-Em đồng ý gặp
anh sao_người con trai lạ mặt đó hỏi
-Tôi chỉ gặp
anh để ôn lại chuyện củ và bổ sung chuyện mới thôi_nó lạnh lùng nói
-Hay quá rồi,
cho anh một cơ hội nữa nhé_người con trai đó quỳ xuống
Đám nữ sinh
trong trường ồ lên, liếc nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống. Hắn thì cảm thấy
khó chiệu vô cùng tận mà chẳng hiểu lí do.
-Anh đâu còn
bé mà sao vẫn tránh né sự thật như vậy, em đâu phải là một con lật đật, khi cần
anh giật xong rồi anh vứt như đồ chơi_nó nói trong nước mắt
-Anh xin lỗi,
chỉ vì những lời ngon ngọt của cô ta thôi, cho anh một cơ hội nữa thôi em à,
anh hứa sẽ không như vậy nữa_người con trai cầu xin nó tha thiết
-Một lần nữa
thôi sao, anh có nhớ bao nhiêu lần rồi không_nó hỏi
-………_người
con trai im lặng không trả lời
-Nhiều quá đếm
không hết hả thế thì tôi nói nhé 11 lần rồi anh có biết không_nó khóc, khóc nhiều
hơn
-Chỉ vì anh
ngu ngốc nên tin những lời đó thôi, anh xin em_ngừoi con trai tiếp tục cầu xin
-Ngày đó,
anh uống say, anh chạy qua nhà em, mắng nhiếc em, nói em lả lơi, nói em là một
con đĩ hám tiền, nói em não phẳng. Từ nhỏ em đã quen với cực khổ rồi, nên nghe
những lời đó em không trách mắng anh vì em đã phải chiệu đựng rất nhiều và anh
còn đang say, vì hoàn cảnh khó khăn, em cảm thấy mình quá thấp kém so với gia
thế của anh. Nhưng mà anh à nếu em là một đứa con gái lả lơi thì em chẳng bao
giờ muốn bên anh nhiều như thế, nếu em là một con đĩ hám tiền thì lúc anh gục
ngã, lúc anh bị gia đình cắt tài khoản tiền vì ăn chơi quá mức thì em đã tiễn
vong và kiếm thằng khác giàu có hơn anh, nếu em là một đứa con gái não phẳng
thì em không bao giờ cố gắng thay đổi mình để được yêu anh. Nhưng tiếc thay…
anh lại là một thằng chẳng ra gì nên anh đâu phân biệt được…anh đang hạnh phúc
hơn cả khối thằng ngoài kia_nó lạnh lùng nói
-Anh…_người
con trai chưa kịp nói gì nó lại tiếp lời
-Em yêu anh
rất đậm và hận cũng rất sâu, đã làm em đau thì đừng trách em khốn nạn. Hạnh
phúc đã muốn bay thì đôi tay làm sao mà giữ, càng nắm chặt càng đau thôi thì để
mất nhau nỗi đâu cũng sẽ hết anh à, em xin anh đừng làm phiền em nữa có được
không _nó nói
-Em nói em
yêu anh rất đậm thế sao em lại không tranh giành anh với người con gái đó_người
con trai cũng đã rơi những giọt nước mắt hiếm hoi
-*nó cười nhạt*
Nếu có người thứ ba vào cuộc, thì tôi sẽ chấp nhận là người ra đi, tôi ra đi
không phải vì tôi sợ thua cuộc, mà là vì tôi gét hai chữ “TRANH GIÀNH” và nếu
anh thật lòng yêu thương tôi, thì đã chẳng có kẻ thức ba vào cuộc rồi_nó nói
-Không đúng,
anh yêu em_người con trai phản khán
-Lại nữa,
còn câu nào khác không, câu đó tôi nghe hoài cũng chán lắm. Đối với tôi chỉ có
chiếc gương là người thấu hiểu thông cảm và tốt với tôi nhất. Bởi vì ít nhất
thì nó cũng không cười khi mà tôi đang khóc giống anh ngày đó_nó nói một cách bực
dọc
-Thôi đủ rồi
đó, cậu đừng làm phiền cô ấy nữa_hắn chịu không nổi nên đã lên tiếng thay
-Cậu có quyền
gì xen vào câu chuyện này_người con trai đó nói
-Là bạn trai
hiện tại của tôi_nó nói, ngay lập tức hắn nắm tay nó thật chặt, tiếng sét ái
tình đã chạy xuyên qua tim hắn ngay lúc này.
-Phải đó_hắn
nghênh mặt lên nói hãnh diện
-Em nói dối
phải không_người con trai đó nói
-Phải_nó trả
lời dứt khoát, khiến mọi người hoảng hốt
-Tình Yêu là
vĩnh cữu, Hạnh phúc là vĩnh hằng mà lăng nhăng là vĩnh biệt, nên tôi chưa chắc
cậu ta sẽ là người yêu dài lâu nhưng cậu ta là người yêu hiện tại, anh thõa mãn
với câu trả lời của tôi chưa_nó nói, sau đó kéo tay hắn về lớp
Nó ngồi khóc
một trận đã đời sau đó mới chịu để tâm đến hắn.
-Cảm ơn đã
giúp tôi nhé_nó nói mà vẫn còn nước mắt trên khuôn mặt
-Ừ, không
sao, nhưng cô đừng tưởng thật là ôkê_hắn nói “cái gì vậy Tân Phàm, mày phải nói
là tôi muốn điều đó là sự thật chứ” vừa nghĩ xong hắn liền lấy tay tát mình một
cái
-Cái gì vậy,
hối hận khi giúp tôi hã_nó hỏi
-Không..không
phải…là…là.. à muỗi cắn, đcm_hắn nói
-Hã đcm_nó
trố mắt lên
-Ừm đcm là đập
con muỗi tôi nói vậy cho nó gọn lẹ mà_hắn chọc cười nó
-Cảm ơn anh
an ủi tôi nhé_nó nghiêng đầu nói như con nít
-Không có
gì, bao tôi ăn uống gì đó là được rồi_hắn vẫn chọc nó