"Có đau không?" Hắn đưa tay khẽ vuốt lên gương mặt của cô,ân cần hỏi.Lúc đó hắn thật sự không ngờ tới Huỳnh Ngọc Hinh sẽ hành động như vậy,nên mới để cho cô bị thương.
Lương Thái Ngọc hơi bất ngờ trước sự quan tâm của hắn.Từ khi nào mà hắn lại để ý tới cảm giác của người khác thế?Cô nhìn lầm sao?Hay là hắn đang giả vờ.
"Em không sao,anh không cần lo cho em".Cô có chút mất tự nhiên gạt bàn tay của hắn ra.Lương Thái Ngọc có thể nghe tấy được vừa rồi lúc hắn đưa tay chạm vào gương mặt cô thì noi nào đó trong lòng khẽ dao động.Chẳng lẽ cô đối với hắn vẫn còn lưu luyến sao?Không thể nào,Lương Thái Ngọc cố gắng phủi bỏ cái suy nghĩ vớ vấn đó ra khỏi đầu của mình.
"Em sao vậy?".Sao sắc mặt lại tệ như vậy?Đang suy nghĩ gì sao?
"Không có gì,anh đừng lo".Cô nhìn hắn cười có chút miễn cưỡng.
"Vậy chúng ta cùng đi ăn trưa,anh đói rồi".Người nào đó nắm tay kéo cô vào lòng nói.
Lương Thái Ngọc đẫy hắn ra,bày ra một bộ mặt khó xử:"Em thấy hơi mệt,anh đi ăn một mình đi"
"Em không khỏe à?Hay để anh đưa em đi khám bác sĩ".Hắn lo lắng vuốt tóc cô nói.
"Không cần,nghỉ ngơi một chút sẽ khỏe".
"Vậy để anh đưa em về nhà".
"....."Lương Thái Ngọc trầm mặt nếu cô còn tiếp tục từ chối ý tốt của hắn nữa.Lãnh Ngạo Thiên chắc chắn sẽ nghi ngờ,nên chỉ đành gật đầu đồng ý,dù sao cô cũng không có mất mát gì không phải sao?Thôi thì cứ để hắn đưa về vậy.
Lãnh Ngạo Thiên nắm tay cô,vui vẻ dẫn cô lên xe.Thật ra thì hắn chưa từng đến chỗ cô ở bao giờ nên có chút tò mò.Cô thật ra sống ở một nơi như thế nào?
Lãnh Ngạo Thiên đưa cô tới khách sạn nhưng Lương Thái Ngọc lại lấy lý do là mết nên bảo ắn về trước.Vì vậy,nên hắn cũng không có xem qua chỗ ở của cô,cứ như vậy lặng lẽ đi về.
......Phân cách.......
Sự việc vừa xảy ra hôm qua thì sáng nay đã trở thành tin hot cho giới bảo đài.Đại chiến!Đại chiến giữa các ngôi sao!
Đại minh tinh lại đánh nhau như thế vì một nam thần thử hỏi có phải là tin siêu hot hay không?Chuyện này không phải chưa từng thấy nhưng là..nhân vật chính lần này là một ngôi sao quốc tế!
Mới sáng sớm các phóng viên đã không hẹn mà cùng chờ đợi,vây kín cả trường quay.Họ muốn lấy tin,họ muốn gặp nhân vật chính!
Người đàn ông lịch lãm nào đó vừa đi ra liền thu hút mọi sự chú ý của mọi người.
"Lãnh tiên sinh,anh dừng bước đã".Đám phóng viện vội vàng chạy đến vây lấy hắn,người nào đó khẽ cau mày lại.
"Có chuyện gì?".Sao tự nhiên lại đông đúc thế?
"Anh Lãnh chuyện hôm qua là sao?Có phải cô Huỳnh Ngọc Hinh thật sự cãi nhau với anh không?"
"Chuyện đó chỉ là hiểu lầm thôi".
"Hiểu lầm?".Bọn họ khó tin nhìn hắn,hôm qua Huỳnh Ngọc Hinh con đăng lên trang web riêng của cô ta rằng Lãnh Ngạo THiên là kẻ bạc tình mà.Sao có thể là hiểu lầm được.
"Đúng vậy".Người nào đó nhàn nhạt nói.
"Không phải ".Một giọng nói trong trẻo thâm thúy vang lên thu hút sự chú ý của đam người nọ.
Họ quay người lại nhìn về phía cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy trắng phía trước.
"Cô Jelly ý của cô là?"
"Đó không phải là hiểu lầm".Người nào đó nhàn nhạt nói.
"Lãnh tiên sinh,anh không nghe rõ sao?".Lương Thái Ngọc chế giễu nhìn hắn hỏi.
"Em nói vậy là có ý gì?".Hắn không hiểu cô là đang giở trò gì.
"Lãnh tiên sinh,lát nữa Huỳnh tiểu thư sẽ nói rõ ràng cho anh hiểu thôi".
Mọi người kinh ngạc nhìn cô gái phía sau Lương Thái Ngọc.Là Huỳnh Ngọc Hinh!Sao cô ấy lại ở đây?
"Sao cô lại ở đây?"Hắn nhìn cô gái trước mắt hỏi.
"Sao cô ấy lại không thể ở đây?".Lương Thái Ngọc nhìn hắn đầy khiêu khích.
"Em...".Người nào đó đã sớm nói không nên lời.
Lương Thái Ngọc vốn không có ý định bỏ qua cô tiếp tục nói:"Cô ấy ở đây là để chứng minh anh là một kẻ giả tạo".
"...."
Lương Thái Ngọc không hề để ý sắc mặt hắn tái nhợt mà quay người lại nhìn Huỳnh Ngọc Hinh nói:"Huỳnh tiểu thư cô có oan ức gì thì có thể nói với phóng viên ở đây".
mắt người nào đó ửng đỏ,giọng tràn ngập oan ức,trực tiếp chạy đến bên Lãnh Ngạo Thên tô cáo:"Lãnh Ngạo Thiên anh là tên xấu xa,tôi đã có con với anh rồi mà tại sao anh lại không chịu trách nhiệm"
Đám phóng viên nghe thấy sửng sờ,há hốc mồm không thể tin được.
Người nào đó giận tím mặt,gạt tay cô ra:"Cô đang nói nhảm nhí gì vậy?".hắn với cô làm gì có cái loại quan hệ đó chứ.
"Anh còn dám chối,cái người bạc tình này".Cô gái nào đó dường như càng diễn càng nhập tâm,khóc cũng càng ngày càng lớn.
"Cô im đi,đừng ở đây nói hưu nói vượn nữa".
Lương Thái Ngọc nhìn một màn này,môi mỏng khẽ nhếch lên,rốt cục nhịn không được lên tiếng:"Lãnh tiên sinh,nếu thật sự là đán ông thì nên dám làm dám nhận".
"Em...".Hắn tức đến không thể nói nên lời.Cô là đang làm gì thế,là hợp tác với người ngoài chống đối hắn.
"Tôi làm sao?".Lương Thái Ngọc khiêu khích.
"Cô Jelly không phải hai người đang hẹn hò sao?".Phóng viên nó không nhịn được lên tiếng hỏi.Tin tức này ai cũng đều biết.
Đối với lời nói của người nọ cô chị khẽ cười nói:"Mọi người hiểu lầm rồi tôi và Lãnh tiên sinh đây không có bất kỳ quan hệ gì cả".
"Nhưng hai người thường đi chung với nhau".Nói không có quan hệ ai tin?
"Đó chẳng qua chỉ để dễ dàng hợp tác với nhau hơn trong bộ phim sắp tới thôi".Lương Thái Ngọc nhàn nhạt nói.
"....".Hắn đối với sự phủ nhận của cô cũng chỉ trầm mặt không nói lời nào.Lòng thầm an ủi có lẽ cô không muốn phiền phức.
"Lãnh tiên sinh đây cùng Huỳnh tiểu thư mới thật sự là một cặp".Người nào đó cười cười nói.
"Em..sao lại nói như vậy,chẳng phải,.."Hai người đang hẹn hò sao?
"Tôi nói gì?" Cô khó hiểu nhìn hắn hỏi.
"Em từng nói thích tôi".Hắn lạnh lùng nói.
"Nhưng tôi cũng đâu nói yêu anh?Thích thì ai cũng có thể thích được"
" Em không yêu tôi?"
Lương Thái Ngọc bật cười ra tiếng nhìn hắn chế giễu:"Ai nói yêu tôi anh?"
"...."Hắn trầm mặt,thật sự cô chưa bao giờ nói yêu hắn cả...
"Bảo bối em làm gì ở đây vậy?".Một giọng nói thâm thúy mê hoặc khẽ vang lên.Là ai??