Cuối thu ở cái thành phố này thời tiết cực kỳ đỏng đảnh, đôi lúc nóng nực khó chịu cứ như ở giữa mùa hè, thi thoảng lại có mấy ngày mây trời âm u gió lạnh vù vù. Một dạo làm Tô Xán hôm nay mặc quần ngố áo ngắn tay, đến hôm sau chỉ muốn lục tủ lấy áo len ra mặc.
Thời tiết trái ngược cũng tạo ra hai kiểu sinh hoạt trái ngược hoàn toàn, khi trời lành lạnh mua thu liên miên thì đám Tô Xán trốn trong KTX, xem sách, chơi game, uống cà phê tán gẫu. Còn vào buổi tối mát mẻ trong ngày nóng nực thì một đám nam sinh kéo nhau ra quán đồ nướng, thưởng thức những cốc bia lạnh.
Hôm nay là ngày nóng nực, thế nên chừng 8 giờ tối, Tô Xán cùng đám huynh đệ phòng 602 thêm phòng Vương Đông Kiện lại rủ nhau ra phố ăn vặt tấp nập ở ngoài cổng trường.
Có điều cuối học kỳ trước đám Tô Xán xảy ra xung đột ở con phố ăn vặt, một sự kiện gây chấn động thần kinh của không ít người, không chỉ có nhân vật tương đối có máu mặt trong trường ngay cả chủ tịch hội sinh viên cũng bị kéo vào, có gay cấn có bạo lực, lại còn có bi kịch tình tình cảm, tới nay vẫn có người nhắc tới.
Tô Xán cũng để lại một cho đời sau một câu nói kinh điển cho cô gái muốn chia tay "tôi không quen anh".
Cho nên khi đám Tô Xán xuất hiện ở con phố ăn vặt, thường thường bị nhóm người khác khoa nhìn với ánh mắt cảnh giác, ghé tai xì xầm, hiển nhiên bọn họ đã bị coi thành nhân vật nguy hiểm, thậm chí Tô Xán còn hoài nghi liệu có phải mình bị mấy chủ quán quanh đây liệt vào xổ đen rồi không?
Dù thế nào thì chỉ khi chỗ ngồi đã kín người ta mới ngồi gần bọn họ, nếu không giống như hôm nay luôn có một cái bàn trống.
Tưởng chừng đây là một buổi tối như bao buổi tối bình thường khác, cả đám sẽ uống tới khi ngà ngà say quảng vai bá cổ trở về vừa đi vừa hát một bài bậy bạ nào đó khiến những sinh viên đàng hoàng phải tránh xa, nhưng tối nay lại là tối không bình thường.
Tô Xán đang ngồi tán phét với đám anh em chợt nghe thấy cái tên quen thuộc chấn động màng tai, giật mình ngẩng đầu lên nhìn cái TV trong quán nãy giờ vẫn bật chương trình giải trí gì đó mà y không quan tâm lắm.
Không gian xung quanh trở nên tĩnh lặng, chỉ thấy trên màn hình một cô gái toàn thân váy trắng cổ trang đang bước lên, cô gái đó xinh đẹp như công chúa, y phục bằng tơ trắng như tuyết, xiêm áo lướt trên sàn sân khấu, khuôn mặt tuyệt mỹ và đôi mắt sáng long lanh khiến người ta mê đắm, tiếp đó màn hình di chuyển xuống dưới, rất nhiều nam nữ sinh la hét, có người còn cầm biển màu lắc lư cổ cũ.
Tấm biển ghi tên, Trần Linh San.
Tô Xán giống như lần đầu tiên nhìn thấy Trần Linh San, cô gái ấy kiêu ngạo mà mẫn cảm. Tô Xán giống như nhìn thấy bóng dáng Trần Linh San đeo cái cặp sách hồng thời cao trung. Tô Xán giống như quay trở về Nhất Trung Hạ Hải, quay về hội diễn nghệ thuật trước khi y rời đi, cô nữ sinh đó váy trắng hơn tuyết biểu diễn vũ điệu Đôn Hoàng, nụ hôn khi kéo rèm...
Ôi! Đôn Hoàng thần bí.
Ngươi diệu kỳ như bích họa kinh thư làm người khao khát.
Ngươi vang vọng đường tơ lụa làm người ta say mê bi tráng.
Đôn hoàng khó quên.
Ngươi là bi hùng của sa mạc lúc mặt trời lặn.
Ngươi là một chương trong lịch sử sáng lạn huy hoàng.
Trên con đường gió cát mù mịt, có một bóng hình thiếu nữ phiêu phiêu xuất hiện...
- A cuộc thi tài lựa chọn người mới của ĐTH Thượng Hải đây mà, thế mà nãy giờ anh em ta không chú ý.
- Mẹ ơi mười hai cặp đùi, đúng là nhìn làm người ta muốn đưa tay ra sờ. Nghe nói chỉ có ba người vào top ba sẽ có cơ hội ký hợp đồng...
Không biết ai nói:
- Vậy là chính thức tiến vào giới showbiz rồi.
- Nếu là tôi chọn, tôi ủng hộ số 13, dù sao cô ấy xuất thân trường mình, mặc dù không xinh đẹp lắm, nhưng vóc dáng chuẩn, huống hồ Trương Tiểu Kiều còn quen người ta.
Tiêu Húc chép miệng nói, đây là thằng dâm ô nhất nhóm, đầu óc luôn chứa suy nghĩ bẩn thỉu:
Đám Vương Đông Kiện cũng nhao nhao lựa chọn cô gái mình thích nhất, lý do mông nở, ngực tròn toàn từ ngữ thô bỉ không hay ho lắm, hôm nay đám nữ sinh phòng 302 không có mặt, nên cả đám không phải kiêng kỵ gì hết.
- Các cậu hưng phấn cái gì, không đọc nhật báo Thượng Hải mấy hôm trước à, họ vừa phá đường dây gái gọi toàn người mẫu diên viên, có tên tuổi thực sự khiến người ta giật mình.
Trương Tiểu Kiều nhạt nhẽo nói:
- Ở cái vòng tròn này dù là đóa sen thuần khiết nhất cũng bị đạp sâu vào bùn thôi.
- Biến đi, đừng làm cụt hứng anh em, bọn này đâu phải chọn vợ.
Vương Đông Kiện rất bực mình vì thói ném đá hội nghị của Trương Tiểu Kiều, cười hì hì hỏi Tô Xán:
- Cậu ủng hộ em nào?
Tô Xán thu ánh mắt từ trên màn hình lại, khẽ lắc đầu:
- Tôi á? Không ủng hộ ai cả.
- Xì, Đường Vũ không có ở đây, cứ chọn một em đi, anh em không khai đâu mà sợ.
Mấy thằng con trai cười nhạo khinh bỉ, Tô Xán không bận tâm, chỉ cúi đầu uống bia, Trương Tiểu Kiểu bên cạnh cụng ly với y không hỏi gì cả.
Tiêu Húc nhìn một vòng, cười âm hiểm:
- Kệ Tô Xán đi, tôi đố các cậu biết bây giờ nghề gì hot nhất?
- Là sao?
Cả đám không hiểu tự nhiên hỏi đề tài này:
- Nhân viên hậu trưởng, nghĩ mà xem có 16 cô gái, 13 cô bị loại, không phải lúc đó sẽ có 13 mỹ nữ thất vọng chán đời cần bờ vai an ủi à?
Không cần Tiêu Húc nói hết, đám sói sáng mắt lên:
- Chuẩn rồi, Tiêu Húc, anh em ta mau mau đi tranh thủ kiếm một chân nhân viên hội trường đi.
Tô Xán biết kiếp trước Trần Linh San tốt nghiệp ĐH điện ảnh Bắc Kinh xong cũng tiến vào giới giải trí, ca hát làm người mẫu, đóng vài phim nhỏ, bao năm vẫn chẳng có tên tuổi gì. Còn bây giờ ít nhất Trần Linh San đã có vai diễn để lại ấn tượng mạnh với khán giả, tham gia vào cuộc thi tài của ĐTH Thượng Hải tiến tới vòng cuối cùng.
Tô Xán không biết gì về giới giải trí, tất cả đều là từ bài báo, từ tin đồn thổi, nhưng Tô Xán hi vọng Trần Linh San thuận lợi bước trên con đường bằng phằng, y sẽ không quên cô, sẽ lặng lẽ chúc phúc cho cô...
.....
- Xem này, Trần Linh San đang ở Thượng Hải tham cuộc thi tuyển chọn người mới của ĐTH Thượng Hải đấy.
Cũng trong tối hôm đó, Đồng Đồng ngồi trên giường đầu quấn khăn đợi tóc khô rồi đi ngủ, tay cầm tờ tạp chí thời trang nữ, đột nhiên hét ầm cả phòng.
Đường Vũ vừa mới tắm xong, phòng cô giờ lắp bình nóng lạnh, có cả máy giặt, đối với các cô gái mà nói không còn gì hạnh phúc bằng, tối nào trước khi đi ngủ nhất định cũng phải tắm một lượt mới được, Đường Vũ vừa đi ra nghe Đồng Đồng nhắc tới tên Trần Linh San thì mí mắt khẽ giật một cái, nhưng toàn bộ khuôn mặt không có chút biểu cảm nào:
- Thông Thông, đến cậu đó.
- Ừ.
Trình Thông Thông đáp lời Đường Vũ một tiếng, ngó sang tạp chí trong tay Đồng Đồng bĩu môi:
- Cái phòng này làm sao rồi, Tư Âu thì lập cái clb fan hâm mộ ngớ ngẩn, bây giờ Đồng Đồng lại đi thích một cô minh tinh, có phải thời cao trung các cậu kìm nén quá, nên bây giờ nổi loạn không?
Nguyễn Tư Âu không thèm tranh cãi với Trình Thông Thông, Đồng Đồng sốt sắng giải thích:
- Nhưng đây là Hạ Nhã trong câu truyện thành phố nhỏ đấy.
- Đây là Trần Linh San, không phải Hạ Nhã, không còn phân biệt nổi phim với đời thực nữa à?
Đồng Đồng cười gian:
- Hì hì, vậy là cậu cũng biết Hạ Nhã, không ngờ Trình đại tiểu thư cũng xem mấy phim tình cảm rẻ tiền.
Phim tình cảm rẻ tiền là do Trình Thông Thông nói về mấy phim tình cảm Hàn – Trung, còn tuyên bố hùng hồn mình chỉ xem phim điện ảnh kinh điển, giờ bị bóc mẽ đỏ mặt cãi cùn:
- Dù sao đó chỉ là nhân vật trên phim, không bao giờ tồn tại người như vậy ngoài đời.
- Không đâu, Trần Linh San ngoài đời cũng tuyệt vời lắm.
- OMG!
Đường Vũ đột nhiên lên tiếng làm cả phòng im lặng trong tích tắc, tiếp đó Đồng Đồng há mồm rồi nhảy xuống giường:
Nguyễn Tư Âu nãy giờ chúi mắt vào màn hình cũng phải quay sang:
- Đường Vũ, cậu cũng xem câu chuyện thành phố nhỏ à?
- Xùy xùy xùy.
Đồng Đồng xua tay liên tục, bảo Nguyễn Tư Âu trật tự, hồi hộp hỏi vào trọng điểm:
- Đường Vũ, nói thế là cậu biết Trần Linh San sao?
- Ừ.
Đường Vũ vừa chải tóc vừa nói:
- Thời cao trung bọn mình ngồi cùng bàn.
Nguyễn Tư Âu cảm giác hết nói nổi với khuôn mặt ngàn năm một vẻ của Đường Vũ:
- Xin cậu đó, đừng nói chuyện với điệu bộ thản nhiên như vậy được không, không biết bọn này kích động thế nào à?
- Không phải mình.
Trình Thông Thông giọng có hơi hậm hực, cô lại tái phát bệnh ghen tỵ, tại sao bao chuyện tốt đẹp trên đời này đều rơi lên người Đường Vũ như thế, cầm lấy khăn tắm đi vào phòng tắm, đột nhiên có cảm giác ghét lây cả Trần Linh San lẫn Hạ Nhã.
Phim Câu chuyện thành phố nhỏ hot cỡ nào? Khó nói hết sức công phá của bộ phim nhỏ này trong lòng khán giả trẻ ở mùa hè vừa qua, chỉ cần vài con số sau đây có thể nói lên được, phim đầu tư 15 triệu, nhưng riêng tiền quảng cáo ĐTH TW thu về đã là 250 triệu, hiện rất nhiều nước ngỏ ý mua bản quyền phim lẫn bản quyền tác giả, có nơi trả giá 5 triệu cho 1 tập, mà phim có 20 tập.
Hai vai nam nữ chính và nữ phụ có thể nói một bước thành danh, đặc biệt Trần Linh San với diễn xuất được nhiều chuyên gia đánh giá là “khắc họa tận xương” nhân vật. Khán giả không hài lòng với kết cục Hạ Nhã nhường tình yêu cho bạn mình, yêu cầu làm phần hai, phải có chàng trai tuyệt vời hơn xứng đáng với Hạ Nhã.
Cả phim đầy tình tiết máu chó kiểu Hàn Quốc không có gì mới mẻ, nhờ đạo diễn tỉ mỉ trong chi tiết nhỏ nhặt, dàn diễn viên tốt, đã cướp đi trái tim vô vàn khán giả trẻ, nhất là các cô gái. Thông thường khán giả nam thích nhân vật nữ, khán giả nữ thích nhân vật nam, nhưng Hạ Nhã của Trần Linh San nhờ cá tính mạnh mẽ độc đáo, được vô vàn nữ sinh yêu quý.
- Đường Vũ.
Đồng Đồng ngồi xuống bên cạnh Đường Vũ, cầm lấy lược trong tay cô, chải tóc hộ, làm mặt nịnh nọt, giọng ngọt như mía lùi:
- Bốn hôm nữa Trần Linh San tham gia vòng cuối rồi, lúc đó bọn mình đi xem nhé.
Đường Vũ mắt đảo một vòng, đột nhiên nổi tính nghịch ngợm nói:
- Cái này mọi người nói với Tô Xán hữu dụng hơn mình.
- Tô Xán!!?
Không biết học ai Đường Vũ chuyên dùng cái mặt bình thản vạn ác tung ra tin giật gân:
- Ừ, Trần Linh San là mối tình đầu của Tô Xán mà.
“Rầm!” Một tiếng từ phòng tắm truyền ra, ba cô gái giật mình, cuống quít đứng dậy chạy vào phòng tắm: