-Không, cháu
không có ba, chỉ có mẹ thôi_nó nói bình thản
-Dù sao đi nữa
ta cũng không chấp nhận, cô cũng mang trong người dòng máu họ Hạ, mà Kiều Gia
và Hạ Gia đối đầu nhau từ xưa nay_ba hắn tức giận
-Sao ông cứ
mãi đặt công ty của ông lên hàng đầu vậy_hắn quát ba rồi nắm tay nó ra ngoài
Hắn không giống
như thường ngày, nét mặt hắn giận dữ trông đáng sợ, nét mặt lạnh hẳn đi, nó
nhìn phát khiếp.
-Em không
sao chứ_hắn hỏi nó, nét mặt lúc này rất buồn
-Em không
sao anh đừng lo, em không bận tâm đâu, em sẽ chứng minh cho ba anh thấy rằng em
không có người ba nào tên Hạ Lâm Thiên_nó nói có vẻ quyết tâm lắm
-Muốn chứng
minh cho ông ta thấy mà em bảo không để tâm, em vẫn ngốc trong khoảng nói dối..hehe_hắn
cốc vào đầu nó một cái nhẹ
-Hỳ, tình
yêu to bự của em cười rồi kìa, không được buồn nữa nhaaaa!!_nó vừa nói vừa béo
má hắn
-Ý..ý.. đau
chết đi được, đúng là đầu em bị lũng lỗ rồi, sao lại nhéo anh đau như thế_hắn
nheo mắt lại, tinh nghịch nói.
-Em lại đấm
cho phát bây giờ, đầu ai lũng lỗ hã_nó phồng má, chu mỏ trông dễ thương chết đi
được >”
Kết thúc màn
một, hắn đưa nó đến công viên dạo vòng quanh vào chiều mát, tìm chỗ đẹp nhất,
lãng mạng nhất, hai đứa ngồi xuống tám chuyện (Tân Phàm Vãn Tình: Ông bà lại đấm
cho phát chứ nói tám chuyện à !!////T/g: *nói nhỏ* Thế đấy, các bạn ý được trời
phú cho cái tính hiền lành…haiz *tác giả lắc đầu ê chề*)
-Em có thấy
hạnh phúc khi ở gần bên anh chứ_hắn nói nhỏ nhưng nó nghe rõ từng từ một
-Hạnh phúc
muốn bể ống kính_hắn nét mặt ngu ngơ hỏi lại nó
-Em lấy
trong phim đấy, thấy nó hay hay_nó cười tít mắt
-Em ít có
rãnh lắm rồi đấy_hắn cười
-Em có thể
chứng minh rằng em hạnh phúc khi ở bên anh không_hắn nhìn chằm nó, làm nó ngượng
mún banh nóc nhà :)
-Em…em…_nó ấp
úng, rồi cầm lấy chai nước kế bên
-Em lấy chai
C2 ra thề luôn đấy_nó nói nét mặt nghiêm túc
-Ồ, cái này
anh biết “chỉ một tình yêu chỉ một C2” đúng không_hắn cười tươi (Quãng cáo C2
có câu đó đấy các bạn..kkk)
-Thông
minh_nó vỗ vai hắn cái “bốp”
-Em thề rồi,
vậy thì lấy lưỡi liếm mũi đi anh mới tin…haha_hắn cười lăn khi nói với nó câu
đó
-Ớ, anh chưa
ăn dép bao giờ phải không, ăn thử không này…này…_nó cười gian khi nói đến đây
Hai đứa đi
vòng quanh, vòng quanh thế là hết một ngày, nó-hắn đều cảm thấy vui và hạnh
phúc. Nó mệt lữ người, hắn thì cứ ríu rít chẳng ngừng
-Này, anh chồng
à, cõng vợ đi… mệt rồi_nó nài nĩ
-Leo lên
lưng hoàng tử này_hắn chọc nó
-Hoàng tử
á_nó vừa nói vừa leo lên lưng hắn(nói leo lên lưng có vẻ gê nhầy)
-Nặng không
lính_nó kêu hắn là “lính” (đổi cách xưng hô liên tục @@!)
-Nặng lắm, mệt
chết được_hắn nói kết hợp cười mĩm
-Thế thì bỏ
người ta xuống đi_nó dỗi
-Suỵt…đừng
rung động đậy như vậy chứ, cõng cả thế giới của chồng trên lưng sao không nặng
được_hắn nói
-Anh là đồ hâm_nó mĩm cười hạnh phúc
Thế là cũng
hết một ngày, ai về nhà nấy, nhưng mỗi đứa đều cất giữ riêng cho mình niềm vui,
niềm hạnh phúc khi ở cùng nhau. Cùng cảm nhận tình cảm của đối phương và đều hiểu
nhau hơn bao giờ hết.