Đại Ma Đầu

Chương 580: Dùng tay không đánh người thật thoải mái (hạ)




- Không được tốt lắm.

Hô Diên lão ma buồn rượi, nói:

- Chúng ta nhiều người như vậy, chỉ cần bảy thành. Ngươi thành thành thật thật giao bảy thành chiến lợi phẩm cho ta, Hô Diên ta sẽ phục ngươi.

- Ta nhổ vào, phục ta? Nhìn ngươi lớn lên nhưng bộ mặt xấu xí, nhưng không ngờ tâm của ngươi cũng xấu như thế, bà cô ta cần ngươi phục sao?

Tu La tính tình bá đạo, Bối Diệp Na cũng không ngoại lệ, một tay chống nạnh chỉ vào Hô Diên lão mà chửi ầm lên, nói:

- Ngươi cũng không soi mặt mình có nước tiểu không à, bảy thành? Không biết mẹ của ngươi sinh ra ngươi có bán được nhiều tiền như thế không? Solo đi, bà cô mà không giáo huấn ngươi, ta sẽ không mang họ Bối.

Lời này, đổi lại bất cứ là nam nhân nào cũng nổi trận lôi đình. Nhưng với Hô Diên lão ma, hắn bất động thanh sắc, tiếp tục hung ác nham hiểm cười lạnh:

- Solo? Bối Diệp Na, ngươi cho rằng đây là nhà của ngươi sao? Cũng lười nói nhảm với ngươi, ngươi gạt chúng ta. Chúng ta muốn bảy thành, bằng không thì, đừng trách chúng ta nhiều người khi dễ ít người.

Hơn hai trăm tên Trúc Cơ, cộng thêm hơn ba mươi Kim Đan, cũng đúng là có thực lực hung hăng càn quấy.

Người bên phía Bối Diệp Na, cũng là hơi có chút lực lượng. Địch nhân lại người đông thế mạnh, nhưng đối phương cũng không phải dễ trêu, nhất là người của Âm Sát Tông, tất cả đều có thực lực cường đại, ngay cả Ô Tư cũng tự nhận không bằng.

- Nói nhảm với đám phế vật này làm cái gì?

Một thân cao lớn hơn một trượng, một Man Ngưu tộc cơ bắp ngăm đen cường tráng đi ra, trừng mắt to như chuông đồng, nói:

- Lão Ngưu ta chém một Khai Sơn Phủ, giết đám này không còn manh giáp, xem đám phế vật này còn hung hăng càn quấy được không?

Man Ngưu tộc, tuy không thuộc chủng tộc thượng đẳng ở Minh vực này, nhưng cũng có được thực lực không kém. Trong chủng tộc này, mặc kệ nam nữ, đều là chiến sĩ trời sinh, hung hãn không sợ chết, dũng mãnh tinh tiến. Nhưng mà, tâm tính của chủng tộc này rất tốt, không giống như vẻ ngoài hung hãn xấu xí.

- Hắc Ngưu, ngươi man lực mạnh nhưng không dùng đại não, chỉ cần solo, xem ta giết chết Hô Diên lão ma.

Đối mặt gia hỏa Hắc Ngưu này, Hô Diên lại không sợ, âm hiểm cười khúc khích, nói:

- Có đánh không? Ngươi có phải nam nhân không?

Nhắc tới Hô Diên lão ma, đây là gia hỏa cực kỳ vô sỉ. Tự nhận solo không phải đối thủ của Bối Diệp Na, cho nên sống chết không chịu solo. Nhưng đối mặt với một thân sức lực lớn, Man Ngưu tộc trên chiến trường hung hãn không sợ chết, cổ thuật của hắn phát huy ra uy lực lớn nhất, đối với các loại tiểu côn trùng nhỏ, lực sát thương của hắn sẽ đạt tới mức lớn nhất. Hơn nữa, tên Man Ngưu tộc này dễ dàng bị khiêu khích nhất.

- Ngao ngao ngao ~

Man tính của Hắc Ngưu bộc phát, thân hình vốn cao hơn một trượng, sức lực cực lớn bộc phát, lại bạo tăng vài thước. Khí tức bá đạo cường hoành, trên người hắn triển lộ không bỏ sót, cầm cự phủ trong tay, nổi trận lôi đình quát:

- Hô Diên lão ma, ăn của lão Ngưu ta một phủ.

Dứt lời, cự phủ chém xuống, lập tức hóa thành một đạo cự phủ mấy trượng, xé rách không khí, gào thét đánh tới. Uy thế kia, cho dù ngọn núi chắn ở trước mặt của hắn, cũng có thể bị một búa chém nứt.

Hắc Ngưu không khống chế được, trong khống chế của Hô Diên lão ma, đắc ý cười âm hiểm một tiếng, vừa mới chuẩn bị thi triển độn thuật trạnh né cự phủ, lại thi triển cổ thuật nên hành hạ và nhục nhã con trâu điên này một chút. Không gian bên cạnh hắn, đột nhiên có gợn sóng, vặn vẹo. Lão ma kinh ngạc, chỉ thấy toàn thân áo giáp đen kịt, phía sau lưng có một gia hỏa có đôi cánh đen, từ trong hư không bước ra, không nói hai lời đánh một quyền vào đầu của hắn.

Bởi vì khoảng cách của hai người quá gần, Hô Diên lão ma lại không thiện cận chiến, cho nên không kịp chuẩn bị, chỉ vẹn vẹn dùng hộ thể cương khí, bị đánh trúng một quyền, lực trùng kích cực lớn, đánh hắn bay đi như đạn pháo, rơi xuống mặt đất, nện cho đá vụn bắn ra tung tóe, văng khắp nơi.

Lôi Động đánh lén một quyền thành công, thân hình lóe lên, trực tiếp dùng chân giẫm lên hắn vài cái. Sau đó mới nói thở một hơi, thoải mái nói:

- Thì ra dùng đấm đánh người lại thoải mái như vậy. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lại nói, Lôi Động sau khi thu được quỷ sai truyền tin của Uyển Ngôn, vô cùng tức giận. Hắn một người một mình chế trụ một con yêu trùng cấp Nguyên Anh, nhìn thì nhẹ nhõm, nhưng kỳ thực hắn gánh nguy hiểm vô cùng to lớn. Một khi hơi không cẩn thận, xảy ra chút ngoài ý muốn, kết cục chính là hồn phi phách tán. Bên này thì tốt, lại xuất hiện một đám người tới quấy rối. Mà tên Đồ Lôi thống lĩnh kia, lại giảng đạo lý với đám người này. Đám gia hỏa trong Minh vực này, không biết đạo lý nắm đấm cứng mới là chân lý, nắm đấm cứng có thể đại biểu cho tất cả sao?

Đột nhiên Lôi Động xuất và bộc phát, làm cho đám người ở đây trợn mắt há hốc mồm.

Bởi vì Lôi Động bình thường cho bọn họ cảm giác, đều là khách khí, làm việc quy củ. Nhưng không nghĩ tới, bá đạo, khí thế lại lớn như thế.

- Ngươi, ngươi, ngươi...

Lôi Động đánh một quyền và mấy cước kia, tạm thời không lấy tính mạng của Hô Diên lão ma. Hắn lúc này, rốt cục lộ ra bộ mặt khô gầy, xấu xí, trên mặt có vết máu, vô cùng chật vật đứng dậy, vừa sợ vừa giận chỉ vào Lôi Động, nói:

- Chỉ là tiểu tử sơ kỳ, lại dám đánh bổn tọa?

- Không phục?

Lôi Động chắp tay sau lưng, dùng vẻ mặt khinh thường nhìn hắn, nói:

- Người không ra người, quỷ không ra quỷ, không phục thì cho ngươi đánh lại.

- Nói hay lắm.

Đầu Hắc Ngưu kia, lúc này vui vẻ gào lên, nói:

- Lôi tiểu tử, lão Ngưu ta nhất định kết giao bằng hữu với ngươi.

Trong lòng Hắc Ngưu vô cùng thoải mái, bởi vì hắn còn chênh lệch chút ít với Hô Diên lão ma. Tuy hắn tự nhận thực lực không tầm thường, nhưng đối mặt với những con sâu độc thần bí kia, hắn nghĩ lại mà sởn gai ốc. Hôm nay Lôi Động xuất hiện, giúp hắn xả một ngụm ác khí, chẳng khác gì cứu vớt hắn, làm sao không cảm kích? Phải biết rằng, hắn có tính tình ngang bướng, tuyệt đối không có khả năng lùi bước, cho dù là chết trận ở đây.

- Tiểu bối hung hăng càn quấy, bổn tọa muốn làm thịt ngươi.

Rốt cục nhìn rõ tu vi chân thật của Lôi Động, đúng là chỉ có tu vi Kim Đan sơ giai. Trên gương mặt quỷ quái của Hô Diên lão ma, lộ ra thần sắc hung hãn âm tàng, nói:

- Yên tâm, bổn tọa sẽ không cho ngươi chết sớm đâu, bổn tọa muốn cho ngươi nếm thử tư vị tuyệt diệu của vạn trùng phệ cốt, kêu rên mấy năm mới làm cho ngươi sống sờ sờ chết đi.

Chỉ thấy ống tay áo của Hô Diên lão ma run lên, một đám mây màu xanh, ông ông ông cuốn về phía của Lôi Động. Nếu như nhìn kỹ, thì sẽ phát hiện đám mây màu xanh này do trùng độc tạo thành, chúng lớn nhỏ như kiến, hình dạng lại hung tàn không thể khinh thường. Mà đám mây màu xanh này, chỉ sợ không dưới vạn con sâu độc. Dựa theo kinh nghiệm của Hô Diên lão ma, cho dù là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, nếu bị sâu độc của hắn cuốn lấy, muốn thoát thân cũng không dễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.