Đại Ma Đầu

Chương 299: Giá trị bối cảnh thân phận (thượng)




Tiền thuế nộp cho Tôn Vĩnh Hưng kia cũng không phải là bọn họ được thu cả. Một bộ phận trong đó bọn họ cần dùng để điều hành chi tiêu cho cả toàn phường thị. Còn có hai thành nhất định phải nộp cho bá chủ Âm Sát Tông ở đây. Những số còn lại cuối cùng mới là hắn và Hứa tiên tử chia nhau.

Nhất là bộ phận nộp cho Âm Sát Tông kia, nếu dám không chịu nộp, hoặc là gian trá nộp thiếu. Như vậy có lẽ chỉ trong ngày hôm sau, cái phường thị này sẽ bị Âm Sát Tông cho người tới san bằng. Đương nhiên Âm Sát Tông cũng phải đảm bảo làm ô dù cho chủ nhân của cái phường thị này. Ví dụ có tên địch nhân nào mà Tôn Vĩnh Hưng và Hứa tiên tử không đối phó được đến quấy rồi, Âm Sát Tông nhất định sẽ phái người giải quyết chuyện này. Nếu không thì lực ảnh hưởng của Âm Sát Tông đối với nơi đây cũng bị giảm đi, đã chẳng thể tồn tại được đến ngày hôm nay.

Những cái quan hệ phức tạp, được lợi ích ràng buộc chặt chẽ với nhau này, cũng là một ít quy của của thế giới, là phương thức sinh tồn. Nếu ai muốn phá hư quy củ này, thường sẽ bị người khác gạt bỏ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Sau khi Lôi Động mua được cửa hàng này, liền bắt đầu sửa lại cái biển hiệu ở bên ngoài trước tiên. Ở trên cái biển hiệu này, Lôi Động đã có chút ý tưởng đặc thù. Dù sao thì hắn cũng thuộc loại người xuyên việt. Mà cái thế giới trước kia của hắn, lại là cái thế giới mà việc buôn bán cực kỳ phát triển. Có đủ loại thủ đoạn kinh doanh.

Thứ nhất, hắn rất không hài lòng đối với cách trang trí của cửa hàng này. Đích xác là cổ kính, ý nhị mười phần. Những cái này có thể khiến cho người ở thời đại mới như Lôi Động có cảm giác mới mẻ, giống như là về với cổ đại. Nhưng mà ở trong thế giới này, nếu nói không dễ nghe là nơi nơi đều có loại kiến trúc và trang trí này. Cực kỳ bình thường, không có gì đặc sắc cả.

Kiếp trước mặc dù Lôi Động không có học qua thiết kế, nhưng mà hắn tìm hiểu rất nhiều thứ linh tinh. Đi lang thang ở trên mạng đều có thể bị động hấp thu không ít phong cách và ý niệm thiết kế. Bởi vậy, phương diện này cần phải thiết kế lại thật tốt. Dù sao thì chỗ này cũng không phải chỉ là một cái cửa hàng. Lôi Động có dã tâm, khi mình tu luyện lên càng cao thì sẽ mở càng nhiều cửa hàng. Dù sao thì lấy tư chất của hắn, càng tu luyện lên cao thì càng cần nhiều tài nguyên để tu luyện. Hoàn toàn dựa vào tiền thưởng hoặc là tiền bán linh quỷ, chung quy không phải là kế lâu dài.

Nhất là bán thượng phẩm linh quỷ. Thứ đồ chơi này, lên núi nhiều sẽ có ngày gặp quỷ. Mỗi một lần đều là góp cả cái mạng vào. Huống chi thượng phẩm linh quỷ cũng thuộc về loại tài nguyên khan hiếm. Vũ khí có uy lực như thế, vẫn là nắm ở trong tay của mình thì tốt hơn.

Ngoài ra Lôi Động bắt đầu nhất nhất triệu kiến tất cả các nhân viên ở trong cửa hàng này. Thấy được khuôn mặt nơm nớp lo sợ của đám nhân viên cửa hàng, trong lòng Lôi Động cũng có chút vui thích. Kiếp trước không được làm ông chủ, kiếp này nhất định phải được làm!

Trước đó Lôi Động cũng xem qua mục lợi tức mà cửa hàng đan dược này kiếm được mỗi năm. Khoảng chừng trên dưới ba mươi vạn. Nói cách khác, nếu hết thảy việc kinh doanh đều làm việc dựa theo quỹ tích ban đầu thì Lôi Động phải tiêu phí thời gian hai năm mới có thể thu hồi lại vốn.

Nhưng cũng không phải hoàn toàn cứ tính như vậy. Vị trí của cửa hàng này không tệ, tùy lúc Lôi Động có thể một lần nữa chuyển nhượng lại cửa hàng này ra bên ngoài. Cái giá ba trăm năm mươi vạn linh thạch sẽ có rất nhiều người chấp nhận. Ở bên trong địa bàn của Âm Sát Tông này, Lôi Động cũng không hề sợ hãi sẽ có người cậy mạnh nuốt không cái cửa hàng của mình.

Bởi vậy, tiêu phí to lớn vào trong cái cửa hàng này cũng vẫn là một chuyện tình có lời.

Chưởng quầy của cửa hàng có tu vi Trúc cơ tầng thứ hai, họ Tiền. Xuất thân từ một tiểu gia tộc, hiện giờ đã hơn tám mươi tuổi, có vẻ đã có chút già nua. Cuộc đời này sớm đã không có duyên đối với kim đan.

Hiện giờ, nguyện vọng duy nhất của hắn chính là kiếm được thật nhiều linh thạch, để chờ đến khi nào trong đám con cháu của hắn xuất hiện một người có tư chất không tầm thường. Sau đó hắn liền đem toàn bộ tài sản đặt lên người đứa con cháu kia của hắn, giúp hắn sớm tu luyện lên Trúc cơ, có thể là cả Kim đan cũng chưa biết chừng. Lương bổng cơ bản một năm của hắn khoảng chừng một vạn linh thạch, nhưng mà có thể dùng số tiền ấy chi tiêu cho việc buôn bán, cuối cùng lợi tức thu vào mỗi năm khoảng chừng trên dưới ba vạn linh thạch.

Phần lợi tức này, so với người có xuất thân từ đệ tử trung tâm như Lôi Động thì dường như hơi ít. Nhưng mà trên thực tế, so với những tu sĩ đồng giai và có xuất thân giống nhau, số lợi tức mỗi năm của hắn hoàn toàn không ít, hơn nữa còn cực kỳ ổn định.

Số tiền hắn kiếm được bấy lâu này, hoàn toàn có thể cho một người dùng trong bốn năm mươi năm nữa cũng không thành vấn đề. Cũng có thể khiến cho gia tộc có một số lớn linh thạch. Có lẽ con cháu của hắn có thể dựa vào số linh thạch này mà khiến cho mức tiêu chuẩn của gia tộc được đẩy lên cấp Kim đan, từ nay về sau ngày càng phát đạt.

Hơn nữa, hắn cũng có thể chi tiền đi đầu tư buôn bán một ít vật phẩm riêng tư ngoài ý muốn. Hoặc là đi cướp của đám dê béo ăn không ngồi rồi, giống như Lôi Động đã từng trải qua. Một người không làm được thì liên thủ với người khác. Bởi vậy cái loại chưởng quầy cửa hàng này, bình thường sẽ có rất nhiều người tranh cướp.

Người không có chút bổn sự, thật đúng là không thể đảm đương vị trí chưởng quầy. Đối với chưởng quầy mà nói, nếu như có thể kiếm được một số lớn linh thạch, sau đó chính mình lại gây sức ép mua lại được cửa hàng đó là chuyện hoàn mỹ nhất. Không ít cửa hiệu đều được lập nghiệp ra như vậy.

Giờ phút này, Lôi Động mặc một bộ trang phục màu hồng đen, trên bả vai phía sau lưng có thêm một chiếc áo choàng màu đỏ. Trạng thái tinh thần đang cực kỳ phấn chấn. Hắn ngồi ở trên chiếc ghế gỗ đàn hương, vừa ngồi thảnh thơi uống trà vừa nhìn Tiền chưởng quỹ. Tiền chưởng quỹ bị hắn nhìn thì sợ đến mức đầu đầy mồ hôi, chột dạ trong lòng. Hắn sợ, sợ ông chủ mới này tùy tay tống cổ mình đi. Dù sao nếu muốn tìm một công việc nhẹ nhàng có thu hoach ổn định như vậy, lại có thể có thu nhập thêm cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Đương nhiên, hơn nữa là hắn sợ hãi đối với thân phận của ông chủ mới này. Sau khi lão Tiền nghe được tiếng gió xong thì đã lén lặng lẽ đi tìm hiểu một phen. Hắn biết được ông chủ mới này chính là đệ tử trung tâm của Vạn Quỷ Quật trong Âm Sát Tông.

Hơn nữa còn là đệ tử cực kỳ được sủng ái của Vạn Quỷ lão tổ uy danh hiển hách. Mà chính bản thân hắn cũng là một hạng người cực kỳ cường đại. Nghe nói hắn dễ dàng thủ tiêu vị sư huynh đồng tông Hoàng Phủ Sách có tu vi trúc cơ tầng thứ chín. Còn cái kiện áo choàng huyết sắc ở sau lưng hắn kia, hẳn là kiện Huyết Sắc Phi Phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.