Đại Mộng Chủ

Chương 668: Đấu yêu mãng



Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

"Lạp Mạc Thánh Tăng, Thánh Liên cấm chế đã không chịu nổi, xin chư vị Thánh Tăng lần nữa ra tay, đuổi yêu vật kia đi!" Một lão giả mặc quan bào hoa lệ đứng cạnh một tăng nhân mặt vàng tai to, lo lắng khẩn cầu.

"Kinh Tây thành chủ, cũng không phải là chúng ta không chịu xuất thủ, chỉ là ngươi cũng biết, thần lực chúng ta đều đến từ Thánh Chủ. Vài ngày trước khu trừ Địa Ma Yêu kia, đã còn thừa không nhiều, nếu muốn lần nữa cầu thần lực Thánh Chủ, cần tiếp tục dâng lên tế phẩm." Tăng nhân mặt vàng lắc đầu, bất đắc dĩ nói ra.

"Ta đã đem tích góp nửa năm qua của phủ thành chủ đến đây, xin mấy vị Thánh Tăng thay mặt Thánh Chủ nhận lấy." Lão giả hoa phục vội vàng xoay người nhìn về phía hai tên tùy tùng phía sau.

Hai người kia gian nan khiêng đến một cái rương, mở ra lập tức kim quang sáng chói, hơn phân nửa rương chứa vàng bạc, một góc rương để ngọc thạch, các loại linh tài tu luyện.

"Chỉ có ngần ấy?" Tăng nhân mặt vàng không để ý đến những vàng bạc, nhìn về phía những ngọc thạch linh tài kia, hơi nhướng mày, không nhanh không chậm nói ra, tựa hồ căn bản không cảm thấy lo lắng tình huống bên ngoài.

"Trong thành gần đây thương khách càng ngày càng ít, phủ thành chủ chỉ có như vậy, chờ yêu vật thối lui, ta lập tức đi tìm những phú thương trong thành, hẳn là còn có thể gom thêm một chút." Lão giả hoa phục đổ mồ hôi lạnh trên trán, không còn sức nói.

Tăng nhân mặt vàng cùng mấy vị tăng nhân khác nhìn thoáng qua nhau, đang muốn nói gì, bỗng một tiếng vang thật lớn từ bên ngoài truyền đến.

Mấy người vội vàng đứng dậy nhìn ra ngoài, thần sắc đều biến đổi.

Tinh châu trên kim tháp ngăn cản yêu vân màu đen công kích, rốt cuộc triệt để hết sạch lực lượng, trở nên ảm đạm vô quang.

Trong yêu vân màu đen giữa không trung truyền ra một tiếng gào thét hưng phấn, một đạo yêu phong màu đen to chừng mấy trượng đánh xuống, quay tít một vòng hóa thành một cự thủ đen nhánh, cuốn về một chỗ phòng xá phía dưới.

Trong phòng xá này ẩn núp một nhà ba người, cự thủ chưa đến, khí tức lạnh lẽo không gì sánh được đã bao phủ lại bọn họ. Ba người mặc dù không nhìn thấy tình huống trên trời, nhưng cũng biết đại họa lâm đầu, trên mặt đều hiện ra vẻ hoảng sợ, thần sắc tuyệt vọng ôm chặt lấy người nhà bên cạnh, nhắm mắt chờ chết.

Trong lúc nguy cấp này, một đạo lưu quang màu đỏ hiện lên, nhanh cơ hồ vượt qua ánh mắt ba người, trong nháy mắt đã đến cạnh yêu thủ màu đen, lại là một thanh xích hồng Tiên Kiếm.

Kiếm quang màu đỏ dài mười mấy trượng từ trên Tiên Kiếm dâng lên, như thiểm điện quấn lấy yêu thủ màu đen chém một phát.

"Xoẹt" một tiếng vang lên như thanh âm xé vải, yêu thủ màu đen uy thế vô song trước kiếm quang màu đỏ lại yếu ớt như đậu hũ, tuỳ tiện bị chém thành hai đoạn.

Yêu thủ màu đen lập tức bạo liệt ra, hóa thành vô số hắc khí phiêu tán.

"Người tu đạo từ đâu tới, dám ngăn trở bản tọa!" Tiếng gầm thét lanh lảnh từ trong mây đen truyền ra.

Bên cạnh phi kiếm hoa lên một cái, thân ảnh Thẩm Lạc trống rỗng xuất hiện, thần sắc lạnh lùng, không trả lời yêu vật trong mây tra hỏi, tay điểm một cái về phía Thuần Dương Kiếm Phôi.

Thuần Dương Kiếm Phôi quay tít một vòng, trên thân kiếm đột nhiên dâng lên hai cỗ hồng quang. Hai cỗ hồng quang mặc dù màu sắc giống nhau, nhưng một đạo hiện ra khí tượng dương cương cực kỳ mãnh liệt, một đạo kia lại phi thường âm nhu, quấn lẫn nhau.

Một tiếng vang lên như kim thiết giao kích, một đạo kiếm khí màu đỏ dài hai ba mươi trượng ngưng tụ thành, chỉ hướng mây đen giữa không trung, chính là kiếm quyết bí truyền Âm Dương Pháp Kiếm của Xuân Thu quan.

Một cỗ ba động kiếm khí trùng thiên từ trên kiếm khí màu đỏ bộc phát ra, như sóng lớn khuếch tán ra bốn phía.

Yêu khí trong mây đen bị cỗ kiếm áp này xông lên, lập tức phảng phất băng tuyết dưới mặt trời chói chang, nhanh chóng phiêu tán.

Thẩm Lạc hiện vẻ vui mừng, uy năng Thuần Dương Kiếm Phôi tăng nhiều, thi triển môn Âm Dương Pháp Kiếm này lại có uy thế lớn như vậy.

Trong mây đen, yêu vật thấy cảnh này, tựa hồ cũng chấn kinh, mây đen cuồn cuộn lập tức thối lui ra sau.

"Nơi này cũng không phải ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi" Thẩm Lạc cười lạnh một tiếng, bấm tay điểm một cái.

Kiếm khí màu đỏ lập tức bắn ra, tốc độ nhanh gấp mấy lần mây đen triệt thoái ra sau, trong chớp mắt đã đuổi kịp mây đen, lăng không chém xuống.

Hồng quang trùng thiên từ trên Âm Dương Pháp Kiếm bộc phát, gần phân nửa bầu trời đều bị chiếu sáng, chỉ nghe "Xoẹt" một tiếng, mây đen um tùm che khuất bầu trời thình lình bị chém thành hai nửa, hai nửa mây đen lập tức bạo liệt ra.

Âm Dương Pháp Kiếm không chỉ chém quỷ, càng đánh bại yêu, lại thêm kiếm phôi ẩn chứa Hồng Liên Nghiệp Hỏa, có thể nói là khắc tinh hết thảy quỷ mị yêu vật.

Thanh âm đau đớn bén nhọn vang lên, hắc khí giữa không trung nhanh chóng phiêu tán, một đầu mãng yêu màu đen to lớn xuất hiện giữa không trung.

Mãng yêu này dài bốn năm mươi trượng, đỉnh đầu mọc ra một độc giác màu bạc thô to, toàn thân bao trùm một tầng vảy đen sáng loáng, phần bụng còn có bốn chân nhô ra, tựa hồ sắp hóa rắn thành giao, nhìn rất uy vũ.

Bất quá hai mắt mãng xà huyết hồng, hung tợn trừng nhìn Thẩm Lạc, thần sắc hận không thể một ngụm nuốt hắn. Trên bụng rắn bị chém ra một vết thương cháy đen, ẩn hiện vết máu, hiển nhiên là bị Âm Dương Pháp Kiếm gây thương tích.

Chỉ là vảy rắn màu đen kiên cố, Âm Dương Pháp Kiếm vậy mà không thể phá vỡ phòng ngự của nó, loại trình độ thương thế này căn bản không đủ uy hiếp tính mệnh nó.

"Đây là Xà Mị ngàn năm!" Thẩm Lạc không để ý gì khác, đánh giá độc giác màu bạc trên đầu mãng xà, ánh mắt sáng lên.

Hắn trong mộng cảnh trên Phương Thốn sơn xem qua điển tịch thấy ghi chép về Xà Mị, rắn này chính là dị chủng Long tộc, nghe nói là rồng cùng khuê yêu tạp giao sinh ra, huyết nhục đều là vật đại bổ, nhưng trân quý nhất là mật rắn, chính là chỗ tinh hoa, ăn vào có thể tăng nhiều thị lực, là linh vật cực kỳ trân quý.

Trong đầu Thẩm Lạc hiện lên những tin tức này, xuất thủ vẫn không chậm, hai chân toả sáng hào quang ánh trăng, trên thân nổi lên một tầng hào quang màu xanh lục, đột nhiên sáng lên rồi trong nháy mắt cả người biến mất, chính là Ất Mộc Tiên Độn.

Bây giờ tu vi hắn đạt tới Xuất Khiếu kỳ, lại thêm kinh nghiệm trong mộng cảnh gia trì, Ất Mộc Tiên Độn đã nắm giữ phi thường thuần thục.

Xà Mị giật mình, đầu rắn nhìn bốn phía tìm kiếm tung tích Thẩm Lạc, bỗng hư không sau lưng nó ba động cùng một chỗ, thân ảnh Thẩm Lạc thoáng hiện ra, tay giương lên.

Hai đạo tử quang tuột tay bắn ra, là hai tấm phù lục màu tím, chính là Định Thân Phù cùng Toái Giáp Phù.

"Phốc" một tiếng vang nhỏ, hai tấm phù lục vỡ vụn, hóa thành hai đạo quang mang kim bạch dung nhập vào thể nội Xà Mị ngàn năm.

Liên tiếp động tác vô cùng nhanh chóng, lúc này Xà Mị mới chú ý tới tình huống sau lưng, đang muốn xoay người tấn công, trên thân đột nhiên toát ra một tầng kim quang, mặt ngoài hiện ra một chữ "Định" to lớn.

Thân thể Xà Mị đột nhiên cứng đờ, không thể động đậy mảy may, phảng phất thân thể không còn là của mình, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Vào thời khắc này, trên người nó lại nổi lên lít nha lít nhít một tầng bạch quang sáng tỏ, cấp tốc lan tràn ra.

Những nơi bạch quang đi qua, giáp đen quanh thân nó kiên cố không gì sánh được, có thể đủ ngăn cản Âm Dương Pháp Kiếm lại nhao nhao rạn nứt, xuất hiện vô số vết thương nhỏ, trở nên máu me đầm đìa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.