Dịch Kỳ đứng trong phòng vệ sinh hơn mười phút, cảm thấy cực độ đau đầu với phát hiện kinh hoàng vừa rồi của mình, thật sự là tâm loạn như ma a!
Mình thích Đại ma vương sao?!
Dịch Kỳ ảo não tựa trán vào tấm gương trên tường, trong lòng tự thôi miên mình ― Đây không phải là sự thật! Không phải là sự thật! Là sự thật! A a a không đúng, đây không phải là sự thật!!!
Dịch Kỳ không tiếng động điên cuồng la hét, nhìn cái người cả mặt cả tai đều đỏ bừng trong gương, khóc không ra nước mắt a.
Bên ngoài cửa phòng vệ sinh vang lên tiếng của Đại ma vương, “Tiểu Kỳ, sao còn chưa ra?”
Dịch Kỳ thẹn quá thành giận, này không phải do tên Đại ma vương hỗn đản nhà anh gây ra sao?! Nếu không phải vì anh hết ôm lại hôn, ta làm sao lại dần dần thích anh chứ!
Vì vậy cậu một bên ở trong lòng hung hăng giơ lên một ngón tay giữa, một bên làm vẻ mặt bình tĩnh mở cửa bước ra ngoài, không thèm liếc mắt nhìn Đại ma vương một cái, xoay người đi thẳng ra khỏi phòng.
Đại ma vương hơi sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Chiếu theo tính cách của Tiểu Kỳ đáng yêu nhà mình, hẳn là phải nhảy dựng lên phản đối mắng chửi gì đó, như thế nào có thể mang biểu tình thản nhiên như vậy được, cho nên có thể khẳng định cảm giác em ấy đối với mình đã có biến chuyển, thái độ cố gắng tỏ ra không có việc gì này chính là để che đậy bối rối!
Như trong dự đoán, vừa nghe Đại ma vương nói xong, Dịch Kỳ nháy mắt liền đỏ hồng cả hai tai. Cậu đưa mắt hoang mang nhìn Đại ma vương, sao lại hỏi như vậy a, không lẽ anh ta biết được mình có tình cảm với anh ta?! Lại nhìn thấy Đại ma vương vẻ mặt nhếch khóe miệng cười gian như thể mèo trộm được miếng thịt thì càng khẩn trương hơn.
Không lý nào a! Anh tuyệt đối không thể biết! Mà mình cũng tuyệt đối không thể để anh ta biết được! Đây rõ ràng chính là nhất thời hứng thú, mình tuyệt đối không thể nào thích cái tên bá đạo chỉ làm theo ý mình này được!
Vì vậy, Dịch Kỳ vô cùng có khí phách mà liếc Đại ma vương một cái, ngẩng cao đầu nói “Nghĩ cái gì kệ tôi, không liên quan đến anh!”
Kết hợp với hai vành tai đỏ ửng, quả thật là… không có chút sức thuyết phục!
Đại ma vương đương nhiên nhìn ra Tiểu Kỳ nhà mình là đang biệt nữu, vì thế khỏi phải nói trong lòng vui vẻ đến thế nào, cố ý nghiêng người qua kề sát lỗ tai Dịch Kỳ nói, “Sao lại nói vậy, Tiểu Kỳ thật không thành thật a!”
Dịch Kỳ trợn trắng mắt liếc Đại ma vương một cái, không nói hai lời tăng nhanh cước bộ, trong lòng điên cuồng rít gào mình thật sự là não bị vô nước nên mới thích anh ta!
Đại ma vương hai tay đút trong túi quần, nhàn nhã đi theo phía sau, mặc dù không có biểu tình gì nhiều, nhưng khóe môi khẽ giương lên chứng tỏ tâm tình tốt lắm!
“Hai người làm gì mà ở trong phòng lâu quá vậy?” Đồng nghiệp A vừa thấy hai người tiến vào đại sảnh liền hỏi.
“Ơ… Không có gì.” Dịch Kỳ nhịn không được lại nhớ tới trận hôn cuồng nhiệt lúc nãy, hai vành tai cũng không chịu thua kém mà đỏ lên, ấp úng tìm cớ nói, “Tại tôi bị… đau bụng.”
“Ồ, vậy sao?” Đồng nghiệp B sán lại, hắc hắc cười gian, “Chứ không phải vợ chồng hai người tú ân ái hay sao?”
Mặc dù vừa phát hiện bản thân hình như có chút thích Đại ma vương, nhưng mà anh ta chính là Đại ma vương bá đạo vô cùng nha, mình còn chưa có khẳng định được anh ta có thích mình hay không nha, cũng không biết anh ta có phải chỉ là hứng khởi nhất thời, cảm thấy trêu chọc mình rất vui hay không nha!
Đại ma vương nhìn Tiểu Kỳ đáng yêu nhà mình mở to mắt nhìn miếng thịt cua, bộ dạng cứ như con mèo nhỏ đáng yêu vô cùng, trong lòng tình cảm không khỏi dâng trào, vẻ mặt tươi cười phúc hắc cũng biến mất, thay vào đó là nụ cười chân thành tràn ngập sủng nịch.
Dịch Kỳ khổ suy khổ nghĩ, nhìn chằm chằm miếng thịt cua, ngước mắt lên nhìn Đại ma vương, lại thấy trong mắt anh một mảnh nhu hòa, trái tim không khỏi hẫng mất một nhịp, mấp mái môi định nói nhưng cái gì cũng không nói được, cuối cùng đành ngoan ngoãn há miệng ăn miếng thịt cua kia.
Mặc kệ, thích hay không thích thì cứ ăn no bụng cái đã! Không việc gì phải ngược đãi bản thân!
Đại ma vương mỉm cười xoa đầu Dịch Kỳ, ôn thanh nói, “Ăn đi, anh bóc cho.” Sau đó thực tự nhiên kéo bát của Dịch Kỳ về phía mình, còn vô cùng nghiêm túc bóc cua, khóe miệng vẫn giữ nguyên nét cười ấm áp, tựa như đang làm một việc gì rất thú vị.
“Ui cha ơi, thiệt là khiến người ta ganh tị nha.” Đồng nghiệp A chậc chậc lưỡi cảm thán, quay sang đồng nghiệp B ngồi bên cạnh, ai oán nói “Hai đứa mình cũng là bạn từ bé, là trúc mã trúc mã, sao chẳng thấy cậu tốt với tôi bao giờ hết vậy?”
Đại ma vương im lặng đi theo cậu, vẫn là vẻ mặt ôn hòa sủng nịch, cái tính trẻ con này của Tiểu Kỳ, từ nhỏ đến giờ vẫn không thay đổi.
Hai cô bé liếc mắt nhìn nhau, sau đó lại nhìn thấy Đại ma vương đứng sau lưng Dịch Kỳ, liền lập tức nhanh miệng nói, “Ai da, không sao. Tặng bạn trai cũng tốt lắm, đồng hồ này có thể tăng giảm kích thước mà.”
Cô bé còn lại cũng vuốt đuôi, “Bạn trai của anh thật là suất nha, hơn nữa còn rất tâm lý. Hiện nay ít có người chịu đi theo người yêu đi dạo mấy nơi như thế này lắm, toàn chê ồn ào.”
Dịch Kỳ khóe miệng giật giật, các cô có cần phản ứng nhanh ngang ngửa với tốc độ tên lửa như vậy không?
Đại ma vương rõ ràng rất vui vẻ, cầm lấy chiếc đồng hồ còn lại, đeo thử vào tay rồi gật gù nói, “Cũng được lắm, rất độc đáo.” Sau đó quay sang Dịch Kỳ, cầm lấy cái thứ hai trên tay cậu khéo léo đeo vào, nhìn trái ngó phải một lúc rồi nheo mắt nói, “Tiểu Kỳ đeo vẫn đẹp hơn anh nhiều.”
Dịch Kỳ khóe miệng co giật điên cuồng, đây có thật là trái đất hay không vậy? Đi đâu cũng gặp những người y hệt chị dâu, thấy hai người đàn ông có hành động thân thiết một chút là la hét y như động kinh. Có phải hay không trái đất đã bị loài sinh vật gọi là hủ nữ này xâm chiếm mất rồi?!
“Hai cô hiểu lầm rồi, tôi với anh ta không có quan hệ… gì đó đâu.” Dịch Kỳ quả quyết đánh tan quá trình thì thầm to nhỏ của hai cô bé, nếu để yên không biết hai người sẽ YY đến đâu!
“Quan hệ, quan hệ… bạn trai gì đó.” Dịch Kỳ ấp úng, không chút tự nhiên đáp.
Đại ma vương quyết đoán gật đầu, “Ừ, đúng vậy.”
Dịch Kỳ mở to mắt nhìn anh. Mặc dù khi nghe hai cô bé kia nói cảm giác rất kỳ lạ, chỉ muốn phủ nhận nhưng nghe chính miệng Đại ma vương xác nhận quan hệ hai người không phải là cái gì kia, cảm xúc đột nhiên có chút thấp xuống. Dịch Kỳ hơi mím môi, gượng cười nói “Các cô nghe rồi chứ.” Sau đó quay mặt đi lảng tránh ánh mắt ngạc nhiên lẫn tò mò của hai cô bé.
Đai ma vương sao lại không nhìn ra cảm xúc của Dịch Kỳ biến hóa, trong lòng dĩ nhiên hiểu rõ vì sao Tiểu Kỳ đơn thuần của mình không vui, cho nên khẽ đưa tay ôm lấy thắt lưng Dịch Kỳ, ánh mắt hướng hai cô bé kia, thực tự nhiên nói, “Em ấy là bà xã của tôi.”
Dịch Kỳ kinh ngạc quay sang nhìn Đại ma vương, liền nhìn thấy đôi mắt đầy ý cười của anh. Dịch Kỳ ngàn vạn lần không nghĩ tới, Đại ma vương bình thường ở công ty cứ thích gọi cậu bà xã này bà xã nọ, cư nhiên ra bên ngoài cũng nói đến thực tự nhiên như vậy, đây là nói anh đùa nhiều đùa đến quen miệng, hay là… anh cũng thích cậu?
Dịch Kỳ rối rắm vạn phần, cũng không chú ý đến thắt lưng của mình còn đang bị Đại ma vương ôm trụ. Hai cô bé kia thì ánh mắt sáng lòe lòe, đôi mắt cả chớp cũng không chớp lấy một cái, vô cùng kích động nhìn hai người, vẻ mặt hưng trí mười phần.
Đại ma vương cười tủm tỉm, thanh toán tiền cặp đồng hồ, lúc hai cô bé nói “Cám ơn hai anh, lần khác lại đến ủng hộ nhé.” thì Dịch Kỳ mới giật mình thoát khỏi mớ suy nghĩ rối rắm trong đầu, lúc này mới phát hiện tư thế ái muội của hai người, vì thế liền vùng lên bước nhanh thêm mấy bước, vượt lên trước bỏ lại Đại ma vương ở đằng sau.
Đại ma vương cũng vội bước theo, không nói hai lời nắm tay kéo Dịch Kỳ tiếp tục đi dạo những nơi khác. Dịch Kỳ buồn bực xoa xoa gáy, nghĩ muốn rút tay lại nhưng cuối cùng cũng không làm gì, trong lòng không hiểu sao lại có chút cao hứng.
Sau khi đi dạo đến gần nửa đêm, hai người liền trở về khách sạn.
Dịch Kỳ vào phòng, buông mớ đồ đạc linh tinh đã mua trên tủ đầu giường, sau đó chạy ra ban công ngắm cảnh biển đêm. Đại ma vương nhìn theo Dịch Kỳ, khẽ mỉm cười đi vào phòng tắm.
Đại ma vương tuy rằng bá đạo, nhưng đối với cậu thật ra vô cùng tốt, hôm nay đi chơi cũng là nhất nhất quan tâm đến cậu. Hơn nữa mỗi khi Đại ma vương nắm tay, ôm hay hôn cậu, Dịch Kỳ không cảm thấy chán ghét, nếu trước kia không quen là bởi vì nghĩ hai người đàn ông ôm hôn nhau thực quái dị, nhưng hiện tại lại cảm thấy thực bình thường, ngược lại còn có chút, ách… hưởng thụ.
Dịch Kỳ miên man suy nghĩ, không hay Đại ma vương đã tắm xong, mở cửa phòng tắm ra tiến về phía cậu. Trong nháy mắt ấy, Dịch Kỳ cảm thấy bản thân như ngừng thở. Đại ma vương trước mắt, gương mặt anh tuấn cương nghị, ánh mắt đen thăm thẳm, khóe môi nhợt nhạt ý cười, mặc áo tắm màu trắng thuần, cổ áo mở rộng lộ ra vòm ngực màu đồng dày rộng khỏe khoắn, xương quai xanh hoàn mỹ, cộng thêm mái tóc ướt nước khiến cho toàn thân trên dưới tản mát một loại mị lực khiến người ta hít thở không thông.
Đại ma vương bước tới bên cạnh cậu, một tay cầm khăn lau mái tóc ướt sũng, cười tủm tỉm hỏi, “Sao vậy?”
Dịch Kỳ lúc này mới hoàn hồn, lắc mạnh đầu cố gắng trấn định trái tim đang đập loạn trong lồng ngực, trong lòng không ngừng kêu khổ, lần này tiêu rồi, tiêu thật rồi!
Đại ma vương nhịn không được bật cười, Tiểu Kỳ da mặt thật là mỏng nha!
Lúc Dịch Kỳ mặc xong quần áo rồi, chính là một cái quần short cùng áo T-shirt rộng rãi thoải mái, đi ra ngoài đã thấy Đại ma vương nửa nằm nửa dựa vào đầu giường, động tác tao nhã lật tạp chí. Thấy Dịch Kỳ bước ra thì ngước lên, nhìn cậu mỉm cười ấm áp.
Tiểu tâm can của Dịch Kỳ lại được một phen nhảy loạn, bối rối trèo lên giường, cố gắng nằm cách Đại ma vương ra một khoảng mà cậu cho là an toàn, kéo chăn lên đến tận cằm.
Đại ma vương nhìn khoảng cách rộng cỡ sông Amazon giữa hai người, lắc đầu dở khóc dở cười, đưa tay tắt ngọn đèn đầu giường, nằm xuống bên cạnh cậu.
Căn phòng chìm vào hôn ám, chỉ có ánh sáng từ bên ngoài cửa sổ hắt vào, mông lung mờ ảo. Trong không gian yên tĩnh, Dịch Kỳ có thể nghe rõ tiếng hít thở bình ổn của Đại ma vương, trái tim trong ngực lại càng thêm đập loạn.
Dịch Kỳ hai mắt mở lớn nhìn trần nhà, có cố thế nào cũng không cảm thấy buồn ngủ. Dịch Kỳ ảo não thở dài, kiếp trước mình gây nghiệt gì chứ?! Cư nhiên chỉ vì nằm bên cạnh Đại ma vương mà không ngủ được.