Đại Ma Đầu

Chương 489: Lừa dối




- Thực thú vị như vậy sao?

Bị Lôi Động nửa cường nửa dụ dỗ, đặt cho cái tên Lôi Long, sau khi nghe được Lôi Động vẽ ra quan cảnh phồn hoa tốt đẹp của bên ngoài, trong mắt của hắn bắn ra quang mang, thần sắc khiếp sợ và hâm mộ.

- Hắc. Ta nói huynh đệ, hai chúng ta đều là họ Lôi a, là người một nhà, ta còn gạt ngươi làm cái gì.

Lôi Động làm ra vẻ mặt "khó chịu" mà căm giận bất bình, có chút tức giận nói:

- Làm đại ca, còn lừa tiểu đệ ngươi được sao. Nếu ngươi không muốn nghe, ta cũng không nói.

- Đại ca, là tiểu đệ sai, ngươi nên nói tiếp. Ta chưa từng đi ra bên ngoài bao giờ a.

Trong mấy ngày nay, nghe Lôi Động nói về cảnh phồn hoa của bên ngoài, tâm của Lôi Long cũng ngứa ngáy muốn chết. Nếu như không phải nguyên nhân đặc thù, đã sớm chạy ra bên ngoài.

Lôi Động lại giả bộ tức giận lần nữa, nghe được Lôi Long nói bồi tội ba bốn lần, mới bắt đầu hèn mọn bỉ ổi dâm đãng nói về chuyện đàn bà. Một người một con rồng uống rượu, hưng phấn nói về những chuyện kỳ diệu.

Không dùng lực lượng hóa giải tửu lực, Lôi Long uống vài hũ linh tửu vào bụng, bắt đầu hưởng thụ loại mỹ diệu dục tiên dục tửu này. Sau đó nấc rượu, mặt đỏ kêu gào, nói:

- Đại ca, ta cũng muốn đi ra ngoài, đoạt toàn bộ mẫu Long trong thiên hạ, đánh rớt một cái hậu cung đầy mỹ Long. Hai huynh đệ ta, mỗi người một nửa. Ai dám không phục, khi dễ ngươi, ta sẽ đánh kẻ đó. Lôi Long ta, luôn giảng nghĩ khí.

Lôi Long đã bị Lôi Động nhồi nhét tư tưởng nghĩa khí và cảnh phồn hoa của bên ngoài, tuy nói thực lực cường hãn, nhưng từ tính tình, nó giống như một tờ giấy trắng chưa bị người nào làm ô nhiễm. Bởi vậy, Lôi Động cũng âm thầm hướng dẫn, không ngừng quán thâu một ít giá trị cho nó. Nhất là tình nghĩa huynh đệ, quán thâu phải nói rất tận lực. Kể các câu chuyện nghĩa khí nhiệt huyết sôi trào, Lôi Động miêu tả sinh động, làm cho Lôi Long rất cộng minh. Hắn quyết định, phải làm đầu Long giảng nghĩa khí.

- Đúng vậy, huynh đệ chúng ta chính là nhất thể.

Lôi Động cũng làm ra vẻ mặt dõng dạc, nói:

- Ai dám khi dễ ngươi, Lôi Động ta cho dù phải liều mạng đầu rơi máu chảy cũng không màng tới, cũng phải tiêu diệt kẻ đó.

- Đại ca, ngươi đối với ta thật tốt.

Lôi Long vẻ mặt cảm động nói ra lời rất "buồn nôn" này. Nhưng cũng khó trách, nó sống ở đây vài vạn năm, sinh linh nó tiếp xúc đầu tiên chính là Tam Vĩ Linh Hồ, mà đầu Tam Vĩ Linh Hồ này cũng chưa khai mở linh trí, đương nhiên bị Lôi Động lừa dối không nhẹ.

Nhưng ngược lại, Lôi Động bắt đầu chủ đề nhân gian phồn hoa ở bên ngoài, nói rất hưng phấn vui vẻ, một người một con rồng tiếp tục cười dâm không ngừng.

Thánh nữ cùng Đạm Đài Băng Vân, đã lẫn đi ra xa, không dám nhúng tay loạn vào chuyện này. Nhưng không có nghĩa là các nàng không chú ý bên này, Lôi Động và con Phi Long kia nói chuyện xấu xa,cho nên những tư tưởng xấu xa đó cũng tẩy lễ cho hai nàng. Hai người xuất thân đều bất phàm, thuở nhỏ sinh trưởng trong hoàn cảnh tốt đẹp, cũng được che chở.

Tất nhiên nghe xong hai gò má ửng đỏ, trong nội tâm đang nhảy loạn.

Nhất là Đạm Đài Băng Vân, đổi lại trước kia, nếu có người nào dám ở trước mặt của nàng mà nói chuyện dâm đãng như thế, trong đầu đầy tư tưởng xấu xa, trong nội tâm tất nhiên sẽ phản cảm tới cực điểm. Nhưng mà, nàng cùng Lôi Động tiếp xúc với nhau nhiều ngày, đã sớm đối với "địch nhân" như Lôi Động, cải biến chủ ý, hắn đã từng tâm ngoan thủ lạt không nói tới. Một mặt khác biểu hiện ra ngoài, thực sự làm cho Đạm Đài Băng Vân cũng đổi mới cách nhìn. Nhất là lần hắn một mình gánh tội với Bạch Cốt Ma Quân, cho dù nguy hiểm mất mạng hắn cũng gánh tai họa cho mọi người, Đạm Đài Băng Vân mặt ngoài không đề cập tới, nhưng trong nội tâm vẫn khó mà bình tĩnh được. Đối thủ chính là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thử hỏi dưới gầm trời này, có bao nhiêu tu sĩ Trúc Cơ kỳ dám ở trước mặt Nguyên Anh kỳ, không kiêu ngạo không hèn mọn, không màng sinh tử chứ. Đạm Đài Băng Vân tự nhận nếu như đổi lại là mình, tỷ lệ còn sống không cao hơn ba thành.

Đây cũng là nguyên nhân khiến Đạm Đài Băng Vân không để ý nguy hiểm, dứt khoát đi ra ngoài tìm Lôi Động, sau đó kết bạn với thánh nữ.

Lúc một người một rồng nói chuyện vui vẻ, nhưng Lôi Long lại than ngắn thở dài, nói:

- Đáng tiếc ah, đáng tiếc. Lôi Long ta bị nhốt ở đây, căn bản không có khả năng đi ra ngoài. Bên ngoài phồn hoa đặc sắc, ta cũng không được nhìn thấy.

- Nha.

Lôi Động cũng đã đoán được kết quả này, nếu không dưới cô tịch lâu như thế, Lôi Long đã sớm nghĩ biện pháp đi ra ngoài. Lông mày nhăn lại:

- Huynh đệ, ngươi và ta đều bị nhốt trong đây không ra ngoài được? Huynh đệ ta cần phải nghĩ biện pháp, cho dù có khó khăn, cũng phải giúp ngươi ra ngoài.

Nói đùa, cùng Lôi Long ở chung một chỗ, mơ hồ cũng biết tu vi chính thức của Lôi Long, hẳn là Hóa Thần. Đây chính là Hóa Thần ah, trên thế giới này là tồn tại đỉnh cấp. Nếu như có huynh đệ này làm chỗ dựa, ai dám trêu chọc mình? Lôi Động đời này, cường giả Hóa Thần, cũng chỉ thấy qua Dạ Xoa Vương là một người. Thần thông khủng bố, căn bản không phải một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nho nhỏ như hắn có thể phỏng đoán. Bởi vậy, cho dù có khó khăn, chỉ cần có một đường hi vọng, Lôi Động cũng tuyệt đối không bao giờ buông tha mà đi làm.

- Cũng không phải là không có nửa điểm hi vọng.

Lôi Long nghe Lôi Động nói thế, đương nhiên cảm kích hắn rồi. Thở dài nói:

- Từ lúc ta chưa mở linh trí, đã bị phong ấn trong không gian này, mà lực lượng phong ấn vô cùng cường đại, ta không có cách nào phá vỡ. Nhưng mà, trong trí nhớ của ta, ngược lại mông lung biết rõ. Ta phải thủ hộ mấy cây Hồn quả này, đả bại những thí luyện giả, nhưng lại không được giết chết chúng.

- Nếu là phong ấn, thì nhất định có biện pháp cởi bỏ.

Lôi Động đem ánh mắt nhìn vào thần miếu nguy nga khủng bố kia, nhíu mày cân nhắc. Không qua một lát, hắn mới nói:

- Huynh đệ, nếu như ngươi không chê, ta sẽ đi vào thần miếu thử xem. Nếu như có thể nhận được truyền thừa của thần miếu, nói không chừng sẽ có khả năng mở được phong ấn giúp ngươi ra ngoài. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Đây là siêu cấp tay chân a, nếu như có thể lừa dối nó đi ra ngoài, thiên hạ to lớn, chẳng phải tùy ý mình ngao du sao?

- Không được.

Lôi Long ngăn cản, vượt qua dự kiến của Lôi Động, nó không chút suy nghĩ mà cự tuyệt, sau đó nghiêng đầu qua nơi khác một lúc, nó mới nói:

- Trong trí nhớ thần hồn của ta, chỉ khi được thánh chủ triệu hoán, mới có thể đi vào trong thần miếu, nếu không Thủ Hộ Giả của thần miếu sẽ giết ngươi. Mà ta cũng cứu không được ngươi, bởi vì ta bị hạ cấm chế, không thể tiến vào thần miếu, không thể giết hại Thủ Hộ Giả của thần miếu.

Lôi Động cũng hít một hơi lãnh khí, Ma Đế Tông này năm đó, Thượng Cổ Ma Tông thần bí, thực lực cũng quá mạnh a? Một cấm chế, qua mấy vạn năm, cộng thêm Lôi Long là yêu thú cấp Hóa Thần, nhưng vẫn không có biện pháp bài trừ, quả nhiên, đây chính là điểm tương đối độc đáo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.