Đại Ma Đầu

Chương 350: Khiêu chiến Kim Đan (hạ)




Vốn dĩ Lôi Động đã cực kỳ cẩn thận. Hắn rất sợ Vương Lôi tinh thần thất thường sẽ vô duyên vô cớ công kích người khác, vì vậy hắn cũng không dám hồ ngôn loạn ngữ vì sợ sẽ chọc giận đến hắn. Đồng ý thì cũng tốt mà không đồng ý thì cũng thôi. Nhưng mà hắn không ngờ được chính mình chỉ mới khách khí nói có hai câu mà người này rõ ràng đã động thủ. Thần niệm của hắn đã quan sát được hết thảy.

Trong lòng hắn cực kỳ căng thẳng, hắc khí quanh thân không ngừng bùng lên. Huyết khí năng lượng ở bên trong Huyết Sắc Phi Phong cũng điên cuồng rót vào trong cơ thể. Thân hình hắn hóa thành một đạo mờ nhạt, xen lẫn từng trận hồn vụ còn có một con quỷ quái bộ dáng giống như hung sát thị huyết.

Tốc độ vừa được triển khai, trong nháy mắt hắn liền nhảy sang bên cạnh mấy trượng, cực kỳ khó khăn né tránh một chiêu kiếm chỉ này. Cùng lúc đó thân hình của Lôi Động cũng xoay tròn một vòng ở giữa không trung, quay mặt nhìn thẳng về phía Vương Lôi.

Sở dĩ hắn không chạy là bởi vì hắn cảm thấy Trương Hoành đã điều khiển U Minh Cửu Hào đi tới đây rồi. Khoảng cách hơn trăm trượng chỉ là một chút thời gian mà thôi. Hai người đều là những người cực kỳ cường đại ở trong đám tu sĩ Trúc cơ kỳ, cộng thêm một chiếc U Minh Cửu Hào nữa, cho dù là không đối phó được với lão yêu quái không nói lý lẽ này thì thuận lợi rời đi vẫn là việc dễ dàng.

Nhưng nếu đưa lưng về phía hắn mà chạy, tuy rằng có thể nhanh chóng chạy lên thuyền nhưng mà rất khó có thể né tránh công kích của hắn. Lôi Động rất tự tin, dựa vào thực lực của chính mình cùng với đông đảo bảo bối không tầm thường, đánh bại tu sĩ Kim đan là không thể, nhưng mà kiên trì một lát thì vẫn có thể làm được.

- Hừ Huyết Sắc Phi Phong.

Vương Lôi hết sức bình tĩnh, hắn cũng sớm biết rằng Lôi Động đang chờ đợi chiếc U Minh Cửu Hào ở bên kia. Nhưng mà hắn không thèm liếc mắt nhìn nó dù chỉ một cái. Sau khi nói một câu, lại cười lạnh rồi nói tiếp.

- Chạy trốn rất nhanh, không bằng cứ tiếp tục đón mấy chỉ của ta thử xem.

- Tên lão bất tử họ Vương kia, đừng có mặt dày không biết xấu hổ.

Trương Hoành không thể ngờ được là lão bất tử kia biết rõ bên người có U Minh Cửu Hào cường đại tồn tại mà vẫn dám động thủ đối với Lôi Động. Hắn không khỏi phẫn lộ quát lên.

- Ngay cả đệ tử Chiến Đường của Âm Sát Tông mà cũng dám tùy tiện ra tay. Có tin ta có thể gọi người đến tiêu diệt ngươi ngay lập tức hay không ?

Lúc này Lôi Động lại có một cái ý tưởng khác. Khi người này nói ra mấy chữ Huyết Sắc Phi Phong thì rõ ràng thần sắc trên mặt hơi có chút biến đổi, phảng phất như là có chút kiêu ngạo chợt lóe lên. Hắn liền khoát tay áo nói với Trương Hoành. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz

- Trương Huynh, trước tiên chớ vội động thủ, cứ để ta tiếp tục trao đổi vài câu với Vương tiền bối đã.

Trương Hoành cực kỳ nhanh chóng điều khiển U Minh Cửu Hào dừng ở chỗ cách Lôi Động không xa. Minh Hỏa chủ pháo chậm rãi chuyển động, giống như muốn tạo cảm giác áp bách cho Vương Lôi, để cho hắn không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ.

Ai ngờ, kỳ thật ở trong lòng Vương Lôi cũng có một loại cảm giác khác lạ. Từ khi hắn ẩn cư không còn màng đến thế sự ở trên hòn đảo nhỏ này. Lúc mới bắt đầu vẫn có rất nhiều cầm trân bảo tuyệt thế, chuẩn bị tốt đủ loại tài liệu để đến van cầu hắn luyện chế một ít linh khí pháp bảo như trước. Cả đám này đều phải lễ độ cung kính đối với hắn, dùng đủ mọi cách để lấy lòng hắn.

Lúc này hắn mới dùng đủ loại phương thức nhục nhã ác độc để cưỡng chế đám người đó phải bỏ cuộc. Dường như cũng chỉ có phương thức này mới có thể hơi giảm bớt được cái cảm giác buồn bực và bi thương đã tích tụ ở trong lòng hắn bấy lâu nay. Dần dà đã không còn có người nào đến đây nữa. Hiện giờ lại có một tên đệ tử Âm Sát Tông đến đây.

Vương Lôi thật ra còn muốn hưởng thụ cái cảm giác được hắn dùng đủ loại phương thức để lấy lòng, an ủi. Sau đó sẽ dùng những phương thức cực kỳ biến thái của mình để cho hắn lâm vào tuyệt vọng. Nhưng không ngờ tên đệ tử của Âm Sát Tông này cũng chỉ nói hai câu liền xoay người rời đi. Nhất thời khiến cho hắn có chút tức giận.

Hơn nữa trước khi hắn rời đi, trong ánh mắt rõ ràng là có vẻ thương hại và đồng tình. Cái loại thái độ này khiến cho tâm tình của hắn cực kỳ khó chịu và nhục nhã. Chính mình còn chưa kịp làm nhục hắn thì hắn đã làm nhục mình trước rồi. Cũng chính là bởi vì như vậy mà mới xảy ra một màn trước kia.

- Vương tiền bối, cái Huyết Sắc Phi Phong này là do ngài luyện chế sao?

Lôi Động hơi có chút tò mò hỏi.

Hừm…

Tuy rằng Vương Lôi hưng hăng càn quấy, nhưng kỳ thật vẫn nhiều ít còn có chút kiêng kỵ đối với Âm Sát Tông. Nhất là cái chiến thuyền U Minh Chiến Hạm kia, thực lực của nó Vương Lôi cực kỳ rõ ràng. Nhưng mà nhắc tới Huyết Sắc Phi Phong thì trên khuôn mặt của hắn lại hiện lên vẻ kiêu ngạo. Kiện áo choàng này vừa có được tốc độ vừa có được lực phòng ngự.

Hơn nữa cả hai cái đều không kém hơn cực phẩm linh khí bình thường. Quả thật chính là một trong những tác phẩm Vương Lôi yêu thích nhất. Bởi vậy khi hắn chứng kiến cái Huyết Sắc Phi Phong kia thì trong lòng cực kỳ kinh ngạc, cũng nhớ lại rất nhiều chuyện cũ trước kia.

Dựa theo diễn cảm của hắn thì Lôi Động liền minh bạch rồi. Bất giác hắn liền thành tâm thành ý khen một tiếng.

- Người bên ngoài khen ngợi đủ loại đối với tiền bối, quả nhiên là không sai. Cái Huyết Sắc Phi Phong này rất tốt, Lôi mỗ dùng quả thực rất thoải mái.

Khuôn mặt bẩn thỉu của Vương Lôi hơi hòa hoãn xuống một chút. Nhưng mà vẫn mười phần trách cứ như trước, nói.

- Đừng tưởng rằng ngươi chỉ cần nịnh nọt, lại là đệ tử Chiến Đường của Âm Sát Tông thì ta sẽ giúp ngươi luyện khí. Tỉnh lại đi…

- Một khi đã như vậy thì vì sao tiền bối lại không để Lôi mỗ rời đi?

Lôi Động khẽ nở nụ cười nói.

- Có phải là tiền bối muốn giữ vãn bối ở lại làm khách hay không?

- Hảo tiểu tử, thật nhanh mồm nhanh miệng.

Nét mặt già nua của Vương Lôi cứng đờ, có chút thẹn quá hóa giận nói.

- Nếu ngươi có thể tiếp được thập kiếm chỉ của ta, ta sẽ hứng thú nghe một chút xem ngươi cần luyện chế cái gì…

- Thập kiếm chỉ?

Lôi Động trầm tư một chút, nếu cũng giống như một chỉ vừa rồi, dưới tình huống có chuẩn bị hẳn là không thành vấn đề. Nhưng mà trước đó hắn vẫn hỏi một câu.

- Không biết là vãn bối có thể sử dụng khôi lỗi, quỷ bộc hay là vật dụng ngoài thân để ngăn cản hay không?

- Được, mặc kệ ngươi dùng cái gì, chỉ cần ngươi tiếp được thập chỉ của ta là được.

Vương Lôi không ngừng cười lạnh nói.

- Ta sẽ nghe một chút xem ngươi muốn luyện cái gì. Nếu tài liệu luyện chế chỉ là đồ rác rưởi thì Vương mỗ sẽ mặc kệ ngươi.

Lôi Động tập trung tinh thần, điều chỉnh trạng thái cơ thể mình một chút, kích hoạt U Minh quỷ khí tới mức cực hạn. Nhưng mà hắn không có khuếch tán quỷ khí ra vô tận bên ngoài mà là điều chỉnh mật độ dày đặc, ngưng tụ hơn một trượng ở bên người mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.