Đại Ma Đầu

Chương 581: Được lão bà bảo kê




- Rầm rầm rầm...

Vài tiếng sấm nặng nề nổ mạnh, trong đám mây màu xanh, đã có vài chỗ bị nổ tung, âm sát khí hung bạo tản ra, hiện lên gợn sóng lan ra ngoài. Sát khí âm trầm, nó rất nhỏ, nhưng dùng mắt thường có thể cảm nhận nó giống như con dao sắc bén, giết tất cả tính mạng trong phạm vi nổ tung của nó.

Những con sâu độc màu xanh kia, tuy được Hô Diên lão ma nuôi tỉ mỉ, uy lực bất phàm, phòng ngự cũng phi thường xuất chúng, thường thường có thể ngăn cản được một ít pháp thuật như băng và hỏa, đây cũng là yếu tố đầu tiên muốn hình thành bầy sâu độc.

Nhưng phương thức sát thương của Âm Sát Thiên Lôi, thuần túy là xoắn giết vật lý, dùng sức nổ tung tạo thành sóng xung kích bằng âm sát khí, xé nát tất cả vật chất có thể. Cho dù là tu sĩ Kim Đan, cho dù có phòng ngự trong phạm vi nổ tung, cũng không có khả năng sống khá giả. Càng đừng nói tới, những con sâu độc này, cho dù bề ngoài của chúng giống như kim loại, nhưng cũng khó thoát cái chết.

Hô Diên lão ma vô cùng tự tin, lại xếp đặt sâu độc vô cùng dày đặc. Chỉ có ba miếng Âm Sát Thiên Lôi, đã tiêu diệt hơn một nửa sâu độc. Làm cho tất cả mọi người nghẹn họng trân trối, thân hình của Đinh Uyển Ngôn hóa thành một đạo âm sát khí, phiêu nhiên rơi xuống bên cạnh Lôi Động.Trong ánh mắt của nàng, lạnh lùng nhìn Hô Diên lão ma, trước người của nàng, âm sát khí quanh quẩn không ngớt, từng khỏa Âm Sát Thiên Lôi, đang từ từ hình thành.

- Âm Sát Thiên Lôi?

Hô Diên lão ma là người có kiến thức rộng rãi, sắc mặt thấy thế vô cùng khó coi. Vội vàng ngự sử pháp thuật, ống tay áo vung lên, thu hồi bầy trùng, để tránh bị nàng ném tới mấy khỏa Âm Sát Thiên Lôi, tiệt diệt toàn bộ sâu độc của hắn.

Phải biết rằng, lão ma hắn nuôi đám sâu độc này dễ dàng sao? Đây chính là thứ mình thường xuyên dùng máu huyết để nuôi nấng, mới có thể chỉ huy như cánh tay a.

- Ngươi là người phương nào? Lại dám đối nghịch với Hô Diên lão ma ta, chẳng lẽ ngươi không biết chúng ta nhiều người sao?

Hô Diên lão ma, mắt thấy đối phương có khả năng khắc chế cổ thuật của hắn, cho nên ngoài mạnh trong yếu, chỉ có thể dựa vào người đông thế mạnh tăng thêm lòng dũng cảm.

- Thiếp thân Đinh Uyển Ngôn của Âm Sát Tông, các hạ luôn mồm muốn khi dễ phu quân của ta, chẳng lẽ các hạ cho rằng thiếp thân sẽ ngồi yên mặc kệ sao?

Đinh Uyển Ngôn nói xong, ánh mắt ôn nhu nhìn Lôi Động, giọng nói nhu tình như nước:

- Phu quân, ngươi sẽ không trách thiếp thân xen vào chuyện của ngươi không? Thiếp thân chỉ lo lắng ngươi bị lão ma này khi dễ a.

Đinh Uyển Ngôn được Trấn Nam Vương Phi dốc lòng dạy bảo, đương nhiên biết được rất nhiều chiêu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, cũng phải cho phu quân mặt mũi.

- Làm sao lại như vậy?

Thân hình Lôi Động lóe lên, vịn vai của nàng, cười nói:

- Uyển Ngôn ngươi che chở ta như vậy, ta cảm kích còn không kịp đấy, làm sao có thể trách cứ ngươi đây?

Một đôi tướng mạo đường đường, trước mặt nhiều người như thế, chàng chàng thiếp thiếp. Làm cho Hô Diên lão mà từ nhỏ dung mạo xấu xí, nhận hết mọi khi dễ, cho nên tính tình khó chịu, thầm nghĩ tại sao lão ma ta lại không gặp nữ tử dung mạo như vậy, khí chất cao quý, đối với chính mình ôn nhu như nước chứ? Cho nên ác mồm châm chọc:

- Tiểu tử, không phải vừa rồi ngươi rất cuồng sao? Như thế nào, thì ra ngươi là loại chỉ biết bám váy sống sau lưng của nữ nhân à? Dựa vào nữ nhân bảo hộ, còn không bằng về nhà bú sữa mẹ đi. Ha ha ha ~

Khi đang nói chuyện, còn nhìn đám đồng bạn, thân tín của hắn, tìm kiếm ủng hộ bằng lời nói.

Mấy người hiểu ý, lập tức bắt đầu cười lớn,giống như muốn kích thích hắn phải chạy ra solo với Hô Diên lão ma. Trong mấy trăm người này, cũng không ít kẻ hâm mộ ghen ghét Lôi Động, trong lúc nhất thời, không ngừng nói ra những câu xấu xa.

Người đông thế mạnh ủng hộ, cho nên khí thế Hô Diên lão ma tăng cao, cho nên mặt mo khô gầy lên tiếng khinh thường Lôi Động:

- Theo bổn tọa thấy,không bằng ngươi về nhà bú sữa mẹ đi, trốn ở sau lưng nữ nhân, tính toán là bổnsự gì?

Với tâm tính của Lôi Động, làm sao có thể bị những lời này khiêu khích. Ngược lại nhìn Hô Diên lão ma cười:

- Khó chịu đúng không? Ta được lão bà bảo kê thì sao? Ngươi khó chịu, vậy thì ngươi nên về nhà kiếm lão bà đi. Còn nữa, lão ma ngươi nếu có bản lĩnh, cũng nên tìm lão bà có thể bảo kê cho ngươi đi. Nhưng mà, dùng cái mặt này của ngươi, chỉ sợ, chậc chậc, thật xấu hổ a, tiểu đệ ta văn chương từ ngữ quá kém, thật sự không biết nên dùng từ ngữ gì để diễn tả gương mặt xấu xí của ngươi cả...

- Khanh khách, Lôi Động, ta bắt đầu cảm thấy thích ngươi rồi đấy.

Bối Diệp Na luôn luôn không thoải mái, nghe vậycũng cười nói:

- Hô Diên lão ma, bà cô ta đề nghị ngươi nên quay lại bụng mẹ, chỉnh sửa gương mặt đi, tránh khỏi quá mức mất mặt xấu hổ.

Hô Diên lão ma từ nhỏ bởi vì có vấn đề dung mạo, bà ngoại không thương, cậu không yêu. Cho nên đây chính là tâm bệnh của hắn, chờ sau khi hắn tu luyện cổ thuật, càng trở nên người không giống người, quỷ không giống quỷ. Cho nên tâm lý của hắn càng biến thái hơn, cho dù người khác nhìn hắn nhiều hơn vài lần, hắn cũng bạo chết người ta. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hôm nay Lôi Động trần trụi, mắng hắn xấu xí, làm sao hắn chịu được? Huống chi còn có Bối Diệp Na ở bên cạnh châm ngòi thổi gió nữa.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết.

Sắc mặt Hô Diên lão ma hồng lên, sau đó là trắng. Cũng bất chấp tổn thất, liên tục vung ống tay áo lên, đám mây màu xanh lại bay ra, liên tục không ngừng bay ra. Bởi vì ăn một vố đau, cho nên hắn đã dàn trải rộng ra, bày binh bố trận một phen, khỏi bị pháp thuật lớn trùng kích, tận lực giảm bớt thương vong. Nàng kia có Âm Sát Thiên Lôi đúng là lợi hại, nhưng với thực lực Kim Đan của nàng, tuyệt đối không có khả năng liên tục tạo ra Âm Sát Thiên Lôi.

Mặc dù Hô Diên lão mà đã xếp đặt đám sâu độc ra thưa thớt, nhưng từng khỏa từng khỏa, Âm Sát Thiên Lôi liên tục nổ tung không ngừng nghỉ, cho nên số lượng chết rất lớn. Làm cho sắc mặt Hô Diên lão ma tái nhợt, trong lòng không ngừng nhỏ máu. Cho nên nhìn đám sâu độc, nói lẩm bẩm thi chú, đám mấy xanh đón gió, không ngừng di động. Sau đó Hô Diên lão ma lấy pháp bảo thành danh kia, Độc Vân Chướng, người bình thường chỉ cần chạm vào một cái, toàn thân sẽ thối rửa mà chết, ngay cả thần hồn cũng không chạy thoát Độc Vân Chướng.

Hơn nữa hắn còn rất âm hiểm, bên trong Độc Vân Chướng, ẩn tàng một ít thứ lợi hại. Đó là mấy thứ ánh sáng màu vàng chừng nắm tay, lập lòe bên trong đám mấy màu xanh. Đó mới là đòn sát thủ chân chính của Hô Diên lão ma, Kim Cổ Vương. Vật ấy toàn thân như vàng như sắt, không sợ Phong Hỏa Lôi Điện, đao thương bất nhập, cộng thêm thể trạng nhỏ. Chỉ cần một cái, tu sĩ Kim Đan bình thường, không chết cũng bị thương.

Nhưng là Lôi Động là người nào? Đã sớm biết Hô Diên lão ma nhất định có đòn sát thủ, cười lạnh vận dụng Vạn Quỷ Phiên, U Minh quỷ khí xung quanh đại thịnh, vố số lệ quỷ pháo hôi lao ra, được U Minh đại pháp gia trì, cho nên đặc biệt hung tàn:

- Lão ma, không phải ngươi muốn solo với Lôi mỗ sao? Lôi mỗ sẽ tìm cho ngươi, Tiểu U, a Sửu, lên đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.