Đại Ma Đầu

Chương 549: Mời chào Huyết Ma (hạ)




- Xử lý? Đáng cười, ai dám xử lý bản tôn?

Huyết Ma thực sự là đã thẹn quá hóa giận, mấy tên dị tộc kia tính kế đánh lén mình thì cũng thôi. Đều là Thái thượng trưởng lão, vậy mà Thiên Ma dĩ nhiên lại không thèm để ý tới đại cục, đánh lén mình.

- Ta!

Không gian đột nhiên khẽ rung động vặn vẹo một trận, Lôi Động một thân hắc giáp lăng lệ, trên lưng giương lên đôi cánh, xuất hiện đứng bên người Thiên Ma, sắc mặt lạnh lẽo trầm giọng nói:

- Tự nhiên là ta đến xử lý ngươi rồi!

Lúc này Lôi Động không thi triển ra Chu Thiên Tàng Nhật quyết, Huyết Ma liếc mắt liền nhìn ra hắn chỉ là một tu sĩ Kim Đan sơ giai, bất quá từ trang phục bên ngoài cùng với phối sức đeo ở bên hông mà nói, hẳn là tu sĩ Kim Đan của Âm Sát tông. Huyết Ma cũng không rõ ràng lắm trong tông phái từ lúc nào lại có thêm một tu sĩ Kim Đan trẻ tuổi như vậy, nghe thấy thế liền tức giận khinh thường:

- Ngươi chỉ là một đệ tử Kim Đan, cũng dám đến xử lý bản tôn?

Trong lúc bên này đang nói chuyện, ở bên kia, Dực Không đã xử lý xong huyết sát, tiện tay quăng ra vài đạo bạch quang. Đám Thổ Cự Nhân đã bị huyết sát ăn mòn kia, huyết sát trên thân thể lập tức bị hóa giải, khu trừ. Tuy rằng có vài Thổ Cự Nhân thụ thương tinh thần vẫn có phần uể oải mệt mỏi như cũ, nhưng lấy sinh mệnh lực ngoan cường của đám người Thổ Cự Nhân, tuyệt đối sẽ không chết được.

Đám Thổ Cự Nhân còn lại dưới sự dẫn dắt của Dực Không, ào ào vây tới, phòng ngừa Huyết Ma chó cùng rứt giậu. Trong khoảng thời gian ngắn đã vây chặt Huyết Ma vào trong, cho dù chắp cánh cũng khó bay được. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Nếu như ngươi biết thân phận của hắn, vậy thử nhìn lại xem ngươi có mặt mũi nào nói ra những lời như thế?

Thiên Ma cũng lạnh lùng nhìn tròng trọc vào Huyết Ma.

Huyết Ma có chút ngạc nhiên, thực sự cũng không tài nào nghĩ ra được kẻ này đến tột cùng là ai.

Lôi Động cũng lười nói lời thừa thãi với hắn, chỉ khẽ chắp tay rồi nói:

- Huyết Ma tiền bối, vãn bối họ Lôi tên Động, chính là đệ tử thân truyền của Vạn Quỷ Quật Vạn Quỷ Lão Tổ, đồng thời cũng là trượng phu của Đinh Uyển Ngôn. Hẳn là bây giờ tiền bối đã hiểu rõ, đến tộc cùng là ngày hôm nay đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?

Huyết Ma nghe xong, khuôn mặt quả thực đã không còn là hình người kia cũng vặn vẹo một trận. Trầm mặc tới nửa buổi, hắn mới hừ lạnh nói:

- Việc này thực sự là bản tôn đuối lý, nếu chuyện đã tới nước này, bản tôn cũng không còn lời nào để nói. Thiên Ma, tiểu tử họ Lôi. Hãy nhìn vào một phần mọi người cùng trong một tông môn, hãy cho bản tôn chút thống khoái đi.

Trong ma đạo, chết cũng không phải là sự tình đáng sợ. Cho dù là trong Âm Sát tông, cũng có rất nhiều loại hình phạt khiến cho kẻ khác sống không bằng chết.

- Huyết Ma tiền bối nghĩ thử xem, nếu như dựa theo tâm tính của Lôi mỗ, tự nhiên sẽ để cho tiền bối hưởng thụ một chút tư vị vạn quỷ phệ hồn.

Lôi Động tuy rằng lúc nói chuyện luôn mồm gọi tiền bối, nhưng nội dung lại khiến cho kẻ khác rét lạnh không thôi. Ngừng lại một chút, hắn lại nói:

- Chẳng qua, quả thực giống như tiền bối nói, mọi người chính là đồng tông, ít nhiều cũng có chút tình cảm. Mà tính toán của Huyết Ma tiền bối cũng không phải là không thành công. Lôi mỗ ngược lại nguyện ý nhìn vào đại cục, để cho tiền bối có một cơ hội hối cải.

Lôi Động cũng không vòng vo nhiều lời, trực tiếp nói thẳng ra. Đối mặt với loại tu sĩ Nguyên Anh kỳ tâm trí kiên định, tín niệm kiên định này, Lôi Động biết nếu như nói vòng nói vo, sẽ chỉ khiến cho đối phương nảy sinh phản cảm cùng khinh thường mà thôi.

Không hề nghi ngờ, Huyết Ma là một tu sĩ cường đại, nếu như có thể để cho mình sử dụng, tự nhiên là một niềm vui cực lớn. Ngay cả trong lòng Lôi Động cũng mơ hồ có chút chờ mong.

Huyết Ma từ xa nhìn chằm chằm vào Lôi Động, lại quay sang nhìn Thiên Ma. Nhìn tư thế hai người sóng vai nhau mà đứng, khiến cho trong lòng Huyết Ma có chút nghi hoặc, hơn nữa mơ hồ còn có phần kinh hãi. Bởi vì tư thế đứng của Thiên Ma, phảng phất tựa như lấy tiểu tử họ Lôi kia làm chủ. Lại liếc mắt nhìn đám người Dực Thần Tộc huyền phù trong không trung phía xa, quan hệ giữa bọn chúng với tiểu tử họ Lôi này dường như cũng không đơn giản như vậy.

Sau một lúc trầm mặc, Huyết Ma chắp hai tay sau lưng, trầm giọng nói:

- Lôi Động, đưa ra yêu cầu của ngươi, hơn nữa bản tôn có thể lập ra huyết thệ, mọi việc giữa chúng ta có thể coi như chưa từng phát sinh.

Cho dù đã rơi vào tuyệt cảnh, Huyết ma vẫn khí độ bất phàm như trước, trên trán mơ hồ còn hiện ra một chút kiêu ngạo. Nhưng hắn lúc này lại không dám coi thường Lôi Động nửa phần nữa.

- Ở đây có một con quỷ cổ, chỉ cần tiền bối khảng khái nuốt vào, ân oán giữa ta và ngươi coi như xóa bỏ.

Lôi Động lật tay lấy ra một bình ngọc, thanh âm bình tĩnh bổ xung nói:

- Thuận tiện nói thêm một câu, luyện chế một con quỷ cổ thích hợp cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ sử dụng thế này, tài liệu chủ yếu chính là một con linh quỷ cực phẩm.

- Cái gì?

Mí mắt Huyết Ma cũng nặng nề giật giật vài cái, hắn bị cả kinh khi tài liệu chủ yếu để luyện chế quỷ cổ lại là một linh quỷ cực phẩm, vì sao phải dùng tới linh quỷ cực phẩm làm tài liệu chính? Đương nhiên trong lòng cũng có chút suy đoán mơ hồ, chẳng qua hắn không dám khẳng định mà thôi. Lạnh lùng nhìn chằm chằm Lôi Đông, tựa như đang chờ nghe hắn giải thích. Nhưng mặc kệ nói như thế nào, thứ đồ chơi này cũng không phải là một vật đơn giản.

Lôi Động cũng không do dự, chậm rãi nói ra tác dụng của quỷ cổ một lần.

Huyết Ma trong lòng tựa như có kinh đào hải lãng, cuối cùng cười lên như điên:

- Lôi Động, tuy rằng bản tôn không biết được ngươi từ nơi nào lấy ra được cái loại đồ vật nghịch thiên đáng sợ này, ngay cả sinh tử của tu sĩ Nguyên Anh cũng đều có thể nắm giữ trong tay. Thế nhưng ngươi lại quá mức coi thường bản tôn rồi đó, bản tôn đường đường là một tu sĩ Nguyên Anh, làm sao có thể thuần phục một tên tu sĩ Kim Đan nho nhỏ như ngươi được? Không cần phải nói thêm gì nữa, cứ lấy mạng của bản tôn đi!

Huyết Ma cũng là người thông minh, sau khi nghe được Lôi Động giải thích rõ ràng nguyên lý cùng tác dụng của quỷ cổ, tự nhiên hắn liền biết được, ngày hôm nay đã không còn đường quay đầu nữa rồi. Không phải sống, chính là chết. Nếu như nói muốn bỏ ra một lượng lớn tài phú để bồi thường giữ mạng, lời này cũng chẳng thể nào thốt ra được. Người ta ngay cả linh quỷ cực phẩm cũng có thể bỏ ra một cách xa xỉ để luyện chế quỷ cổ, còn thiếu một chút tài sản này của Huyết Ma hắn hay sao?

Chẳng qua, so với việc từ nay về sau phải thần phục một tu sĩ Kim Đam, làm một khôi lỗi người không ra người, quỷ không ra quỷ, hoàn toàn không giữ được mình, đối với Huyết Ma mà nói, ngược lại hắn tình nguyện ngã xuống oanh oanh liệt liệt còn hơn. Dù sao cũng đã sống tới bảy tám trăm năm, sống như vậy là đủ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.