn không có một chút khí lực đứng dậy.
Nhìn cuồng phong sắp lan tới hắn, Diệp Minh cười thảm, ""Ngưu lão, chắc ta sắp chết rồi!""
""Hắc hắc, tiểu tử đừng lo lắng ngươi mới ăn khí vận đan, cộng thêm bản thân ngươi khí vận rất mạnh mẽ, chắc chắn không dể dàng chết được, sẽ có nhân tố ngoài ý muốn cứu ngươi, hoặc chủ động cứu ngươi, nhưng nếu thật là không có ai, ta sẽ sử dụng ít tàn hồn năng lượng cứu ngươi!"" Vương Bá Ngưu không cho là đúng, nói.
Đúng lúc này, một đạo kiếm mang như xuyên thấu tương lai từ phương xa chém tới!
“Một đám súc sinh! Thần bảo há lại đám súc sinh các ngươi có thể nhúng chàm?”