Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La

Chương 39





Đại khái là vì phù chú, Khải Khải cảm thấy Troy tiến nhập cơ thể mình rất thích hợp, tuy rằng có hơi không quen, nhưng cảm giác đau đớn cũng không tồi, đại khái cũng do liên quan đến nước nóng.

"Thật chặt a". Troy thấp giọng thì thầm bên tai Khải Khải, "Có dễ chịu không?"

"Anh đi chết đi!" Khải Khải tức giận bùng phát, muốn đẩy Troy ra nhưng không có sức, khoái cảm liên tục hết đợt này tới đợt khác, không thể làm gì khác hơn là thầm chửu bới tên quỷ hút máu không biết xấu hổ này.

Trong ôn tuyền, từng gian xuân sắc vô biên. Đến lúc Đông Đông đánh một giấc tỉnh dậy, phát hiện bọn Khải Khải còn chưa quay lại.

"Hừ...." Đông Đông nằm ngủ trên sofa đến cứng cả cổ, đứng dậy ôm gối lên lầu, Zaire đi theo sau, chui vào trong chăn Đông Đông, được cậu ôm cùng nhau chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Troy, Safi, Sam còn có Hắc Kim đều tinh thần phơi phới, chạy xuống lầu mang bữa sáng cho bảo bối không động nổi người của mình.

Lăn qua lăn lại một buổi sáng, Khải Khải nghĩ cứ như vậy không phải biện pháp, mang theo bản dập, cùng Troy đến biệt thự Hạng Vũ.

Xe sau khi vào biệt thự, quản gia trực tiếp đưa hai người lên lâu, thấy Hạng Vũ ngồi ở bàn nhìn một bản dập khác, đứng bên cạnh là một người ngoại quốc tóc vàng, chính là Lưu Dịch Tư trốn theo từ trong rừng rậm.

Khải Khải nhìn hắn có phần ngán ngẩm, Lưu Dịch Tư nhìn thấy Khải Khải thì lại rất vui vẻ, liền tới chào hỏi.

"A, hoan nghênh trở về". Hạng Vũ nhiệt tình đừng lên, Khải Khải đem 2 bản dập đưa cho Hạng Vũ, ngắn gọn nói với hắn, "Còn một tấm bia đá cuối, ở vùng Viễn đông nước nga, trong tay đầu sỏ dầu mỏ Jakov".

"Ha hả.....Thực sự là rất có hiệu suất!" Hạng Vũ thỏa mãn nhận lấy 2 bản dập, gật đầu, "Một phần thù lao, tôi sẽ chuyển vào tài khoản anh, về chỗ Jakov, lại phải mời mọi người tốn công sức"

"Đó là đương nhiên". Nói xong, Khải Khải đứng lên muốn cáo từ, lại nghe Hạng Vũ nói, "Khuyển tử không làm phiền các vị chứ?"

"Không có". Khải Khải nói, "Đông Đông rất nghe lời".

"A....Tôi cũng lâu chưa gặp nó, thế nào không cùng đến?" Hạng Vũhỏi.

"Đông Đông hình như rất thích mạo hiểm". Khải Khải thản nhiên nói, "Cậu ấy sợ về sẽ không thể theo chúng tôi đi Nga, vì thế không chịu về, nói ngài cứ yên tâm, cậu ấy nhất định sẽ đem tấm bia đã về".

"Được.....Tốt". Hạng Vũ gật đầu.

...

"Người này quá giả tạo". Troy và Khải Khải lúc này đã đi rất xa khỏi biệt thự Hạng Vũ.

"Tuyệt không thể đưa Đông Đông về với hắn". Khải Khải khẽ nhíu mày, "Hắn nuôi Đông Đông rõ ràng có ý đồ khác, ở với hắn không bao lâu sẽ mất mạng".

Hai người lái xe quay về biệt thự.

"Nước Nga a". Sử Diễm Phỉ ngồi trên sofa sấy tóc, "Lúc này là mùa hè, nhiệt độ hẳn là vừa đẹp đi".

"Nước Nga có gì ăn ngon sao?" Đông Đông hiếu kỳ hỏi.

"Chúng ta không nhất định nhiều người đi?" Troy hỏi, "Lần này không giống lúc đến rừng rậm, yêu cầu tay chân nhanh nhẹn, linh hoạt nhạy bén, được vật chuồn luôn".

"Tôi cũng đồng ý lần này không thể cùng đi hết". Khải Khải suy nghĩ một chút, nói với Mạc Ninh, "Chúng ta lúc từ Nga về, đái khái sẽ đi tìm thành hoàng kim, tôi tính thế này, người ở lại chuẩn bị mua trang bị".

Mạc Ninh gật đầu, hỏi Khải Khải, "Như vậy chuẩn bị bao nhiêu người đi?"

"Tôi, Troy, còn có Sam". Khải Khải nói, "Hắc Kim và Safi ở đây, phụ trách bảo vệ tòa thành với những người khác, đặc biệt phải đề phòng người của Hạng Vũ".

Mọi người thương nghị xong, quyết định chia làm hai người, Mạc Ninh chuẩn bị trang bị tới thành hoàng kin, Khải Khải, Troy , Sam và Sử Diễm Phỉ bốn người, tới nước Nga, Sử Diễm Phỉ ban đầu không muốn đi, Khải Khải cũng không muốn mang anh đi, nhưng anh lại thành thạo tiếng Nga, bởi vậy vì thế phải cũng bọn Khải Khải lên máy bay.

"Không thú vị". Sử Diễm Phỉ ngồi trong máy bay đã cảm nhận được hơi lạnh bên ngoài, co rúc vào lòng Sam, nói thầm, "Lạnh như thế, tới mặt đất sẽ bị bọc như cái bánh chưng, một chút cũng không đẹp".

"Yêu tinh chết tiệt!" Sam nhéo mặt anh bóp tới bóp lui, "Ta cho anh biết, đừng ở trên máy bay chọc ngứa ta, không liền lột sạch anh!".

Sử Diễm Phỉ thương cảm mếu mếu nhìn Sam, ngoan ngoan ngậm miệng không nói, dựa vào ghế nhăn mặt nhăn mũi.

Ghế trước, Khải Khải và Troy đang xem bản vẽ du thuyền.

"Bản vẽ này từ đâu ra?" Troy hiếu kỳ hỏi Khải Khải.

"Một người bạn ở Nga gửu cho, cái này gọi là rắn có đường rắn đi." Khải Khải lật xem bản vẽ, nói, "Jakov bình thường đắc tội không ít người, vì thế cơ bản không lên mặt đấy mấy, hắn tự đóng một du thuyền thật lớn, hầu như quanh năm sinh hoạt trên du thuyền".

"Để an toàn?" Troy bật cười, lấy bản vẽ nhìn một chút, "Sòng bạc, kỹ viện....Thế này là để an toàn? Tôi xem là vì hưởng thụ với vui chơi, mặt khác, chỉ cần thuyền chạy đến vùng biển quốc tế, thì có làm vài chuyện xấu xa, cũng không ai xử lý được hắn".

"Quản hẳn nhiều như vậy làm gì". Khải Khải gấp bản vẽ lại, đánh dấu một phòng nghĩ ở tầng 5, nói, "Đây là thư phòng của Jakov, tấm bia đá có thể ở bên trong".

"Ta đợi buổi tối lẻn vào đi". Troy nói, "Có chút ấy cũng không làm khó được tôi, hơn nữa chỉ là làm bản dập, cũng không phải tới lấy trộm tấm bia đá, hắn khó mà phát hiện".

Khải Khải gật đầu, nói, "Bất quá, tôi nghe một người bạn nói, Jakov gần đây đang chuẩn bị người, hình như là muốn đi thám hiểm".

"Tên đó không phải là một mạo hiểm gia sao". Sử Diễm Phỉ miệng ngậm ô mai nói, "Tổ chức mạo hiểm cũng rất bình thường a".

"Mấy hôm trước cha nuôi tôi nói, hắn có gửu thư mời, nói muốn gặp tôi, ủy thác một việc". Khải Khải nói.

"Cái gì?" Troy giật nẩy mình, nhìn Khải Khải, "Thế nào không thấy em nói qua".

Khải Khải lườm Troy, nghĩ mấy ngày này anh không phải là hôn thì cũng là gặm, thời gian nào nói được.

"Sau đó sao?" Troy hỏi, "Em đáp ứng rồi?'

Khải Khải gật đầu, "Đúng lúc, tôi nghĩ cần gặp Jakov, như vậy ít nhất có thể biết hắn muốn làm gì, chỉ cần mười giây, có thể làm được một bản dập, có đúng không".

Mọi người gật đầu.

"Mặt khác, tôi muốn gặp xem Jakov là có ý định gì". Khải Khải chỉ mình, "Tôi cảm giác, Jakov rất có thể mới biết chúng ta vào rừng rậm tìm bia đá, nếu lúc này chủ động tìm tôi, hiển nhiên là đã có chuẩn bị".

"Ngài là nói, hắn có ý định với thành hoàng kim?" Sam sờ cằm, "Cũng có thể a, không phải thì hắn mất công mời chúng ta tới xem bia đá làm chi?"

"Lúc xuống máy bay, tôi đi một mình, phỏng chừng là Jakov sẽ cho người tới đón tôi". Khải Khải sắp xếp một chút "Sử Diễm Phỉ và Sam đi đường khác, Troy có gắng đừng xuất hiện, đi theo sau tôi, thuận tiện xem xét địa hình du thuyền, chờ lúc tôi gặp Jakov, mới tính tiếp!"

Mọi người gật đầu. Không bao lâu, máy bay đáp xuống sân bay Moscow, quả nhiên Khải Khải vừa xuống, tức khắp có mấy người bảo tiêu lễ độ nói với anh mấy câu.

Khải Khải gật đầu, kéo hành lý, đi cùng mấy bảo tiêu.

Troy theo đằng sau, thấy Khải Khải mặc áo khoác gió màu đen, dáng vẻ phong độ, nghiến răng, "Em tốt nhất quản mình kỹ cho tôi, đừng nơi nào cũng phóng điện!".

Sam và Sử Diễm Phỉ cùng nhau xuống máy bay, làm vẻ khách thông thường rời sân bay, Troy xuống máy bay thì thoắt một cái, lên taxi đi theo Khải Khải.

Xe chạy rất lâu, tới cảng, thấy một còn thuyền bé đậu ở đây, Khải Khải nhíu mày, nghĩ Troy có sao không, du thuyền nhỏ như vậy, có thể trốn được......

Lên thuyền, cano chạy về phía một du thuyền rất lớn.

"Mời". Mấy người bảo tiêu lễ độ mời Khải Khải lên thuyền, đưa anh tới một buồng nhỏ, mới tới cửa, đã thấy một người đàn ông rất có khi chất chừng năm mươi tuổi đi ra, nói một tràng tiếng Nga, người phiên dịch nói, "Khải Khải tiên sinh.......Nghe danh đã lâu!".

Khải Khải gật đầu, bắt tay hắn, cùng đi vào khoang thuyền.

Hai người vừa ngồi xuống, Jakov lập tức đi thẳng vào vấn đề, "Nghe nói, Khải Khải tiên sinh mới đi rừng mưa Đông Nam Á?"

Khải Khải trong lòng hiểu rõ, Jakov quả nhiên là vì thành hoàng kim, liền gật đầu nói, "Không sai".

"Tôi còn nghe nói, anh nhận lời Hạng Vũ thu được số tiền lớn, đi tìm bốn tấm bia đá Hạng Vũ năm đó để lại?" Jakov cầm xì gà, nhả ra một hơi, cười nói, "Tôi nghĩ muốn bàn một chuyện, với chuyện của Hạng Vũ và anh cũng không ảnh hưởng gì".

Khải Khải gật đầu, "Chuyện gì?"

"Ha hả......Cho tiên sinh xem một thứ". Jakov vẫy thủ hạ, lập tức có một người đến, mang tới một tấm bia đá hình vuông, đặt lên bàn trước mặt Khải Khải.

Khải Khải liếc mắt là nhận ra giống với những tấm bia đá bọn họ tìm thấy ở rừng rậm, cũng là tấm bia đá thứ 4.

"Tôi biết, nhiệm vụ của tiên sinh với Hạng Vũ, tìm được tấm bia đá này là hoàn thành". Jakov cười cười, nói, "Lúc tiên sinh hoàn thành nhiệm vụ với hắn, tôi hi vọng tiên sinh nhận công việc của tôi, tôi sẽ trả giá cao".

Khải Khải suy nghĩ một chút, cười lắc đầu, "Nhiệm vụ với Hạng Vũ, ngoại trừ tìm được 4 tấm bia đá, còn theo đầu mối bia đá để lại, tìm mười hai tấm kim la, vì thế nhiệm vụ còn rất xa mới xong".

"A...." Jakov hơi nhíu mày, nói, "Cũng không sao, cũng không liên quan".

"Là sao?" Khải Khải hỏi.

"Tôi đưa bản dập tấm bia cho anh". Jakov cười nói, "Dù sao lần này anh tới, khẳng định cũng là muốn lấy được nó, chỉ cần anh chịu hợp tác với tôi, đừng nói bản dập, thì dù là tấm bia đá cũng không thành vấn đề!"

"Hợp tác thế nào?" Khải Khải hỏi.

"Rất dễ, tôi muốn anh dẫn tôi vào thành hoàng kim!" Jakov nói đơn giản.

"Thành hoàng kim?" Khải Khải giả vờ không hiểu, hỏi Jakov, "Là cái gì?"

Jakov quan sát vẻ mặt Khải Khải, mỉm cười nói, "Tìm được mười hai tấm kim la là tìm được thành hoàng kim, anh tìm được mười hai tấm kim la rồi, công việc với Hạng Vũ cũng kết thúc, qua giúp tôi, tìm được thành hoàng kim, tôi sẽ cho anh số tiền lớn!"

Khải Khải sờ sờ cằm, hình như là lo lắng, đã thấy Jakov mỉm cười, thủ hạ đều móc súng ra.

Khải Khải nhìn thủ hạ của hắn, chợt nghe Jakov không còn cười nữa, nói, "Anh chỉ có thể đồng ý, không thể cử tuyệt".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.