Đối với sự coi thường của Hắc Ám Ma Hoàng, hắn cũng không để ý chút nào, chỉ là nhìn qua Thống Khổ Nữ Hoàng, nở nụ cười:
- Vinh quang của cao đẳng Ma tộc? Nhân Phỉ Địch, nói cho chủ nhân nhà ngươi, cái gì là vinh quang của ngươi?
- Hồi bẩm chủ nhân, vinh quang của nô tài chính là hầu hạ chủ nhân, khiến chủ nhân ngài vui vẻ, thỏa mãn, đó chính là vinh quang lớn nhất của nô tài rồi.
Thống khổ nữ hoàng vẻ mặt yêu mị mím môi nói:
- Nô tài nguyện ý dùng tất cả phương pháp để khiến chủ nhân được vui.
- Ha ha, ngươi đứa nhỏ phóng đãng này, càng ngày càng rất biết nói chuyện rồi.
Lôi Động cũng có chút thõa mãn vuốt vuốt bờ mông nàng:
- Bổn thiểu chủ nghe thế cũng có chút vui vẻ đấy.
Tự xưng Bổn thiểu chủ, cũng là một thủ đoạn nhỏ của Lôi Động. Ít nhất nghe như vậy thì đằng sau mình còn có chỗ dựa. Dễ dàng uy hiếp thuộc hạ, cùng với địch nhân.
- Hừ, nếu như ta không biết xuất thân của ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi là xuất thân từ Cửu Vĩ thiên hồ nhất tộc đấy.
Thương Lan Tiên Tử mặc một thân Nghê hồng Vũ Y, phiêu nhiên như tiên xuất hiện bên người Lôi Động, dịu dàng cúi đầu:
- Khởi bẩm chủ thượng, nô tài đã khởi động trận pháp rồi, mặc cho trên người Hắc Ám Ma Hoàng này có các loại phù lục chạy trốn trân quý cũng đừng mơ xuyên qua trận pháp của nô tài.
Minh Thần tuy rằng không phải lý giải với trận pháp cao nhất, nhưng cường giả đã đến Tôn Cấp như hắn, tạo nghệ về mặt trận pháp đương nhiên phải hơn Thương Lan Tiên Tử mấy bậc rồi.
Lôi Động sau khi sửa sang lại liền truyền thừa cho Thương Lan Tiên Tử. Mà nàng cũng không phụ hi vọng, tạo nghệ đối với trận pháp ngày càng tinh thâm.
- Thương Lan ah, ta nhìn ngươi ngược lại càng ngày càng có khí chất tiên nữ đấy.
Thống khổ nữ hoàng tới từ trước đến nay đều muốn tranh thủ, nghe vậy cũng trả lời một cái mỉa mai nói:
- Chỉ sợ là ngươi giả bộ a? Biết rõ chủ nhân thích nữ nhân như vậy, thích ngươi bình thường lạnh lùng như băng, nhưng lên giường lại hoàn toàn trái lại, so với ma nữ như ta còn mạnh mẽ hơn. Hừ, nữ nhân thích đùa nghịch tâm cơ, thật sự thật đáng ghét ah. Chủ nhân, nàng khi dễ ta.
- Nhân Phỉ Địch, ngươi bớt ở đó ngậm máu phun người đi.
Thương Lan Tiên Tử bị tức đến không nhẹ, sắc mặt trắng bệch, thân thể mềm mại run rẩy nói:
- Ta tu luyện Thương Lan Tiên Cung, khí chất nguyên bản là như vậy, tu vị càng cao, càng như vậy. Nào có phải không chịu nổi như ngươi nghĩ chứ? Ngược lại là ngươi, rõ ràng là một nữ ma đầu việc ác bất tận, nhưng hết lần này tới lần khác lại học vẻ quyến rũ của Hồ tộc. Rõ ràng là nịnh nọt, cố ý câu dẫn chủ nhân mà.
- Ta nịnh nọt, ta cố ý câu dẫn chủ nhân.
Thống khổ nữ hoàng không chút phật lòng hừ nói:
- Ngược lại là ngươi, rõ ràng trong lòng muốn đến chết, nhưng lại giả bộ điềm đạm đáng yêu, dục nghênh còn cự tuyệt. Chủ nhân, ngài cũng phải cẩn thận nàng ah. Năm đó Bích Ba tiên tử chính là câu dẫn Minh Vương như vậy, làm hại minh Vương đại nhân oan khuất mà chết đi đấy.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng những năm gần đây này, đối với loại chuyện tranh thủ tình cảm này đã thấy nhiều nên ngược lại có chút lơ đễnh. Nhưng mà, Hắc Ám Ma Hoàng thì lại hoa cả mặt. Một ma nữ Hợp Thể đỉnh phong, một tiên nữ Hợp Thể đỉnh phong, đều là tồn tại mà vô số sinh linh phải nhìn lên cúng bái, kết quả là lại tranh giành được ân sủng trước mặt một nhân loại không ra gì như vậy.
Loại chuyện này, quả thực đã vượt ra khỏi lực lý giải của Hắc Ám Ma Hoàng. Bất quá, qua đó có thể khẳng định, tên nhân loại không rõ thân phận này, tất không phải là thứ bình thường, hẳn là có lai lịch rất lớn.
Lúc này, Hắc Ám Ma Hoàng không dám coi thường Lôi Động nữa, mà học theo lễ tiết nhân loại chắp tay nói:
- Vị Thiếu chủ này, xin thứ cho Đạt Khắc Ni Tư có mắt không tròng, không biết ngài là đến từ phương thế lực này? Ở đây cách Hắc Ám Ma vực của ta không xa, không bằng trước tiên đến ngồi một chút, mọi người tâm sự, uống chút rượu, sao hả? Ngài yên tâm, trong Hắc Ám Ma vực của ta có rất nhiều mỹ nữ, cam đoan mỗi một người đều là xử nữ.
Trong nội tâm thầm nghĩ, xem tiểu tử này, tất nhiên là đồ háo sắc, chỉ cần dùng nữ sắc câu dẫn hắn, đến lúc đó...
Lôi Động đưa tay ra ngăn hai nữ nhân tiếp tục tranh đấu, ngược lại có chút hắng hái nhìn Hắc Ám Ma Hoàng:
- Ngươi ngược lại là rất có tâm đấy, thật khiến ta vui vẻ. Nhưng tiếc ah đáng tiếc, ngươi và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng là tử địch. Mà Thiên Khuyết Kiếm Hoàng lại trung thành tận tâm với Bổn thiểu chủ, nói thế nào thì cũng phải báo thù cho hắn.
- Nguyên lai Thiếu chủ ngài là vì Thiên Khuyết báo thù mà đến.
Hắc Ám Ma Hoàng thành khẩn nói:
- Kỳ thật thì trong này còn rất nhiều đạo lý chưa nói rõ, con của ta cũng chết trong tay Thiên Khuyết, ta chẳng qua chỉ là báo thù thay hắn thôi Thiếu chủ, tại hạ có rất nhiều thứ tốt có thể hiến cho ngài, hơn nữa còn mười vạn mỹ nữ các tộc nữa.
- Giết ngươi, toàn bộ đều là của ta
Lôi Động ánh mắt ôn nhuận như nước. Thân hình Lôi Động nhoáng một cái, trực tiếp dắt Tiên Ma lưỡng tỳ, hư không tiêu thất rồi.
Cái gọi là hư không tiêu thất, đó chỉ là nói tương đối thôi. Tu luyện chi thuật, vô số năm sinh sôi nảy nở, có đủ loại độn thuật, hoặc là ảo thuật, hoặc là không gian độn, hoặc là khiến bản thân dung làm một thể với không gian chung quanh. Tu vị hoặc cao hoặc thấp, hiệu dụng cũng bất đồng.
Nhưng Hắc Ám Ma Hoàng tung hoành Thiên địa mấy ngàn vạn năm, kinh nghiệm lão đạo, thủ đoạn đặc biệt, độn thuật gì mà chưa từng thấy qua? Muốn triệt để dấu diếm được cảm giác của hắn, cho dù là Á Thánh cũng không dễ làm được, chung quy sẽ có một chút dấu vết để lại.
Nhưng nhân loại kia lại dắt tay hai vị Tiên Ma nữ, trực tiếp biến mất ngay trước mặt hắn. Mà lấy kinh nghiệm và thực lực mấy ngàn vạn năm của hắn cũng không thể tìm ra bất luận vết tích nào.
- Cường địch.
Trên khuôn mặt hung ác mà dữ tợn của Hắc Ám Ma Hoàng liền lộ ra vẻ kinh hãi không hiểu. Lúc này không dám ứng chiến, Hắc Ám ma khí quanh thân mãnh liệt
cuồn cuộn, trong lúc xoay tròn đã không thấy bóng dáng, thân hình hóa thành ma khí nồng đậm bỏ trốn vào chỗ sâu trong hư không, dường như đã dung nhập vào trong hư không u lãnh vậy, chỉ thoáng qua đã chui được trên trăm dặm, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh.
Hắc Ám Ma Hoàng không khỏi có chút đắc ý trong lòng, mấy ngàn vạn năm qua không ngừng tu luyện Hắc Ám ma công, khiến một thân Hắc Ám ma khí của hắn đã tinh thuần đến cực hạn. Nhất là độn thuật, đây là thứ hắn tương đối tự tin nhất.. Nếu không, dưới tình huồng khắp nơi đều có cường địch, sao hắn có thể tiêu diêu tự tại sống đến ngày hôm nay được. Hắn am hiểu dung nhập Hắc Ám ma công và không gian pháp tắc làm một thể, mà ngay cả Phượng Hoàng được Yêu Linh giới được xưng xưng là không gian chi tử nhiều nhất cũng chỉ có thể sóng vai với hắn thôi.
- Hừ. Múa rìu qua mắt thợ.
Thân hình Lôi Động phiêu hốt, quỷ dị xuất hiện trước Hắc Ám Ma Hoàng vài dặm, khóe miệng tràn ra một tia khinh thường:
- Không gian pháp tắc của ngươi bất quá mới được ba bốn phân tinh túy mà thôi, vậy mà cũng muốn đào tẩu trước mặt bổn thiểu chủ u? Trẫm nói, không gian là cứng lại.
Lôi Động cũng sở trường về không gian pháp tắc, sau đó lại hấp thu một ít cảm ngộ và lý giải của Minh Thần đối với không gian pháp tắc, hai cái kết hợp lại, tất nhiên khiến cho tạo nghệ của Lôi Động về mặt không gian pháp tắc đạt đến mức lô hỏa thuần thành rồi. So với Hắc Ám Ma Hoàng, ít nhất cũng cao hơn mất bậc.
Theo Chân Ngôn Thuật vang lên, không gian phạm vi trăm dặm quanh thân vô cùng nhanh chóng áp súc về phía trong, tu vị Lôi Động lúc này đã sớm không còn như năm đó nữa, Chân Ngôn Thuật xuất ra, điều động lực lượng pháp tắc của mình đương nhiên rất thuận buồm xuôi gió rồi.
Tuy rằng còn xa không đạt đến cảnh giới chí cao, nhưng đối phó với cường gỉa Hợp Thể kỳ đỉnh phong cũng đã dư xài rồi.
Hắc Ám Ma Hoàng quá sợ hãi, vừa định mượn khe hở không gian tránh né thì lại phát hiện không gian quanh mình phảng phất đã hoàn toàn bị một cổ lực lượng pháp tắc khống chế. Nguyên lai khi hắn thi triển đổn thuật thì có cảm giác hài hòa như cá với nước với không gian vậy. Nhưng bây giờ, không gian giống như là địch nhân của hắn, sền sệt phong bế tất cả đường lui của hắn lại. Không ngừng đè ép về phía trong, thoáng qua một chút, ma thân cực lớn của hắn đã bị phong bế trong một quan tài không gian thủy tinh cực lớn rồi.
Đương nhiên, loại quan tài không gian thủy tinh này, nhiều nhất chỉ chế trụ được hắn mười tức thôi. Dưới tình huống lực lượng Hắc Ám Ma Hoàng bạo khởi, tạch tạch tạch, quan tài không gian liền bị bạo liệt từng chút một.
Nhưng chút thời gian này, đối với Lôi Động mà nói đã đủ rồi. U minh quỷ khí tinh thuần quanh thân, hóa thành một đạo Hắc Long, trong tiếng long ngâm gầm thét đập vào trên quan tài.
Quan tài thủy tinh dưới lực trùng kích cực lớn bị nổ tung ra, vô số mảnh vỡ không gian sắc bén cắt Hắc Ám Ma Hoàng thành từng mảnh nhỏ, ngay tiếp theo nguyên thần, cũng bị trọng thương.
Hắc Ám Ma Hoàng quả thực không dám tin, Thiếu chủ thần bí này lại cường hãn đến mức như thế. Hắn tự nhận coi như là Á Thánh Thanh Long hoàng mạnh nhất trong thập đại cao thủ tự mình ra tay đối phó mình, không mất mười hiệp thì cũng đừng mơ thắng được mình.
Chẳng lẽ tiểu tử nhân loại này còn mạnh hơn cả Thanh Long hoàng sao? Hắn đến tột cùng là người nào? Á Thánh? Hay là Chí Tôn? Bỗng nhiên, Hắc Ám Ma Hoàng nhớ tới một người, đó là Ma Đế Yến Xích Tinh không lâu trước kia, chỉ mới vài vạn năm thôi, đã dẫn phát ra một hồi gió tanh mưa máu trong tam giới.
Chẳng lẽ tiểu tử này có liên hệ với Ma Đế Yên Xích Tinh sao? Mà Chí Tôn Yến Xích Tinh, cũng không chết đi?
Nghĩ đến đây, Hắc Ám Ma Hoàng quả thực không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa, đau khổ cầu khẩn nói:
- Thiếu chủ, đều là Đạt Khắc Ni Tư có mắt không tròng, xông tới tôn giá. Thuộc hạ nguyện ý đầu nhập vào Thiếu chủ, vi Thiếu chủ đấu tranh anh dũng.
Tuy nói chủ thượng Ma Tôn của hắn cũng phi thường đáng sợ, nổi giận lên cũng không phải Hắc Ám Ma Hoàng có thể ngăn cản được. Nhưng Ma Tôn xa cuối chân trời, mà tử vong lại gần ngay trước mắt đây.
Dưới uy hiếp tử vong, Hắc Ám Ma Hoàng không chút do dự lựa chọn đầu hàng.
- Chỉ bằng loại phế vật như ngươi thì làm được gì chứ?
Thân hình Lôi Động nhoáng một cái đã đến trước mặt hắn. Lực lượng thần niệm cường đại như núi áp chế khiến hắn không thể động đậy nổi. Hắn duỗi ra một tay, trực tiếp đè xuống đầu Hắc Ám Ma Hoàng.
Thần niệm hình thành Luân Hồi chi nhãn, lực hấp xả cường đại từng chút một hấp rời nguyên thần hắn ra, xoắn thành phấn vụn, sau đó lại từ trong Luân Hồi chi nhãn hóa thành Hỗn Độn linh khí và bổn nguyên tinh thuần bàng bạc.
Hắc Ám Ma Hoàng đã là tồn tại phi thường cao cấp, rất gần với Á Thánh. Lôi Động tinh luyện ra từ trong cơ thể hắn tương đương với mấy vạn miếng Hỗn Độn linh khí, cùng với trọn vẹn hai quả Hỗn Độn bổn nguyên.
Cùng lúc đó, trí nhớ và tánh mạng thừa số của hắn cũng đều bị Lôi Động nắm giữ trong tay. Chọn lấy một ít trí nhớ trọng yếu để thôn phệ, ngoài ra, Lôi Động cũng có chút hứng thú với Hắc Ám ma công và không gian pháp tắc của hắn
Cả hai có thể giúp Lôi Động xác minh một chút, chung quy vẫn có thể khiến cho Lôi Động càng tiến bộ hơn một chút.
Sau một lát, Lôi Động đã biến thân hình thành ma thân của Hắc Ám Ma Hoàng, bất luận là nhìn từ bên ngoài hay về cấp độ thần hồn đều rất khó bị người nhìn ra sơ hở. Hắc Ám ma khí quanh thân quay cuồng không ngớt, tà ác mà cường đại.
- Chúc mừng Thiếu chủ đã diệt sát Hắc Ám Ma Hoàng. Thuộc hạ cũng thập phần cảm kích Thiếu chủ đã báo đại thù cho thuộc hạ.
Sớm biết Thiếu chủ có bản lĩnh thôn phệ thần hồn, biến ảo thành người khác, nhưng chính thức nhìn thấy một màn quỷ dị như thế, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng cảm thấy sởn hết cả gai ốc. Sự cường đại của Lôi Động "Thiếu chủ" đã xâm nhập vào nội tâm hắn rồi, hắn dối với Thiếu chủ cũng càng trở nên vừa kính vừa sợ, không dám nhìn thẳng hắn, cúi đầu thật sâu.
- Ha ha, Chung Ly Thanh, ngươi lần này làm tốt lắm.
Bản lĩnh thông qua tánh mạng thừa số để biến ảo ra bộ dạng địch nhân của Lôi Động kỳ thật cũng có tai hại cực lớn. Biến ảo càng lâu, càng dễ dàng bị bản năng của cổ thân thể kia ảnh hưởng đến phương thức tư duy của bản thân.
Cá t ính tàn bạo háo sắc của Hắc Ám Ma Hoàng đã xâm nhập vào sâu tận xương tủy, tánh mạng thừa số. Lôi Động chỉ vừa mới biển ảo thành Hắc Ám ma hoàng thôi đã cảm giác được một cổ bạo ngược dị thường khó có thể khống chế tràn ngập trong lồng ngực
Giống như cần sát lục, giao cấu không ngừng mới có thể phát tiết được ức chế trong lòng. Lôi Động từ trong hỗn độn bổn nguyên của Hắc Ám Ma Hoàng ngưng tụ ra nửa miếng Hỗn Độn bổn nguyên, ném cho Thiên Khuyết Kiếm Hoàng:
- Chung Ly Thanh, đây là phần thưởng cho công lao của ngươi, ngày sau hảo hảo tu luyện, sớm ngày trở thành Á Thánh, giúp Bổn thiểu chủ kiến công lập nghiệp.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng thoáng cái đã nhận được nửa miếng, lúc này liền vui mừng quá đỗi, lăng không quỳ lạy mà xuống, thân hình kích động không thôi nói:
- Thuộc hạ nhất định sẽ hảo hảo cố gắng tu luyện, tuyệt đối không cô phụ sự tài bồi và kỳ vọng của Thiếu chủ.
Có nửa miếng Hỗn Độn bổn nguyên này rồi, tấn cấp Á Thánh chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.
Lôi Động vừa muốn nói chuyện thì dưới sự thôi thúc của bản năng, một cổ thú tính tàn bạo liền xâm nhập khắp toàn thân, khó có thể nhẫn nại được nữa, liền trực tiếp dùng ma khí nhiếp Thống Khổ Nữ Hoàng và Thương Lan Tiên Tử ở cách đó không xa đến.
- Chủ nhân, ngài vừa muốn dùng hình thái bất động để khi phụ chúng ta sao?
Thống khổ nữ hoàng Nhân Phỉ Địch, mị nhãn như tơ, yêu kiều thở hổn hển nói:
- Nô tài, nô tài không thuận theo ah.
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng ma vĩ đã quấn quanh thân Lôi Động rồi.
- Chủ nhân, ta giờ chỉ tiếp nhận ngài thôi, bản thể của ngài
Thương Lan Tiên Tử mặt đỏ tới mang tai nói:
- Còn có, hiện giờ có, có...
- Thiên Khuyết, trở về chuẩn bị một chút với Hổ Hoàng, tiếp theo chúng ta phải diễn trò hay một hồi nữa.
Lôi Động đã bị bản năng trong cơ thể ảnh hưởng, đầy đều là các tư tưởng tà ác, chủ ý thức cũng khó có thể khống chế, liền vẫy lui Thiên Khuyết Kiếm Hoàng.
Ngược lại có chút không thể chờ đợi được xé rách Nghê thường Vũ Y của Thương Lan Tiên Tử, khặc khặ-x-xxxxx cuồng tiếu:
- Thương Lan, ta chính là thích biểu lộ dục nghênh còn cự tuyệt như vậy của ngươi đấy.
- Chủ nhân, không muốn ah
...
Mấy năm về sau, Lôi Động dùng thân phận Hắc Ám Ma Hoàng, một phần Triệu Tập Lệnh, gọi tất cả cường giả Hợp Thể kỳ dưới trướng tới. Nói là Thiên Khuyết Kiếm Hoàng và Hổ Hoàng liên thủ đánh hắn.
Tự nhiên, Lôi Động suất lĩnh Hắc Ám ma quân này bắt đầu liều chết đánh một trận với hai đường đại quân. Kết quả là qua mấy lần chỉ huy sai lầm nghiêm trọng, bị phục kích nhiều lần, gần trăm cường giả Hợp Thể kỳ cuối cùng chỉ chết còn lại hai mấy người.
Cũng may đối phương tựa hồ cũng "Thương vong thảm trọng", bất đắc dĩ lui đại quân, bởi trong trận chiến cuối cùng, Hắc Ám Ma Hoàng vì lui địch đã anh dũng giết địch, sử dụng cấm thuật miễn cưỡng tăng lên tu vị. Sau đó, nguyên khí đại thương. Hắn cho những thuộc hạ chưa chết phát ra tin tức, mình tìm một chỗ ẩn nấp để bế quan chữa thương.
Dùng phương thức này, Lôi Động chẳng thu hoạch được đại lượng nguyên thân trong thời gian ngắn, còn không lộ ra sự thật Hắc Ám Ma Hoàng đã sớm bị hắn tiêu diệt rồi nữa.
Đương nhiên, trận hạo kiếp này cũng khiến Tam Giới chấn động. Rất nhiều nhân sĩ hữu hảo của Thiên Khuyết Kiếm Hoàng và Hổ Hoàng nhao nhao liên hệ hỏi thăm. Nhưng hai người bọn họ cũng vì "Bản thân bị trọng thương" mà bế quan.
Mọi người chỉ có thể suy đoán đây là một hồi báo thù của Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cho vợ con mình.
Ai cũng không ngờ được, Lôi Động sau khi thu hoạch được đại lượng tài nguyên, lại bắt đầu bế quan. Một ít bộ đội tinh nhuệ, cũng theo Lôi Động không ngừng di chuyển trong hư không, dần dần đã đến bên ngoài Hỗn Loạn Tinh Hải.
Hỗn Loạn Tinh Hải, từ trước đến giờ là chỗ ưu thích nhất của những người đắc tội các thế lực lớn, muốn tìm chỗ để đào tẩu. Nơi này hoàn cảnh phức tạp, trong hư không, tràn ngập đủ loại năng lượng cuồng bạo hay thay đổi.
Nếu hơi không cận thận sẽ bị xoáy đến nát bấy trong các vòng xoáy hư không kia, nếu không phải là người quen thuộc tình huống nơi này thì, căn bản không dám đi loạn các nơi được.
Thế lực khống chế Hỗn Loạn Tinh Hải là bảy cường giả Hợp Thể kỳ, tự xưng là thất hoàng, từng người đã phân chia tốt địa bàn, không xâm phạm lẫn nhau.
Người cường đại nhất tự xưng là Tinh Miểu Hoàng, chính là cường giả Hợp Thể kỳ đỉnh phong. Cũng là một cường giả được xếp vào trong thập đại cao thủ. Nghe nói người này xuất thân từ Tinh Miểu Tiên Cung, một thế lực lớn nhất Tiên Giới, vài vạn năm trước đã phản bội Tiên Tôn, chạy tới Hỗn Loạn Tinh Hải để xưng vương xưng bá.
Khiến người cảm thấy kỳ lạ nhất chính là, Tiên Tôn đại nhân cũng không tìm hắn gây phiền toái, để hắn tùy tiện lăn lộn bên ngoài.
Tinh Miểu Hoàng này cũng không giống với người tiên tộc khác, làm người cởi mở phóng khoáng, ưa thích kết giao bằng hữu, hơn nữa còn phi thường trượng nghĩa. Cũng do thế mà hắn mới không bị tiêu diệt trong Hỗn Loạn Tinh Hải, sau đó lại dần dần lớn mạnh, không ngừng có người chạy đến để cầu hắn che chở. Đối với việc này, Tinh Miểu Hoàng cũng không cự tuyệt, cho dù xuất thân cao đẳng Ma tộc cũng không sao cả.
Chỉ cần tiến vào Hỗn Loạn Tinh Hải thì sẽ tự động được Thất hoàng che chờ, điều kiện là không được rời khỏi Hỗn Loạn Tinh Hải. Hơn nữa cùng lúc đó, trong tam giới cũng có một quy củ, đó chính là ai phạm vào sai lầm, một khi chạy trốn tới Hỗn Loạn Tinh Hải thì sẽ không truy cứu nữa, xem như người đó đã chết rồi.
Kỳ lạ nhất là trong tam giới không cho phép có cường giả Hợp Thể kỳ giá lâm đến Hỗn Loạn Tinh Hải.
Hôm nay, mới chỉ phát triển được sáu bảy ngàn năm ngắn ngủi, cách cục Hỗn Loạn Tinh Hải đã có rất nhiều biến hóa. Đó chính là Hỗn Loạn Tinh Hải, nhiều thêm một hoàng, tên là Thiên Ma Hoàng.
Rất nhiều người trong Tinh Hải chỉ biết Thiên Ma Hoàng tựa hồ xuất thân từ nhân loại, tu luyện chính Thiên Ma ma công đã được cải biến thích hợp cho nhân loại tu luyện. Theo trên lý luận mà nói, loại ma công này hẳn là lột xác từ Thiên Ma công mà Thống Khổ Nữ Hoàng tu luyện.
Nhân loại là một sinh linh cực kỳ am hiểu học tập. Vốn là yêu linh nhất tộc, nhưng bởi vì giảo quyệt hay thay đổi, nên một phần nhân loại đầu nhập vào Ma tộc, hoặc là tiên tộc, khiến nhân loại biến thành một chủng tộc **
Bởi vì am hiểu học tập, nên nhân loại có thể chỉnh hợp công pháp các tộc sau đó dùng cho mình. Nhân loại nhiều đời thiên tư thông minh sau khi không ngừng sửa chữa đã dần dần biến đó thành một phương thức tu luyện của nhân loại.
Nhưng không ai biết Thiên Ma Hoàng đến từ đâu? Người bên ngoài càng không biết, bên người Thiên Ma Hoàng ngoại trừ cô ta ra, còn nhiều thêm một cường giả Hợp Thể kỳ nữa
Lúc trước, Thiên Ma xuất lĩnh lấy minh hữu và thuộc hạ của Lôi Động bắt đầu dần dần lăn lộn trong Hỗn Loạn Tinh Hải, mới đến luôn có rất nhiều phiền toái, nhưng may mà Đạm Đài Băng Vân rất trượng nghĩa. Dựa vào một ít quan hệ đã nhờ được Tinh Miểu Hoàng.
Tinh Miểu Hoàng cũng rất trượng nghĩa, từ đó về sau liền thập phần chiếu cố cho bọn người Thiên Ma. Thiên Ma cũng dần dần dựa vào thực lực và thủ đoạn của mình, dần dần đứng vững gót chân ở Hỗn Loạn Tinh Hải.
Động thiên phúc địa và Hỗn Độn dị không gian Lôi Động lưu lại lúc trước đã mang đến cho Thiên Ma trợ giúp rất lớn. Cũng chính vì dựa vào hai loại đồ vật này mà thực lực của bọn người Thiên Ma mới có thể đột nhiên tăng mạnh, tiếp đó Đạm Đài Băng Vân cũng lười quay lại Bích Ba cung, ngược lại ở chỗ này lăn lộn với Thiên Ma.
Hỗn Độn dị không gian, chỉ là một tiểu không gian, Hỗn Độn linh khí không phải vô cùng vô tận, nhưng Thiên Ma nảy sinh ác độc đã hao tốn mấy trăm năm trực tiếp âm thầm khống chế toàn bộ Lục vực Cửu châu.
Dựa vào tài nguyên cực lớn trong tay, Thiên Ma Hoàng lăn lộn rất tốt trong Hỗn Loạn Tinh Hải, dựa vào sinh ý đã không ngừng thu hoạch được đại lượng Hỗn Độn Kết Tinh. Lục vực Cửu Châu tuy rằng Hỗn Độn linh khí đã sớm hao hết sạch, nhưng cuối cùng vẫn có đặc sản mà Tam Giới không có.
Duy nhất có chút tiếc nuối chính là bọn người Thiên Ma bởi vì khuyết thiếu Hỗn Độn bổn nguyên vậy nên tốc độ tu luyện không được nhanh lắm. Trước mắt thì dựa vào đại lượng tài nguyên và động thiên phúc địa, chỉ mới có mười người đạt đến Hợp Thể kỳ thôi.
Cũng may bất kể là Thiên Ma cũng tốt, Đông Phương Phức cũng thế, hoặc là U Minh Quỷ Đế và Luyện Ngục Ma Vương, vốn đều là người nổi bật trong lục vực cửu châu cả, có thể đi đến được bước này như bọn hắn, tư chất và nghị lực đều không thể xem thường được.
Thế nhưng thành danh quá dễ, quật khởi quá nhanh, luôn luôn sẽ trêu chọc một ít phiền phức không cần thiếu. Trong Hỗn Loạn Tinh Hải có có Tinh Miểu Hoàng trông nom, ngược lại không người nào dám gây Thiên Ma Hoàng. Trên thực tế, Thiên Ma Hoàng không đi trêu chọc người khác đã rất tốt rồi.
Nhưng trong tam giới, cường giả như mây, bá giả như biển, luôn luôn sẽ có những loại người không thèm để Tinh Miểu Hoàng vào mắt.
Tỷ như một ít loại nghe con không sợ cọp.
Hủy diệt chi tử và địa ngục chi tử, chính là hai phú nhị đại nổi danh lừng lẫy trong tam giới. Tuổi còn trẻ nhưng vì tư chất bất phàm, cộng thêm tài nguyên phong phú nên đã tu luyện đến Hợp Thể sơ giai rồi.
Vốn, cường giả Hợp Thể kỳ không được phép tiến vào Hỗn Loạn Tinh Hải, nhưng vẫn có một ít ngoại lệ. Hai vị này, có hai lão ba là hoàng cấp, huống chi đến Hỗn Loạn Tinh Hải, bất quá chỉ là muốn kiến thức, chơi đùa thôi, cũng không phải tới quấy rối và giết người.
Mà Tinh Miểu Hoàng cũng cho chút mặt mũi, phá lệ vì bọn hắn. Bất kể nói thể nào thì hắn cũng nổi danh với phụ thân hai tiểu tử này, cũng không thể ném đi mặt mũi mà khi dễ chúng được.
Hai vị này cũng biết quy củ, không dùng vũ lực gây chuyện trong Bạo Loạn Tinh Hải, nhưng gần đây, bọn hắn lại làm ra một việc, đó chính là truy cầu Thiên Ma.
Thiên Ma tuy rằng xuất thân Nhân tộc, nhưng bộ dáng xinh đẹp, lại lạnh lùng như băng, rất có khí tức nữ hoàng, một thân Thiên Ma ** lại càng sở trưởng vô cùng, so với đại đa số cao đẳng Ma tộc còn mạnh hơn, tu vị cũng đã đạt đến Hợp Thể kỳ trung giai.
Loại nữ nhân này, coi như lấy về cũng sẽ không khiến Ma tộc mất mặt, bị lão ba ghét bỏ, ngược lại còn rất hãnh diện. Có lẽ vì hoàn cảnh không cho phép, có lẽ vì muốn biểu hiện một phen trước mặt Thiên Ma, nhưng hợp lý hơn chính là vì không đánh lại Thiên Ma Hoàng nên hai người không hẹn mà cùng bày ra cái gì mà cạnh tranh công bằng, còn bày ra cái gì mà phong độ, dùng các loại phương pháp để truy cầu Thiên Ma nữa.
Nếu như hai tên này dám dùng sức mạnh, hoặc là hậu trường không cứng như vậy. Dựa theo tính cách không thích bị làm phiền của Thiên Ma thì đã sớm một tát chụp chết bọn hắn rồi.
Đáng tiếc, hai vị này lại như hoa si, thủy chung vẫn tuân thủ nguyên tắc không động thủ, không dùng sức mạnh. Không những vậy, càng bị Thiên Ma đánh chửi thì chúng lại càng như say mê.
Thiên Ma đáng thương cũng vì suy nghĩ cho Lôi Động nên mới không muốn đắc tội với hai thế lức lớn của Ma giới, nhất là sau khi biết được Lôi Động đắc tội Chu Tước Thần Điện, nàng càng không muốn tăng thêm địch nhân cho Lôi Động.
Một ngày này, Thiên Ma thoáng cái bế quan trên trăm năm, cảm giác tu vị lại có tăng tiến, tâm tình thật tốt chuẩn bị ra ngoài ôn chuyện với mấy đồng môn Âm Sát Tông thì không ngờ hai tên phú nhị đại của Ma tộc kia đã sớm nghe tin chờ bên ngoài Thiên Ma Cung. Thiên Ma thầm mắng trong lòng, không phải hai vị này đoạn thời gian trước đã ề Ma Giới rồi sao.
Vừa thấy được Thiên Ma đôi mắt hai người kia liền sáng ngời. Phảng phất vì nịnh nọt Thiên Ma nên hai vị này vận chuyển ma công, biến bộ dáng mình thành bộ dáng công tử bột của nhân loại, còn ăn mặc rất phiêu dật tiêu sái nữa.
- Thiên Ma bệ hạ, đã lâu không gặp.
Địa ngục chi tử vốn là cười hì hì nghênh đón lấy:
- Gần đây tiểu sinh vừa được một cây địa ngục hắc liên có ức năm hỏa hầu, tỷ tỷ ngài dùng nó luyện thành đan dược ăn hết, chỉ sợ không được bao lâu là có thể tấn cấp Hợp Thể kỳ cao giai, ngay cả đỉnh phong cũng trong tầm tay rồi.
Địa ngục hắc liên? Cái này khiến Thiên Ma phải sững sốt. Đây chính là một loại Hỗn Độn Linh Dược thiên sinh, có hiệu quả nhất đối với người tu luyện ma công. Bình thường một cây mấy trăm vạn năm hỏa hầu cũng đã có giá trị liên thành, ngàn tinh khó cầu rồi. Huống hồ chi đây là một gốc trên triệu năm hỏa hầu chứ?
Hủy diệt chi tử ở một bên cũng chấn động, vội vàng nói:
- Đại ca, không phải ngươi đã phát điên, trộm lấy gốc bảo bối của lão tử ở nhà đấy chứ? Cái này nếu để cho lão ba của ngươi biết, cho dù có yêu quý ngươi hơn nữa cũng sẽ một tát đánh ngươi tàn phế a?
- Vì Thiên Ma bệ hạ, Nghiên Mi tỷ tỷ, cho dù chết cũng vô hối, đừng nói là tàn phế.
Địa ngục chi tử, vẻ mặt đắc ý nói:
- Nhị đệ, chịu phục chưa? Ngươi có thể lấy ra thứ gì tốt?
Hủy diệt chi tử sắc mặt âm tình bất định trong chốc lát, sau đó phảng phất đã quyết định gì đó, móc ra một bình thủy tinh không biết do vật gì luyện thành:
- Thiên Ma bệ hạ, đây là một phần mười Hỗn Độn bổn nguyên. Nếu ngài cắn nuốt nó, tư chất và tiềm lực sẽ tăng lên một đoạn, vật ấy còn tốt hơn gốc hắc liên kia nhiều.
- Hỗn, Hỗn Độn bổn nguyên? Còn là một phần nữa?
Địa ngục chi tử cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối:
- Ngươi ngươi ngươi, từ chỗ nào có được thứ này.
- Hắc hắc, lúc trước lão đầu tử nhà ta từ Man Hoang truyền lại tin tức, nói là sắp tiêu diệt được đám Man tộc kia rồi.
Hủy diệt chi tử vẻ mặt ngạo nghễ nói:
- Cái này là Ma Tôn đại nhân tự mình ban tặng.
Đối mặt với hai loại đồ vật này, ngay cả Thiên Ma cũng rất động tâm. Nhưng không phải động tâm với hai tên này, mà là động kế sách chuẩn bị làm sao đoạt lấy hai loại đồ vật này, còn có làm sao giải quyết tốt hậu quả và thoát thân nữa
Thiên Ma không biết tình lang Lôi Động nhà mình lăn lộn trong Man Hoang thế nào, nhưng gần đây nghe Đạm Đài Băng Vân nói, tựa hồ là đang trên đường trở về. Nàng chỉ sợ sau khi tình lang không có động thiên phúc địa sẽ tu luyện chênh lệch với mọi người, khó có thể dừng chân ở Man Hoang. Nếu đưa hai thứ này cho tiểu tình lang, vậy thì có thể khiến thực lực của hắn tăng lớn trong một khoảng thời gian ngắn rồi. Đi cứu Uyên Ngôn cũng có tỷ lệ thành công lớn hơn.
Ngay khi Thiên Ma cố gắng suy tư làm sao để giết hai tên này diệt khẩu mà không gây ra phiền toái thì một âm thanh quen thuộc, lại chút lạ lẫm vang lên bên tai Thiên Ma:
- Mi Mi, lần này lại nheo mày nghĩ chuyện gì thế? Đoán chừng lại không có hảo ý nha?
- Lôi Động.
Thân thể mềm mại của Thiên Ma chấn động, vừa mừng vừa sợ quay đầu lại nhìn lại, tình lang mấy ngàn năm, không, vài vạn năm không gặp đang mỉm cười khoanh lấy hai tay, đứng cách đó không xa mỉm cười nhìn nàng.
Thời gian như nước, phảng phất đã tẩy rửa qua hắn vậy. Rất nhiều năm không thấy, tuy rằng hắn không già, nhưng Thiên Ma có thể thấy được ánh mắt hắn đã tang thương hơn rất nhiều. Nhìn ra được, những năm gần đây, hắn đã chịu không ít đau khổ.
Thấy bộ dáng mỉm cười kia của hắn, Thiên Ma có xúc động muốn nhào vào ngực, hung hăng nện cho hắn mấy quyền. Kêu to vài tiếng ngươi cái tên chết tiệt không có lương tâm này, cuối cùng cũng chịu trở về gặp lão nương rồi sao? Lúc trước vì Uyển Ngôn, ngai cả đại hư không toại đạo cũng dám chui vào! Sao nó lại không cắn nát gia hỏa khôn có lương tâm nhà ngươi đi chứ.
Ô ô, ta sao lại có cảm giác trong nội tâm có chút ê ẩm, có chút nhớ nhung muốn chảy nước mắt thế này? Đây là đang nằm mơ sao? Đây là lần thứ mấy nằm mơ rồi?
Nhớ không được... , bởi vì hai hàng nước mắt đã lăn dài trên khuôn mặt nàng.
Sắc mạt Lôi Động dần trở nên nghiêm túc, nhẹ nhàng đi tới nhìn mặt nàng, nhẹ nhàng đi tới ôm nàng vào trong ngực, vô cùng ôn nhu xoa nước mát giúp nàng, thấp giọng nói:
- Mi Mi, là ta không tốt, làm việc quá xúc động. Những năm gần đây đã liên lụy đến ngươi rồi.
- Lôi Động, tên hỗn đản không có lương tâm nhà ngươi. Lại tới quấy nhiễu mộng đẹp của ta, khi dễ người ta.
Thiên Ma nhịn không được cắn lên tay hắn, cắn đến vô cùng ác độc. Không hề chống cự, một tia máu tươi tanh tanh chảy xuôi vào trong miệng nàng.
- Nha đầu ngốc, khóc cái gì?
Lôi Động tùy ý để nàng căn mình, nhẹ nhàng giúp sửa sang mái tóc đen nhánh giúp nàng, nhẹ giọng nói:
- Ngoan, đừng khóc. Về sau ta làm việc sẽ không xúc động như vậy nữa, sẽ nghĩ kĩ mới làm.
- Ô ô, ta không phải đang trách ngươi cứu Uyển Ngôn.
Thiên Ma nức nở nghẹn ngào nằm trong ngực Lôi Động:
- Dưới loại tình huống đó, đổi lại ta và ngươi thì ta cũng sẽ không do dự chui vào. Chỉ là ta sợ hãi, đau lòng thôi.
Thiên Ma lúc này còn đâu chú bộ dáng nữ hoàng, khí phách phi phàm phong vân một cõi nữa.
- Ta minh bạch, ngươi nói ta đều minh bạch
Lôi Động ôn nhu dị thường giúp nàng lau sạch nước mắt óng ánh trên gương mặt, vỗ nàng sau lưng nàng thấp giọng nói:
- Giờ tất cả đã qua rồi, sau này không cần ngươi phải vất vả như vậy nữa. Nào, cười một cái cho ta xem nào. Mi Mi nhà ta tuy rằng không thích cười, nhưng khi cười lên lại đẹp như vậy.
- Hừ ngươi quả nhiên là một tên bại hoại, lời nói biện hộ trong mộng cũng nói dễ nghe như vậy.
Nguồn: http://truyenfull.xyzThiên Ma hai mắt mê ly, trên gương mặt có thể nói là hoàn mỹ hiện lên một vòng đỏ ửng nhàn nhạt, khóe miệng có chút lộ ra một tia mỉm cười động lòng người.
- Này này, ngươi là người nào? Dám ôm Thiên Ma nữ hoàng bệ hạ thế hả?
Địa ngục chi tử ở một bên sau khi nghẹn họng nhìn trân trối một lát liền trừng mắt, hùng hổ hét to. Hắn quả thực không thể tin được, Thiên Ma Hoàng như là nữ hoàng trong suy nghĩ của mình vậy là lại có bộ dáng như một tiểu nữ nhân trong ngực một nam nhân lạ lẫm như vậy.
- Hỗn đãn, mau buông nàng ra, không được khi dễ Thiên Ma Hoàng.
Hủy diệt chi tử phẫn nộ gào lên. Đã dây dưa với nàng cả ngàn năm rồi, ngay cả khuôn mặt tươi cươi của nữ thần cũng không thấy được, tên hỗn đản này vừa tới đã khiến nữ nhân mình yêu thần hồn điên đảo, vì hắn mà vừa khóc vừa cười. Hủy diệt chi tử cảm thấy cõi lòng mình như tan nát.
- Đúng thế đúng thế.
Một thanh âm có vị chua vang lên từ chỗ cách hủy diệt chi tử không xa. Chỉ thấy Thống Khổ nữ hoàng xuất hiện, kiều mỵ mà ghen tuông ngang nhiên nói:
- Ta đi theo chủ nhân đã mấy ngàn, không, mấy vạn năm rồi. Cho tới giờ còn chưa nghe được chủ nhân nói dễ nghe như vậy với ta bao giờ, thật khi dễ người mà, chủ nhân, ngài thật sự quá bất công
Mà Thương Lan Tiên Tử chậm rãi xuất hiện không khe hở không gian tuy rằng vẫn không nói chuyện, nhưng trong đôi mắt thâm thúy như ánh sao kia lại lóe ra một ít hào quang khác thường, có thể thấy được trong lòng nàng cũng rất không yên tĩnh.
- Bọn họ là ai?
Cơ hồ đồng thời, Lôi Động và Thiên Ma cơ hồ đồng thành lên câu này.
Thiên Ma đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén, gắt gao nhìn thẳng một tiên một ma, thần sắc rất là bất thiện.
Mà Lôi Động cũng lạnh nhạt lườm Địa ngục chi tử và Hủy diệt chi tử.
- Thì ta không phải ta đang nằm mơ.
Thân thể mềm mại của Thiên Ma khẽ run lên, có chút hoảng hốt nhìn Lôi Động:
- Ngươi, ngươi thật sự trở về rồi sao?
- Đúng vậy, ta thật sự trở về rồi.
Lôi Động cũng có chút cảm khái, lần từ biệt này, cộng thêm thời gian tu luyện trong động thiên phúc địa nữa thì cũng đã qua mấy vạn năm rồi. Quả thật có ảo giác như đã xa cách một đời rồi vậy.
- Ân, ta vừa nhìn thấy hai hồ ly tinh lẳng lơ kia liền biết ngay đây không phải là ta đang nằm mơ
Sắc mặt Thiên Ma dần dần chuyển sang lạnh lẽo, trong thanh âm trầm thấp mà dịu dàng mang theo hàn khí bức người:
- Bởi vì trong mộng của ta không thể nào xuất hiện hồ ly tinh được. Mà ngươi, mỗi lần mất tích trở về, đều có thu hoạch cả, không phải sao?
- Ách, ha ha, hắc hắc.
Lôi Động chỉ đành cười khan hai tiếng, quan hệ giữa mình và Nhân Phỉ Địch còn có Thương Lan nữa tương đối phức tạp, một lời khó có thể nói hết.
- Chủ nhân, chúng ta đã ở cùng cũng mấy vạn năm rồi, tiểu ma nữ tu vị chỉ là Hợp Thể kỳ trung giai này là ai thế?
Thống khổ nữ hoàng Nhân Phỉ Địch, bỉu môi nhi ghen ghét hỏi:
- Sao ta chưa nghe nàng nhắc qua lần nào?
- Mi Mi, ta giới thiệu cho ngươi một chút
Lôi Động bây giờ là thân nhân loại, chủ ý thức của mình tuy rằng bị ma thân ăn mòn và ô nhiễm, trở nên cực kỳ táo bạo và khó điều khiển, nhưng niềm vui khi gặp lại được Thiên Ma đã xa cách từ lâu, ngược lại đã hòa tan không ít ma tính trong lòng hắn. Tao nhã nói:
- Hai vị này là thống khổ nữ hoàng và Thương Lan Tiên Tử, đều là, ách, đạo hữu.
- Đạo hữu? Song tu đạo hữu sao?
Thiên Ma mắt sáng như đuốc, liếc qua đã thấy bản chất. Nhịn không được mặt tái trắng, hung hăng trừng mắt nhìn Lôi Độn:
- Cũng một bó tuổi rồi còn khiến ta không bớt lo như vậy.
- Nhân Phỉ Địch, Thương Lan, vị này là chủ mẫu Thiên Ma Mộ Nghiên Mi của các ngươi, còn không mau mau tới bái kiến.
Lôi Động nhàn nhạt nói.
Tiên Ma hai nữ này mặc dù có lúc làm nũng các loại trước mặt Lôi Động, nhưng thực chất vẫn thập phần kính sợ Lôi Động. Dù sao chủ nhân nhà mình cũng không phải là hạng dễ đối phó. Cái gì Ma giới Tam Hoàng các loại, dù là người nào cũng không so được với hắn, động một cái đã hủy diệt vô số sinh linh, quân viễn chinh của Tam Giới liên quân và thế lực lớn như Hắc Ám Ma Hoàng không phải đều bị hắn thu phục đấy sao
Tuy rằng hắn ngữ khí bình thản, nhưng lại có một cảm giác mệnh lệnh rất chân thực đáng tin. Nhị nữ biết rõ bản tính của hắn, nào dám có nửa điểm kiêu ngạo và lãnh đạm. Vội vàng tiến đến, dịu dàng quỳ lạy:
- Nhân Phỉ Địch, Thương Lan, bái kiến chủ mẫu.
- Đứng lên đi.
Thiên Ma thân là thượng vị giả từ xưa đến nay, trên người tự nhiên sẽ có một cổ uy nghiêm hơn xa nhị nữ, dù bàn về tu vị chân thật còn kém hơn hai nàng một bậc.
Thương Lan? Nhân Phỉ Địch?
Địa ngục chi tử và hủy diệt chi tử, hai mặt nhìn nhau. Thương Lan Tiên Tử và Nhân Phỉ Địch, là cao thủ của Tiên Ma hai tộc, tuy rằng không phải đỉnh tiêm, nhưng cũng là cường giả Hợp Thể kỳ tiếng tăm lừng lẫy.
Hai vị này từ lúc nào lại thuần phục nhân loại thế? Hơn nữa, nhìn khí thế mơ hồ tỏa ra từ người hai nàng, có chút cảm giác khiến người như đứng trước núi cao, thâm bất khả trắc. Rõ ràng là tu vị thực lực tăng nhiều.
- Nhân Phỉ Địch, bổn hoàng nhớ rõ ngươi hẳn là ở trong quân viễn chinh a? Vì sao chạy đến địa bàn bổn hoàng? Còn phá hư quy củ bổn hoàng lập ra? Hừ, còn không mau mau thúc thủ chịu trối, bổn hoảng muốn đem người trở lại Ma giới.
Nhưng nhân loại thần bí vừa xuất hiện kia lại là thứ gì? Khí tức không mạnh không yếu, chỉ vẹn vẹn có Hợp Thể kỳ sơ giai, thực lực như vậy, đặt trong mắt người khác có lẽ là cường giả, nhưng trong mắt hậu duệ của hai vị cường giả đỉnh phong như bọn hắn thuần túy chỉ là mặt hàng không nhập lưu thôi. Trong tay lão ba của mình, cường giả cấp bậc này không chỗ nào không có.
- Thiên Ma Hoàng bệ hạ.
Địa ngục chi tử như khoe khoang địa ngục hắc liên của hắn:
- Để ý đến những loại này làm gì? Chỉ cần ngài chịu gả cho bổn hoàng tử, vậy thì gốc hắc liên này xem như là một trong các sính lễ, trong nhà Địa Ngục Ma hoàng cái khác không nhiều lắm, chỉ có bảo bối là nhiều, cam đoan tương lai ngươi có đầy đủ tài nguyên để tấn cấp đỉnh phong.
- Địa ngục hắc liên thì tính là gì?
Hủy diệt chi tử cũng ngưu bức hò hét nói:
- Một phần Hỗn Độn bổn nguyên này chính là một trong các sính lễ của ta. Phụ thân ta thân là một trong dam đại nguyên soái của liên quân Tam Giới, lần này đắc thắng trở về, chiến lợi phẩm vô số. Thiên Ma Hoàng bệ hạ, ngài đi theo ta, cũng không bôi nhọ ngươi, nhân loại cấp thấp này, vẫn nên từ bỏ thì tốt hơn.
- Lớn mật.
Thống khổ nữ hoàng thấy bọn họ dám can đảm vũ nhục chủ nhân của mình, cũng tức giận đến khuôn mặt trắng bệch:
- Hai tên tiện chủng các ngươi, lại dám vũ nhục chủ nhân nhà ta, quả thực là tội đáng chết vạn lần.
- Thống Khổ Nữ Vương Nhân Phỉ Địch đúng không? Bổn hoàng tử nhớ rõ ngươi là Ma Vương dưới trướng lão ba ta, tại sao lại ở chỗ này? Còn đắm mình gọi một nhân loại là chủ nhân nữa, quả thực làm mất hết thể diện của cao đẳng Ma tộc chúng ta.
Hủy diệt chi tử bộ dáng vênh váo hung hăng, nhìn từ cao xuống quát mắng.
- Chỉ một tên phế vật, cũng dám vu oan chủ nhân của Nhân Phỉ Địch ta.
Nói xong nàng liền lấy ra Thống khổ chi tiên, cổ tay run lên, thống khổ chi tiên liền hóa thành vô số đạo bóng roi tầng tầng lớp lớp, trực tiếp bao phủ hai hậu duệ ma hoàng vào trong
Thống khổ nữ hoàng đã là cường giả Hợp Thể kỳ đỉnh phong cường giả, lại đang không ngừng tiếp cận cấp bậc Á Thánh, đừng nói là hai Ma Hoàng chi tử này, cho dù Địa Ngục Ma hoàng kia đích thân đến, thống khổ nữ hoàng cũng không chút nào sợ hắn. Huống chi, Ma giới Tam đại Ma Hoàng, đã có một đôi bị chết trong tay chủ nhân nhà mình rồi.
Thực lực của nàng sớm đã xưa đâu bằng nay. Hai hậu duệ Ma Hoàng chỉ có tu vị Hợp Thể kỳ sơ giai sao có thể là đối thủ của nàng. Tiếng roi liền vang lên liên tiếp.
Thống khổ chi tiên, một khi thi triển ra, uy lực phi thường không tầm thường. Hai hậu duệ ma hoang phát ra tiếng gầm gừ vô cùng thống khổ.
- Lôi Động, đừng gây chuyện, bọn hắn theo thứ tự là con trai duy nhất của Địa Ngục Ma hoàng và Hủy diệt Ma Hoàng, một khi xảy ra chuyện gì, hai đại Ma Hoàng chắc chắn sẽ không buông tha ngươi đâu.
Thiên Ma có chút lo lắng an ủi:
- Còn có, nơi này là địa bàn của Tinh Miểu Hoàng, Tinh Miểu Hoàng không cho phép cường giả Hợp Thể kỳ đánh nhau trong Hỗn Loạn Tinh Hải.
Lôi Động lại lơ đễnh, vỗ nhẹ bả vai nàng, lộ ra vẻ an ủi, quay người lại nói:
- Nhân Phỉ Địch, giết bọn chúng đi.
Ngữ khí nhẹ nhõm, không có chút gánh nặng nào. Phảng phất như không phải là giết hai hậu duệ ma hoàng mà chỉ là giết hai con chó hoang sủa loạn mà thôi.
- Lôi Động, đừng xúc động, không thể hành động theo cảm tính được.
Thiên Ma hơi có chút lo lắng. Sau khi lăn lộn tại Bạo loạn tinh hải thì nàng mới dần dần biết rõ chỗ đáng sợ của những Ma Hoàng cấp đỉnh phong kia.
- Chủ mẫu, ngài yên tâm đi.
Đã lâu rồi Thống khổ nữ vương không được cầm roi da bạo quất thoải mái như vậy, thần sắc hưng phấn đến mức có chút vặn vẹo, cười to càn rỡ, nói ra:
- Chỉ là Ma Hoàng mà thôi, không cần phải lo lắng, cũng không đáng để chủ nhân nhà ta để vào mắt. Còn quy củ Tinh Miểu Hoàng kia định ra chỉ khi dễ được tiểu hài tử mà thôi.
- Ai khi dễ tiểu hài tử?
Trong một cỗ quang đãng, một thanh âm uy nghiêm lộ ra, vang vọng toàn trường. Trong nháy mắt, một đạo độn quang bạch ngân như sao chổi từ phía chân trời đã vọt đến.
Tốc độ đạo độn quang kia cực nhanh, chỉ mấy giây ngắn ngủi đã đứng giữa quảng trường. Mà lúc này Lôi Động cũng đã có thể nhìn thấy rõ ràng, người đến là một nam tử Tiên tộc, dung mạo anh tuấn, đầu đội vương miện, thân vận một thân áo trắng bồng bềnh, chân đạp một thanh Tiên kiếm, khí độ tiêu sái mà tự nhiên.
- Mộ Nghiên Mi bái kiến Tinh Miểu Hoàng.
Sắc mặt Thiên Ma hơi đổi, chắp tay khách khí nói.
Tinh Miểu Hoàng cũng không kiêu cang, khách khí trả lễ.
- Thiên Ma Hoàng, đã lâu không gặp, nghe nói gần đây ngươi xuất quan, ta liền tới thăm thoáng một phát. Không mời mà tới, ngươi sẽ không trách móc chứ?
- Tinh Miểu Hoàng ngươi có thể đến Thiên Ma Cung ta, chính là rồng đến nhà tôm rồi, như thế nào lại trách móc?
Thiên Ma vẫn khách khí nói.
Sau khi hai người chào hỏi một chút, Tinh Miểu Hoàng mới dời ánh mắt chăm chú nhìn về phía Lôi Động cùng với hai nữ Tiên Ma. Thần sắc hắn hơi ngưng trọng, sau đó là kinh ngạc, nói:
- Đây không phải là Thương Lan sao? Thực lực đại tăng a. Vị này, ách, tựa hồ là Thống khổ nữ vương Nhân Phỉ Địch Ma tộc đẳng cấp cao?
- Thương Lan bái kiến Tinh Miểu Hoàng tiền bối.
Thương Lan tiên tử dịu dàng hành lễ một cái.
- Miễn lễ miễn lễ. Ta có thể nhìn ra khí tức của ngươi đã đạt đến Hợp Thể kỳ đỉnh phong, hiển nhiên đã có chút kỳ ngộ.
Tinh Miểu Hoàng cũng cười cởi mở, nói:
- Ngươi đã đạt tới đỉnh phong, như vậy chúng ta đã ngang hàng rồi.
- Còn vị này chính là...
Lúc này, Tinh Miểu Hoàng mới dời sự chú ý lên người Lôi Động.
- Vị này chính là phu quân của ta, Lôi Động.
Thiên Ma Hoàng dùng ngữ khí bình tĩnh giới thiệu:
- Phu quân, vị này chính là Tinh Miểu Hoàng, một trong thập đại đỉnh phong cao thủ. Những năm gần đây đều thập phần chiếu cố thiếp thân.
- Nguyên lai là Tinh Miểu Hoàng các hạ nổi danh lừng lẫy, tại hạ Lôi Động, hữu lễ rồi.
Tuy Lôi Động tâm ngoan thủ lạt, nhưng từ nhỏ đã ảnh hưởng Vạn quỷ lão tổ, cực kỳ bao che khuyết điểm và chiếu cố cho người của mình. Tinh Miểu Hoàng này đã giúp thê tử Thiên Ma của hắn rất nhiều, Lôi Động tự nhiên không phải người không biết tốt xấu gây phiền toái cho người ta.
- Nguyên lai ngươi là Lôi Động.
Sắc mặt Tinh Miểu Hoàng cũng hơi có chút kinh ngạc, chợt nở nụ cười cởi mở, nói:
- Sớm đã nghe Thiên Ma Hoàng và Luyện Ngục lão ma thường xuyên nói tới các hạ, hôm nay nhìn thấy, quả thật là phúc ba đời của tại hạ a.
- Không dám không dám, nhìn thấy Tinh Miểu Hoàng các hạ, chính là vinh hạnh của Lôi mỗ.
Lôi Động cũng dùng lễ tiết ứng đối.
Sau khi hai người hàn huyên một phen, cuối cùng Tinh Miểu Hoàng đã dời ánh mắt của mình lên người Thống khổ nữ vương, cười lạnh nói: