Ân Cửu U đánh một cái rùng mình. Trong lịch sử, nàng từng nghe qua có một Huyết Ma Sát Thể bị các chư thần Thần Sáng Thế vây giết. Và kể từ đó chỉ cần có Huyết Ma Sát Thể xuất hiện sẽ bị người người vây giết làm thỏa lòng chư thần cũng như vì thế gian diệt trừ tà ác.
Mặc dù từng muốn người người chú ý và diệt trừ nàng như một thiên tài, nhưng nàng còn chưa tính toán để toàn bộ thế gian truy sát.
Bị diệt trừ như thiên tài thì ít ra nàng còn có thể tìm vào chỗ chống lưng như các công hội Luyện Dược Sư, Trận Pháp Sư, Hồn Sư,..... Còn bị thế gian đuổi giết thì ngoại trừ bản thân ra đừng mong chờ vào những kẻ khác chống lưng giúp.
Nàng muốn đổi thể xác có được không?
Ân Cửu U khóc thầm trong lòng, nhưng rồi một hình ảnh hiện ra trong đầu nàng khiến nàng vứt bỏ suy nghĩ tìm cơ thể khác.
Nàng muốn trở nên mạnh hơn, muốn bảo vệ vương tử đại nhân của mình, vì Ân Thập Cửu, nàng chấp nhận buông xuống sự ích kỷ.
Ân Cửu U xuống giường, tu luyện đến mệt rồi đi ngủ.
Buổi trưa hôm sau, Túc Nguyên lại đến phòng của nàng, hắn hớn hở cười nói với nàng.
"Tịch, ngươi biết tin gì chưa?"
Ân Cửu U nhướng mày, ném cho hắn ánh mắt khinh miệt như nói, ngươi không nói thì ta biết cái gì.
Túc Nguyên ho khan một tiếng nói, "Ngày mai ngươi sẽ đấu tiếp một sinh tử trận, nhưng lần này sẽ dùng Hóa Hải tu vi chiến với nhau."
Câu nói của Túc Nguyên làm Ân Cửu U ngẩn ra, đôi đũa trong tay rơi xuống đất, hai mắt Ân Cửu U dại ra đến nửa canh giờ sau mới hồi phục, nàng nhặt đôi đũa lên, hỏi Húc Nguyên, "Ta có trong đó?"
Hắn gật đầu khẳng định, "Ân."
Tiếp tục hỏi, "Dùng tu vi Hóa Hải đánh với nhau?"
Lần nữa khẳng định gật đầu, "Ân."
A Ly lúc này thong dong vui vẻ đi vào, nàng cười tươi tắn như dương quang ấm áp, giọng khanh khách ngọt ngào thông báo, "Tịch đại nhân, ta báo cho ngài một tin, ngày mai ngài sẽ có một trận đấu vào buổi sáng a."
Ân Cửu U mặt lạnh lườm A Ly, nàng ngân giọng hỏi nhưng dùng giọng điệu khẳng định nói, "Dùng tu vi Hóa Hải đấu với nhau?"
A Ly cười ngọt ngào, "Phải a."
Ân Cửu U mặt âm trầm hỏi tiếp, "Nếu ta giết người quản thúc thì sẽ thế nào?"
A Ly hơi suy ngẫm, ngón tay đặt lên cằm, manh manh nói, "Nếu là người thông thường chắc chắn bị đấu trường Tuyệt Thế bắt giam và hành hạ đến bán sống bán chết, nhưng nếu là Tịch đại nhân thì không sao."
Ân Cửu U nhếch môi, Túc Nguyên ở bên cạnh nhìn thấy nụ cười tà khí của Ân Cửu U tự biết thân phận lui xuống trong yên lặng.
Túc Nguyên vừa đi ra khỏi cửa không xa, Ân Cửu U đã dùng giọng trầm ấm gọi A Ly, "Ngươi, lại đây cùng ta."
A Ly chớp chớp mắt nhìn Ân Cửu U, trái tim nhỏ trong lòng ngực đạp liên hồi như muốn thoát khỏi ngực nàng nhào thẳng vào lòng người kia.
Một cái nhếch môi, một cái cau mày của người đó cũng làm điên đảo tâm hồn A Ly.
Đó là trong mắt A Ly, trong mắt người ngoài bình thường như Túc Nguyên thấy tường tận Ân Cửu U tà khí cười cười kia là đang muốn giết người, giọng điệu trầm thấp ấm áp kia rõ ràng là đe dọa ngữ khí a.
A Ly di gót bước tới bên Ân Cửu U. Vừa đến, nàng liền cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp kia đang xoa đầu nàng, nụ cười nhàn nhạt kia cũng thật ấm áp.
Người còn ấm áp hơn trong quá khứ nữa.
A Ly hạnh phúc trong lòng còn chưa kịp bạo phát đã bị Ân Cửu U dùng chủy thủ đâm vào cánh tay, hung hăng kéo rách một đường dài.
"A...." A Ly rống một tiếng đau đớn ngân dài.
Ân Cửu U mặt lạnh không hề thương tiếc ngọc đẩy A Ly lên giường, dùng gậy sắt đập gãy hai chân nàng.
Chủy thủ có đến hai thanh, Ân Cửu U ném đến hai lòng bàn tay A Ly làm nàng đau đớn nước mắt đầy mặt.
Nước mắt A Ly khóc không phải trong suốt như người thường,mà nàng khóc ở đây là huyết lệ, màu đỏ huyết sắc quỷ dị rơi xuống.
Ân Cửu U đạp lên ngực nàng,giọng nói tuyệt tình, "Ta nhớ ban đầu các ngươi nói sẽ sắp xếp trận đấu dưới Võ Linh cho ta mà. Hiện tại ngươi cho ta đấu một trận Hóa Hải cảnh là đang đùa giỡn với ta?"
A Ly nghe được chữ mất chữ không trong câu nói của Ân Cửu U, nàng đau đớn nhìn Ân Cửu U, khóe miệng cố gượng cau lên nụ cười ấm áp, "Người làm được mà."
Nghe được bốn chữ này càng khiến Ân Cửu U điên lên, hai thanh chủy thủ đâm vào lòng bàn tay A Ly bị mạnh mẽ kéo ra và cắt đứt bàn tay nàng.
"Tịch đại nhân... Ta yêu người."
Trong vài giây, Ân Cửu U đã không biết phải làm gì, nàng không ngờ và càng không biết tại A Ly lại nói yêu nàng... Nhưng là.
"Ta không thích nữ nhân."
A Ly cười ấm áp đáp lại, "Ta cũng vậy."
Ân Cửu U, "...." Có gì đó bất thường ở đây, "Ta không thích con người."
"Ta cũng không thích con người."
"....." Chính xác bất thường bắt nguồn từ người này.
"Ta thích đại nhân." A Ly tiếp tục công kích.
"Ta không thích linh hồn." A Ly là linh hồn, không phải nhân loại càng không phải thú tộc, một linh hồn thì không thể có tình cảm với con người, điều đó là cấm kỵ.
"Ta biết, người ghét ta. Càng biết rõ người không thích thế giới này, Tịch, ta biết rõ về người hơn bất kỳ ai khác."
Ân Cửu U khinh thường đáp lại, "Ngay cả chính ta còn không hiểu rõ bản thân nói gì đến việc ngươi hiểu rõ ta, ngươi thật kinh tởm. Cút đi." Nói xong liền ném A Ly ra khỏi phòng, đóng cửa thật chặt.
A Ly vừa bị đuổi ra ngoài, ngay lập tức hai chân nàng đã lành lặng như thường, vết thương và máu cũng biến mất như chưa từng bị tổn thương qua.
Vài cái bóng đen xuất hiện xung quanh A Ly, những giọng nói châm chọc vang lên.
"Ha hả, Tiểu Ly Ly bị đuổi rồi a."
"Ta đã nói ngươi không thể phục vụ Tịch đại nhân còn cố."
"A a, để ta thay thế ngươi phục vụ Tịch đại nhân đi a."