Đại Mộng Chủ

Chương 446



Dịch: Độc Lữ Hành

"Quý các quả nhiên công chính nghiêm minh. Vậy bây giờ chúng ta bàn đến chuyện túi càn khôn này chứ? Không biết các hạ tính bán túi này bao nhiêu tiên ngọc?" Thẩm Lạc cũng không quá phận ép sát, giơ túi càn khôn trong tay lên, hỏi.

"Vật này tuy là thượng phẩm pháp khí, nhưng cấm chế bên trong đã tổn hại không ít, chỉ sợ khoảng cách sắp hỏng đã không xa, nhưng hiệu dụng có lẽ còn không tệ. Đạo hữu nếu ưa thích, tám mươi khối tiên ngọc là được." Thần thức thiếu phụ áo bào tím cảm ứng túi càn khôn một chút, vừa cười vừa nói.

"Đạo hữu sảng khoái." Thẩm Lạc cười hắc hắc, lấy ra tám mươi khối tiên ngọc đặt lên bàn, đứng dậy đi ra ngoài.

"Vị đạo hữu này, chuyện vừa rồi, còn xin các hạ giữ bí mật gùm Thiên Công các nha. Đây là lệnh bài khách quý cao cấp nhất của Thiên Công các ta. Bằng vào lệnh bài này, bất luận cửa hàng nào của bản các đều có thể được hưởng quyền ưu tiên mua, mà vật phẩm mua sắm cũng được ưu đãi bớt hai phần." Thiếu phụ áo bào tím đi theo, lấy ra một khối lệnh bài màu bạc, đưa tới tay Thẩm Lạc.

Một mặt lệnh bài vẽ đồ án hai thanh chùy, mặt kia khắc hai chữ "Thiên Công".

"Đa tạ." Thẩm Lạc nhận lấy lệnh bài, lật xem rồi thu vào, sau đó đẩy cánh cửa nhã gian đi ra ngoài.

Khách nhân còn trong cửa hàng bên ngoài đang nhìn quanh, thấy Thẩm Lạc đi ra ngoài đều quay lại nhìn.

Nhưng Thẩm Lạc không để ý đến những người kia, bước nhanh ra ngoài, thân ảnh rất nhanh biến mất trong đám người đi đường.

Thiếu phụ áo bào tím nhìn thấy cảnh này, nhẹ nhàng thở ra, quay người đi vào bên trong Thiên Công các.

Thẩm Lạc đi xa Thiên Công các, lách mình trốn vào một hẻm nhỏ, nhanh chóng thay đổi một bộ quần áo khác.

Hắn lại vận chuyển Niết Cốt Dịch Dung thuật, cải biến một dung mạo mới, lúc này mới hơi yên lòng, từ hẻm nhỏ tiếp tục đi tới.

Thẩm Lạc khẽ vuốt túi càn khôn trong ngực, trong mắt hiện lên một tia kinh hỉ.

Trước đó hắn dùng Cửu Cửu Thông Bảo Quyết cảm ứng túi này, tuyệt đối là một kiện thượng phẩm pháp khí cực giai, bảy đạo cấm chế bên trong cũng không tầm thường, phi thường thích hợp nhiệm vụ bắt quỷ lần này.

Lúc hắn dùng Cửu Cửu Thông Bảo Quyết dò xét, còn ngoài ý muốn phát hiện Hoa Nhị nói tới hai đạo cấm chế tản mát kia cũng chưa triệt để sụp đổ, lần này cẩn thận sử dụng, về sau nếu có thể tìm được vật liệu thích hợp, chưa hẳn không thể phục hồi như cũ.

Nếu có thể khôi phục lại túi này, giá trị chỉ sợ còn trên tất cả thượng phẩm pháp khí của hắn.

Thẩm Lạc cảm thấy đắc ý, lập tức đi đến hai cửa hàng bán phù lục, mua một ít phù lục có hiệu quả phong ấn, lúc này mới rời Tây Thị.

Hắn tiếp tục đi một chuyến đến một tửu trang nổi danh nhất Trường An thành, bỏ ra nhiều tiền mua một vò rượu ngon, sau đó mới đi đến quan phủ Đại Đường.

Bất quá trước khi tới đây, hắn giải trừ Niết Cốt Dịch Dung thuật, khôi phục dung mạo lúc đầu.

"Vị bằng hữu này, phía trước là trọng địa quan phủ, người không phận sự cấm vào." Thủ vệ canh cửa quan phủ Đại Đường ngăn Thẩm Lạc lại, trong đó một thanh niên dung mạo thanh tú, khoảng chừng hai mươi tuổi bước ra khỏi hàng nói.

"Tại hạ Thẩm Lạc, là chỗ quen biết với Lục Hoá Minh ở quan phủ Đại Đường, hôm nay tới bái phỏng, xin các hạ thông báo một tiếng." Thẩm Lạc nói rõ ý đồ mình đến, sau đó lấy ra một khối tiên ngọc, vụng trộm nhét vào tay thanh niên thủ vệ.

"Nguyên lai là Thẩm công tử, Lục tiên sinh bây giờ đang trong phủ, ta đi thông báo một tiếng đây." Thanh niên thủ vệ đẩy lại tiên ngọc, bước nhanh vào trong phủ.

Thủ vệ khác nhìn không chớp mắt, tiếp tục canh giữ ở cửa, tựa hồ không nhìn thấy tình huống vừa rồi.

Thẩm Lạc nhìn dáng vẻ những thủ vệ này,

im lặng một hồi, thu tiên ngọc vào, thầm khen Trình Giảo Kim có phương pháp trị quân. Quan phủ Đại Đường công chính nghiêm minh như vậy, Đại Đường vương triều không hổ là thủ hộ thần của bách tính.

Mà lần này vận khí hắn không tệ, Lục Hóa Minh vừa vặn ở trong quan phủ Đại Đường, không ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.

Sau một lát, thanh niên thủ vệ kia trở lại.

"Thẩm công tử, Lục tiên sinh mời ngươi vào, lúc này ngài ấy đang bận rộn xử lý nhiều việc trong phủ, xin ngươi trước đi Ngân An điện ngồi đợi một lát, rất nhanh ngài sẽ tới." Thanh niên thủ vệ cung kính nói.

"Được." Thẩm Lạc khẽ gật đầu, theo thanh niên thủ vệ tiến vào quan phủ Đại Đường.

Thanh niên thủ vệ dẫn Thẩm Lạc đến bên trong một phòng khách lớn, lại dâng lên một chén linh trà, lúc này mới lui ra.

Thẩm Lạc trước đó đã đi vào bên trong quan phủ Đại Đường, cũng không có gì hiếu kỳ với nơi này, trong sảnh đường yên tĩnh an tọa, nhắm mắt dưỡng thần.

Vừa ngồi một hồi, một trận thanh âm cười to cởi mở từ bên ngoài truyền đến.

"Thẩm huynh, nói rảnh sẽ tới tìm ta uống rượu, làm sao hôm nay mới đến, để cho ta đợi thật lâu đó." Thân ảnh Lục Hóa Minh xuất hiện bên ngoài phòng, dáng tươi cười xán lạn, ngữ khí lại mang theo một tia oán trách.

"Thật có lỗi, thật có lỗi, tại hạ mặc dù là tán tu, nhưng đoạn thời gian gần đây có việc quấn thân, xin Lục huynh thứ lỗi. Vì biểu hiện áy náy, ta mua vò Nữ Nhi Hồng này đến, còn xin Lục huynh vui vẻ nhận cho." Thẩm Lạc đứng lên, lấy ra một vò rượu đỏ thắm.

Mặc dù đậy kín chặt chẽ, mùi rượu nồng đậm vẫn như cũ xông vào mũi.

Hắn vừa mới lấy ra vò rượu, đột nhiên nhớ tới biểu hiện của thủ vệ trước đây, hiển nhiên quan phủ Đại Đường nghiêm cấm chuyện đút lót.

Vò rượu này mặc dù không phải tài vật gì, nhưng cũng xem như lễ vật.

"Vò rượu ngon này là tại hạ mang đến giao lưu với Lục huynh, cũng không phải là lễ vật gì cả." Thẩm Lạc vội vàng bổ sung một câu.

"Ha ha, Thẩm huynh không cần quá nhạy cảm, Lục mỗ cũng không phải là những lão giáo điều chỉ biết tử thủ quy củ kia, giới luật trong lòng không thạo, nghiêm ngặt tuân theo tất cả quy củ, không chút cải biến, cũng không phải là chuyện tốt. Đây là rượu ngon Bách Tửu sơn trang, tối thiểu cũng năm mươi năm, phần quà này của Thẩm huynh thật sự là dụng tâm." Lục Hóa Minh cười nói hai tiếng, sau đó tiếp nhận vò rượu, ngửi thật sâu mùi rượu, mặt mũi tràn đầy say mê.

"Lục huynh ngươi ưa thích là tốt rồi!" Thẩm Lạc thấy Lục Hóa Minh hài lòng, trong lòng cũng vui vẻ.

"Ưa thích, đương nhiên là thích, đi, chúng ta đi cạn mấy chén." Lục Hóa Minh kéo Thẩm Lạc một cái, đi ra phía ngoài, rất nhanh đến chỗ ở của gã.

Hai người nâng ly cạn chén, uống gần nửa vò rượu ngon, lúc này mới dừng lại.

"Thẩm huynh, ngươi hôm nay tới bái phỏng, lại mang theo rượu ngon như vậy, không chỉ tìm ta ôn chuyện chứ?" Lục Hóa Minh đặt chén rượu xuống, mỉm cười hỏi.

"Cái gì cũng không thể gạt được Lục huynh. Thẩm mỗ lần này tới, đúng là có việc muốn thỉnh giáo Lục huynh." Thẩm Lạc cũng không khách sáo, gật đầu thừa nhận.

"Không sao, ngươi cứ nói ra? A, tu vi Thẩm huynh lại tiến nhanh, đã sắp đạt tới Ngưng Hồn kỳ rồi!" Lục Hóa Minh cười ha ha hai tiếng, sau đó trong mắt đột nhiên bắn ra hai vệt kỳ quang, dò xét trên dưới Thẩm Lạc, trong giọng nói lộ ra vẻ khó tin.

"Tại hạ trong khoảng thời gian này có chút cơ duyên, cho nên tu vi tiến triển coi như thuận lợi." Thẩm Lạc cũng không giấu diếm, thản nhiên thừa nhận.

"Xem như có cơ duyên tạo hóa, tu vi Thẩm huynh tiến triển nhanh như vậy, tư chất cũng có thể xưng là tuyệt đỉnh, làm Lục mỗ cũng mặc cảm đó." Lục Hóa Minh thở dài nói.

Thẩm Lạc nghe lời này, cười khổ vuốt vuốt mũi.

Luận tư chất, hắn phục dụng long huyết, cũng xem như trình độ trung đẳng mà thôi. Sở dĩ tu vi tiến triển nhanh như vậy, một là do công hiệu Nhị Nguyên Chân Thủy, nhưng càng quan trọng hơn là trong mộng cảnh, hắn đã vượt qua Tích Cốc kỳ, bây giờ tu luyện lại, tự nhiên đạt được nhanh chóng.

"Tốt, không nói lời này nữa. Hôm nay Thẩm huynh tới, không biết có chuyện gì?" Lục Hóa Minh chuyển chủ đề hỏi.

"Tại hạ lần này tới, là muốn hỏi một chút Lục huynh, ngươi có biết nơi có thể bắt được quỷ vật lợi hại không?" Thẩm Lạc trực tiếp hỏi.

"Quỷ vật lợi hại? Muốn lợi hại bao nhiêu?" Lục Hóa Minh khẽ giật mình.

"Tối thiểu cũng phải là Tích Cốc kỳ đỉnh phong. Tại hạ tu luyện một môn thần thông đặc thù, cần bắt được một con quỷ vật như thế tương trợ." Thẩm Lạc cũng không che giấu, nói thẳng.

Hắn có thể cảm giác được, Lục Hóa Minh trọng nghĩa khí, khinh tiền tài, hoàn toàn khác với bọn người Mã Tú Tú, đáng giá thâm giao.

"Quỷ vật Tích Cốc kỳ đỉnh phong, xác thực khó tìm, theo ta được biết, chỉ có ba nơi có thể có." Lục Hóa Minh trầm ngâm một chút, cũng không đưa ra điều kiện gì, nói thẳng.

"Không biết là ba nơi nào?" Thẩm Lạc đại hỉ, lập tức hỏi.

"Khoảng nửa tháng nữa, quan phủ Đại Đường chúng ta sẽ tập hợp nhân thủ, tiến về nơi Địa Phủ nào đó chấp hành nhiệm vụ. Trong Địa Phủ có quỷ vật vô số, chớ nói Tích Cốc đỉnh phong, dù là quỷ vật Ngưng Hồn kỳ, Xuất Khiếu kỳ cũng không biết có bao nhiêu con." Lục Hóa Minh nói.

Lần trước Thẩm Lạc chấp hành nhiệm vụ bắt quỷ ở Địa Phủ, tự nhiên biết tình huống Địa Phủ, gật đầu biểu thị tán đồng.

Chỉ là hắn không phải người quan phủ Đại Đường, nếu muốn cùng đi theo đến Địa Phủ, chỉ sợ sẽ dẫn tới phiền phức cho Lục Hoá Minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.